Canh tác lúa và cây ăn trái trên vùng đất nhiễm mặn

Hiện tình hình xâm nhập mặn đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến sản xuất trồng trọt tại các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long. Để giúp các địa phương khắc phục khó khăn, chủ động trong canh tác, Cục Trồng trọt phối hợp Viện Lúa đồng bằng sông Cửu Long và Trung tâm Khuyến nông Quốc gia xây dựng “Hướng dẫn kỹ thuật canh tác lúa và cây ăn trái cho vùng đất bị nhiễm mặn đồng bằng sông Cửu Long”.

Theo đó, đối với cây lúa trà đông xuân muộn ở giai đoạn làm đòng đến trỗ, ở vùng bị nhiễm mặn hơn 3 phần nghìn, bà con nông dân nên tranh thủ thời gian có nước ngọt để tích tối đa vào các kênh mương và tưới cho lúa. Vùng đất bị nhiễm mặn dưới 3 phần nghìn, ngoài biện pháp tích nước ngọt rửa mặn, cần tranh thủ nguồn nước ngọt để tưới, nhất là vào giai đoạn lúa trỗ. Trường hợp không thể có nguồn nước ngọt, có thể sử dụng nguồn nước bị nhiễm mặn nhẹ (dưới 2 phần nghìn) hoặc dùng nước ngọt tưới phun lá. Phun một số loại phân bón lá, hay chế phẩm tăng cường khả năng chống chịu mặn như: KNO3 (10g/1 lít nước); Brassinosteroid (Comcat 150WP, Nyro 0,01 N, Super Humic, Dexamone...).

Với vụ hè thu, vùng bị nhiễm mặn hơn 3 phần nghìn tuyệt đối không xuống giống. Ở những vùng đất bị nhiễm mặn dưới 3 phần nghìn, có thể xuống giống và phải áp dụng một số biện pháp kỹ thuật: Sử dụng các giống ngắn ngày chịu mặn như: OM5451; OM2517; OM6976; OM6162; OM9921; GKG1; OM 6677. Cày phơi đất, khi có nguồn nước ngọt tranh thủ rửa mặn. Tăng cường bón phân hữu cơ và bón vùi vôi khi làm đất, lượng 500 đến 1.000 kg vôi bột/ha. Sử dụng các dạng phân u-rê chậm tan như đạm vàng (Ure 46A+) hoặc đạm xanh (Ure + NEB26) để chống thất thoát đạm. Đồng thời bón bổ sung phân Sulphate Kali (K2SO4) trong giai đoạn đầu. Tranh thủ nguồn nước ngọt để tưới đủ nước cho ba lần bón phân và thời kỳ trỗ, khi có nước ngọt tranh thủ rửa mặn liên tục nhiều lần. Trường hợp không thể có nguồn nước ngọt, có thể sử dụng nguồn nước bị nhiễm mặn nhẹ (dưới 2 phần nghìn đối với giai đoạn lúa đẻ nhánh; dưới 1 phần nghìn với các giai đoạn mạ, lúa làm đòng và trỗ). Nếu giai đoạn mạ bị hạn nặng, cần tưới phun nước ngọt cho mạ hoặc kết hợp tưới phun nước ngọt khi sử dụng thuốc bảo vệ thực vật với lượng nước phun khoảng 600 đến 800 lít/ ha.

Đối với cây ăn quả khi có nguy cơ bị nhiễm mặn, chủ động sử dụng tối đa nguồn vật liệu hữu cơ (rơm rạ, cỏ khô, lá khô, lục bình…) phủ gốc để giữ ẩm cho cây. Cắt tỉa cành, tạo tán gọn để hạn chế thoát hơi nước. Nếu cây đã bị nhiễm mặn, cần bón bổ sung phân Sulphate Kali (K2SO4), vôi bột lượng 500 đến 1.000 kg/ha. Trường hợp hạn, mặn kéo dài thì phun thêm phân bón lá và chế phẩm tăng cường khả năng chống chịu mặn như: KNO3 (10g/1 lít nước); Brassinosteroid (Comcat 150WP, Nyro 0,01 N, Super Humic, Dexamone...). Khi có nguồn nước ngọt, tranh thủ tích nước và tưới để giữ ẩm. Tuyệt đối không tưới nước có độ mặn hơn 2 phần nghìn.

Có thể bạn quan tâm