Khi bạn bắt đầu một cuộc hành trình, đồng nghĩa với bạn sẽ không ăn cơm nhà nấu, mà là ăn món ăn ở địa phương bạn đến, câu cửa miệng khi ăn ở chốn lạ là: “Không giống như nhà nấu”.
Sáng nay, cây hoa lộc vừng trước ngõ rụng hoa chi chít, xen lẫn là mấy bãi phân chim. Cả một đàn chim đã về trú ngụ trên cây nhà mình. Thảo nào lúc tối cứ nghe tiếng lích rích ngoài sân cả đêm.
Ngẩn ngơ dưới cây tếch đầu bản, Lương như người bị bắt mất hồn. Chân anh chạm vào những vụn li ti trắng như sữa của hoa tếch. Hương đào núi đã phảng phất trong gió. Hoa đào không biết lòng Lương đang bồn chồn đợi chờ.
Mỗi lần về thăm mảnh đất Yên Thế là tôi lại được thắp hương trước tượng đài cụ Hoàng Hoa Thám, lòng tưởng nhớ tới cuộc khởi nghĩa oanh liệt một thời. Bàn tay tôi chạm vào bức tường thành chiến lũy đồn Phồn Xương, chạm vào quá khứ, nghe ký ức dâng trào.
Lão xuống xe ở ngã tư cầu vượt. Chuyến đi đã được lão tính kỹ từ trước. Gió rét thổi vuột qua mặt. Mới ba giờ sáng. Lão nhìn sang mé đường bên kia, vẫn có một hàng cháo đêm đang mở cửa. Lão quay sang trái ngó đường để bước qua thì có người giật tay áo: Bác về đâu? Tắc-xi nhé. - Vâng, sang ăn cháo đã. Mời. - Thôi bác ăn đi, cháu ngồi đợi.
Hôm qua ngồi lướt mạng, bắt gặp hình ảnh những em bé miền núi nghèo, chụm đũa ăn chung nhau bát mì tôm thay bữa một cách ngon lành và thích thú, người bạn của tôi xuýt xoa: ôi thương quá! Tôi như chợt bắt gặp tuổi thơ của mình ở đó và trào lên một nỗi nhớ thương.
Dưới gốc cây si già hàng trăm năm, một người đàn ông trung niên xấp xỉ tuổi 60 ngồi cùng chiếc máy khâu, khoan nhặt từng sợi chỉ, uốn nắn từng đường kim, thi thoảng lại nhúm miệng huýt sáo.
20 năm xa nhà, gắn với xóm núi trơ sỏi đến từng ngọn cỏ nhưng bước qua những cơn bão đời nghiêng ngả, nàng dù bịn rịn cũng phải “dời đô”. Về lại quê mẹ, ngôi trường giữa lòng thị xã, chuẩn quốc gia, nhìn đâu cũng hoa lá xanh tươi. Trường gần nghìn học sinh, áo quần sạch sẽ thơm tho, nơ cài đầy tóc.
Tôi gọi em là hương đằm phố xuân, bởi chỉ em có cái tên thật mộc mạc: hoa mộc, nhưng hương thơm dịu ngọt, lắng sâu trong những khuôn viên phố xuân, cho người vãn cảnh xuân dịu đi bao ưu tư thời số hóa. Lại thầm nghĩ, có ai số hóa được vị hương của mỗi loài hoa không nhỉ?
Từ ngày một mình cô quạnh, bố thành ra đổi tính đổi nết. Nhiều lúc tôi thấy bố thật khó chiều nhưng càng thấy thương bố nhiều hơn. Tuổi già ai chẳng vậy: sớm nắng chiều mưa, hay hờn hay dỗi.
Tuồng rẽ rừng đi giữa mưa, chọn đường chim bay, đi bộ, đoạn tốt xấu gì Tuồng cũng chạy, cho kịp việc bố giao, chỉ mệt mới dừng lại, tay cầm chắc tờ giấy ghi địa chỉ và số điện thoại của người cần tìm, đoạn tiếp tục chạy, rẽ rừng, rẽ mưa, nước tung tóe.
Biệt thự Nhà Bống đón cô Michelle vào ngày cuối năm 2022. Khi ấy, Hội An nắng ấm dịu dàng hòa cùng cái se lạnh còn sót lại, khí hậu nuông chiều lòng người và phù hợp với những cuộc rong chơi mải miết.
Là một trong những nhà văn hiếm hoi cùng lúc sở hữu hai giải thưởng văn chương danh giá: giải Man Booker (1989) và giải Nobel Văn chương (2017), Kazuo Ishiguro được xem là một trong những nhà văn Anh ngữ nổi bật với tài năng không thể phủ nhận.
Năm nào cũng vậy, cứ đầu tháng 12 âm lịch, cha lại điện thoại cho từng đứa, hỏi thật nhẹ, “năm nay con có về “giẫy” mả ông bà với mả má con được không?”. Hỏi xong, rồi mỗi buổi chiều, trong bóng hoàng hôn, cha ngồi bên ngoài hàng ba, nhẩm tính từng ngày.
TP Hồ Chí Minh luôn là vùng đất thuận lợi trong việc tiếp cận sự hiện đại và không ngại thay đổi để phát triển từ lĩnh vực kinh tế lẫn văn hóa, xã hội. Có lẽ vì vậy mà một trong những đặc tính của các cây bút trẻ nơi đại đô thị lớn nhất nước này chính là sự dịch chuyển và khơi dòng. Văn trẻ thành phố năm qua rộn ràng với những tác phẩm gây dấu ấn và những cây bút vượt lên đầy ngoạn mục.
Dưng mà đang cào muối hăng say, Pha đâm quạu, quăng bồ cào. Mặc kệ thằng em ngửa mặt ngơ ngác giữa đồng muối, Pha chạy ào vô lều canh, tợp một hơi trà đá rồi thở hắt ra. Chừng lâu lâu, khi đã gom được đâu gần chục vồng muối cao ngất mà không thấy anh mình ra tiếp tay, thằng em vừa bực, vừa tức cười, lội vô lều kiếm anh.
Đó là hợp tuyển thơ, văn, nhạc, họa chủ đề mùa xuân và ngày Tết do nhà văn Hồ Anh Thái tuyển, NXB Văn học và Công ty Đông A ấn hành. Sách quy tụ nhiều cây bút là các nhà văn, nhà thơ, nhà nghiên cứu, tác giả thuộc nhiều thế hệ như Ma Văn Kháng, Lê Minh Khuê, Nguyễn Thị Thu Huệ, Cao Huy Thuần, Phan Hoàng, Hữu Việt, Hoàng Công Danh, Hữu Vi, Vân Khánh, Hiền Trang…
Có ai ngờ người ta bạc đến thế. Thào A Minh nằm vật xuống ván giường, mắt nhìn chòng chọc lên trần nhà. Cái trần nhà của phòng trọ nó mới xập xệ tức mắt làm sao. Cái đôi mắt nhỏ hơi xếch và sáng lấp lánh ấy giờ đỏ hoe, găm những tia giận. Minh đến dãy trọ này thuê cũng được gần ba năm, cũng là gần ba năm học một trường du lịch ở dưới Hà Nội.