Sử dụng thuốc kháng khuẩn bôi ngoài da

Một số thuốc bôi có tính kháng khuẩn

- Các dung dịch sát khuẩn: nước muối sinh lý 0,9%, thuốc tím pha loãng nồng độ 1/10.000 dùng để rửa các vết thương, vết trầy xước do chấn thương, các vết loét.

- Thuốc đỏ, dung dịch xanh Methylene, Eosine, Milian... có tính sát khuẩn tại chỗ, bôi tại chỗ để phòng và chống bội nhiễm.

- Các chế phẩm cream (kem) có pha các kháng sinh như Gentamycine, Tétracycline,v.v. Các thuốc này đã được pha chế sẵn với nồng độ thích hợp rất tiện dụng khi dùng.

- Dầu mù u là một loại thuốc bôi có tính sát khuẩn tốt, nhất là trong những trường hợp viêm loét da lâu ngày do bệnh nhân nằm lâu. Dầu mù u là một loại thuốc cổ truyền và đã được các thầy thuốc áp dụng rộng rãi.

Chỉ định dùng thuốc kháng khuẩn

- Dùng cho các bệnh nhiễm khuẩn da như viêm nang lông, viêm da mủ, mụn trứng cá, viêm quầng, chốc, chốc loét, nhọt và nhọt cụm...

- Trong các bệnh da có bội nhiễm: chàm bội nhiễm, tổ đỉa bội nhiễm, bệnh da bóng nước, ghẻ bội nhiễm,v.v.

- Trong các bệnh nội tạng có biểu hiện ra da: tiểu đường, loét da do tì đè khi bệnh nhân phải nằm lâu do hôn mê, tai biến mạch máu não...

- Chấn thương làm rách da, trầy da có thể bị nhiễm khuẩn.

Một số lưu ý khi dùng thuốc

- Không tự ý lấy các thuốc kháng sinh toàn thân để dùng tại chỗ. Ví dụ: Rắc bột Penicilline hay Streptomycine lên vết thương, vì dùng kháng sinh nguyên chất, liều tác động lên tại chỗ rất cao làm kích thích da. Mặt khác, cách dùng thuốc như thế dễ gây ra dị ứng và gây sốc phản vệ có thể làm chết người.

- Sử dụng thuốc bôi ngoài da phải phù hợp với tình trạng bệnh lý, giai đoạn bệnh, mức độ của bệnh, vùng da...

- Không nên bôi một thuốc trong thời gian quá dài, cũng không nên liên tục thay đổi thuốc làm khó đánh giá kết quả điều trị. Thường một đợt bôi thuốc khoảng 10-25 ngày.

- Cần kết hợp "trong uống ngoài xoa", nhưng chú ý tới sự tương tác của thuốc. Vì vậy tốt nhất là, nên có chỉ định của bác sĩ khi dùng thuốc.

Có thể bạn quan tâm