Thử hình dung bóng đá Hy Lạp


Bóng đá Hy Lạp chỉ là bóng đá Athens

Gần 1/3 số đội ở giải vô địch Hy Lạp (5/16) là đại diện của thủ đô Athens. Nếu tính cả các đội từng thi đấu ở bảng hạng nhất, Athens có 8 CLB. Khác với London của Anh (nơi cũng có rất nhiều CLB), Athens gần như khống chế toàn bộ thành tích của giải VĐQG Hy Lạp. Từ sau đệ nhị thế chiến đến nay, chỉ có bốn lần danh hiệu vô địch thoát khỏi tay các đại diện Athens. Thậm chí ngay trong "nội bộ" Athens, quyền lực cũng không trải đều. Ba đại gia Olympiakos, Panathinaikos, AEK luôn sẵn sàng đè bẹp Panionios và Ionikos. Không thể xem đấy là dấu hiệu tốt lành của một nền bóng đá phát triển. Cứ nhìn vào danh sách đội tuyển Hy Lạp tại Euro khắc biết: ngoài 9 cầu thủ đá thuê ở nước ngoài, 14 tuyển thủ còn lại đều đến từ Panathinaikos, Olympiakos, AEK. Nói cách khác, nguyên nhân để Rehhagel chọn vào ĐTQG hầu như chỉ là nguồn lực của một thành phố.

Giải vô địch Hy Lạp là... địa ngục

"Người Hy Lạp cổ có từ pandemonium (địa ngục). Người Hy Lạp hiện đại có từ bóng đá tương ứng với nó" - đấy là câu mở đầu để giới thiệu nền bóng đá Hy Lạp trong một cuốn sách nói về bóng đá châu Âu. Ngay từ khi Hy Lạp tổ chức trận bóng đá đầu tiên giữa hai đội đại diện cho hai thành phố - Athens gặp Salonika năm 1906 - bạo động dữ dội đã xảy ra. Theo hai cây bút Simon Evans và Peterjon Cresswell, hình ảnh ấy vẫn không thay đổi suốt gần 100 năm qua. Bạo lực lấn át nét đẹp chuyên môn trên sân cỏ Hy Lạp. Lại thêm tình trạng ba đội mạnh và các đội còn lại quá chênh lệch, các trận đấu ở giải Vô địch Hy Lạp hiếm khi tôi được hơn 10.000 người đến sân. Các nhà nghiên cứu bóng đá Hy Lạp cho biết thêm: sở dĩ tình trạng bạo động luôn tồn tại là vì trọng tài Hy Lạp thường rất thiên vị. Đến xem trận đấu giữa một đội Athens với một đội Salonika, bạn nhớ tránh xa khu vực sau hai cầu môn. Bởi có thể trọng tài sẽ bênh đội chủ nhà đến mức nực cười và các cổ động viên cực đoan (thường ngồi ở khán đài sau cầu môn) sẽ lao vào choảng nhau trên khán đài!

Không ai muốn đến Hy Lạp đá thuê

Vì phần lớn CLB Hy Lạp đều đang gặp nhiều khó khăn về tài chính (tuyển thủ Hy Lạp Demis Nikolaiđis cách nay vài tuần còn muốn mua lại CLB AEK Athens để cứu đội này khỏi nguy cơ phá sản). Báo chí viết rằng các ông chủ CLB ở Hy Lạp chỉ muốn dùng đội bóng để "khoe mẽ" chứ chẳng cần phát triển đội bóng một cách nghiêm túc. Cho nên, chỉ có các cầu thủ Síp, Malta, Israel đến Hy Lạp đá thuê. Nếu có cầu thủ đến từ nền bóng đá danh tiếng thì có thể kết luận ngay: đấy là cầu thủ đã hết thời. Bởi không có tài năng nào đến Hy Lạp để... chôn vùi tên tuổi trong khoảng 2-4 năm.

Ở đấu trường quốc tế, Hy Lạp chỉ là gã nhà quê

Trước năm nay, Hy Lạp chỉ mới xuất hiện một lần duy nhất ở VCK Euro. Đó là năm 1980, khi Hy Lạp thua Hà Lan 0-1, thua Tiệp Khắc 1-3 và hòa Đức 0-0. Thế là đã tốt chán so với thành tích của Hy Lạp ở lần duy nhất dự VCK World Cup (1994): thua cả ba trận trước Nigeria, Achentina và Bulgaria, thủng lưới 10 bàn mà không gỡ được bàn nào. Daniele Amokachi (Nigeria) kể lại: "Trong buổi họp đội trước trận gặp Hy Lạp, mọi người đều nói với tôi: cậu không có nhiệm vụ lớn lao gì ở trận này. Chỉ phải làm mỗi việc nhận bóng, lừa qua hậu vệ và ghi bàn. Thắng Hy Lạp là chuyện dễ nhất". Cũng cần nói thêm: Hy Lạp lọt vào VCK kỳ World Cup ấy một phần nhờ Nam Tư bỏ cuộc ở vòng loại vì bị cấm vận.

Có thể bạn quan tâm