Trộm chó hoành hành miền Tây- Bài 2: Thâm nhập lò mổ

NDĐT - Chó bị giết thịt tại các quán nhậu, lò mổ chó ở miền Tây hầu hết là do bọn trộm cung ứng. Đã vô lò thì chó chết vì thuốc độc hay chó bệnh, dại, lở loét gì sau khi hóa kiếp cũng trở thành đĩa mồi bén rượu trên bàn dân nhậu.

Quán thịt cầy như “nấm sau mưa”

Dãy quán nhậu cặp quốc lộ 91, phía trước khu công nghiệp Bình Hòa, xã Bình Hòa, huyện Châu Thành, tỉnh An Giang lúc nào cũng tấp nập khách. Con đường bê-tông nhỏ nằm ven con rạch nước đen từ cầu Cái Sơn chạy dài đến cầu Tầm Bót của phường Mỹ Phước, TP. Long Xuyên, tỉnh An Giang cũng vậy, tìm quán quán thịt cầy không thiếu. Chỉ đáng nói là “hàng” thế nào thôi.

Quán ở đây đông đến nỗi, mặt trời vừa khuất bóng, nhiều quán đã “hết mồi”, “chảnh” với khách mới. Nhậu ở đây không chỉ được thưởng thức món ngon, thực khách còn được “ngửi” mùi hương khủng khiếp từ con rạch nước đen, rác rến trôi lèo bèo bên cạnh. Ấy vậy mà, sức hút của thịt cầy thật ghê gớm, vẫn có thể kéo hàng trăm thực khách ngồi ăn uống vô tư bên dòng kênh hôi thối mỗi ngày.

Đến khu vực từ phường 9 chạy dài đến xã Tân Ngãi, TP. Vĩnh Long, nắng chiều chưa ngả bóng, các quán này đã đầy kín khách. Sau những buổi chiều tà tà tới đây, ông chủ quán nhậu gần cầu chợ Trường An rốt cục cũng quen mặt tôi. Ông bảo, trước đây cả đoạn đường dài 4 km này chỉ có hai quán nhậu thịt cầy, hồi trước quán ông làm ăn ngon lành lắm. Dần dần, nhiều hàng quán mới mọc lên, cạnh tranh không chỉ chuyện bán buôn, chế biến đồ nhậu mà còn cạnh tranh cả “nguồn thịt” do các đầu nậu hoặc dân trộm chó cung ứng.

“Quán tui mở lâu rồi nên nhiều khách ruột. “Nguồn chó” của tui là chó “sạch” nên khách tin tưởng mới làm ăn được tới bây giờ”, ông chủ quả quyết. Để chứng minh cái được gọi là “nguồn chó sạch”, ông dẫn tôi ra phía sau nhà, nơi anh thợ đang thoăn thoắt đôi tay cắt cổ, cạo lông, hóa kiếp cho những con cầy xấu số. Ông bảo, chó này được một đầu nậu giao hàng mỗi ngày. Đầu nậu này chuyên thu gom chó bắt trộm được của các “tay em” rồi cung ứng cho các quán nhậu. “Nhưng tui kỹ lắm nghen! Chó bắt trộm bây giờ có hai loại, loại đánh thuốc độc và bị bắn bằng xung điện. Tui chỉ mua chó bị bắn bằng xung điện! Tuy nó có bị thương nhưng ăn uống bảo đảm hơn. Còn chó bị đánh bả hay ăn thuốc độc để lâu ngấm vào thịt thì nguy hiểm lắm, loại này tui không mua. Ở đây một ngày trung bình tui mổ từ 8-10 con. Không chỉ bán thịt chế biến, thịt tươi muốn bao nhiêu cũng có”, ông cho biết.

Theo ghi nhận của phóng viên, hiện TP. Vĩnh Long có khoảng mười điểm giết mổ chó tự phát, hầu hết là các quán nhậu kiêm luôn “lò mổ”.

Tại một quán nhậu thịt chó trên đường Mậu Thân, phường Xuân Khánh, quận Ninh Kiều, TP. Cần Thơ. Buổi trưa, như bợm đi nhậu sớm, tôi đánh một vòng ra phía sau nhà và chứng kiến cảnh giết chó vô cùng rùng rợn. Một con chó bị mổ bụng, móc ruột. Bao nhiêu thứ lục phủ ngũ tạng chó vung vãi trên sàn. Cạnh đó là các cẳng chân chó nằm tứ tung.

Anh thợ giết chó chân trần ngồi xệch trên sàn nhà đầy máu me và hôi thối. Bằng một động tác hết sức điêu luyện và thuần thục, chỉ bằng một nhát cắt, cả cái đầu chó đã lìa khỏi cổ. Anh thợ đứng dậy tiến đến bên một cái thau có chứa một loại bột màu vàng như nghệ (có phải là nghệ, trời mà biết!), rồi quết khắp mình con chó. Đoạn, anh dùng bình gas mini đốt lửa “khò”. Lửa liếm đến đâu, thịt da con chó vàng ngậy đến đó và săn chắc lại. “Tiêu thụ số lượng ít, “khò” lên da thế này cho nhanh, khỏi phải bắc cả bếp than thui, lâu lắm!”, người thợ giải thích.

Đường Trần Văn Hoài, quận Ninh Kiều, TP. Cần Thơ từ lâu được gọi là “phố thịt cầy” vì có rất nhiều quán nhậu thịt chó mọc san sát hai bên. Một chủ quán tiết lộ: “Nguồn thịt chó tại các quán nhậu ở “phố thịt cầy” này đều được cung ứng từ lò giết mổ chó của ông T. Không chỉ cung cấp cho các quán nhậu, ông T. còn bỏ mối cho các sạp bán tại chợ số 1, đầu đường quốc lộ 91B”.

Mục kích “pháp trường”

Theo lời chỉ dẫn của một chủ quán nhậu trên đường Trần Văn Hoài, tôi tìm tới lò mổ chó của ông T., nằm sâu trong hẻm 112, đường 3/2, phường Hưng Lợi, quận Ninh Kiều, TP. Cần Thơ. Sâu trong hẻm nhưng lại ăn thông với nhiều đường nhỏ khác, từ lâu lò mổ chó của ông T. đã trở nên nổi tiếng. Đây cũng là nơi tập kết chó từ nhiều nguồn khác nhau và từ các nơi đổ về.

Trong vai người sắp mở quán nhậu thịt cầy, tôi tìm gặp ông T. để hỏi thông tin. Ông T. bảo, mỗi ngày ông mổ trung bình 50-60 con chó. Cao điểm có khi đến 80 con. Dẫn tôi ra phía sau nhà để xem nguồn chó sống ông đang “rọng” và xem quy mô lò mổ. Gian nhà phía sau chật hẹp, ẩm thấp, mái tôn cũ lúc nào cũng nóng hầm hập như chảo lửa. Bên dưới là một dãy chuồng lưới sắt nhốt chó. Bên trong chuồng lúc nào cũng có từ hơn 20 con chó được “rọng” sẵn. Số chó còn sống này sẽ không bị “hóa kiếp” ngay, vì chúng có thể dự trữ để phòng khi hút hàng.

Lũ chó trong chuồng sợ hãi thu mình nằm sát vào một góc chuồng, không dám kêu sủa mà chỉ rên ư ử. Một vài con bị thương, máu me khắp mình nằm lim dim chờ chết. Dưới nền nhà khu vực sàn nước cánh “đao phủ” vẫn liền tay “trảm” chó. Kẻ cạo lông, người cắt cổ, mổ bụng, hàng chục cái “đầu lâu chó” nằm tứ tung trên nền nhà trông phát ớn. Những con chó bị thương nặng do lúc bị săn bắn hay bị ghẻ lở loét vùng da, sau khi được cạo lông sẽ được tẩm màu và hóa chất. Chỉ cần qua công đoạn chưa đầy năm phút này thì dù là có bệnh, dại, lở loét cũng thành đĩa mồi ngon trền bàn dân nhậu. Có trời biết!.

Đang lúc mục sở thị, thì có ba thanh niên chở theo hai bao chó đến tìm ông T. Họ bảo, dạo này công an “quần” dữ quá nên đi cả đêm cũng chỉ kiếm được có bốn con chó nhỏ. Đang định kể công với ông T. để nâng giá, bất ngờ nhìn thấy tôi lạ mặt, nhóm người kia ngưng ngang câu chuyện. Khi họ mở bao lấy chó ra cân, tôi định bấm máy liền mấy phát thì bị hai trong số ba người nọ giám sát chặt chẽ.

“Y như giá cũ, 35 nghìn đồng/kg. Bốn con 45 kg, tổng cộng 1.575.000 đồng. Tao không bớt giá tụi bay là tốt lắm rồi! Đợt chó trước tụi bay giao có một con chó thiến, mập thây mà toàn là mỡ, bán buôn gì được cho ai! Chó chết, chó bệnh, chó dại gì tao cũng lấy, nhưng chó thiến thì cho cũng không thèm”, ông T. quát.

Cố nín nhịn để thu thập thông tin và ghi hình cảnh mổ chó nhưng không tài nào chịu nổi cái mùi hôi thối “thập cẩm”, tôi lấy cớ đi tìm nơi có giá tốt để ra về. Ông T. nói vói theo: “Khi nào cần thịt cứ lại sạp bán thịt chó ngay đầu chợ cầu số 1 tìm tôi, muốn bao nhiêu cũng có”.

Thịt chó bày bán như thịt heo

Tại đầu đường 91B, phường Hưng Lợi, quận Ninh Kiều, TP. Cần Thơ có đến bốn sạp bán thịt chó với số lượng lớn, thậm chí nhìn còn “sung túc” hơn cả mấy quầy bán thịt heo bên cạnh. “Đại lý” cung ứng thịt chó lớn nhất chợ này là Dì Tư. Khi chúng tôi đến nơi thì trên sạp vẫn còn năm con chó đang chuẩn bị ra thịt. Ngoài ra trên sạp có sẵn hơn chục chiếc “đầu lâu chó” còn sót lại, tức là đã có hơn chục con được bán ra từ sáng đáng giờ.

“Thịt chó 100 nghìn đồng/kg, không phân biệt thịt đùi hay thịt lưng. Chó dạo này khó mua lắm, mà cũng đâu có ai đi bắt trộm nữa, chó này có mua không đấy, bảo đảm an toàn. Có bữa chó “hút”, giá thịt ngoài chợ đẩy lên 180 nghìn đồng/kg nữa”, Dì Tư nói và cho tôi số điện thoại liên hệ với lời dặn “muốn mua số lượng lớn thì “alô” trước, bao nhiêu cũng có”.

Có thể bạn quan tâm