Theo đó, Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam cho rằng việc quy định giá dịch vụ khám bệnh, chữa bệnh được dự thảo Luật nêu tại Điều 101 theo hướng thay đổi từ cách tiếp cận giá dịch vụ khám bệnh, chữa bệnh bao gồm các nhóm yếu tố chi phí trực tiếp, tiền lương, chi phí quản lý và khấu hao tài sản cố định sang cách tiếp cận giá dịch vụ khám bệnh, chữa bệnh theo quy định của Luật Giá…
Quy định này nhằm khuyến khích, thúc đẩy các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh đầu tư để nâng cao khả năng cung cấp dịch vụ cũng như chất lượng của dịch vụ.
Tuy nhiên, dịch vụ khám bệnh, chữa bệnh là dịch vụ đặc biệt, liên quan đến lĩnh vực an sinh xã hội, do vậy, thẩm quyền quyết định giá dịch vụ khám bệnh, chữa bệnh vẫn cần thực hiện theo nguyên tắc Nhà nước thống nhất quản lý về giá.
Nhằm bảo đảm quyền lợi của người bệnh, Tổ chức Công đoàn Việt Nam đề nghị cần nghiên cứu, xem xét, quy định khung giá dịch vụ khám bệnh, chữa bệnh, kể cả với các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh tư nhân.
Đồng thời, đề nghị dự thảo Luật cần được nghiên cứu, bổ sung các khu công nghiệp, khu kinh tế, khu chế xuất, nơi tập trung đông công nhân lao động thuộc nhóm đối tượng cần được ưu tiên, bố trí ngân sách, được tập trung đầu tư để xây dựng, phát triển cơ sở khám bệnh, chữa bệnh.
Đây là yêu cầu, đòi hỏi cấp thiết, bởi khu công nghiệp, khu kinh tế, khu chế xuất là các địa bàn tập trung đông công nhân lao động, song hệ thống tổ chức các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh hiện rất ít, đã ảnh hưởng lớn đến nhu cầu khám bệnh, chữa bệnh, chăm sóc và nâng cao sức khỏe của công nhân lao động.
Việc phát triển cơ sở khám bệnh, chữa bệnh tại nơi có đông công nhân lao động vừa đáp ứng điều kiện làm việc (có ít thời gian, đi làm sớm, về muộn) của công nhân lao động, đồng thời có khả năng giải quyết kịp thời các thảm họa, sự cố y khoa như dịch bệnh, ngộ độc thực phẩm, cháy nổ…