Đề xuất các giải pháp giảm phát thải khí nhà kính trong nông nghiệp

NDO - Sáng 26/9, tại Quảng Bình, Trung tâm Khuyến nông quốc gia (Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn) phối hợp Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Quảng Bình tổ chức tọa đàm “Giải pháp giảm phát thải khí nhà kính trong nông nghiệp” với sự tham gia của các nhà quản lý, nhà khoa học và nông dân ở Quảng Bình.
0:00 / 0:00
0:00
Quang cảnh buổi tọa đàm.
Quang cảnh buổi tọa đàm.

Theo Trung tâm Khuyến nông quốc gia, biến đổi khí hậu đã gây ra nhiều tác động tiêu cực đến Việt Nam. Khí nhà kính hiện được coi là nguyên nhân chủ yếu làm tăng nhiệt độ toàn cầu, gây nên hiện tượng này.

Tại các nước phát triển, khí nhà kính chủ yếu từ ngành công nghiệp và năng lượng. Còn tại các nước đang phát triển, thì khí nhà kính chủ yếu lại xuất phát từ nông nghiệp.

Ở nước ta, lĩnh vực nông nghiệp chiếm khoảng 30% tổng lượng phát thải khí nhà kính toàn quốc, tập trung chủ yếu trong 3 lĩnh vực: trồng lúa nước phát thải 49,7 triệu tấn CO2 quy đổi (CO2e), chiếm 50%; chăn nuôi phát thải 18,5 triệu tấn CO2e, chiếm 19%; quản lý đất và sử dụng phân bón phát thải 13,2 triệu tấn CO2e, chiếm 13%.

Lúa gạo là mặt hàng nông nghiệp quan trọng của Việt Nam nhưng lại chiếm tới 48% lượng phát thải khí nhà kính của ngành nông nghiệp và hơn 75% lượng khí thải methane, tương đương với lượng phát thải khoảng 49,6 triệu tấn khí nhà kính mỗi năm.

Trước thực trạng đó, những năm gần đây, Trung tâm Khuyến nông quốc gia đã và đang triển khai một số mô hình sản xuất nông nghiệp ứng dụng tiến bộ kỹ thuật nhằm giảm phát thải khí nhà kính, bảo vệ môi trường góp phần phát triển nông nghiệp bền vững.

Trong đó nổi bật là mô hình trồng trọt giảm phát thải khí nhà kính thuộc phạm vi Đề án “Phát triển bền vững một triệu héc-ta chuyên canh lúa chất lượng cao và phát thải thấp gắn với tăng trưởng xanh vùng đồng bằng sông Cửu Long đến năm 2030”; một số mô hình chăn nuôi tuần hoàn do Trung tâm khuyến nông quốc gia phối hợp với các doanh nghiệp, gắn với liên kết tiêu thụ sản phẩm.

Hay như dự án: “Tăng cường năng lực cho hệ thống khuyến nông Việt Nam trong chiến lược giảm thiểu khí phát thải nhà kính trong chăn nuôi”...

Tuy các mô hình khuyến nông về giảm phát thải khí nhà kính đã đạt được những kết quả nhất định, song vẫn gặp nhiều khó khăn như: thiếu chính sách hỗ trợ tài chính, đất đai; nhận thức của người dân, doanh nghiệp về nông nghiệp giảm phát thải chưa đầy đủ...

Tại buổi tọa đàm, các đại biểu đến từ Trung tâm Khuyến nông quốc gia, Viện Môi trường nông nghiệp, Hội Nông nghiệp tuần hoàn Việt Nam, một số nông dân điển hình của tỉnh Quảng Bình đã thảo luận, đánh giá lại kết quả, ưu điểm, nhược điểm của các mô hình, giải pháp đã triển khai thời gian qua; đồng thời đề xuất các giải pháp sản xuất giảm tối đa phát thải khí nhà kính trong sản xuất nông nghiệp tại các địa phương trong thời gian tới.

Đề xuất các giải pháp giảm phát thải khí nhà kính trong nông nghiệp ảnh 2

Trồng cỏ làm thức ăn cho bò, cá thực hiện mô hình chăn nuôi theo hướng kinh tế tuần hoàn ở xã Võ Ninh, huyện Quảng Ninh, tỉnh Quảng Bình.

Theo đại diện lãnh đạo Trung tâm Khuyến nông quốc gia, để giảm phát thải khí nhà kính lĩnh vực nông nghiệp, góp phần thực hiện cam kết của Việt Nam và gần 150 quốc gia đưa mức phát thải ròng về “0” vào năm 2050 tại Hội nghị Công ước khung Liên hợp quốc về biến đổi khí hậu lần thứ 26 (COP26), Nhà nước cần có chính sách hỗ trợ tài chính, đất đai, nguồn lực để phát triển nông nghiệp giảm phát thải khí nhà kính.

Đồng thời tăng cường tuyên truyền, nâng cao nhận thức và chuyển giao các tiến bộ kỹ thuật, công nghệ mới trong sản xuất nông nghiệp giảm phát thải khí nhà kính, đề xuất quy trình, quy chuẩn phù hợp từng đối tượng, lĩnh vực, vùng miền.

Các địa phương, doanh nghiệp tổ chức sản xuất theo hướng liên kết giữa tổ hợp tác, hợp tác xã, doanh nghiệp và người sản xuất nông nghiệp, chế biến và tiêu thụ sản phẩm tạo chuỗi tuần hoàn.

Cần có cơ chế, chính sách khuyến khích áp dụng quy trình thực hành nông nghiệp tốt, hữu cơ, theo hướng hữu cơ, an toàn… quản lý và tái tạo tài nguyên theo một chu trình khép kín, hạn chế tối đa lượng phế thải, nhằm nâng cao năng suất, chất lượng, sức cạnh tranh và giá trị sản phẩm; giảm tác động tiêu cực đến môi trường, bảo vệ hệ sinh thái và sức khỏe của con người.