Đoàn quân y Bệnh xá 379 khám, phát thuốc cho người dân.

Những bác sĩ mang quân hàm bám bản

Những ngày Điện Biên vào thời gian của những trận mưa lớn và sạt lở, những con đường sâu hun hút vào bản đã xa lại càng xa và lầy lội khó đi. Nhưng một khi người dân đã gọi thì nhất định sẽ đến. Đó là điều rất hiển nhiên của những người bác sĩ quân y với hàng chục năm công tác bám bản trên địa bàn với 28 xã biên giới khó khăn của Đoàn Kinh tế - Quốc phòng 379 tại Khu kinh tế quốc phòng Mường Chà.
Mai vàng Thế Chí Tây khoe sắc.

Kiêu hãnh mai vàng Thế Chí Tây

Với dân làng Thế Chí Tây (xã Điền Hòa, huyện Phong Điền, tỉnh Thừa Thiên Huế), những cây mai vàng là niềm tự hào về hương sắc của đất trời. Không những vậy, cây mai đã giúp đời sống kinh tế của bà con ngày càng phát triển. Cảnh quan ngôi làng được điểm xuyết bằng hình ảnh hoa mai chứa đựng ý nghĩa sâu sắc về sự trường tồn, thịnh vượng. Mai nở trong vườn báo hiệu mùa xuân sắp về bên hiên ngõ.
Khai thác rong nho biển miền trung.

Mùa gặt xanh dưới mặt nước biển (Kỳ 1)

Rong tảo biển không chỉ là thực phẩm cho người, còn làm thức ăn chăn nuôi, phân bón, sợi, công nghiệp bao bì thân thiện. Trong bài viết này, chúng tôi muốn cung cấp cho bạn đọc về tiềm năng của ngành nuôi trồng rong biển của Việt Nam. Nước ta có bờ biển dài, nhiều đầm phá và hải đảo có thể trồng được 800 loài rong tảo, diện tích nuôi trồng có thể đạt 900 nghìn ha, sản lượng có thể đạt khoảng 5 triệu tấn mỗi năm, tạo ra nhiều việc làm. Theo đó, chúng ta có những mùa gặt xanh dưới mặt nước.
Trà Nhị Độ Mai ngát hương. Ảnh: NVCC

Tinh hoa trà hoàng mai Huế

Ở đó không có muộn phiền hay dáng vẻ gấp gáp, từng chén trà được rót mang theo nét nguyên sơ, mộc mạc của hương vị đất trời. Mùi thơm của trà sẽ bay phảng phất trong sự khiêm nhường của người pha trà. Thông qua vị hoa và hương trà, vợ chồng nghệ nhân Trần Thị Thanh Nhị đang kể những câu chuyện của vùng đất, đưa con người đến với miền an nhiên bất tận.
Đàn gà nhỏ vẫn được chăm sóc trong ngày lũ.

Một ngày về với vùng Càng

Được ví như Đồng Tháp Mười của tỉnh Quảng Trị, hàng trăm năm qua, người dân ở vùng Càng thuộc huyện Hải Lăng thích nghi với cuộc sống mưa ngập, nắng cháy. Trải qua muôn vàn khó khăn, gian khổ, bà con vẫn một lòng bám trụ với mảnh đất của ông cha đã dày công khai khẩn. Với họ, qua mùa đông nước ngập mênh mông, buốt giá là mùa xuân nắng ấm lại về. Cuộc sống cứ thế tiếp diễn…
Cánh đồng trồng tỏi ở Lý Sơn.

Lý Sơn mùa trồng tỏi

Mùa trồng tỏi ở huyện đảo Lý Sơn (Quảng Ngãi) là một thời điểm đặc biệt, thường bắt đầu từ tháng 9 đến tháng 10 âm lịch. Đây là quãng thời gian người dân đảo chuẩn bị cho một vụ tỏi duy nhất trong năm.
Dù đã cao tuổi, bà Ngà vẫn chăm chút sạp báo rất cẩn thận.

Những sạp báo giấy

Hơn 20 năm trước, khi ông Lê Văn Hùng (54 tuổi) theo bà con, chòm xóm từ Quảng Nam vào Thành phố Hồ Chí Minh bán báo, tuyến đường quen thuộc quanh Hồ Con Rùa (Quận 3) chỉ vài trăm mét mà có đến mười mấy sạp báo, ai cũng biết mặt nhau. Từ sáng sớm, khách ghé mua rộn ràng cả góc phố. Rồi cuộc sống thay đổi, internet lên ngôi, sạp báo hết ăn nên làm ra, người bán nghỉ dần, giờ còn mình ông bám trụ.
Thuốc lá điện tử trộn ma túy được sản xuất tại một cơ sở ở Thanh Trì (Hà Nội).

Chống tội phạm ma túy trong tình hình mới (kỳ 1)

Mới đây, Cục trưởng Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy, Trung tướng Nguyễn Văn Viện cảnh báo về loại ma túy cực độc Fentanyl đang có nguy cơ thâm nhập vào nước ta. Chỉ cần hàm lượng nhỏ (2 miligram Fentanyl) thẩm thấu qua da đã có thể gây chết người. Loại ma túy này đã khiến cho hơn 100 nghìn người chết tại Mỹ vào năm 2023 và đã xuất hiện ở nhiều quốc gia quanh Việt Nam như Ấn Độ, Trung Quốc và khu vực “tam giác vàng”. Phương thức hoạt động của tội phạm ma túy cũng đã có nhiều thay đổi. Ma túy được vận chuyển theo đường hàng không từ châu Âu về, theo đường biển qua các container từ vùng “tam giác bạc” (có thể từ Colombia, Braxin, qua Urugoay rồi theo đường biển vào); theo đường bộ qua các đường mòn lối mở ở tuyến biên giới giáp với Lào, Campuchia từ “tam giác vàng” về Việt Nam. Từ tình hình đó, bắt buộc công tác phòng chống ma túy của chúng ta phải có nhiều thay đổi.
Sông Đò sau khi đã dọn rác mặt nước.

Lấm láp sông Đò

Dòng sông Đò vốn là một nhánh nhỏ của sông Thu Bồn, từng yên bình chảy qua cồn Ba Xã ở Hội An (Quảng Nam), tạo dòng trong xanh xuyên qua những cánh đồng. Tuy nhiên, sự xuất hiện dày đặc của các khách sạn và nhà hàng ven sông trong những năm gần đây khiến chất lượng dòng chảy có nhiều thay đổi.
Đô đốc Giáp Văn Cương leo thang dây lên Nhà giàn DK1 cuối năm 1989. Ảnh tư liệu

Những lần treo mình đu dây lên Nhà giàn DK1

Tới nhà Đại tá Nguyễn Quý (nguyên Cục trưởng Kỹ thuật-Bộ Tư lệnh Công binh, nguyên Trưởng ban Xây dựng DK1 giai đoạn 1990-1996), chúng tôi được ông cho xem một bức ảnh quý. Đó là hình ảnh Đô đốc Giáp Văn Cương (nguyên Tư lệnh Quân chủng Hải quân) đang treo mình trên một chiếc thang dây, chuẩn bị lên Nhà giàn DK1. Đó là chuyến đi đầu tiên và cũng là chuyến đi cuối cùng của vị Đô đốc. Chỉ vài tháng sau đó, Đô đốc Giáp Văn Cương qua đời vì bệnh nặng.
Anh Trọng Tính giới thiệu về văn hóa truyền thống, phong tục tập quán xưa với các bạn trẻ.

Người nay học văn hóa xưa

Tại đình Phú Thạnh (Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh) gần bốn năm nay có một lớp học đặc biệt mang tên “Cổ lệ học đàng”. Chịu trách nhiệm giảng dạy là Lương Hoài Trọng Tính, một người trẻ đam mê tìm tòi, nghiên cứu văn hóa Nam Bộ xưa. Tính mở lớp vì muốn tạo nên cộng đồng nhỏ yêu thích văn hóa truyền thống, từ đó cùng nhau gìn giữ, phát huy.
Hành quân lên núi.

Một ngày theo chân lính biển trên đỉnh núi

Núi Gành (xã Cát Minh, huyện Phù Cát, tỉnh Bình Định) như một pháo đài án ngữ phía Đông Bắc tỉnh Bình Định. Tách mình khỏi dãy núi phía Tây như muốn nhoài ra biển, nó chỉ chịu dừng lại khi gặp đầm Đạm Thủy xinh đẹp, yên bình và nên thơ. Bao đời nay, núi Gành vẫn hiên ngang chắn gió, bão, giang tay che chở cho người dân nơi đây và nó cũng là một cột mốc để các ngư dân làng chài ra khơi định hình hướng lái trở về.
Nhà giàn DK1 trên thềm lục địa phía nam Tổ quốc.

Những người lính nhà giàn

Những năm tháng ấy, chúng tôi đã phải đối mặt với sóng gió, với hiểm nguy rình rập từ hướng biển để đặt nền móng vững chắc cho chủ quyền Tổ quốc hôm nay. Câu chuyện tôi viết ra đây không phải về một Paven Kochagin của Liên Xô những năm 1930 mà là về những người lính nhà giàn dành trọn thanh xuân cho biển cả. Biết bao trận cuồng phong đã càn quét qua thềm lục địa phía nam, thế nhưng, lính nhà giàn vẫn sừng sững, hiên ngang nơi đầu sóng, sống trên thép và bền gan hơn thép.
Một góc triển lãm “Loài phế liệu” của họa sĩ Nguyễn Quốc Dân tại Thành phố Hồ Chí Minh.

Không gian tái sinh của họa sĩ Dân

Từ bãi đất trống khoảng 2.000 m2 được bạn thân cho mượn, họa sĩ Nguyễn Quốc Dân (sinh năm 1984, sống tại thành phố Hội An, tỉnh Quảng Nam) dành nhiều năm liền thu gom phế liệu để tạo nên không gian mỹ thuật độc đáo mang tên Xưởng tái sinh. Đâu chỉ chọn rác thải làm chất liệu sáng tác, cả bộ đồ mặc trên người, túi xách đeo trên vai cũng là sản phẩm tái chế. Bị nhiều người gọi là Dân “khùng”, Dân “phế liệu”, anh chẳng buồn mà còn thấy vui vì được làm bạn với những thứ tưởng chừng bỏ đi.
Các thầy, cô giáo cùng các học viên một trung đội của C196 trong thời gian học tập tại Trường đại học Kỹ thuật quân sự.

Dấu ấn một ngôi trường (Kỳ 1)

Vào những năm đầu thập niên 70 thế kỷ XX, một đề án táo bạo ra đời, với mục tiêu tuyển chọn là những chiến sĩ có thành tích học tập tốt từ các đơn vị trong toàn quân, cùng các học sinh có chất lượng cao. Học viên được lựa chọn sẽ được đào tạo trong môi trường quân đội một năm, sau đó được gửi đi Liên Xô (trước đây) và các nước Đông Âu học đại học, nhằm đào tạo nguồn nhân lực cao về khoa học kỹ thuật cho đất nước.
Khách tham quan tại Bảo tàng Nghệ thuật Quang San.

Mở bảo tàng để lan tỏa câu chuyện văn hóa

Sau hơn 20 năm lặn lội ngược xuôi sưu tầm, ngày xác lập kỷ lục là Người sở hữu bộ sưu tập ấn phẩm, vật phẩm liên quan đến “Truyện Kiều” nhiều nhất Việt Nam, ông Trần Hữu Tài (50 tuổi, sống tại Thành phố Hồ Chí Minh) thật sự xúc động. Và rồi, cách đây vài tháng, nhà sưu tầm này quyết định mở cửa bảo tàng tư nhân mang tên CSO Gallery tại thành phố Hội An (Quảng Nam) để chia sẻ nét đẹp của “Truyện Kiều” và câu chuyện văn hóa, di sản với cộng đồng.
Một góc thôn Tiêu Động.

Đối thoại để lắng nghe

Tiêu Động nằm ở phía Tây Nam của huyện Bình Lục, tỉnh Hà Nam. Là một xã đông dân, thuần nông nghiệp, với hơn 9.000 nhân khẩu, Đảng bộ xã Tiêu Động có 16 chi bộ với 316 đảng viên. Dù còn nhiều khó khăn, nhưng Tiêu Động luôn là lá cờ đầu trong các phong trào của địa phương.
Hội Chữ thập đỏ xã Cao Xá (Lâm Thao, Phú Thọ) thăm và tặng quà cho một gia đình khó khăn trong danh sách chương trình Cộng đồng nhân ái.

Lan tỏa Cộng đồng nhân ái

Nhà bà Hoàng Thị Vinh nằm ở cuối khu 5, xã Cao Xá (huyện Lâm Thao, tỉnh Phú Thọ). Người phụ nữ ở tuổi thất thập, không lập gia đình, chăm cậu em trai khuyết tật từ bữa ăn tới giấc ngủ đã nhiều năm nay. Hai chị em nương tựa nhau, hoàn cảnh khó khăn, tiếng khóc nhiều hơn tiếng cười. Hôm Hội Chữ thập đỏ Cao Xá qua thăm bà, bà cứ ngậm ngùi. Với bà, được giúp bao nhiêu cũng là quý, bà cũng chẳng đòi hỏi gì hơn. “Hỗ trợ được thế này là quý báu lắm, gia đình tôi hoàn cảnh thế này , được giúp đỡ là thấy sung sướng”.
Đảng viên Chi bộ Tổ dân phố Vĩnh Hưng (thị trấn Vĩnh Lộc, Chiêm Hóa, Tuyên Quang) kết nối các đoàn thiện nguyện tới đồng bào bị ảnh hưởng do bão số 3.

Khi Đảng cùng dân vượt lũ

Thời điểm bão lũ bất ngờ xảy đến, đảng viên ở nhiều địa phương đã phát huy vai trò đi đầu, gương mẫu kịp thời giúp người dân khắc phục hậu quả. Trong quá trình này, những quần chúng ưu tú cũng được phát hiện khẳng định thêm niềm khát khao, vinh dự cùng nỗ lực phấn đấu đứng trong hàng ngũ của Đảng. Ở đâu có Đảng, ở đó dân yên là một thực tế có thể kiểm chứng, nhất là tại những địa phương đang diễn ra hoàn cảnh hiểm nghèo.
Tác giả thăm tượng đài “Con tàu tập kết ra bắc” ở cảng Hới (phường Quảng Tiến, TP Sầm Sơn, Thanh Hóa).

Ba tôi là cán bộ tập kết

“2 năm rồi 21 năm. Một đời của ba rồi một đời của tôi. Chiến tranh đã làm thay đổi hoàn toàn bánh xe số phận của mỗi con người, mỗi dân tộc. Từ trong nghịch cảnh mà con người từng bước trưởng thành, cũng như từ trong sự khốc liệt của bom đạn mà một dân tộc đã quyết hy sinh tất cả cho ngày thống nhất non sông”.
back to top