Lòng yêu nước không độc quyền

Văn học Việt Nam mười thế kỷ nặng lòng yêu nước và sâu sắc nhân văn. Từ trong quá khứ mãi vọng về Nam quốc sơn hà (tương truyền của Lý Thường Kiệt), Hịch tướng sĩ của Trần Quốc Tuấn, Đại Cáo bình ngô của Nguyễn Trãi, Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc của Nguyễn Đình Chiểu… Đặc biệt trong thế kỷ XX khi cả dân tộc cùng sát cánh dưới lá cờ đỏ sao vàng chiến đấu vì lý tưởng “Không có gì quý hơn độc lập tự do”, thì những truyền thống quý báu đó càng được nhân lên gấp bội.

Lòng yêu nước không độc quyền

1 Những áng thơ Đất nước của Nguyễn Đình Thi, Bên kia sông Đuống của Hoàng Cầm, Tây Tiến của Quang Dũng, Tình sông núi của Trần Mai Ninh, Tổ quốc bao giờ đẹp thế này chăng của Chế Lan Viên, Hai đợt sóng của Xuân Diệu, Dáng đứng Việt Nam của Lê Anh Xuân… là những thi phẩm vượt thời gian.

Những trường ca/thơ dài Nước non ngàn dặm của Tố Hữu, Bài ca chim Chrao của Thu Bồn, Mặt đường khát vọng của Nguyễn Khoa Điềm, Trường ca Sư đoàn của Nguyễn Đức Mậu, Đường tới thành phố của Hữu Thỉnh, Những người đi tới biển của Thanh Thảo, Sông Mê Công bốn mặt của Anh Ngọc, Con đường của những vì sao của Nguyễn Trọng Tạo, Tổ quốc nhìn từ biển của Nguyễn Việt Chiến,… là những tượng đài bằng thơ bất hủ ghi khắc những chặng đường dân tộc đi qua trong lửa đỏ và nước lạnh. Những bộ tiểu thuyết có quy mô và âm hưởng sử thi như những tấm gương lớn phản chiếu những bước đi khổng lồ của lịch sử dân tộc - Vỡ bờ của Nguyễn Đình Thi, Cửa biển của Nguyên Hồng, Bão biển của Chu Văn, Dấu chân người lính của Nguyễn Minh Châu, Hòn Đất của Anh Đức, Mẫn và tôi của Phan Tứ, Rừng U Minh của Trần Hiếu Minh, Đất lửa của Nguyễn Quang Sáng, Vùng trời của Hữu Mai,… Đó là những pho sử được viết bằng ngôn từ văn chương ghi dấu những chặng đường gian khổ và vinh quang cả dân tộc đã đi qua trong mười nghìn ngày (1945-1975). Lịch sử hiện đại Việt Nam là lịch sử của “máu và hoa” như câu thơ của Tố Hữu: “Việt Nam ơi máu và hoa ấy/Có đủ mai sau thắm những ngày”.

Những thế hệ nhà văn sinh ra và lớn lên trong hòa bình có cách thể hiện lòng yêu nước của riêng mình. Nếu ai đó nói rằng thế hệ trẻ hôm nay chỉ biết tận hưởng chứ không biết tận hiến thì đó là một ý kiến cực đoan. Nếu ai đó nghĩ rằng khó có thể kỳ vọng vào thế hệ trẻ trong công cuộc kiến quốc thì người đó sẽ trở nên thiển cận. Nếu ai đó không biết kỳ vọng vào văn trẻ thì người đó không hiểu được quy luật “tre già măng mọc”. Văn trẻ ở đây thường được gọi là “thế hệ f” (gồm 7x và 8x). Tình yêu quê hương đất nước không phải lúc nào cũng đòi hỏi bốc lên như một “hỏa diệm sơn”. Đôi khi nó ẩn trong những việc làm bình thường, những suy nghĩ, cảm xúc giản dị, kiểu như: “Hương quê nưng nức nồi nước xông chị nấu bảy thứ lá cây/ Và cả dáng quê nghiêng chao sóng nước trời mây/ Dáng chị gập người lên chậu quần áo ven bờ sông ngày nắng/ Quê mình nghèo lặng thầm như thể luống khoai vạt sắn/ Chuông nhà thờ dài như thể niềm mơ/ Em sẽ không viết nổi một câu thơ/ Nếu bóng chị bóng quê không hắt xuống đời em năm tháng” (Hoàng Đăng Khoa - Bóng quê). Một cây bút thuộc thế hệ 7x mà viết như thế là đã thật sự trải nghiệm sống và sâu thẳm tình yêu quê hương đất nước.

Tinh thần “níu giữ hồn quê” trong thơ trẻ có thể đáng ngạc nhiên nếu theo lối nghĩ thông thường khi con người đang đua nhau đổ ra đô thị sinh sống, khi không ít người đang tìm mọi cách đi ra khỏi biên giới Việt Nam với tâm thế “ở đâu sung sướng ở đó là quê hương”. Trong một đời sống xô bồ, hiện sinh, thực dụng thì vẫn có một người cần mẫn “chia ngũ cốc”. Đó là nhan đề một tập thơ của Nguyễn Quang Hưng xuất bản gần đây. Không nhiều người làm thơ trẻ tỉ mẩn và cần mẫn với một động hướng như thế trong sống và trong thực hành thơ - tìm về căn tính Việt. Phạm Vân Anh với những vần thơ dạt dào cảm hứng về quê hương đất nước. Trường ca Sa mộc của chị đã gây tiếng vang trên văn đàn. Đó là lối viết dựa vào nguồn đại khí - cảm hứng lớn - gắng sống với những cuộc đời ngoài mình. Nguyễn Phan Quế Mai với Tổ quốc gọi tên mình đã khiến độc giả bất ngờ khi tìm thấy trong thơ của người trẻ này một sự vững vàng, chín chắn trong nhận thức và tình cảm. Thơ như thế có thể giúp con người bay lên và lớn lên. Những thí dụ trên cho thấy văn trẻ đã dần dần thoát khỏi cái nhược điểm “khéo thêu thùa bản thân mà kém vá may cho người đời”.

2 Tận cùng văn hóa là con người với bao nỗi niềm, mơ ước, số phận. Đọc thơ Lữ Thị Mai, Đoàn Văn Mật, Khúc Hồng Thiện, Trần Hoàng Thiên Kim, Bình Nguyên Trang… thấy những giọng thủ thỉ, trầm ấm về cảnh và người thuần Việt.

Trong số các cây bút văn xuôi “thế hệ f” độc giả nhận ra những gương mặt khá quen thuộc như Lưu Sơn Minh, người chuyên tâm viết về lịch sử. Đó cũng là một cách gửi gắm, ký thác tâm sự vào con chữ. Đỗ Bích Thúy với Cánh chim kiêu hãnh, Uông Triều với Sương mù tháng giêng, Doãn Dũng với Chuyện Nguyên Phong, Nguyễn Thị Kim Hòa với Hương thôn dã, Đinh Phương với Chiều ký ức phủ gai cùng với “dàn” cây bút trẻ như Nguyễn Xuân Thủy, Hồ Kiên Giang, Hoàng Công Danh, Lê Vũ Trường Giang, Nhụy Nguyên, Trịnh Sơn, Vũ Thanh Lịch, Hương Thị,... mỗi người một cách, một vẻ nhưng đều qua lịch sử mà nói về hiện tại một cách thấu đáo hơn theo tinh thần “ôn cố tri tân”. Tống Ngọc Hân với Tam không, Nguyễn Văn Học với Đôi mắt xứ Đoài, Trần Quỳnh Nga với Giấc mơ cánh cò, Chu Thị Minh Huệ với Bông dẻ đẫm sương, Trương Anh Quốc với Trầm tích ao làng, Chu Thanh Hương với Hoa bay, Lê Nguyễn Quốc Việt với Sương trắng,… đều cố gắng ký họa bằng chữ những vẻ đẹp giản dị mà rạng rỡ của quê hương xứ sở, vẻ đẹp của những con người bình dân một nắng hai sương trên từng tấc đất thấm đẫm mồ hôi lao động và cả những con người dám xả thân trên trận tuyến thầm lặng vì sự bình yên của cuộc sống.

3 Nhưng tâm thế của văn trẻ (và tuổi trẻ nói chung) hiện nay? Họ cần một chế độ, chính sách ưu đãi trong tác nghiệp? Họ cần một thái độ tin cậy của xã hội nói chung và của hội đoàn chuyên môn nói riêng? Họ cần được tự do khai phóng hay hoạt động nghề nghiệp trong một khuôn khổ hạn định? Họ cần “con cá hay cái cần câu”? Quan sát lớp trẻ nói chung hiện nay rõ ràng thấy hiện tượng phân thân do áp lực của một đời sống ngày càng trở nên phức tạp hơn, các giá trị sống có nhiều biến động khôn lường. Không ít người trẻ bị cuốn theo những lề thói thời thượng, trượt theo những cám dỗ nhất thời. Vì thế, với văn trẻ việc trui rèn bản lĩnh sống và nghề nghiệp ngày càng quan trọng và cấp thiết. Trong những vốn liếng cần có để văn trẻ đi trên con đường thiên lý văn chương thì sự trải nghiệm sống (“sống đã rồi hãy viết”) và trải nghiệm văn hóa là song song. Một nhà văn chân chính phải có chân đế và cốt cách văn hóa vững vàng.

Có nhiều lý do để hy vọng vào thế hệ văn trẻ khi họ mỗi ngày được nâng cao về bản lĩnh, trí tuệ; khi mỗi ngày họ được bồi đắp những tình cảm lớn và đẹp về quê hương đất nước và con người Việt Nam vằng vặc các giá trị chân - thiện - mỹ. Đọc văn trẻ càng củng cố tâm thức: Lòng yêu nước không độc quyền.

Có thể bạn quan tâm

Bìa tập thơ "Hoa nắng".

Hương sắc và ánh sáng từ "Hoa nắng"

Vào dịp Kỷ niệm 100 năm Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam, 80 năm Quốc khánh nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, NXB Hội Nhà văn chọn in tuyển tập thơ của nhà báo, nhà thơ Hồng Vinh, khẳng định sự đóng góp của ông trên lĩnh vực báo chí và văn học, tôn vinh một nhà báo cách mạng có ảnh hưởng xã hội xuyên suốt hai thế kỷ.

Tác giả Lê Quốc Vinh – Chủ tịch Hội đồng quản trị Công ty Le Bros, tại buổi ra mắt cuốn sách "Khủng hoảng không bắt đầu từ truyền thông", ngày 21/6 ở Hà Nội. Ảnh: Nguyễn Hùng

Khủng hoảng không bắt đầu từ truyền thông

Đây là tiêu đề khá đặc biệt của một trong những cuốn sách hiếm hoi về quản trị khủng hoảng, chứa đựng những tích lũy, đúc kết một cách bài bản từ kinh nghiệm thực tế qua hàng loạt các dự án quản trị khủng hoảng truyền thông đã thực hiện trong hàng chục năm qua của tác giả Lê Quốc Vinh vừa được chính thức ra vào chiều 21/6/2024 tại Hà Nội. Cuốn sách thu hút sự quan tâm đặc biệt của các nhà báo, chuyên gia trong ngành truyền thông, lãnh đạo doanh nghiệp ở nhiều lĩnh vực.
Học làm người, học làm cách mạng qua "Nhật ký trong tù"

Học làm người, học làm cách mạng qua "Nhật ký trong tù"

Giáo sư, nhà thơ Hà Minh Đức là nhà giáo, nhà nghiên cứu văn học đã in đậm tên mình trên những thành tựu nghiên cứu, giảng dạy về văn học Việt Nam hiện đại. Ông còn giữ chức Viện trưởng Văn học, Chủ nhiệm Khoa Báo chí Trường đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn (Đại học Quốc gia) ngày đầu thành lập (năm 1995).
Nhà báo Phạm Thanh (người mặc áo khoác trắng) cùng nhà báo Đỗ Quảng (người đầu tiên, bên trái), phỏng vấn phi công lái máy bay B52 Mỹ bị bắt tại bãi đá Phương Liệt, Hà Nội đêm 25/12/1972. Ảnh: Bảo tàng Báo chí Việt Nam

Một nhà báo Nhân Dân, một tâm hồn Hà Nội

Năm 1958, Báo Nhân Dân chủ trương tuyển dụng một số thanh niên trí thức của thành phố Hà Nội mới giải phóng và các địa phương khác để bổ sung lực lượng trẻ. Trong số đó có Đỗ Quảng, Phạm Duy Phùng, Mai Hân, Tân Thanh, Vũ Hạnh Hiên, Nguyễn Thị Nghệ, Phạm Việt Hải… Ở lại lâu nhất với Báo Nhân Dân, chỉ với chức danh phóng viên, nhưng Đỗ Quảng là cây bút nổi tiếng trên hai lĩnh vực: Phóng viên chiến tranh trong các cuộc kháng chiến và phóng sự điều tra trong thời kỳ đổi mới.
Một tác phẩm nhiều tâm huyết, lôi cuốn người đọc. Ảnh: Văn Học

Một công trình nghiên cứu về Nguyễn Bính có nhiều nét mới

Một ngày cuối năm dương lịch 2023, nhà thơ, TS Nguyễn Sĩ Đại đến thăm và tặng tôi "đứa con tinh thần" vừa ra đời trong năm 2023: "Nguyễn Bính - hồn dân tộc sáng bừng trên giấy điệp" (Tiểu luận, phê bình) do Nhà xuất bản Văn học ấn hành, bìa được trình bày nền nã, bắt mắt.
Quang cảnh cuộc gặp mặt.

Lưu dấu "Hoa đời mùa sau"

Chân thành, giản dị, sắc sảo, tươi trẻ, hồn nhiên… là những "từ khóa" mà các đại biểu, bằng hữu, bạn đọc dành để nói về nhà báo, nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh tại buổi gặp mặt, giới thiệu tập thơ mới của ông. Và, cuộc "hội thảo" đặc biệt ấy còn để lại những dư ba như câu thơ ông viết: "Trang sách đời chưa kết/ Thơ vang khúc nhạc đầu/Hạt ủ thầm trong đất/Nở hoa đời mùa sau!...".
Nhà báo, nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh tham dự Lễ ra mắt Hội đồng Lý luận, Phê bình văn học nghệ thuật trung ương nhiệm kỳ 2021-2026, sáng 26/10 tại Hà Nội.

Những bài ca về cuộc sống (Một chút cảm nhận về tập thơ Vang âm tiếng sóng)

Tập thơ Vang âm tiếng sóng của nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh bao gồm những bài thơ ông viết từ năm 2020. Chỉ mới hơn hai năm mà ông đã sáng tác được số lượng thơ khá lớn như vậy - đó là một việc không dễ dàng một chút nào, nhất là với người đã vào tuổi "xưa nay hiếm". Với sức sáng tạo như thế, tôi nghĩ rằng: Bởi mỗi bước đi của ông, mỗi một ngày ông sống đều ngập tràn cảm hứng trước cuộc sống của con người, của dân tộc. Thơ ca như hiện diện mọi nơi trên mảnh đất này chỉ đợi ông bước đến và cất tiếng. Hơn hai năm qua có biết bao biến động, bao sóng gió và bao thách thức đối với mỗi con người Việt Nam và đối với cả dân tộc. Nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh cũng là một con người đi qua những biến động, những sóng gió, những thách thức như mọi người Việt Nam khác. Nhưng có một điều vô cùng đặc biệt mà tôi nhận ra là: Ông đi qua tất cả mọi điều đó và làm cho tất cả những điều đó vang lên như những tiếng chuông của niềm vui và hy vọng. Đấy chính là bản chất của văn chương ở mọi thời đại trong lịch sử nhân loại. Văn chương làm cho con người mang khát vọng sống lớn lao dù sống trong bất cứ hoàn cảnh nghiệt ngã nào của lịch sử.
Đọc "Tiếc nuối hoa hồng" - du ký của Phan Quang (*)

Đọc "Tiếc nuối hoa hồng" - du ký của Phan Quang (*)

Tôi dành trọn mấy ngày liền đọc tập du ký của nhà báo, nhà văn Phan Quang với 50 bài viết và phần Phụ lục trích cảm nhận của bạn đọc và đồng nghiệp về một số bài viết trong tập sách dày 690 trang khổ rộng (18x24cm) ấn loát công phu với tờ bìa có năm, sáu bông hồng trên nền xanh thắm bắt mắt.
Trái tim người mang nhịp đập khơi xa

Trái tim người mang nhịp đập khơi xa

Mang trong lòng những suy tư lớn về biển cả, Lữ Mai đến với Trường Sa đâu chỉ trong tâm thế của một người viết. Chị mang trong mình khao khát chạm đến thẳm sâu của đại dương, để biết dưới sóng bạc nước xanh kia cất giấu điều gì, tưởng tượng biển khơi nối bầu trời/ nằm trọn giữa lòng tay nhiệt đới, để hiểu trăng sáng quá cá bơi về cõi khác, để nhận ra chẳng cát nào nằm thở mãi đáy sâu. Trường ca Ngang qua bình minh (NXB Văn học, 2020) được chị khởi viết trong nguồn cảm hứng bất tận và sâu xa ấy. Điều ấn tượng là, đây là lần đầu Lữ Mai viết trường ca nhưng chị đã khẳng định mình ở một địa hạt mới cũng như cho thấy sự chuyên nghiệp của một người cầm bút khi dám dấn thân, dám thể nghiệm.
 

Sự nhắc nhớ, sự khỏa lấp linh thiêng

Sự nhắc nhớ, sự khỏa lấp linh thiêng

Cứ mỗi khi có nhà thơ nào ra mắt trường ca là tôi lại thấy thật đáng nể. Bởi lẽ, ngần ấy trang sách thơ, ngần ấy cảm xúc dồn nén được dịp bung tỏa dằng dặc. Chắc chắn có một điều then chốt là nhà thơ không thể không viết ra, không thể chỉ vài trang câu chữ cảm xúc thơ phú, không nói bâng quơ chung chung. Nhất định, chôn giấu trong lòng nhà thơ là những điều lớn lắm, ngấm ngầm len lỏi theo tháng năm. Và rồi đến lúc, mạch nguồn được tuôn ra như không thể kìm nén.

Lấp lánh mây xanh tóc trắng

Lấp lánh mây xanh tóc trắng

(Ðọc Mây xanh tóc trắng của Thế Văn)★

Bởi thân tình, bởi biết tôi có làm thơ, đôi khi anh có đọc cho nghe mấy bài thơ anh viết. Tôi thấy anh có một phong thái riêng, bài nào cũng có ý tứ lạ và lời lẽ cô đúc, trau chuốt nhưng cũng không dễ cảm, dễ hiểu với khá đông người đọc ưa đọc qua là hiểu như đọc diễn ca. Anh cho biết, đã làm thơ từ ngày sinh viên nhưng ít ai biết, ít đưa ra ngoài.

Ðỗ Quảng - người phá cách

Ðỗ Quảng - người phá cách

Phá cách là lối dùng chữ của nhà báo Ðỗ Quảng. Vào những năm 80-90 của thế kỷ trước khi tên tuổi Ðỗ Quảng đang nổi như cồn, tôi ướm hỏi ông rằng, theo anh thì điều gì làm nên sự thành công trong khi thực hiện các thiên phóng sự của mình? Phải gọi là “thiên phóng sự” là ở tầm vóc của nó, cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Bởi vì phóng sự của ông có khi dài tới 20 đến 30 nghìn chữ, đề cập đến chuyện xưa, chuyện nay, chuyện trong nước, chuyện thế giới, chuyện đời thực, chuyện tâm linh. Nhân vật trong tác phẩm thì đủ cả, từ nguyên thủ quốc gia tới người lao công, từ quan thượng thẩm đến bị cáo, từ giáo sư nổi danh đến bà bán xôi… xéo. Ðiều này khác với nhiều người.

Tranh minh họa đi kèm bài phê bình cuốn tiểu thuyết "Blonde" của nữ nhà văn Mỹ Joyce Carol Oatest đăng trên báo Le Monde ngày 20-10-2000.

100 bài đọc sách hay trên nhật báo Le Monde 75 năm qua

Nhật báo Le Monde (Thế giới) Pháp số ra ngày thứ bảy 21-9-2019 vừa qua đăng bài của ba tác giả Raphaelle Leyris, Jean Birnbaum và Florent Georgesco nhan đề: “100 cuốn tiểu thuyết từng mang đến nhiều phấn khích hơn cả cho báo Le Monde từ năm 1944 đến nay”, chọn và giới thiệu 100 bài phê bình sách văn học xuất sắc nhất đăng trên báo ấy 75 năm qua.

Cảm nhận lan man về một xứ sở hào hoa

Cảm nhận lan man về một xứ sở hào hoa

Tôi ngỡ ngàng và thích thú cầm cuốn sách Giáo sư Hà Minh Đức vừa gửi tặng: “Vẻ đẹp của một xứ sở hào hoa”, Triết luận (Nhà xuất bản Thuận Hóa, 2019). Hơn chục năm qua, khi đã đạt mốc tuổi trên dưới tám mươi, Giáo sư cho ra sách đều đều, cuốn nào cũng đẹp cũng có nhiều cái hay, cuốn này đọc chưa xong tôi đã được ông cho cuốn khác.

Ðọc Phan Quang viết về Bác Hồ

Ðọc Phan Quang viết về Bác Hồ

Tôi có hân hạnh được đọc và ghi mấy lời cảm nhận về một tập sách mới của nhà báo Phan Quang, tập sách Bác Hồ, người có nhiều duyên nợ với báo chí.

Mầu thanh xuân vẹn nguyên xúc cảm

Mầu thanh xuân vẹn nguyên xúc cảm

(Đọc tập thơ Xanh mãi - Nguyễn Hồng Vinh - NXB Văn học năm 2019)

Những khoảnh khắc thời gian với nhiều cung bậc cảm xúc được nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh chắt lọc, gửi gắm qua tập thơ “Xanh mãi” do Nhà xuất bản Văn học vừa ấn hành. Trong tập thơ thứ tám của ông, người đọc yêu mến văn chương thêm một lần cùng tác giả chiêm nghiệm về tình yêu, cuộc đời và niềm tự hào dân tộc Việt Nam ta.

Trên con đường ấy, Trường Sơn

Trên con đường ấy, Trường Sơn

Gần 30 năm trước, tôi cùng nhà thơ Lê Quang Trang đi dọc các tỉnh miền nam để viết bài cho số báo đặc biệt kỷ niệm 15 năm Ngày giải phóng miền nam, thống nhất đất nước. Hồi đó, công chúng còn yêu thơ ca nhiều lắm, ở đâu chúng tôi cũng được yêu cầu đọc thơ. Hồi đó, anh Trang mới viết xong bài Tro tàn quá khứ. Bài thơ chỉ có hai khổ:

Dấu ấn tâm hồn Nguyễn Hồng Vinh

Dấu ấn tâm hồn Nguyễn Hồng Vinh

Ngay trong những ngày đầu tháng 6-2018, tháng có sự kiện của những người làm báo - Ngày báo chí cách mạng Việt Nam (21-6), tôi có trong tay cuốn sách khá dày dặn, hơn 430 trang in, Thơ và dấu ấn cuộc đời của nhà báo - nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh. Đây là tác phẩm văn học, báo chí mà ông coi “để kỷ niệm tròn 50 năm làm báo”, một sự nghiệp báo chí bền bỉ, trải nghiệm nhiều thử thách, nhất là làm báo trong những năm tháng chiến tranh gian khổ, ông đã không ngừng vươn tới, trưởng thành, dù ở lĩnh vực nào của người viết, dù ở hoàn cảnh, vị trí công tác nào, khi ông nhận nhiệm vụ quản lý các ấn phẩm của tờ nhật báo lớn nhất nước,

Hai mặt của sách truyền cảm hứng

Hai mặt của sách truyền cảm hứng

Trên kệ sách xuất hiện ngày một nhiều những cuốn sách truyền cảm hứng sống tới bạn đọc. Không phải vô lý mà bạn đọc săn lùng dòng sách này, tuy nhiên, cũng không ít cuốn ẩn chứa những thông điệp KHÔNG DỄ TIẾP NHẬN ÐẦY ÐỦ do tác giả từng là những thân phận sóng gió.