Góp ý kiến vào các dự thảo văn kiện trình Đại hội XIII của Đảng

Cải cách chính sách tiền lương cho cán bộ, nhân viên ngành y

Qua nghiên cứu dự thảo văn kiện trình Đại hội XIII, tôi thấy dự thảo nêu hạn chế: “Chính sách tiền lương, thu nhập, bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, phúc lợi xã hội chưa thật sự hiệu quả”. Là một bác sĩ, tôi rất quan tâm đến chính sách tiền lương cho cán bộ, nhân viên y tế, đội ngũ y sĩ, bác sĩ.

Theo quy định hiện hành, viên chức ngành y tế có thu nhập bao gồm tiền lương, các loại phụ cấp lương và thu nhập tăng thêm từ nguồn thu sự nghiệp. Đời sống của người lao động ngành y đã được cải thiện trong những năm qua. Tuy nhiên, chính sách tiền lương trong ngành y còn mang nặng tính bình quân, hạn chế tinh thần lao động tự giác, sáng tạo, nhiệt tình công tác của y sĩ, bác sĩ. Thực tế là các biện pháp kinh tế có sức điều tiết xã hội rất mạnh. Cũng vì lý do kinh tế và phát triển chuyên môn, nhiều bác sĩ không muốn làm việc tại tuyến y tế cơ sở, bao gồm các cơ sở y tế cấp huyện và cấp xã. Chúng ta muốn đầu tư cho y tế cơ sở mà thiếu con người thì việc đầu tư đó khó đem lại hiệu quả. Bên cạnh đó, việc quá tập trung vào mục tiêu kinh tế khiến cho một bộ phận y sĩ, bác sĩ chưa dành trọn thời gian nâng cao chuyên môn, chăm sóc người bệnh.

Để thực hiện nhiệm vụ cải cách chính sách tiền lương, nhà ở, chính sách đãi ngộ, động viên, tôi đề xuất cần tăng lương, phụ cấp và có chế độ đặc thù cho các bác sĩ công tác lâu dài ở y tế cơ sở. Đó là giải pháp căn bản để thực hiện chỉ tiêu số bác sĩ/vạn dân, số trạm y tế xã có bác sĩ nêu trong nghị quyết đại hội đảng bộ cấp tỉnh và cấp huyện.

Ngành y là ngành chuyên môn, kỹ thuật, có hàm lượng khoa học cao, vai trò của những người trực tiếp khám, chữa bệnh hết sức quan trọng. Nhà nước cần có chế độ tương xứng để “giữ chân” cán bộ chuyên môn trong các cơ sở y tế công lập. Tôi đề xuất có mức lương đặc thù đối với cán bộ chuyên môn, kỹ thuật, những người trực tiếp khám, chữa bệnh, nhất là nhân viên y tế có tay nghề cao. Cần quy định mức lương khởi điểm của bác sĩ được đào tạo hệ sáu năm khác với bác sĩ đào tạo hệ bốn năm. Thời gian học nghề y kéo dài và tốn kém hơn nhiều nghề khác, trong khi người hành nghề y phải liên tục học nâng cao, tập huấn, bồi dưỡng chuyên môn trong môi trường y tế có nhiều rủi ro bệnh tật.

Chúng tôi xác định, đất nước còn nghèo, đội ngũ cán bộ y tế có trách nhiệm chia sẻ khó khăn với đất nước. Trong điều kiện đó, quan trọng nhất là bảo đảm công bằng giữa lao động và tiền lương, tạo động lực làm việc cho cán bộ y tế.