Chuyện kể của chiến sĩ đặc công Rừng Sác

Thiếu tướng Trần Thành Lập, nguyên Chính ủy Ðoàn 10 khẳng định: "Vất vả, khó khăn đến mấy thì những chiến sĩ đặc công Rừng Sác vẫn kiên cường bám trụ với khẩu hiểu: Rừng Sác là nhà, sông Lòng Tàu là quyết chiến điểm, bến cảng kho tàng là trận địa, có lệnh là đi, hoàn cảnh nào cũng đánh và đã đánh là thắng". Qua lời kể của Thiếu tướng, chúng tôi phần nào cảm nhận rõ hơn những gian khổ của người chiến sĩ đặc công đã vượt qua để bám rừng, bám sông rạch quyết gìn giữ từng tấc đất quê hương.

Chiến đấu với thủy quái

Nguy cơ bị cá sấu rình rập không còn xa lạ gì với những đặc công Rừng Sác. Những năm bám trụ chiến đấu,  nhiều chiến sĩ đặc công bị "thủy quái" ăn thịt và làm bị thương. Ðến bây giờ, Thiếu tướng Trần Thành Lập còn nhớ như in cái ngày đồng đội của mình, đặc công Nguyễn Hữu Nghĩa quằn quại dưới nanh vuốt của cá sấu. Hôm đó, địch vây ác liệt, ta không thể đi thuyền như mọi ngày để đưa tài liệu cơ yếu cho cấp trên. Ðoàn 10 đã cử ba đồng chí mang tài liệu vượt sông. Họ cột dây vào nhau và cùng bơi qua sông Lòng Tàu. Khi ra giữa dòng, đặc công Nguyễn Hữu Nghĩa phát hiện có cá sấu tiến công, anh bình tĩnh giật dây cảnh báo cho hai đồng đội biết và cởi dây để hai đồng đội thoát nạn, còn lại mình anh chống chọi với cá sấu. Anh rút dao găm và súng ngắn ra chiến đấu. Tuy nhiên, súng ngắn dưới nước không thể hoạt động được. Biết mình không thể thoát được, anh đã cởi dây thắt lưng, cột chặt tài liệu quan trọng cùng với bọc tiền, 10 súng ngắn và 10 dao găm thả trôi theo dòng để cá sấu không làm hư hỏng. Ðúng ba tháng sau, anh em đi tuần mới vớt được bọc tài liệu, tiền cùng vũ khí còn nguyên vẹn mà đồng chí Nghĩa đã để lại.

Hay như trường hợp của đồng chí Mười Móc. Khi bị cá sấu cắn vào đùi, anh nén đau và bình tĩnh dùng dao găm nhằm hốc mắt cá mà đâm. Con cá sấu đành thả "miếng mồi" thoát thân.

Chắt chiu từng giọt nước, ngọn rau

Ngày 15-4-1966, Ðoàn 10 (Ðoàn Ðặc công Rừng Sác, huyện Cần Giờ, TP Hồ Chí Minh) ra đời với sứ mệnh đánh chìm tàu địch ngăn nguồn viện trợ của chúng vào nội thành Sài Gòn và đánh các kho tàng, bến bãi quan trọng. Các chiến sĩ vừa chiến đấu, vừa thay nhau đốn cây để kết lại thành sạp làm chỗ ăn, ngủ. Nước quanh mình, nhưng chiến sĩ của ta vẫn khát vì nước bị nhiễm mặn không thể nào uống được. Thiếu tướng Lập nhớ lại: "Muốn có nước uống phải đi lấy ở những giếng giáp với vùng ấp chiến lược của địch, nhưng nhiều anh em đi lấy nước đã nằm lại dưới lưới đạn của giặc.  "Cái khó ló cái khôn",  chúng tôi đun nước theo kiểu chưng cất như nấu rượu. Dùng nước sông cho vào nồi rồi đun cho bốc hơi, bên trên có chảo ngưng và có máng dẫn nước ngưng đó đến một dụng cụ chứa khác. Số nước ít ỏi đó được chia cho anh em theo kiểu đong đếm, trung bình mỗi ngày một người được bốn lon sữa bò nước". Ðể có số nước ít ỏi đó, chiến sĩ ta phải cẩn trọng trong việc đun nấu, nếu có khói là máy bay địch lập tức bắn phá, pháo từ xa của địch cũng đánh ập vào căn cứ. "Phải hết sức chú ý từng tý một, nếu không thì nấu được một giọt nước vô tình thành một giọt máu", nguyên Chính ủy Ðoàn 10 nhấn mạnh. Ngoài cách "chưng" nước đó, các chiến sĩ đặc công nơi đây còn lấy nước bằng cách chẻ cây ra thành từng thanh nhỏ rồi ghép lại giống như hình chiếc thùng và lót tấm ni-lông vào bên trong để hứng nước mưa.

Sống ở rừng ngập mặn Cần Giờ, anh em còn đói vì thậm chí có lúc ba năm không nhận được nguồn tiếp tế do địch vây quá dữ. Gạo hết, anh em phải tìm hái ngọn chà là, rau kềm, đọt ráng, mò cua bắt ốc để cầm hơi chiến đấu. Dần dần, Ðoàn 10 đã liên lạc được với cơ sở và nhờ tiếp tế gạo. Thiếu tướng Lập kể: "Mỗi lần có thuyền ghe nào của dân ra khơi đánh bắt là kèm theo vài ký gạo, nhưng địch cũng kiểm soát dữ lắm. Mỗi khi bị chúng phát hiện thì dân chài nói rằng số gạo đó dùng để nấu ăn trong ngày. Chút gạo ít ỏi đó chỉ đủ để nấu cháo cho các chiến sĩ bị thương nặng, còn lại đều phải ăn rau, ăn củ rừng, ốc cua.

Mong tìm được đồng đội

Chín năm chiến đấu (1966-1975), Ðoàn 10 đã tham gia đánh 595 trận lớn nhỏ, diệt 6.200 tên địch, đánh chìm, cháy gần 700 tàu, thuyền chiến đấu và vận tải, bắn rơi 29 máy bay. Ðặc biệt, đánh kho bom thành Tuy Hạ hai lần, phá hủy hơn 110 nghìn tấn bom đạn; đốt cháy kho xăng Nhà Bè, thiêu trụi hàng trăm triệu lít xăng dầu của địch. Ðoàn 10 đã có hơn 890 cán bộ, chiến sĩ đặc công hy sinh.

Chiến công không thể kể hết, nhưng  điều làm day dứt người chiến sĩ đặc công Rừng Sác ngày ấy là đến hôm nay, nhiều đồng đội của ông mãi mãi nằm lại.  Chiến tranh qua đi 37 năm, vậy mà vẫn còn 542 hài cốt đặc công Ðoàn 10 chưa tìm được. Do Rừng Sác là địa bàn sông nước qua thời gian bị xói mòn làm địa hình thay đổi nên khó tìm lại mộ các anh.  Giờ đây tại Nghĩa trang của huyện Cần Giờ vẫn xây bia mộ tưởng nhớ các anh. Ðịa phương đã tổ chức đi tới những nơi các anh hy sinh bốc một nắm đất bỏ vào tiểu rồi về làm lễ chiêu hồn, mong sao các anh được ấm lòng nơi chín suối.

Chia tay Thiếu tướng Trần Thành Lập, chúng tôi như đang cảm nhận những thước phim quay chậm về những ngày tháng "nếm mật nằm gai", những ngày tháng oanh liệt của chiến sĩ Rừng Sác. Trong sâu thẳm ánh mắt người Chính ủy ấy, ông hy vọng  rằng: Những hài cốt của người chiến sĩ đặc công đang nằm đâu đó sẽ có một ngày được đoàn tụ với gia đình.

Có thể bạn quan tâm