Theo số liệu của ba nhà máy công nghiệp chế biến đường trong tỉnh, vụ mùa 2006 - 2007, Tây Ninh có sản lượng mía nguyên liệu cao nhất từ trước đến nay. Số diện tích nông dân đã ký hợp đồng nhận đầu tư lên đến gần 28 nghìn ha, cho tổng sản lượng hơn 1,52 triệu tấn mía cây (TMC).
Ở toàn bộ các khu vực sản xuất mía đường, giá thu mua khá ổn định cho cả vụ, tuy không cao bằng vụ trước. Giá mía cơ bản của hai công ty Biên Hòa và Bourbon (SBT) từ đầu đến cuối giữ mức 330 nghìn đồng/TMC, Công ty cổ phần đường Nước Trong là 350 nghìn đồng/TMC 10 chữ đường tại ruộng. Tất cả đều có hỗ trợ cho nông dân thêm 40 nghìn đồng/tấn. Ngoại trừ Công ty SBT chạy máy đạt khoảng 85% công suất, hai nhà máy còn lại đều đạt 100% công suất thiết kế. Các nhà máy thực hiện đúng cam kết là thu mua đến khi hết mía của nông dân.
Nhìn chung, Tây Ninh đã thành công trong việc tạo được vùng nguyên liệu mía dồi dào, nhất là chủ trương đưa cây mía xuống vùng thấp có hiệu quả, tăng được sản lượng đáng kể, đáp ứng đủ nhu cầu của ba nhà máy chế biến mía đường trên địa bàn.
Tuy nhiên, vụ mía 2006 - 2007 cũng còn một số vấn đề gây bức xúc cho nông dân.
Một là, cơ cấu giống mía phần lớn là loại K84-200 nên khi chín thì đồng loạt, nếu ai thu hoạch sớm sẽ được lợi, người thu hoạch sau phải chịu thiệt sản lượng vì mía bị khô dưới nắng hạn gay gắt. Cho nên, nhiều người đã chủ động đốt mía, làm số diện tích mía cháy tăng cao so hàng năm, lên đến gần 5 nghìn ha, tương đương hơn 275 nghìn tấn. Ðiều này gây xáo trộn cho việc điều động thu hoạch, do phải ưu tiên lượng mía cháy trước.
Hai là, phần lớn bà con nông dân muốn thu hoạch mía trước Tết Nguyên đán vì sợ rớt giá căn cứ vào giá đường. Giá đường vụ 2005 - 2006, bình quân khoảng 10 nghìn đồng/kg, cao điểm đến 13 nghìn đồng/kg, trong khi vụ này giá đường ngày càng giảm, chỉ còn bình quân 7.000 đồng/kg (đường RE) và 6.700 đồng/kg (đường RS). Ðây là một áp lực đáng kể cho các nhà máy. Hơn nữa, kiểu phân chia lịch đốn chặt theo cách rải đều, mỗi hộ chỉ được một xe từ 10 đến 15 tấn/ngày khiến người trồng mía bức xúc, bị thiệt hại do giá công lao động tăng, thời gian thu hoạch kéo dài làm mía khô, mất sản lượng, đồng thời rất khó thuê công đốn mía (vì chỉ đốn cho một chủ mía một xe rồi thôi, phải di chuyển đến vùng khác đốn tiếp)...
Ba là, về chữ đường (CCS). Ðây là vấn đề nổi cộm nhiều năm giữa các nhà máy và nông dân. Theo ông Phi-lip-pi Lôm-bác, Tổng Giám đốc SBT, sở dĩ CCS bình quân của SBT thấp hơn hai nhà máy trên địa bàn, là do diện tích mía ruộng của SBT chiếm đến 90% trong tổng diện tích. Mặc dù mía ruộng có năng suất cao hơn hẳn vùng gò, nhưng CCS lại thấp hơn, cho nên không thể so sánh giữa các nhà máy được. SBT cũng mong muốn Nhà nước tổ chức trạm đo CCS độc lập, có sự tham gia của đại diện nhà máy, nông dân, chính quyền để người dân tin tưởng hơn.
Tây Ninh đang vào vụ trồng mía mới. Tổng diện tích đầu tư mía tơ của ba nhà máy tính đến ngày 11-5-2007 mới đạt hơn 3.655 ha. Cộng tất cả số mía lưu gốc, toàn tỉnh đang có gần 20 nghìn ha. Qua vụ mùa 2006 - 2007 cho thấy, để nông dân gắn bó và phát triển diện tích mía đường, việc sản xuất mía ở tỉnh cần đẩy mạnh cơ giới hóa, nhất là khâu thu hoạch vì lao động ngày càng khan hiếm, kết hợp với nghiên cứu các giống mía chín sớm, muộn và trung bình nhằm rải vụ, tránh gây thiệt hại cho người trồng mía.