Đồng bào trở về từ Ukraine: "Chúng tôi may mắn vì luôn được giúp đỡ"

NDO -

Sáng 10/3, máy bay mang số hiệu QH9066 đã chính thức hạ cánh xuống sân bay Nội Bài, đưa hơn 300 công dân Việt Nam từ Ukraine về nước. Tâm trạng của hầu hết mọi người đều ngổn ngang, vui buồn lẫn lộn.

Những hành khách đầu tiên xuất hiện tại sân bay Nội Bài sau hành trình kéo dài hơn 10 tiếng từ Warsaw (Ba Lan) về nước. (ẢNH: THÀNH ĐẠT)
Những hành khách đầu tiên xuất hiện tại sân bay Nội Bài sau hành trình kéo dài hơn 10 tiếng từ Warsaw (Ba Lan) về nước. (ẢNH: THÀNH ĐẠT)

“Chúng tôi may mắn vì luôn được giúp đỡ”

Trong số hơn 300 người Việt Nam trở về từ Ukraine trên chuyến bay QH9066 sáng 10/3, bà Nguyễn Thị Bích (Hưng Yên) là một hành khách khá đặc biệt. Năm nay đã 75 tuổi, bà Bích di chuyển về Việt Nam một mình. Hành lý mang theo chỉ có một chiếc balo đã cũ, bên trong đựng quần áo rét, hộ chiếu cùng một ít tiền Ukraine để phòng thân.

Chia sẻ lại hành trình của mình, bà Bích kể lại: “Khi tình hình bắt đầu căng thẳng, tôi đang ở Kiev. Ban đầu tôi dự định sẽ ở lại, nhưng sau khi phải ở dưới hầm trú ẩn 5 ngày, các con tôi đã yêu cầu di chuyển. Để sang được Warsaw Ba Lan, chúng tôi đã mất 2 ngày”.

Rất may, trong suốt hành trình này, bà và mọi người luôn nhận được sự giúp đỡ nhiệt tình của cộng đồng người Việt Nam cũng như bạn bè quốc tế.

“Bà con người Việt rất tốt, cả người Ba Lan cũng thế. Ngay khi sang tới nơi, chúng tôi đã được giúp đỡ, từ quần áo ấm đến đồ ăn, nước uống, thậm chí cả đồ chơi cho trẻ con”, bà Bích vừa kể vừa mở balo, khoe chiếc áo khoác dày cộp đã nhận được tại Warsaw.

Bài Ukraine -0
Trong quá trình di chuyển, người Việt Nam luôn nhận được rất nhiều sự giúp đỡ từ cộng đồng. (ẢNH: THÀNH ĐẠT) 

Đưa theo cậu con trai nhỏ rời khỏi máy bay, chị Nguyễn Thị Yến (Hưng Yên) vẫn chưa thể tin mình đã lại được đứng trên quê nhà. Nét mặt vẫn còn hằn rõ sự mệt mỏi sau chuyến bay kéo dài, chị nhớ lại: “Khoảng ngày 3/3, chúng tôi bắt đầu di chuyển từ Kharkov (Ukraine) hướng sang Ba Lan. Ban đầu, cả đoàn đi bằng tàu hỏa, sau đó chuyển sang thuê taxi. Mất tổng cộng 5 ngày thì mới sang được Warsaw”.

Theo chị Yến, vào ngày đặt chân qua biên giới, trời xuất hiện mưa tuyết rất lớn. Nhiệt độ giảm sâu xuống âm 8 độ C. 

“Nhiệt độ quá thấp khiến chúng tôi gặp rất nhiều khó khăn. May mắn là các bạn người Ba Lan đã hỗ trợ cho đoàn lều bạt để chống lại cái lạnh”, chị Yến nhớ lại, mắt đỏ hoe.

Bài Ukraine -0
Một số hành khách thất lạc hộ chiếu cũng được tạo điều kiện về nước. Tại sân bay Nội Bài có khu vực riêng dành cho nhóm đối tượng này. (ẢNH: THÀNH ĐẠT) 

Cũng nhận được sự giúp đỡ tương tự, chị Nguyễn Thị Hương (Thái Bình) không thể quên được hình ảnh các tình nguyện viên đã hướng dẫn, phiên dịch cho chị và gia đình suốt dọc đường đi.

“Ngay khi chúng tôi đến Ba Lan, cộng đồng người Việt tại đây đã liên hệ, lo chỗ ở tạm thời cũng như đảm bảo ăn uống trong suốt những ngày chờ đợi. Đi tới đâu cũng thấy tình cảm của mọi người thật đáng quý”, chị Hương chia sẻ.

Thậm chí, các tình nguyện viên người Việt Nam tại Ba Lan còn chủ động thuê khách sạn cho bà con từ Ukraine. Chị Lê Thị Đào (Sơn Tây, Hà Nội) kể lại: “Họ dành ra những căn phòng đầy đủ tiện ích, có cả bếp và đồ ăn để mọi người nấu theo sở thích. Ngày ra sân bay, các tình nguyện viên cũng thuê xe đưa mọi người đi vô cùng chu đáo”.

Đặc biệt nhất, những người không may làm thất lạc hộ chiếu cũng được tạo điều kiện trở về nước trong chuyến bay lần này.

Buồn vui lẫn lộn

Vui mừng vì được trở về quê hương là tâm trạng chung của hơn 300 người vừa hạ cánh xuống sân bay Nội Bài sáng 10/3. Bà Phạm Thị Thanh Vang, năm nay 87 tuổi cũng là một trong số các hành khách của chuyến bay QH9066. Là mẹ của Đại sứ đặc mệnh toàn quyền Việt Nam tại Ukraine Nguyễn Hồng Thạch, bà Vang chia sẻ: “Giờ phút này về được tới nhà là chúng tôi yên tâm rồi. Tôi chỉ mong tất cả mọi người đều bình an".

Thế nhưng, bên cạnh niềm vui, vẫn có nhiều nỗi ưu tư vẫn in hằn rất rõ trên gương mặt mỗi người.

Được người con trai đẩy xe lăn ra sảnh T2, bà Nguyễn Thị Kim Vân (70 tuổi, Hà Nội) khóc nức nở vì sau cùng bà đã được an toàn sau những ngày khó khăn trên đất khách. Kể lại, bà Vân bảo: “Tôi bị liệt, sức khỏe yếu nhưng vẫn phải ngồi xe lăn hòa cùng dòng người vượt qua các đồng đầy tuyết trắng đến Ba Lan. Nhiều lúc mệt quá tôi bị ngất đi, con trai tôi phải sốc lên để đi tiếp”, bà Vân nhớ lại.

Đồng bào trở về từ Ukraine: "Chúng tôi may mắn vì luôn được giúp đỡ" ảnh 3
Bà Nguyễn Thị Kim Vân (70 tuổi, Hà Nội) khóc nức nở vì sau cùng bà đã được an toàn sau những ngày khó khăn trên đất khách.  (ẢNH: SƠN BÁCH)

Về đến Hà Nội, bà Vân lo cho tính mạng của người con trai của mình vẫn đang bị kẹt lại ở Ukraine. Do vậy, điều bà bà Vân mong muốn nhất tình hình căng thẳng tại Ukraine sớm kết thúc để con trai của mình được an toàn.

Đã có nhiều năm sinh sống ở làng Thời đại tại Kharkov, ông Nguyễn Công Cường (Thái Nguyên) tỏ ra mệt mỏi vì gần 10 ngày đã phải di chuyển liên tục. Ông cho biết, 4 người trong gia đình ông đã mất “đúng 3 ngày đêm không ngủ khi di chuyển bằng tàu hỏa về Warsaw”. Các nhà ga đều chật ních người. Hầu hết chỉ kịp mang theo quần áo, hộ chiếu và một ít tiền mặt.

“99% người ở khu làng Thời Đại ở Kharkov đều di chuyển, chỉ còn một số ít ở lại trông giữ tài sản”, ông Cường thông tin thêm.

Bài Ukraine -0
Bên cạnh niềm vui đoàn tụ còn đó rất nhiều âu lo. (ẢNH: THÀNH ĐẠT) 

Điều khiến ông Cường và người thân lo lắng nhất là con cháu của ông sinh ra và lớn lên tại Ukraine với vốn tiếng Việt rất hạn chế. 

“Không biết thời gian tới, các cháu sẽ học hành và sinh hoạt như thế nào”, người đàn ông gốc Thái Nguyên thở dài.

Trong khi đó, chị Nguyễn Thị Yến lại ngổn ngang bởi hầu hết tài sản trong 22 năm qua của chị đều ở lại Ukraine. Bần thần mở chiếc balo đã cũ xỉn, chị mang ra một bọc tiền được gói ghém rất kỹ rồi nói: “Mọi việc gấp gáp quá nên tôi chỉ kịp cầm vội theo ít UAH [Đơn vị tiền tệ Ukraine – PV] về. Toàn bộ chỉ có thế”. Bên cạnh chị, cậu con trai lũn chũn chạy nhảy khắp sảnh sân bay, không chú ý đến đôi mắt của mẹ đã đỏ hoe, rơm rớm ướt.

Bài Ukraine -0
Chị Yến cùng số tiền mang vội từ Ukraine về. (ẢNH: SƠN BÁCH) 

Cùng chung cảnh ngộ là chị Lê Thị Đào (Sơn Tây, Hà Nội). Chị Đào kể lại, sau một tuần sống dưới hầm trú ẩn, chị đã quyết định sang Ba Lan để đợi về nước. 

“Hành lý khi đi chỉ là quần áo, thực phẩm thiết yếu cũng như thuốc men. Tiền mặt rất ít”, người phụ nữ có 33 năm sinh sống và buôn bán tại Kharkov nói.

Tuy nhiên, chị Đào cho biết, tới thời điểm hiện tại, chị chỉ cảm thấy vui mừng vì đã được đoàn tụ với thân nhân. 

“Chúng tôi sẽ cố gắng để làm lại từ đầu”, chị Đào nhấn mạnh.

Món quà đặc biệt từ quê nhà

Sáng 9/3, bà Lê Thị Bích Hồng khấp khởi thuê xe lên sân bay Nội Bài đón người thân. Hành trang mang theo của bà không phải là hoa như thông lệ. Thay vào đó, bà gói ghém hơn 20 chiếc bánh tẻ - đặc sản của vùng Sơn Tây quê bà.

“Đã lâu lắm, em gái tôi và các cháu chưa được ăn món này. Mong rằng, khi được thưởng thức, những lo lắng, vất vả của mọi người sẽ sớm qua”, bà Hồng thành thật.

Món quà đặc biệt ấy chắc chắn sẽ khiến những người con xa xứ khi trở về  thêm ấm lòng. Quê hương vẫn luôn mở lòng chào đón tất cả theo cách giản đơn như thế.