Nhiều đại biểu Quốc hội khẳng định: Trong gần 12 năm thực thi, các quy định tại Luật Bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng hiện hành và các văn bản hướng dẫn Luật đã góp phần thay đổi mạnh mẽ công tác bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng, đồng thời, kiến tạo nền tảng cơ bản vững chắc để tiếp tục tạo dựng sự phát triển các hoạt động bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng tại Việt Nam.
Tuy nhiên, Luật hiện hành bộc lộ một số hạn chế, bao gồm các vấn đề liên quan tính thống nhất, hiệu lực, hiệu quả thực thi các quy định của Luật, sự thay đổi của thực tiễn sản xuất, kinh doanh cũng như yêu cầu, xu thế mới đối với công tác bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng. Một nội dung nhận được nhiều sự quan tâm là Ðiều 8, quy định Bảo vệ quyền lợi của người tiêu dùng dễ bị tổn thương.
Các đại biểu Quốc hội, các chuyên gia cho rằng, chính sách, cách thức cụ thể để bảo vệ nhóm đối tượng này vẫn chưa thể hiện rõ nét, đầy đủ trong Luật sửa đổi. Nếu không quy định cụ thể, rõ ràng và khoa học sẽ khó có tính khả thi trong áp dụng thực tiễn. Do đó, cần có định nghĩa chi tiết và các quy định hợp lý, dễ hiểu cũng như chính sách riêng về vấn đề này để bảo đảm pháp luật được thực thi hiệu quả.
Hiện nay, chúng ta bước đầu xác định có các nhóm người tiêu dùng dễ bị tổn thương, bao gồm: người cao tuổi, người khuyết tật, trẻ em người dân tộc thiểu số, người sống ở vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi, hải đảo, vùng có điều kiện kinh tế-xã hội khó khăn, vùng có điều kiện kinh tế-xã hội đặc biệt khó khăn, phụ nữ mang thai, sinh con hoặc nuôi con bằng sữa mẹ, người bị bệnh hiểm nghèo...
Có ý kiến cho rằng, quy định nêu trên mới mang tính liệt kê mà chưa đầy đủ, dễ dẫn đến việc bỏ sót đối tượng, không có chính sách, biện pháp phù hợp để bảo vệ những đối tượng người tiêu dùng dễ bị tổn thương cụ thể. Vì vậy, cần nghiên cứu, rà soát theo hướng nhóm người dễ bị tổn thương có đặc điểm, hoàn cảnh khiến họ có khả năng phải chịu nhiều tác động bất lợi về sức khỏe, tài sản trong quá trình mua hoặc sử dụng sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ...
Việc xác định nhóm đối tượng người tiêu dùng dễ bị tổn thương cần dựa trên 4 tiêu chí cơ bản sau: về nhận thức, hiểu biết; về sức khỏe; về điều kiện kinh tế; về điều kiện kinh tế-xã hội nơi sinh sống...
Có ý kiến đề nghị cần bổ sung "nhóm hoặc tổ chức của những người yếu thế cũng cần được coi là những người dễ bị tổn thương. Thí dụ như những người cô đơn không nơi nương tựa, những người khuyết tật, hoặc không phải một cá nhân mà là những người trong một nhóm, trong một tổ chức. Ðể tăng tính rõ ràng, minh bạch của quy định, Ban soạn thảo nên sử dụng thống nhất cụm từ người tiêu dùng dễ bị tổn thương.
Nhiều ý kiến đề nghị, dự án Luật cần nêu rõ trách nhiệm của các cơ quan, tổ chức trong việc bảo vệ người tiêu dùng và không được từ chối bảo vệ người tiêu dùng dễ bị tổn thương.