Tình đời sau trang viết

Tình đời sau trang viết

Tôi say sưa đọc cuốn hồi ký của nhà báo Nguyễn Xuân Lương vừa ra mắt bạn đọc giữa mùa toàn dân ta oằn lưng hợp sức chống đại dịch Covid-19, “Trang báo và cuộc đời”, Nxb Văn học, 2020, và thích hơn cả là những chương đầu, ông viết về quê hương Ngàn Phố, Ngàn Sâu. Cuốn sách xinh xắn, câu chữ và ấn loát chỉn chu như con người tác giả, gồm 7 chương, 20 đoạn, chương nào đoạn nào cũng gợi cảm, khiến người đọc vừa phấn khởi vừa bâng khuâng. Mỗi đề chương, đề đoạn là một vần thơ, mở đầu với “Xa em chiều Hương Sơn”, qua “Nỗi nhớ niềm thương”, “Những mùa hè đỏ lửa” - lửa đạn bom chiến trường Điện Biên và lửa nắng nóng làm ruộng đồng hậu phương nứt nẻ - để kết thúc với “Ngõ lính họ Vương”, nơi lão tướng ký giả tá túc (từ tác giả dùng) những năm tháng cuối đời trong ấm áp tình người cùng gia đình, xóm phố, bạn bè tại một ngõ ven đường phố mang tên danh tướng Vương Thừa Vũ, ngày xưa vốn thuộc địa phận làng Tam Khương đất Hà Thành. 

Người cao tuổi thường nghiêng về hoài niệm. Quá khứ càng lùi xa vào dĩ vãng càng đẹp lung linh như những vì sao trên trời, gần gũi và thân thương biết mấy dưới bóng đêm thu mà trên thực tế xa vời vô tận, còn xa hơn cả dải Thiên hà, chẳng bao giờ ta gặp được.

Cái tài của Nguyễn Xuân Lương là giỏi chắt lọc để gói gọn cuộc đời dài 85 năm, tính từ ngày cậu bé cất tiếng chào đời đến phút lão tướng hạ bút chấm hết thiên hồi ký trong 200 trang sách. Đặt cây bút xuống bàn, tác giả thủng thỉnh bước ra sân, ngồi vào bộ bàn ghế mộc nấp bóng cây khế trĩu những chùm quả ngọt được di thực từ đất Ngàn Sâu ra tận Hà Thành, thưởng thức chén trà quê.

Đẹp làm sao cảnh quê hương của Nguyễn Xuân Lương hơn 60 năm trước, chàng trai vừa mới lớn đang lúc giúp cha cưa những khúc gỗ nhỏ trong rừng làng, cha đẩy con kéo, cầm cưa chưa ấm tay bà hàng xóm đã chạy đến gọi: “Cháu về ngay để đi bộ đội. Mẹ cháu nhờ o ra nói với cháu rứa”. Mẹ nấu gấp niêu cơm cho con dùng vài miếng trước lúc ra đi nhưng chàng trai vội lên đường không kịp nuốt. Cùng người mẹ tiễn con ra tận đầu làng sáng hôm ấy có cô bạn gái tên là Hồng, ít lâu sau sẽ thành đôi lứa Lương - Hồng sum vầy từ bấy đến nay. Xế trưa chàng trai kịp trình diện Huyện đội huyện Hương Sơn, để chờ lúc chiều xuống cùng đồng đội cuốc bộ cả trăm km đường vô huyện miền xuôi Thạch Hà, tỉnh Hà Tĩnh, nơi đóng đơn vị tiếp nhận tân binh. Đồng đội thật ra chỉ có ba đội viên, hai chàng trai cùng một xã được gọi bổ sung quân số, và anh cán bộ dẫn quân.

Vậy là nhà báo khởi nghiệp với nghiệp binh, hành quân lên tận chiến trường Điện Biên, Người đi Châu Mộc chiều sương ấy/ Có thấy hồn lau nẻo bến bờ (thơ Quang Dũng). Đêm xuống lính tráng ngủ ở rừng rét thấu xương, bù lại được đơn vị cho xem hai tối xi-nê-ma (điện ảnh). 

Hòa bình trở lại, chàng trai rời nghiệp binh sang nghề báo.  Từng làm việc ở những cơ quan lớn như Đài Tiếng nói Việt Nam, Đài Truyền hình Việt Nam, Bộ Thông tin vừa thành lập ngay sau những ngày đất nước đi vào đổi mới, trước khi chuyển sang Hội Nhà báo Việt Nam, “Từ 58 phố Quán Sứ về 59 phố Lý Thái Tổ” - đầu đề đoạn 13 - và đấy là “tội” của kẻ viết mấy dòng này. Bù lại, nhà báo có nhiều dịp vi vu, từ Xin-ga-po sang đất Thục viếng mộ ba anh em kết nghĩa Lưu Bị, Quan Vân Trường, Trương Phi nổi tiếng thời Tam quốc nay thuộc tỉnh Tứ Xuyên bất chấp “Thục đạo nan” (Đường vào đất Thục gian nan lắm - thơ Lý Bạch); rời Thái-lan đất nước nụ cười sang Hàn Quốc xứ sở món kim chi; từ bờ sông Hồng bay đến thành Pa-ri hoa lệ, để bắt chước nhà thơ ngày nào đứng trên con cầu bắc ngang qua sông Xen mà nhìn dòng nước sông Xen trôi, trôi về biển cả như mối tình đôi ta...

Ô hay, chẳng nhẽ tôi mải mê lặp lại những điều Nguyễn Xuân Lương đã hồi và ký thành văn, quá khứ và hiện đại đan xen, văn giao thoa cùng báo, thi thoảng điểm những vần thơ của chính tác giả hay thơ của người khác, kim cổ đông tây đều có. Trên thực tế, do cuộc sống an bài, Nguyễn Xuân Lương không có điều kiện và thời gian vật chất để viết báo, ra sách nhiều. Ngoài hai cuốn xuất bản năm 1959 và 1967, còn lại các tác phẩm chính của ông mới ra đời từ cuối thập niên 90 của thế kỷ trước đến nay, gần chục tập, và những sách ông viết càng về sau càng hấp dẫn. Đằng sau trang sách thấp thoáng tình đời, và hình như tác giả muốn kín đáo nhắn gửi bạn đọc gần xa một đôi điều gì đó, tôi gọi “thông điệp” cho thời thượng dù có chút ngại ngần  ông già này là kẻ huênh hoang. Ông cha ta nói: Văn ôn võ luyện, dao có mài mới sắc là thế. Nghề cầm bút phải lao động miệt mài, không ngưng nghỉ thì những tác phẩm viết ra mới đi vào lòng người đọc. Nghề báo nghiệp văn của tác giả Nguyễn Xuân Lương không nằm ngoài quy luật. Ông càng viết khỏe càng lên tay. Nhìn chung tác phẩm sau để lại nhiều ấn tượng hơn tác phẩm trước. Và đạt được như vậy đã đủ để ta coi đó là phần thưởng cao quý trời ban cho một cuộc đời cần mẫn cày cuốc báo, văn.

Tôi tin cuốn hồi ký “Trang báo và Cuộc đời” chưa phải là tác phẩm cuối của cụ Nguyễn Xuân Lương năm nay vào tuổi 85, và chắc chắn nó có sức cuốn hút người đọc. Vâng, còn có hạnh phúc nào lớn hơn thế cho những cây bút già về tuổi đời, trong đó có nhà báo Nguyễn Xuân Lương và kẻ viết mấy dòng “Đọc sách” này? Tự dưng tôi trở nên lạc quan hơn những cảm nghĩ ban đầu vừa diễn đạt ở trên, khi mang máng hiện lên trong ký ức mấy vần thơ của nhà thơ Pháp nổi tiếng thế kỷ 20, Jacques Prévert (1900-1977) tôi đọc từ những ngày chưa lên lão, nhan đề “Cuộc đời không có tuổi”. Mấy vần cuối bài thơ ấy đại ý như sau:

Cuộc sống đẹp thì tấm gương soi hình nó mãi không mờ

Người cao tuổi lội ngược dòng về tuổi

ấu thơ

Cho con tim xao xuyến

Ở chốn này đâu có chuyện ngày xưa.

Tháng 8-2020

Có thể bạn quan tâm

Đọc cuốn sách "Con người Việt Nam vào kỷ nguyên mới" của PGS, TS Nguyễn Hồng Vinh, Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật, 2025

Khơi dòng chảy của niềm tin và khát vọng

Tôi say sưa đọc cuốn sách gần 350 trang này không chỉ bởi sách vừa mới được xuất bản, mà còn vì một chủ đề khá mới mà giới trẻ thường dùng từ "hot" - đó là Kỷ nguyên mới, Kỷ nguyên vươn mình của dân tộc Việt Nam đã được Tổng Bí thư Tô Lâm trình bày trong Bài phát biểu của mình tại Diễn đàn Liên hợp quốc vào tháng 9/2024.

Bìa tập thơ "Hoa nắng".

Hương sắc và ánh sáng từ "Hoa nắng"

Vào dịp Kỷ niệm 100 năm Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam, 80 năm Quốc khánh nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, NXB Hội Nhà văn chọn in tuyển tập thơ của nhà báo, nhà thơ Hồng Vinh, khẳng định sự đóng góp của ông trên lĩnh vực báo chí và văn học, tôn vinh một nhà báo cách mạng có ảnh hưởng xã hội xuyên suốt hai thế kỷ.

Tác giả Lê Quốc Vinh – Chủ tịch Hội đồng quản trị Công ty Le Bros, tại buổi ra mắt cuốn sách "Khủng hoảng không bắt đầu từ truyền thông", ngày 21/6 ở Hà Nội. Ảnh: Nguyễn Hùng

Khủng hoảng không bắt đầu từ truyền thông

Đây là tiêu đề khá đặc biệt của một trong những cuốn sách hiếm hoi về quản trị khủng hoảng, chứa đựng những tích lũy, đúc kết một cách bài bản từ kinh nghiệm thực tế qua hàng loạt các dự án quản trị khủng hoảng truyền thông đã thực hiện trong hàng chục năm qua của tác giả Lê Quốc Vinh vừa được chính thức ra vào chiều 21/6/2024 tại Hà Nội. Cuốn sách thu hút sự quan tâm đặc biệt của các nhà báo, chuyên gia trong ngành truyền thông, lãnh đạo doanh nghiệp ở nhiều lĩnh vực.
Học làm người, học làm cách mạng qua "Nhật ký trong tù"

Học làm người, học làm cách mạng qua "Nhật ký trong tù"

Giáo sư, nhà thơ Hà Minh Đức là nhà giáo, nhà nghiên cứu văn học đã in đậm tên mình trên những thành tựu nghiên cứu, giảng dạy về văn học Việt Nam hiện đại. Ông còn giữ chức Viện trưởng Văn học, Chủ nhiệm Khoa Báo chí Trường đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn (Đại học Quốc gia) ngày đầu thành lập (năm 1995).
Nhà báo Phạm Thanh (người mặc áo khoác trắng) cùng nhà báo Đỗ Quảng (người đầu tiên, bên trái), phỏng vấn phi công lái máy bay B52 Mỹ bị bắt tại bãi đá Phương Liệt, Hà Nội đêm 25/12/1972. Ảnh: Bảo tàng Báo chí Việt Nam

Một nhà báo Nhân Dân, một tâm hồn Hà Nội

Năm 1958, Báo Nhân Dân chủ trương tuyển dụng một số thanh niên trí thức của thành phố Hà Nội mới giải phóng và các địa phương khác để bổ sung lực lượng trẻ. Trong số đó có Đỗ Quảng, Phạm Duy Phùng, Mai Hân, Tân Thanh, Vũ Hạnh Hiên, Nguyễn Thị Nghệ, Phạm Việt Hải… Ở lại lâu nhất với Báo Nhân Dân, chỉ với chức danh phóng viên, nhưng Đỗ Quảng là cây bút nổi tiếng trên hai lĩnh vực: Phóng viên chiến tranh trong các cuộc kháng chiến và phóng sự điều tra trong thời kỳ đổi mới.
Một tác phẩm nhiều tâm huyết, lôi cuốn người đọc. Ảnh: Văn Học

Một công trình nghiên cứu về Nguyễn Bính có nhiều nét mới

Một ngày cuối năm dương lịch 2023, nhà thơ, TS Nguyễn Sĩ Đại đến thăm và tặng tôi "đứa con tinh thần" vừa ra đời trong năm 2023: "Nguyễn Bính - hồn dân tộc sáng bừng trên giấy điệp" (Tiểu luận, phê bình) do Nhà xuất bản Văn học ấn hành, bìa được trình bày nền nã, bắt mắt.
Quang cảnh cuộc gặp mặt.

Lưu dấu "Hoa đời mùa sau"

Chân thành, giản dị, sắc sảo, tươi trẻ, hồn nhiên… là những "từ khóa" mà các đại biểu, bằng hữu, bạn đọc dành để nói về nhà báo, nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh tại buổi gặp mặt, giới thiệu tập thơ mới của ông. Và, cuộc "hội thảo" đặc biệt ấy còn để lại những dư ba như câu thơ ông viết: "Trang sách đời chưa kết/ Thơ vang khúc nhạc đầu/Hạt ủ thầm trong đất/Nở hoa đời mùa sau!...".
Nhà báo, nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh tham dự Lễ ra mắt Hội đồng Lý luận, Phê bình văn học nghệ thuật trung ương nhiệm kỳ 2021-2026, sáng 26/10 tại Hà Nội.

Những bài ca về cuộc sống (Một chút cảm nhận về tập thơ Vang âm tiếng sóng)

Tập thơ Vang âm tiếng sóng của nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh bao gồm những bài thơ ông viết từ năm 2020. Chỉ mới hơn hai năm mà ông đã sáng tác được số lượng thơ khá lớn như vậy - đó là một việc không dễ dàng một chút nào, nhất là với người đã vào tuổi "xưa nay hiếm". Với sức sáng tạo như thế, tôi nghĩ rằng: Bởi mỗi bước đi của ông, mỗi một ngày ông sống đều ngập tràn cảm hứng trước cuộc sống của con người, của dân tộc. Thơ ca như hiện diện mọi nơi trên mảnh đất này chỉ đợi ông bước đến và cất tiếng. Hơn hai năm qua có biết bao biến động, bao sóng gió và bao thách thức đối với mỗi con người Việt Nam và đối với cả dân tộc. Nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh cũng là một con người đi qua những biến động, những sóng gió, những thách thức như mọi người Việt Nam khác. Nhưng có một điều vô cùng đặc biệt mà tôi nhận ra là: Ông đi qua tất cả mọi điều đó và làm cho tất cả những điều đó vang lên như những tiếng chuông của niềm vui và hy vọng. Đấy chính là bản chất của văn chương ở mọi thời đại trong lịch sử nhân loại. Văn chương làm cho con người mang khát vọng sống lớn lao dù sống trong bất cứ hoàn cảnh nghiệt ngã nào của lịch sử.
Đọc "Tiếc nuối hoa hồng" - du ký của Phan Quang (*)

Đọc "Tiếc nuối hoa hồng" - du ký của Phan Quang (*)

Tôi dành trọn mấy ngày liền đọc tập du ký của nhà báo, nhà văn Phan Quang với 50 bài viết và phần Phụ lục trích cảm nhận của bạn đọc và đồng nghiệp về một số bài viết trong tập sách dày 690 trang khổ rộng (18x24cm) ấn loát công phu với tờ bìa có năm, sáu bông hồng trên nền xanh thắm bắt mắt.
Trái tim người mang nhịp đập khơi xa

Trái tim người mang nhịp đập khơi xa

Mang trong lòng những suy tư lớn về biển cả, Lữ Mai đến với Trường Sa đâu chỉ trong tâm thế của một người viết. Chị mang trong mình khao khát chạm đến thẳm sâu của đại dương, để biết dưới sóng bạc nước xanh kia cất giấu điều gì, tưởng tượng biển khơi nối bầu trời/ nằm trọn giữa lòng tay nhiệt đới, để hiểu trăng sáng quá cá bơi về cõi khác, để nhận ra chẳng cát nào nằm thở mãi đáy sâu. Trường ca Ngang qua bình minh (NXB Văn học, 2020) được chị khởi viết trong nguồn cảm hứng bất tận và sâu xa ấy. Điều ấn tượng là, đây là lần đầu Lữ Mai viết trường ca nhưng chị đã khẳng định mình ở một địa hạt mới cũng như cho thấy sự chuyên nghiệp của một người cầm bút khi dám dấn thân, dám thể nghiệm.
 

Sự nhắc nhớ, sự khỏa lấp linh thiêng

Sự nhắc nhớ, sự khỏa lấp linh thiêng

Cứ mỗi khi có nhà thơ nào ra mắt trường ca là tôi lại thấy thật đáng nể. Bởi lẽ, ngần ấy trang sách thơ, ngần ấy cảm xúc dồn nén được dịp bung tỏa dằng dặc. Chắc chắn có một điều then chốt là nhà thơ không thể không viết ra, không thể chỉ vài trang câu chữ cảm xúc thơ phú, không nói bâng quơ chung chung. Nhất định, chôn giấu trong lòng nhà thơ là những điều lớn lắm, ngấm ngầm len lỏi theo tháng năm. Và rồi đến lúc, mạch nguồn được tuôn ra như không thể kìm nén.

Lấp lánh mây xanh tóc trắng

Lấp lánh mây xanh tóc trắng

(Ðọc Mây xanh tóc trắng của Thế Văn)★

Bởi thân tình, bởi biết tôi có làm thơ, đôi khi anh có đọc cho nghe mấy bài thơ anh viết. Tôi thấy anh có một phong thái riêng, bài nào cũng có ý tứ lạ và lời lẽ cô đúc, trau chuốt nhưng cũng không dễ cảm, dễ hiểu với khá đông người đọc ưa đọc qua là hiểu như đọc diễn ca. Anh cho biết, đã làm thơ từ ngày sinh viên nhưng ít ai biết, ít đưa ra ngoài.

Ðỗ Quảng - người phá cách

Ðỗ Quảng - người phá cách

Phá cách là lối dùng chữ của nhà báo Ðỗ Quảng. Vào những năm 80-90 của thế kỷ trước khi tên tuổi Ðỗ Quảng đang nổi như cồn, tôi ướm hỏi ông rằng, theo anh thì điều gì làm nên sự thành công trong khi thực hiện các thiên phóng sự của mình? Phải gọi là “thiên phóng sự” là ở tầm vóc của nó, cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Bởi vì phóng sự của ông có khi dài tới 20 đến 30 nghìn chữ, đề cập đến chuyện xưa, chuyện nay, chuyện trong nước, chuyện thế giới, chuyện đời thực, chuyện tâm linh. Nhân vật trong tác phẩm thì đủ cả, từ nguyên thủ quốc gia tới người lao công, từ quan thượng thẩm đến bị cáo, từ giáo sư nổi danh đến bà bán xôi… xéo. Ðiều này khác với nhiều người.

Tranh minh họa đi kèm bài phê bình cuốn tiểu thuyết "Blonde" của nữ nhà văn Mỹ Joyce Carol Oatest đăng trên báo Le Monde ngày 20-10-2000.

100 bài đọc sách hay trên nhật báo Le Monde 75 năm qua

Nhật báo Le Monde (Thế giới) Pháp số ra ngày thứ bảy 21-9-2019 vừa qua đăng bài của ba tác giả Raphaelle Leyris, Jean Birnbaum và Florent Georgesco nhan đề: “100 cuốn tiểu thuyết từng mang đến nhiều phấn khích hơn cả cho báo Le Monde từ năm 1944 đến nay”, chọn và giới thiệu 100 bài phê bình sách văn học xuất sắc nhất đăng trên báo ấy 75 năm qua.

Cảm nhận lan man về một xứ sở hào hoa

Cảm nhận lan man về một xứ sở hào hoa

Tôi ngỡ ngàng và thích thú cầm cuốn sách Giáo sư Hà Minh Đức vừa gửi tặng: “Vẻ đẹp của một xứ sở hào hoa”, Triết luận (Nhà xuất bản Thuận Hóa, 2019). Hơn chục năm qua, khi đã đạt mốc tuổi trên dưới tám mươi, Giáo sư cho ra sách đều đều, cuốn nào cũng đẹp cũng có nhiều cái hay, cuốn này đọc chưa xong tôi đã được ông cho cuốn khác.

Ðọc Phan Quang viết về Bác Hồ

Ðọc Phan Quang viết về Bác Hồ

Tôi có hân hạnh được đọc và ghi mấy lời cảm nhận về một tập sách mới của nhà báo Phan Quang, tập sách Bác Hồ, người có nhiều duyên nợ với báo chí.

Mầu thanh xuân vẹn nguyên xúc cảm

Mầu thanh xuân vẹn nguyên xúc cảm

(Đọc tập thơ Xanh mãi - Nguyễn Hồng Vinh - NXB Văn học năm 2019)

Những khoảnh khắc thời gian với nhiều cung bậc cảm xúc được nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh chắt lọc, gửi gắm qua tập thơ “Xanh mãi” do Nhà xuất bản Văn học vừa ấn hành. Trong tập thơ thứ tám của ông, người đọc yêu mến văn chương thêm một lần cùng tác giả chiêm nghiệm về tình yêu, cuộc đời và niềm tự hào dân tộc Việt Nam ta.

Trên con đường ấy, Trường Sơn

Trên con đường ấy, Trường Sơn

Gần 30 năm trước, tôi cùng nhà thơ Lê Quang Trang đi dọc các tỉnh miền nam để viết bài cho số báo đặc biệt kỷ niệm 15 năm Ngày giải phóng miền nam, thống nhất đất nước. Hồi đó, công chúng còn yêu thơ ca nhiều lắm, ở đâu chúng tôi cũng được yêu cầu đọc thơ. Hồi đó, anh Trang mới viết xong bài Tro tàn quá khứ. Bài thơ chỉ có hai khổ:

Dấu ấn tâm hồn Nguyễn Hồng Vinh

Dấu ấn tâm hồn Nguyễn Hồng Vinh

Ngay trong những ngày đầu tháng 6-2018, tháng có sự kiện của những người làm báo - Ngày báo chí cách mạng Việt Nam (21-6), tôi có trong tay cuốn sách khá dày dặn, hơn 430 trang in, Thơ và dấu ấn cuộc đời của nhà báo - nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh. Đây là tác phẩm văn học, báo chí mà ông coi “để kỷ niệm tròn 50 năm làm báo”, một sự nghiệp báo chí bền bỉ, trải nghiệm nhiều thử thách, nhất là làm báo trong những năm tháng chiến tranh gian khổ, ông đã không ngừng vươn tới, trưởng thành, dù ở lĩnh vực nào của người viết, dù ở hoàn cảnh, vị trí công tác nào, khi ông nhận nhiệm vụ quản lý các ấn phẩm của tờ nhật báo lớn nhất nước,

Hai mặt của sách truyền cảm hứng

Hai mặt của sách truyền cảm hứng

Trên kệ sách xuất hiện ngày một nhiều những cuốn sách truyền cảm hứng sống tới bạn đọc. Không phải vô lý mà bạn đọc săn lùng dòng sách này, tuy nhiên, cũng không ít cuốn ẩn chứa những thông điệp KHÔNG DỄ TIẾP NHẬN ÐẦY ÐỦ do tác giả từng là những thân phận sóng gió.