2
Ai bảo rằng đá vô tri
Đặt tay lên thấy xù xì nếp nhăn
Điều gì khiến đá trở trăn
Giấc mơ hóa ngọc còn lằn trong tim
3
Ván cờ thế sự dở dang
Đành thôi, thiên hạ ngổn ngang, chất chồng
Gối tay nằm dưới bóng thông
Nghe cây nhả hạt từ lòng đất sâu
4
Thiên nhiên cặm cụi bốn mùa
May đan lát, gió thêu thùa, nắng hong…
Áo trời xanh đến tận cùng
Vẫn không che hết mịt mùng bóng đêm
Nguyễn Việt Anh
Lý Sơn mộ gió
Người ơi ta ghé đình làng
Đèn hùng binh cũ còn giàn giụa chong
Đêm dài bày tỏ sâu nông
Câu kinh lam lũ giữa vòng càn khôn
Cắn hương góc miếu chân cồn
con chim bói cá tạ ơn thủy triều
những hồn thế kỷ buông neo
trên bài vị những mái chèo Hoàng Sa
Những lòng mộ gió xót xa
Gửi nghìn trùng sóng thịt da chủ quyền
Máu đào nhuộm khắc giây thiêng
Chân mây góc bể gọi tên nước mình
Nguyễn Thanh Mừng
Tự ru
Đặt tay lên trái tim anh,
Để trời đang xám sẽ xanh lại dần,
Để thôi, ta khỏi rất cần
Những suất danh ảo, những phần lộc hư...
Này em, ta sẽ từ từ
Lều tranh vui sống giống như thiên đàng.
Thanh bần thực sự là sang
Khi lòng vang những mênh mang kết tình...
Hôn nào, ơi cặp môi xinh,
Cho êm lại những lung linh thế phù...
Anh giờ tuổi cuối mùa thu,
Thấy không em, lá ngây ngư sắc vàng...
Vẫn còn lối mới thênh thang
Dành cho ai biết dịu dàng xót nhau...
Đặt tay lên trái tim đau,
Giúp cho anh nhé, hát câu ru mình...
Hồng Thanh Quang
Em gái Tân Quy
Em như sông nước miền Tây
Như dòng sông Hậu chở đầy phù sa
Đắp bồi cho gốc đơm hoa
Cho vườn trái chín la đà hương thơm
Anh về thương nhớ rạ rơm
Thương con khô sặc, chén cơm canh bầu
Dù ngon như cá bông lau
Chẳng bằng em hát “ví dầu, cầu tre...”
Uống ly dừa sáp Cầu Kè
Người xưa khó nhọc (★) mang về Trà Vinh
Người dễ thương, đất nghĩa tình
Trăm ngôi chùa một bóng hình từ bi
Về thương cây trái Tân Quy
Áo bà ba, nắng lỡ thì cù lao
Cánh cò đậu xuống mùa hao
Tiếng gì như tiếng sếu chao giữa đồng...
(★) Theo người dân thì nhà sư Khmer mang giống dừa này về từ xứ Chùa Tháp.
Nguyễn Thánh Ngã