Em xa
I
Có một chiều như thế
Em đi không thấy về
Gió nằm ở chân đê
Im lìm nghe lá đổ
Anh ra chờ ngoài ngõ
Ðứng ngóng tận đầu sông
Mặc cho bão cho giông
Anh vẫn chờ như thế
Sao em không thấy về?
II
Ðợi em cùng sao khuya
Cỏ hoa màu mắt nhớ
Chạm vào mùi hương mở
Máu anh hồng trên gai
Lòng anh cơn bão dài
Giết chết đêm mong đợi
Chỉ còn đường em tới
Anh vẫn mưa đền cây.
Chăn trâu đốt lửa
Chăn trâu đốt lửa trên đồng
Rạ rơm thì ít gió đông thì nhiều
Mải mê đuổi một con diều
Củ khoai nướng để cả chiều thành tro.
Không đề
I
Cái đêm em ở với chồng
Ðể ai hóa đá bên sông đợi đò
Cái đêm hôm ấy gió mùa
Tơ nhện giăng đến cổng chùa thì tan.
II
Cái đêm lành lạnh gió mùa
Em trong chăn ấm có đùa với ai
Ngang trời tiếng vạc mảnh mai
Chém trăng đã đứt thành hai mảnh rồi
Mảnh nào em để cho tôi
Khi buồn chỉ đặt ngang môi làm kèn.
Thư mùa xuân
Có điều gì quan trọng lắm không em
Khi ngõ nhỏ đường đèn khuya đã tắt
Em mang nỗi buồn bỏ ngoài cửa sắt
Anh đem về làm thơ
Có điều gì quan trọng lắm anh chờ
Em vẫn hát say sưa trước cuộc đời quá đẹp
Giữa nỗi buồn và ô cửa khép
Là nụ cười em có biết không
Có điều gì xin em chớ làm giông
Có điều gì xin em đừng làm bão
Dù có phải đói cơm rách áo
Anh vẫn tin mọi sự tốt lành
Nên chẳng có điều gì quan trọng lắm đâu em
Khi biết sống mộng mơ và tự tin mãnh liệt
Em vẫn bảo yêu anh đến tận cùng cái chết
Như mùa xuân về anh biết và tin.