Lũng Cú, tiếng Mông là lũng ngô. Trên chóp đỉnh núi Rồng (Long Sơn) có cột cờ với lá cờ rộng 54m thể hiện 54 dân tộc anh em, đêm ngày phần phật tung bay lá cờ đỏ sao vàng, một biểu tượng thiêng liêng của chủ quyền đất nước và cũng là niềm tin và sức mạnh của người dân Lũng Cú đời đời gắn bó với non sông đất Việt. Ðường lên cột cờ Lũng Cú được mở tương đối rộng nhưng nhìn lại chỉ như dải lụa trắng vắt qua những dãy núi, ngọn đồi. Từ bãi đỗ ô-tô chạy đến cột cờ, đếm được đúng 286 bậc đá. Lá cờ đỏ bay trên chót đỉnh Tổ quốc như một biểu tượng của lòng tự hào, lòng tự tôn, tinh thần kiêu hãnh và ý chí tự cường của những con người gồm Mông, Lô Lô... cùng đại diện của các dân tộc anh em khác ở Lũng Cú, cũng là của cả dân tộc Việt Nam. Thấp thoáng phía xa xa có thác nước len lỏi sau những vách đá. Những nếp nhà sàn ẩn hiện sau những bức tường xếp bằng đá. Cột cờ Tổ quốc trên đỉnh núi Rồng, trông xa như một ngọn tháp, cao 17 mét, chân bệ có sáu mặt phù điêu mang nét hoa văn của trống đồng Ðông Sơn...
Ðến với Ðồng Văn rẻo cao vực thẳm là dịp thử thách sự can đảm của bạn. Ngoài phong cảnh đẹp, Ðồng Văn còn có cả một kho tàng văn hóa truyền thống của 22 dân tộc anh em chung sống trên vùng đất cực bắc của Tổ quốc. Ðiều đó đã tạo ra một nét đẹp riêng cho vùng du lịch sinh thái đầy tiềm năng này. Dễ hiểu tại sao Lũng Cú lại hút hồn và níu chân du khách đến thế! Lũng Cú - Ðồng Văn, núi đá chất ngất lưng trời. Ba phần tư diện tích tự nhiên là đá. Cây ngô tựa vào hốc đá mà lên, cây đậu, cây rau nảy mầm đơm hoa trong vách đá. Ðến các giường nằm, cái bếp lò của người Mông cũng kê vào tảng đá, rồi tường bao quanh nhà, chuồng bò, chuồng ngựa tất cả đều xếp bằng đá, vì vậy mùa đông trên cao nguyên đá này chỉ có một mầu đá xám mênh mông.
Vào mùa xuân, hoa mận nở trắng rừng Lũng Cú, xen lẫn những hạt tuyết còn sót lại long lanh dưới tia nắng mặt trời. Dưới thung lũng hoa đào rực lên trong sương sớm, thấp thoáng những dải sa mộc bạt ngàn như hàng ngàn chiếc ô vươn lên bất chấp sương, tuyết, gió lạnh. Nếu bạn lên Lũng Cú vào mùa hè, bạn sẽ thấy những trái lê, táo, mận, đào quả to và thơm ngon nổi tiếng được thồ chất ngất trên lưng ngựa mang xuống bán cùng các sản vật khác tại phiên chợ Lũng Cú. Chợ thuộc loại lớn nơi địa đầu cực Bắc, từ lúc trời chưa rạng, men theo các triền núi chênh vênh mờ sương người ta hăm hở đạp trên đá tai mèo xuống chợ. Con trai đem theo khèn, con gái cõng quẩy tẩu, cắp ô, tiếng lục lạc, tiếng ngựa hý âm vang cả núi rừng, họ rảo bước để sớm có mặt ở chợ. Phiên chợ vừa là nơi trao đổi hàng hóa vừa là nơi gặp gỡ bạn bè. Nhộn nhịp nhất là các hàng bán váy áo, chỉ thêu, đám phụ nữ hớn hở khoe váy áo mới, khăn mới, đám đàn ông tụ tập thành nhóm thổi khèn lá, khèn bè, đàn môi mời gọi bạn tình, rượu ngô trong vắt rót tràn bát để mời nhau bên những nồi thắng cố sôi sùng sục trên bếp lửa hồng. Chiều về khi bóng đã ngả dài cũng là lúc tan chợ. Tiếng vó ngựa, tiếng cười nói xa dần, đây đó chỉ còn âm vang tiếng sáo Mông dìu dặt...
Ðường lên cột cờ uốn khúc quanh co qua nhiều triền núi với khung cảnh núi rừng hùng vĩ, bao la, thung lũng Lô Lô chợt hiện ra đột ngột, phong quang và bảng lảng sương khói. Thấp thoáng bóng các cô gái Mông, Lô Lô đang gieo trồng chăm bón những vạt ngô trên hốc đá. Xe vừa vòng qua hết một ngọn núi này thì ngọn núi khác cao hơn như đã ập vào mắt mình. Núi tiếp núi trùng điệp, bên là vách núi bên kia là thung lũng nhìn xuống chỉ thấy một mầu xanh của ngô. Càng lên cao không khí càng mát mẻ và lạnh dần, thiên nhiên được mở ra thêm kỳ vĩ, gây cảm giác choáng ngợp bởi không gian rộng lớn và núi non quá hùng vĩ. Từ trên cao nhìn xuống, những bản làng xinh xắn, những ô ruộng bậc thang đan xen và ngắm lá cờ sao vàng rộng 54m phấp phới cuộn bay, như lý giải sức mạnh đến kỳ diệu của dân tộc Việt Nam bốn nghìn năm dựng nước và giữ nước.