Xanh ngát màu Pu Ta Leng

NDO -

Đỉnh Pu Ta Leng (Tam Đường, Lai Châu) nổi tiếng trong giới mê leo núi là một trong những đỉnh khó chinh phục bậc nhất, cung này những “tay mơ” mới bước chân vào cuộc chơi trekking cần cân nhắc và chuẩn bị kỹ. Quyết tâm leo Pu Ta Leng vào một ngày cuối năm rét ngọt, chúng tôi hiểu tại sao ngọn núi này đầy thách thức và cũng đầy hấp dẫn. 

Xanh ngát màu Pu Ta Leng

Núi Pu Ta Leng, hay còn được người Dao bản địa gọi là Pú Tả Lèng, được bao phủ bởi rừng già nguyên sinh với hệ động thực vật phong phú. Nếu bạn thích khám phá thế giới dưới tán rừng cổ tích, Pu Ta Leng chủ yếu toàn lối mòn đi trong rừng. Nếu bạn muốn săn mây, Pu Ta Leng cũng có hẳn “đại dương” mây cho bạn ngắm. Nếu bạn yêu loài đỗ quyên, hãy tìm đến vào mùa hoa nở rộ (khoảng tháng 2, 3 dương lịch) để đắm mình trong những thảm hoa đầy màu sắc. Còn nếu đơn giản bạn yêu màu xanh thiên nhiên, đam mê trải nghiệm trekking trên những dãy núi của nước ta, thì đến với Pu Ta Leng lúc nào cũng được.

Xanh ngát màu Pu Ta Leng -0
Bản Phô chỉ có khoảng hơn 30 nóc nhà quây quần, nằm bình yên lặng lẽ ngay dưới chân núi. 
Xanh ngát màu Pu Ta Leng -0
Có nhiều hướng leo hoặc lịch trình khác nhau, nhưng chúng tôi chọn xuất phát từ bản Phô, xã Hồ Thầu, thời gian 2 ngày 1 đêm. Cả nhóm đi xe khách đêm Hà Nội - Lai Châu và đến bản Phô từ tờ mờ sáng, được anh Phàn A Páo - người dẫn đường kiêm porter đã liên hệ từ trước - ra đón. A Páo bảo phải tranh thủ thời gian nên chúng tôi ăn sáng nhẹ rồi xuất phát ngay. Những đoàn trekking khác chọn chặng 3 ngày 2 đêm thì có thể thong thả hơn. 
Xanh ngát màu Pu Ta Leng -0
Khoảnh khắc tuyệt đẹp khi đứng dưới tán rừng xanh um, ngắm mặt trời rực rỡ nhô lên khỏi dãy núi. 
Xanh ngát màu Pu Ta Leng -0
Ở khoảng 1.000 mét đầu tiên, độ dốc tăng dần, cây cối đủ hình dáng, kích cỡ xuất hiện. Tôi thấm mệt, cảm thấy má nóng bừng và phải cởi bớt áo khoác. Tuy nhiên, đó chỉ như “món tráng miệng” thôi, trước khi chúng tôi thực sự đi sâu vào khu rừng rậm rạp, không hề có đường mà chỉ là những lối mòn bé xíu băng qua những nương thảo quả của người H’Mông. Một đoạn đường còn khá dễ đi, trên đầu là tán cây cổ thụ ken vào nhau dày đặc, dưới chân là những bụi thảo quả tỏa hương thơm lừng. 
Xanh ngát màu Pu Ta Leng -0
Cả nhóm cứ đi ngược lên cao, men theo những dòng suối. Với A Páo dẫn đường và 4 anh em porter khác giúp mang đồ, chúng tôi không phải dò dẫm và cũng không khuân vác nặng, ấy vậy mà vẫn thở ra đằng tai!   
Xanh ngát màu Pu Ta Leng -1
Ánh nắng mùa đông xuyên qua màn sương, lấp lánh trên những nhánh cây tạo nên cảnh đẹp huyền ảo mà đầy sức sống.   
Xanh ngát màu Pu Ta Leng -0
Và cả những hồ nước xanh trong như ngọc, tinh khiết không một chút vẩn đục. “Đặc sản” của Pu Ta Leng có lẽ còn là rất nhiều khe nước nhỏ, hoặc những dòng suối lớn chảy róc rách đêm ngày, góp thêm một màu xanh cho chốn rừng sâu núi thẳm. 
Xanh ngát màu Pu Ta Leng -0
Chúng tôi không đếm xuể bao lần phải vượt qua những con dốc dựng đứng, trơn trượt, phải bấm chặt giày xuống đất và tìm cách bám vào rễ cây hoặc nắm tay người đi trước.   
Xanh ngát màu Pu Ta Leng -0
Tại điểm nghỉ chân, mỗi người một tay dựng trại, nấu nướng… Trời có nắng nhưng đang giữa mùa đông trên núi cao nên nhiệt độ vẫn khá thấp. Những món ăn đơn giản nhưng nóng hổi vẫn trở thành “cao lương mỹ vị” đối với những lữ khách đã mệt nhoài. 
Xanh ngát màu Pu Ta Leng -0
Sau hành trình 12 tiếng ròng rã, chúng tôi nghỉ đêm ở độ cao khoảng 2.500 m. Trời về khuya, nhiệt độ giảm sâu, có lẽ chỉ còn 2-3 độ C, nhưng vì đã chuẩn bị trước nên mọi người đều ngủ ngon trong lều ấm áp, lấy sức cho buổi mai sẽ đặt chân lên đỉnh núi cao 3.049 mét trên dãy Hoàng Liên Sơn - “nóc nhà của Đông Dương”. Sáng hôm sau, từ lán nghỉ tiếp tục leo lên dốc, xuyên qua rừng trúc xanh rì, đi thêm chừng 3 tiếng đồng hồ nữa mới tới đỉnh. Nhưng mọi mệt nhọc dường như tan biến đi trong chớp mắt ngay khi chúng tôi ngẩng đầu lên và bắt gặp màu trời xanh biếc vời vợi ngay trên những đỉnh núi sừng sững.
Xanh ngát màu Pu Ta Leng -1
Nơi đặt chóp đánh dấu đỉnh núi Pu Ta Leng khá hẹp, kề bên là vực sâu hun hút, nên chúng tôi không có nhiều góc để chụp ảnh. Nhưng chỉ cần phóng tầm mắt ra xa một chút, sẽ thấy biển mây trắng tinh bồng bềnh thậm chí còn ở dưới chân mình. 
Xanh ngát màu Pu Ta Leng -0
Cả đoàn lưu niệm trên đỉnh Pu Ta Leng, nhưng chuyến đi chưa kết thúc bởi sau đó còn là cuộc hạ sơn kéo dài 15 tiếng đồng hồ trở lại bản Phô. Chúng tôi có thêm một hành trình đầy ắp màu xanh, tuy vất vả nhưng đầy cảm xúc. 
Tết sẻ chia