Tiền viết văn cũng ở trái tim mà ra

Tâm huyết dấn thân cho văn chương, nhà văn Trầm Hương đã gặt hái được nhiều thành công với những tác phẩm về đề tài chiến tranh cách mạng. Bà chia sẻ với Thời Nay về hành trình sáng tạo cũng như sự thôi thúc từ thực tiễn cuộc sống.
Nhà văn Trầm Hương (cầm sách) gặp GS, dịch giả Fred Marchant (thứ hai từ trái sang) trong chuyến sang Mỹ năm 2024 để viết sách và làm phim “Giá của hòa bình”. Ảnh: NVCC
Nhà văn Trầm Hương (cầm sách) gặp GS, dịch giả Fred Marchant (thứ hai từ trái sang) trong chuyến sang Mỹ năm 2024 để viết sách và làm phim “Giá của hòa bình”. Ảnh: NVCC

Phóng viên (PV): Nhắc đến Trầm Hương, bạn đọc sẽ nghĩ ngay đến người chuyên về chiến tranh, cách mạng, cơ duyên nào dẫn bà đến với đề tài này?

Nhà văn Trầm Hương: Tôi khởi nghiệp văn chương bằng thơ, được trao giải thơ hay năm 1993 với những bài thơ tình lâm ly về thất vọng, tan vỡ. Tôi bắt đầu viết truyện năm 1985, khi còn là sinh viên khoa Trồng trọt, Trường đại học Cần Thơ. Truyện “Dấu chân qua ngõ lầy” được giải thưởng cuộc thi văn học Đồng bằng sông Cửu Long. Khi tôi đến nhận giải thưởng ban tổ chức không tin tôi là tác giả, đòi kiểm tra giấy tờ. Giải thưởng năm ấy mua được chiếc xe đạp. Số tiền ấy thật khích lệ tôi trong hoàn cảnh thời bao cấp.

Những năm ấy chiến tranh biên giới Tây Nam, nhiều thương binh trở về thành phố với những cây nạng gỗ, những ống quần cụt phơ phất khi các anh di chuyển. Tôi bắt đầu viết về người lính trở về quê hương với âm thanh chiếc nạng gỗ gõ trên đường trong đêm tối… Rồi tôi trở thành kỹ sư nông nghiệp, lăn vào đời. Chuyện kể của người nông dân về con chim bị vặt trụi lông ám ảnh tôi. Khi tôi là phóng viên Đài truyền hình Vũng Tàu, chuyện người mẹ nhặt hoa sứ mỗi hoàng hôn cứ bám riết lấy tôi. Rồi khi tôi về Bảo tàng Phụ nữ Nam Bộ, hình ảnh những nữ tù, những nhân chứng chiến tranh đầy ắp, sống cùng tôi trong những câu chuyện. Tôi rung cảm trước âm thanh chiếc ghế gỗ của người nữ tù bị cưa sát hai chân gõ xuống mặt đường. Khi ấy, tôi là thuyết minh viên, hằng ngày mặc áo dài tha thướt thuyết minh nội dung bảo tàng.

Một hôm tòa nhà vắng khách. Tôi như bị vây quanh bởi những hình ảnh, hiện vật. Hình như những người hy sinh trong bức ảnh máy môi cử động đòi bước ra cuộc đời. Tôi nhận ra lồng kính đựng những hiện vật trưng bày quá chật chội. Tôi muốn đi tìm sự kết nối giữa hiện vật ở bảo tàng và đời sống. Tóm lại, lòng đa cảm dẫn tôi đi. Từ những người quá cố tôi gặp được những người sống. Những người sống cho tôi biết thêm nhiều người hy sinh, nhiều giá trị thầm lặng bị chôn vùi. Cứ thế, những trang viết đầy lên…

PV: Tiếp xúc nhiều các nhân chứng lịch sử, Mẹ Việt Nam Anh hùng, thanh niên xung phong, cựu chiến binh… Bà đã làm gì để các nhân vật từ cuộc sống khi bước vào văn chương, giúp những trang văn sống động?

Nhà văn Trầm Hương: Tôi đặt mình vào những con người đó, hòa cùng nước mắt với những người mẹ, người chị. Tôi tự hỏi là con người ai cũng xương thịt yếu mềm, sao các chị, các anh kiên cường, dũng cảm đến thế. Càng đi, càng gặp gỡ nhiều nhân chứng lịch sử, tôi càng kinh ngạc, tự hào khi đất nước mình có quá nhiều những con người lạ lùng, kỳ diệu. Tôi đến với họ không phải tư cách là nhà văn, nhà báo, nhà làm phim, mà đến với một con người để thấu hiểu nỗi đau một con người.

Có quá nhiều những hy sinh thầm lặng; có quá nhiều lãng quên, cả bất công nữa. Nên làm được điều gì cho các nhân chứng chiến tranh thì tôi làm. Những trang viết của tôi là cầu nối số phận những người mất mát trong chiến tranh đến những tấm lòng nhân ái. Và những giá trị được biết đến, được tôn vinh, những ngôi nhà tình nghĩa được mọc lên trên khắp miền đất nước.

Một số tác phẩm của nhà văn Trầm Hương. Ảnh tư liệu

Một số tác phẩm của nhà văn Trầm Hương. Ảnh tư liệu

PV: Bà có thể chia sẻ, nhân vật nào trong thực tế khiến bà ấn tượng nhất?

Nhà văn Trầm Hương: Nhân vật nào tôi gặp cũng ấn tượng, lạ lùng kỳ diệu cả. Mới đây, tôi về thăm chị Bảy Đông trên cánh đồng 41 ở Tân Thạnh, Long An. Chị là người duy nhất may mắn sống sót trong gia đình 11 người bị lính Nam Hàn giết chết năm 1969. Mẹ chị bị bắn chết trong tư thế dang tay che chở cho đàn cháu. Hỏi sao cánh đồng mang tên 41, chị nói vì trận ấy 41 người bị giết chết. Trận thảm sát ấy, chị bị thương và bị cắt cụt tay, vẫn tận hiến thanh xuân mình cho kháng chiến. Sau chiến tranh, với một tay còn lại, chị xây nhà, trồng cây, nuôi con, mặc cho người chồng bội bạc bỏ đi. Chị hiến hàng nghìn mét đất cho chính quyền địa phương xây nhà tưởng niệm trận 41 người bị giết chết để cháu con đừng quên lịch sử, dù chị quý từng tấc đất, bởi mỗi tấc đất ấy thấm máu nhiều thế hệ.

Và nữa, có tiếng kêu thương gọi tên người yêu của người phụ nữ trước khi chết trong cuộc ném bom hủy diệt miền cuối đất khiến tôi rung cảm mãnh liệt. Tôi đi tìm lại hình bóng chị, viết lại câu chuyện tình đẹp và bi thương của chị. Mối tình ấy nở hoa thành 100 căn nhà tình nghĩa mọc lên trên nhiều miền đất nước. Đó là liệt sĩ, nữ y tá Trung đoàn 2 miền tây Trần Hồng Thy. Chết đi không có nghĩa là hết. Cái chết của chị đã chuyển hóa vào cuộc sống của đồng đội chị hôm nay...

Mỗi nhân chứng tôi gặp, nếu chịu khó bới tìm là một quyển sách cần được viết ra, một bộ phim cần phải thực hiện... Vì lẽ đó, tôi luôn có cảm giác mình làm quá ít, còn mắc nợ quá nhiều những giá trị thầm lặng, cao cả bị chôn vùi dưới lớp bụi thời gian.

PV: Đọc tiểu thuyết của bà, độc giả hình dung đến dòng tiểu thuyết tư liệu, truyện ký, như tiểu thuyết “Đêm Sài Gòn không ngủ” chuẩn bị được tái bản chẳng hạn. Theo bà, bạn viết trẻ ngày nay có quan tâm đến dạng đề tài phi hư cấu?

Nhà văn Trầm Hương: Phi hư cấu hay hư cấu, viết gì cũng được, miễn chân thật, chạm đến trái tim con người. Đề tài này luôn nóng và có nhiều tiềm năng để khai thác nên chắc chắn sẽ thu hút người trẻ.

Những người trẻ có những tìm tòi, bứt phá riêng, được trí tuệ nhân tạo (AI) hỗ trợ sẽ không mất nhiều thời gian mày mò, đi và viết như chúng tôi. Họ có khả năng tìm, phân tích, xử lý dữ liệu và đó là một lợi thế của người trẻ. Người trẻ có cái nhìn khách quan hơn về cuộc chiến tranh đã qua, có kỹ năng viết, có điều kiện tiếp cận tư liệu từ nhiều nguồn, có lẽ sẽ có được những tác phẩm thành công, có dấu ấn, mang đi xa hơn thế hệ trước. Người trẻ không chỉ viết mà còn tích hợp âm nhạc, điện ảnh, hội họa… vào tác phẩm để nhân vật lung linh, sống động dễ đến với công chúng hơn.

Một thí dụ nhỏ là khi tôi đến Trường đại học Washington tìm tư liệu để viết về Anh hùng liệt sĩ Nguyễn Thái Bình thì Nguyễn Kỳ Nam, con gái tôi đang học tiến sĩ âm nhạc ở Mỹ đi cùng, làm phiên dịch cho mẹ. Kỳ Nam viết một Opera thính phòng về lá thư Bà mẹ Việt Nam gởi Tổng thống Nixon thổ lộ nỗi đau người mẹ mất đứa con trai khỏe đẹp, hiếu thảo và khẩn thiết đề nghị Tổng thống Mỹ điều tra sự thật vì con trai bà không phải là không tặc mà chỉ là người yêu nước, đòi hòa bình. Nhiều trường đại học đã mời Kỳ Nam nói chuyện về đề tài này. Chúng ta có quyền tin vào người trẻ...

PV: Theo bà, cần giải pháp gì để khích lệ người trẻ viết về đề tài chiến tranh cách mạng?

Nhà văn Trầm Hương: Cần có sự đãi ngộ xứng đáng với người viết trẻ. Tôi nghĩ các hội đoàn tinh gọn, dành ngân sách đặt hàng những tác phẩm có ích cho dân cho nước thì chúng ta có được nhiều quyển sách quý. Viết gì mà nhân dân cần thì chắc chắn tác phẩm sống được. Cần có những cuộc vận động sáng tác, giải thưởng cao để khích lệ họ.

Thú thật để có tác phẩm vàng phải có tư liệu vàng. Để có tư liệu vàng phải đổi bằng vàng. Khi tôi sang Mỹ làm phim và viết sách, nhiều người hỏi ai chỉ đạo, tiền ở đâu. Tôi nói trái tim chỉ đạo. Tiền cũng ở trái tim mà ra. Hơn tất cả tiền là tình yêu dành cho trang viết, sự thôi thúc của trái tim!

PV: Xin trân trọng cảm ơn bà!

Nhà văn Trầm Hương sinh năm 1963, tại Bến Tre, hiện là Phó Chủ tịch Hội Nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh. Bà vinh dự được nhận nhiều giải thưởng. Trong đó có Giải thưởng tiểu thuyết do Bộ Công an và Hội Nhà văn Việt Nam tổ chức năm 2000 cho tiểu thuyết “Đêm trắng của Đức Giáo Tông”; Giải thưởng tiểu thuyết của Hội Nhà văn Việt Nam năm 2010 cho tiểu thuyết “Đêm Sài Gòn không ngủ”; Giải A tiểu thuyết “Trong cơn lốc xoáy” cuộc thi sáng tác về đề tài Cách mạng và Kháng chiến (giai đoạn 1930-1975); Giải thưởng Sáng tạo Thành phố Hồ Chí Minh lần 2 - năm 2021 cho tập truyện ký “Đường 1C huyền thoại - Những bờ vai con gái”… Bà đang gặp gỡ một số cựu binh, nhân chứng chiến tranh để làm phim tài liệu và viết quyển sách “Giá của hòa bình”, về sự hòa hợp, những nỗ lực hàn gắn vết thương chiến tranh.

Có thể bạn quan tâm

Ngẫm những vấn đề thời đại để soi chiếu đến hôm nay

Ngẫm những vấn đề thời đại để soi chiếu đến hôm nay

Tiểu thuyết “Cuộc phân tranh” của nhà văn Thiên Sơn do công ty Tao Đàn và NXB Văn học ấn hành gây được chú ý với việc tái dựng bức tranh toàn cảnh về lịch sử hiện đại và những màn đối thoại, đấu trí cam go giữa các nhân vật lịch sử trong hoàn cảnh nước ta những năm mới giành được độc lập và bước vào cuộc trường kỳ kháng chiến.

Cần sớm xây dựng hành lang pháp lý về sở hữu trí tuệ trong lĩnh vực công nghệ mới. Ảnh: VOV

Nuôi dưỡng văn hóa sáng tạo bằng pháp luật

Sự phát triển mạnh mẽ công nghệ số cùng sự lan tỏa các nền tảng mạng xã hội đặt ra thách thức lớn trong việc bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ, kiểm soát thông tin và duy trì môi trường văn hóa lành mạnh.

Phòng vẽ của thầy Đỗ Kỳ Huy. Ảnh: NVCC

Vào trường nghệ thuật phải học tư duy và sáng tạo

Nhắc đến Đỗ Kỳ Huy, công chúng yêu nghệ thuật thường hình dung về một nghệ sĩ tài năng. Nhưng bên cạnh đó, anh còn là một giảng viên, một nhà giáo dục nghệ thuật, người dành nhiều tâm huyết cho việc phát triển giáo dục nghệ thuật đương đại của Huế.

Một cuốn sách đã được nhóm ra mắt công chúng.

Kiến trúc dân dụng, ký ức người dân vẫn là khoảng trống lớn

“Tản mạn kiến trúc” là nhóm các bạn trẻ hoạt động trong lĩnh vực di sản, kiến trúc ra đời năm 2019. Ngoài việc xuất bản, tổ chức dịch thuật một số công trình quan trọng, nhóm đang ngày càng chứng tỏ sự dấn thân và tình yêu của người trẻ đối với di sản văn hóa của đất nước thông qua nhiều dự án thu hút cộng đồng, giới nghiên cứu.

Nhà thơ Vũ Quần Phương trong một buổi trò chuyện văn chương. Ảnh: KHIẾU MINH

Tự học nhiều nhất khi gắn bó với sóng nhà đài

Thành lập ngay sau ngày Độc lập 2/9/1945, làn sóng Đài Tiếng nói Việt Nam đã đồng hành cùng đất nước. Với nhà thơ Vũ Quần Phương, 12 năm công tác tại Ban Văn nghệ của Đài đã cho ông nhiều bài học về cuộc sống, về nghệ thuật, càng cho ông nhận chân và theo đuổi đến cùng con đường thơ ca.

Ninh Đức Hoàng Long biểu diễn cùng các nghệ sĩ quốc tế.

“Muốn về gần hơn với khán giả quê hương”

Ở tuổi 34, anh được khán giả và truyền thông châu Âu ưu ái gọi là “sứ giả văn hóa Việt” bởi ngoài kỹ thuật chuẩn mực anh còn luôn tự hào mang theo tinh thần, bản sắc quê hương trong từng vai diễn.

NSƯT Bạch Vân trong một chương trình biểu diễn.

Một đời giữ nhịp ca trù

Ở ngưỡng tuổi 70, NSƯT Bạch Vân vẫn ngày ngày ngồi chỉnh dây đàn đáy, tay gõ phách, luyện thanh trong căn gác nhỏ ở Hà Nội.

Tác phẩm trong sách ảnh của kỹ sư Trần Thành.

"Mỗi bức ảnh đều là dấu mốc của yêu thương"

Hơn một thập kỷ rong ruổi Trường Sa và Nhà giàn DK1, kỹ sư - nhiếp ảnh gia Trần Thành mang theo trái tim lay động trước biển và người. Cuốn sách ảnh “Biển của lòng người” vừa được NXB Thông tin và Truyền thông chính thức ra mắt bạn đọc là kết tinh của những hành trình đầy xúc cảm ấy.

“Xiếc không chỉ dành cho trẻ em”

“Xiếc không chỉ dành cho trẻ em”

“Tôi rất may mắn là người được đi nước ngoài nhiều và có cơ hội học không mất tiền. Mình học và chuyển hóa những cái hay để thành Việt hóa. Rồi mình từ truyền thống lại quốc tế hóa và mang sang giới thiệu với các nước bạn”.

Hoàng Nhật Quang bên tác phẩm của mình.

Vẽ tranh, nghe những điều vô hình

Vẫn là cậu bé người Tày sinh năm 2012 đến từ Lạng Sơn từng gây ấn tượng với giải thưởng Khát vọng Dế Mèn năm 2023. Hoàng Nhật Quang tiếp tục khẳng định cá tính sáng tạo trong triển lãm cá nhân thứ hai tại TP Hồ Chí Minh mang tên “Những linh hồn ẩn giấu 2”.

Cửa mở cho di sản tư liệu Việt Nam

Cửa mở cho di sản tư liệu Việt Nam

Việc bảo tồn và phát huy di sản tư liệu của Việt Nam, đặc biệt là những tài liệu cá nhân và gia đình của các nghệ sĩ, nhà khoa học, nhà văn, nhà báo… ngày càng nhận được sự quan tâm.

Nhà báo Lương Ái Vân.

“Thích những cái tên sách đọc lên mềm mại”

Nhà báo Lương Ái Vân đã hơn 20 năm công tác tại báo Phụ nữ Thủ đô, nhưng khi chị chuyển sang văn chương với bút danh Hồ Điệp Thanh Thanh thì độc giả vẫn có phần ngạc nhiên. Hai cuốn tiểu thuyết “Tìm em giữa ngàn sao lấp lánh” và “Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi” được chị cho ra mắt liên tiếp trong hai năm liền (2023, 2024).

Nghệ nhân Bùi Minh Tự bên tác phẩm “Trang sử vàng”.

“Điêu khắc ánh sáng là nghệ thuật của niềm tin”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2025), tác phẩm “Trang sử vàng” của Bùi Văn Tự được trưng bày trang trọng tại Khu di tích quốc gia đặc biệt Kim Liên. Thời Nay đã có cuộc trò chuyện cùng nghệ nhân.
“Trong nghệ thuật, sợ nhất dễ dãi”

“Trong nghệ thuật, sợ nhất dễ dãi”

Ca sĩ, NSƯT Hoàng Tùng là cái tên đã quen thuộc với khán giả. So các đồng nghiệp, Hoàng Tùng là nghệ sĩ kín tiếng. Tuy nhiên gần đây Hoàng Tùng liên tục xuất hiện với những sản phẩm mới giàu tính nghệ thuật và chiêm nghiệm. Anh chia sẻ với Thời Nay.
Báo chí kết hợp công nghệ có thể “chinh phục” bạn đọc

Báo chí kết hợp công nghệ có thể “chinh phục” bạn đọc

Phụ san đặc biệt của Báo Nhân Dân, kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền nam, thống nhất đất nước đang thu hút sự quan tâm của đông đảo bạn đọc trên cả nước. Họa sĩ Kim Duẩn (ảnh), người tham gia thiết kế, vẽ phụ san chia sẻ với Thời Nay về sức hút đặc biệt này.
Kiến trúc sư Trịnh Việt A bên công trình đồ sộ do anh và cộng sự thiết kế.

Thiết kế bảo tàng quân sự là vinh dự lớn

Trịnh Việt A là kiến trúc sư trưởng, nhóm thiết kế Bảo tàng Lịch sử Quân sự Việt Nam, vừa đoạt Giải thưởng lớn, Giải thưởng Kiến trúc Quốc gia 2024-2025. Anh chia sẻ, có lẽ bởi là người Việt Nam nên luôn có một khao khát tạo nên một công trình hiện đại, là dấu mốc của một thời đại, nhưng đồng thời phải có yếu tố truyền thống lồng ghép bên trong, để mỗi người khi bước chân vào cảm thấy sự thân thuộc, thoải mái, là kiến trúc của người Việt.
Họa sĩ, nhà điêu khắc Đinh Gia Thắng bên tác phẩm điêu khắc “Cội nguồn hạnh phúc”.

Lớp trẻ đừng bao giờ lãng quên

Họa sĩ, nhà điêu khắc Đinh Gia Thắng là tác giả của nhiều công trình tượng đài nổi tiếng, trong đó quần thể tượng đài “Bà Mẹ Việt Nam Anh hùng” được trao tặng Giải thưởng Nhà nước về văn học, nghệ thuật năm 2022. Khao khát thực hiện những tác phẩm mang đề tài gắn với lịch sử, dân tộc, ông chia sẻ với Thời Nay.
Xa Tổ quốc, càng cống hiến nhiều hơn

Xa Tổ quốc, càng cống hiến nhiều hơn

Viết như ngày nào cũng là ngày cuối cùng của mình, tác giả “Đất nước tình yêu” khiến công chúng kinh ngạc về số lượng tác phẩm chị đã sáng tác trong mấy năm trở lại đây. Dù sống xa Tổ quốc nhưng chị luôn hướng về quê nhà và muốn đóng góp ngày càng nhiều hơn cho đời sống âm nhạc.
Nghệ nhân Hà Thị Vinh đón du khách nước ngoài thăm ngõ làng Bát Tràng.

“Yêu gốm, xin hãy dấn thân”

Kể về Bảo tàng gốm Bát Tràng (Trung tâm tinh hoa Làng nghề Việt), không thể không nhắc tới người phụ nữ chân chất mà kiên cường, giàu khát vọng: Nghệ nhân Hà Thị Vinh. Gắn bó máu thịt với nghề, bà trở thành một nhân tố truyền cảm hứng về tinh thần mạnh mẽ, luôn sẵn sàng đón nhận sự đổi mới để đưa tinh hoa gốm sứ Bát Tràng vươn xa. Bà đã góp phần quan trọng trong cải tiến công nghệ, tạo dựng thương hiệu, phát triển du lịch sinh thái làng nghề… Thời Nay đã có cuộc trò chuyện cùng nghệ nhân Hà Thị Vinh.
Một cảnh trong phim “1982”. Ảnh: MINH LÊ

Đi tìm hiện thực của cảm giác

Phim “1982” của đạo diễn Nguyễn Hoàng Điệp đang làm hậu kỳ và dự kiến ra rạp vào mùa thu năm nay. Không đơn thuần là một con số, tên phim còn mang tính biểu tượng, đánh dấu một thời điểm đặc biệt. Phóng viên Thời Nay vừa có cuộc trò chuyện riêng với đạo diễn khi tác phẩm lần này của chị vừa hé lộ những “rung cảm” đầu tiên.
Các nghệ sĩ Nhà hát Múa rối Việt Nam sau một màn diễn.

Cứ “ăn mày dĩ vãng” thì không được

Những năm gần đây, múa rối nước không chỉ hấp dẫn người xem trong nước mà còn chinh phục được khán giả quốc tế. Trong bối cảnh hiện đại, khi nhu cầu thưởng thức nghệ thuật, giải trí ngày càng đa dạng, việc làm mới nghệ thuật múa rối nước đã đặt ra thách thức không nhỏ. Thời Nay đã có cuộc trò chuyện cùng NSND Nguyễn Tiến Dũng, Giám đốc Nhà hát Múa rối Việt Nam.