Với Đảng, mùa xuân
TỐ HỮU
(trích)
... Ôi! Mùa xuân bốn nghìn năm mơ ước
Hơn nửa đời đi, tôi đã biết đâu
Tổ quốc tôi rất đẹp, rất giàu
Ðẹp từ mái tóc xanh đầu nguồn Pắc Bó
Ðẹp đến gót chân hồng đất mũi Cà Mau.
Xưa quê cha, mà tôi nào được biết
Có Trường Sơn cao, có biển Ðông sâu
Tuổi thơ úa trong mưa dầm da diết
Cát truông dài nắng bỏng lưng trâu...
Ðảng dạy tôi biết ngẩng đầu, đứng dậy
Vững hai chân, đứng thẳng, làm người
Tôi đi tới, với bạn đời, từ ấy
Ðến hôm nay, mới thấy trọn vùng trời!
... Xứ sở mình có đủ nắng quanh năm
Cuộc sống ấm ân tình, với Ðảng.
Lớn khôn chung, một sẽ hóa thành trăm
Ðời rạng rỡ, mỗi con người tự sáng.
Phải thế chăng, hỡi mùa xuân hùng tráng
Mà tuyến đường Thống Nhất nổi còi vang
Mà Nam Bắc hòa sắc màu duyên dáng
Ðầu mạ non xanh, đầu lúa chín vàng...
Lịch sử sang trang.
Ðại hội Ðảng mở mùa vui. Phơi phới
Từ chiến trường ra, ta xốc tới công trường
Người chiến thắng là người xây dựng mới
Anh em ơi
Tất cả lên đường!
------------------------------
Đảng là nơi nhịp tim tôi đập...
NGUYỄN SĨ ĐẠI
Ðảng là nơi nhịp tim tôi đập
Nơi buồn vui trong công việc mỗi ngày
Trong cây cỏ hồn ông bà thuở trước
Tiếng trống ngày Xô-viết vẫn còn lay...
Ðảng là mẹ, là cha trong hàng quân Cứu quốc
Tay giơ cao thành "đồng chí" dưới cờ
Máu đổ ba mươi năm đánh giặc
Máu càng hồng, càng thắm một giấc mơ
Anh ngã xuống một buổi chiều Quảng Trị
Không kịp về kết nạp Ðảng đêm nay
Ðứa em út bây giờ trong đội ngũ
Ðảng là anh trong thương nhớ vơi đầy...
Tôi không thể sống một ngày không nhớ
Tôi từ đâu và đất nước từ đâu
Ngày nô lệ, máu thành dòng tới bể
Ðến trời xanh cũng không có trên đầu...
Tôi không thể không căm hờn những kẻ
Làm ô danh Ðảng vĩ đại của mình
Tôi không thể không coi khinh những kẻ
Hưởng rất nhiều mà không một ghi ơn.
Ðất nước đã bừng lên vận mới
Nhưng làng quê còn sấp ngửa luống cày
Tôi không thể sống một ngày không nhớ
Mỗi ngày mình theo Ðảng để vì ai.
------------------------------
Kỷ niệm
HOÀNG VĂN VIỆT
Viếng tặng Đức Trình, Trọng Thúc
Đấy là nơi tôi viết đơn vào Đảng
Trái bom rung vách đất chiến hào
Trang giấy mỏng loang mầu bụi đỏ
Ngút trời xanh cột khói đèn cao.
Người thứ nhất giới thiệu tôi vào Đảng
Ai hay lời ủy thác sau cùng
Tôi mắc nợ nỗi đau đồng chí
Trái tim ngừng, vách đất còn rung.
Người thứ hai bom cắt bên tay
Tay làm mẫu giúp tôi tuyên thệ
Mỗi vấp ngã, mỗi lần tôi nhớ
Có tay người đồng chí dắt tôi lên.
Ôi, kỷ niệm không ngày phai nhạt
Máu hy sinh tươi rói mầu cờ
Đoàn hết tuổi, Đảng vào mãi mãi
Nỗi nhớ còn gõ cửa đời ta.
------------------------------
Ngày nhà văn Nam Cao gia nhập Đảng
NGUYỄN ĐÌNH ẢNH
Để vợ con ở Hà Nam
Rồi lên Bắc Cạn làm báo
Xa nơi thị thành huyên náo
Vui với rừng suối, núi non...
Lễ kết nạp Đảng trang nghiêm
Cờ búa liềm trong hốc đá
Nam Cao quấn màn quanh cổ
Sáng sớm - sương giá chưa tan!
Xuân Thủy, Tô Hoài, Văn Tân
Nhìn Nam Cao mà ứa lệ
Gò má giô - hốc hác thế
Miệng thề: "Suốt đời trung thành..."
Ngỡ "Chết mòn" (1) lúc tuổi xanh
Giờ, "Đôi mắt" (2) ... lại long lanh dưới cờ!
_______
(1), (2): Tên các tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Nam Cao.