Hai mươi năm trước, thời mới về VTV được ít lâu, tôi làm phim tài liệu chân dung nhà thơ Chim Trắng nên có dịp vào Bến Tre quê ông. Ông coi tôi như cô cháu nhỏ. Tôi gọi ông là chú Ba. Chú Ba thường ăn mặc trẻ trung sành điệu, quần khaki, áo kẻ caro, mũ nồi, đeo kính đen, tẩu thuốc vắt vẻo trên môi, lái ô-tô ngang dọc Sài Gòn - Bình Dương - Bến Tre. Một chốn ba nơi, chú Ba đi đi về về. Ông làm việc ở Sài Gòn, nhà ở Bình Dương, gốc Bến Tre nơi cha sinh mẹ đẻ.