Tìm “tiếng vọng” từ Việt Nam của 30 năm trước

“Mỗi khi nhân vật của tôi cầm lên bức ảnh chụp chính mình từ 30 năm trước, nhiều xúc cảm sẽ nối nhau vụt đến trên gương mặt họ: bất ngờ, suy tư, xúc động, rồi bừng nở hạnh phúc trong một nụ cười” - nhiếp ảnh gia Andy Soloman kể - “Ở khoảnh khắc kỳ diệu ấy, tôi thấy mọi cách biệt giữa hiện tại và quá khứ - cũng như giữa tôi và họ, đều lui lại phía sau…”.
Những người đàn ông ngồi quán nước tại Hà Nội 30 năm trước - Andy Soloman.
Những người đàn ông ngồi quán nước tại Hà Nội 30 năm trước - Andy Soloman.

1

Cái tên Andy Soloman hẳn không xa lạ với nhiều người, đặc biệt là những người yêu nhiếp ảnh Thủ đô. Tháng 10/2024, triển lãm ảnh Hà Nội - một thời để nhớ do ông và tác giả Lê Bích được tổ chức. Ở đó, phần trưng bày của Andy gồm 52 bức ảnh đen trắng, chụp cảnh vật và con người Hà Nội giai đoạn 1992-1994.

Nhưng, câu chuyện của ông không dừng ở một triển lãm!

Năm 1992, Andy tới Hà Nội vào tuổi 30, với tư cách một nhà báo nước ngoài. Đó là thời điểm Việt Nam vẫn đang bị bao vây, cấm vận. Dù vậy, như lời kể, sự niềm nở và hiếu khách cũng như nụ cười thường trực trước một “ông Tây” của những người dân nơi đây giúp ông nhận ra, giữa những tháng năm vất vả, người Việt Nam vẫn tự tin, vẫn khao khát được bước ra chia sẻ với thế giới bên ngoài.

Từ kế hoạch ban đầu của một chuyến lưu trú dự kiến vài tuần, hành trình của Andy được kéo dài ra nhiều tháng, với những chuyến đi và chụp ảnh trải khắp đất nước này. Rồi thêm 7 năm nữa, khi ông trở thành một chàng rể Việt Nam.

Thời gian trôi đi suốt vài chục năm sau đó, cho tới một sự tình cờ thú vị. Bốn năm trước, Andy nổi hứng scan và đưa vài bức ảnh chụp hội pháo Đồng Kỵ (Bắc Ninh) năm 1994 lên mạng để chia sẻ với những người bạn Việt Nam. “Đó là lần cuối cùng lễ hội này được phép đốt những quả pháo khổng lồ sau đám rước” - Andy kể. “Ảnh được cất trong ngăn kéo gần 30 năm nên tôi phải chỉnh sửa nhiều chi tiết đã bị hỏng”.

Hóa ra, không chỉ bạn bè, rất nhiều người xem tại Việt Nam hào hứng trước những tác phẩm này. Andy nhận được hàng trăm tin nhắn và lời cảm ơn, nhất là từ những người dân Đồng Kỵ.

Một phụ nữ chia sẻ nghẹn ngào: Sau nhiều năm không lưu giữ được hình ảnh nào của ông nội, chị nhìn thấy người ông đã mất của mình giữa đám rước. Rồi một thanh niên khác, lúc đó mới 15 tuổi cũng rưng rưng kể rằng, anh được thấy lại cả ông nội lẫn bố mình.

Mọi thứ giống như một dòng thác cảm xúc, đưa Andy quay về với một Việt Nam đầu thập niên 1990, thời điểm không nhiều người lưu giữ được những kỷ niệm hay những khoảnh khắc bằng hình ảnh. Và ông hiểu thêm về hạnh phúc của nhân vật, nếu “gặp lại” chính mình hoặc người thân, qua những bức ảnh cũ.

Cuối năm 2022, Andy cùng vợ bay sang Việt Nam và bắt đầu tìm lại những nhân vật cũ. Ông đặt cho dự án của mình cái tên Echoes: Vietnam Retraced (Những tiếng vọng: Tìm lại Việt Nam trong hồi tưởng). Từ TP Hồ Chí Minh, họ thuê xe máy, chạy ngược lên các tỉnh Gia Lai, Kon Tum. Năm 2024 vừa rồi là một chuyến đi khác: Từ London, hai vợ chồng quay lại Việt Nam và tiếp tục tìm về Bắc Ninh, Thái Nguyên, Hà Nội.

Andy Soloman (phải) gặp lại ông Đào Văn Pai, một trong những nhân vật của mình sau 30 năm. Ảnh | Lê Bích

Andy Soloman (phải) gặp lại ông Đào Văn Pai, một trong những nhân vật của mình sau 30 năm. Ảnh | Lê Bích

2

“Công cụ” chính trong hành trình của Andy là các bức ảnh cũ. Dựa trên ghi chép trong sổ tay, ông tìm về nơi chụp ảnh khi xưa, đưa ảnh và… hỏi thăm tất cả những người dân tình cờ gặp trên đường.

Không phải bao giờ mọi chuyện cũng suôn sẻ theo cách ấy. Ở chuyến lên Tây Nguyên, vợ chồng Andy có lúc tưởng như vô vọng. Đường sá và cảnh vật thay đổi quá nhiều, còn những bản cũ đã rời đi sau những cuộc di cư. Chỉ nhờ may mắn tìm thấy một điểm check-in trên mạng, Andy mới có dịp hỏi thăm và gặp lại ông Ksor Kok - “người quen” đầu tiên từ những bức ảnh xưa .

Hoặc, tại bản Chòi Hồng (Võ Nhai, Thái Nguyên), Andy tìm được Đào Văn Pai - người đàn ông cầm chiếc khèn Mông trong một bức ảnh chụp năm 1992. Dù vậy, cuộc hội ngộ của họ lại gặp một vấn đề lớn: “Nhân vật chính” không chịu tin người trong ảnh là mình ở tuổi 30. Phải sau một đêm lục lại trí nhớ, cộng cùng sự xác nhận từ vợ con, ông Pai mới gật đầu, kèm theo một nụ cười vui mừng... hết cỡ!

“Tôi đã gặp một số trường hợp như thế. Đó không phải là câu chuyện của trí nhớ” - Andy hào hứng kể. “Ở Việt Nam khi xưa, ông Pai thuộc về số ít những người gần như không biết tới nhiếp ảnh trong những năm tuổi trẻ. Họ không có sẵn ý thức về hình ảnh của mình”...

Bù lại, với một số nhân vật, thế giới đã được thu hẹp nhờ công nghệ và giúp mọi chuyện trở nên dễ dàng. Bức ảnh chụp các học sinh Trường tiểu học Nguyễn Du (quận Hoàn Kiếm) là một thí dụ. Ba chục năm trước, Andy bấm máy trong một lần đi qua trường, dừng lại trò chuyện và được bác bảo vệ niềm nở mời vào. Để rồi, vừa qua, sau khi đưa lên mạng, gần như “đủ bộ” các cựu học sinh đứng hàng đầu trong ảnh đã cùng tập hợp để tới dự cuộc triển lãm của ông.

“Sau 3 thập niên, những học sinh tiểu học với đôi dép lê và bộ quần áo giản dị khi xưa bây giờ đã sắp bước sang tuổi 40. Họ đều khá thành đạt công việc và có cuộc sống hạnh phúc” - Andy hào hứng kể. “Nhóm trưởng của họ, một kỹ sư IT, đã tặng tôi chiếc áo đồng phục của lớp”.

Thậm chí, Andy đã nhận lại những bất ngờ thú vị. Sau khi bức ảnh chụp những người đàn ông ngồi uống nước chè trên vỉa hè Hà Nội được một tờ báo điện tử đăng lại, có độc giả phản hồi, rằng một trong số họ chính là bố mình: “Ông đã mất 26 năm nay. Lần đầu tôi mới được nhìn thấy bố cười tươi như vậy và đây có lẽ là bức ảnh đẹp nhất của ông. Ngàn lần cảm ơn tác giả”. Còn với Andy, ông đang cố gắng liên lạc với độc giả ấy, để gửi tặng một tấm ảnh được in và đóng khung cẩn thận.

“Em bé đan len” - nhân vật mà Andy khao khát tìm lại sau 30 năm.

“Em bé đan len” - nhân vật mà Andy khao khát tìm lại sau 30 năm.

3

Tất nhiên, với độ lùi 30 năm, không ít những nhân vật của Andy đã qua đời và ông chỉ có thể tặng lại, như một món quà kỷ niệm cho người thân trong gia đình. Nhưng với nhà nhiếp ảnh này, đó luôn là những cuộc gặp gỡ chân tình và đầy xúc động.

Một trong số họ là ông Truyền, sống tại ngõ Phất Lộc, từng trò chuyện và mời rượu ông trong lần chụp ảnh năm 1993. “Con gái ông dẫn tôi lên phòng thờ thắp hương cho bố rồi nức nở, tôi cũng bật khóc” - Andy kể. “Giây phút ấy, khoảng cách mênh mông của 30 năm như bị xóa nhòa, để tôi trở lại với người bạn gặp một lần duy nhất khi xưa”.

Ở một bức khác, Andy ghi lại hình ảnh người phụ nữ hơn 70 tuổi, bán đồ lưu niệm tại một cửa hàng nhỏ trên phố Đinh Tiên Hoàng và nói tiếng Pháp rất giỏi. Trò chuyện, anh biết thêm, bà xuất thân trong một gia đình doanh nhân cũ thời Pháp, sống ngay cạnh Hồ Gươm.

“Bà cũng đã mất được khoảng 15 năm, trước khi tôi quay lại lần vừa rồi. Cầm tấm ảnh cũ, con gái bà đặt lên giá sách - nơi có những kỷ vật như chiếc kính và cuốn từ điển tiếng Pháp của mẹ và òa khóc”, Andy bùi ngùi.

Với ông, những nhân vật ấy là đại diện cho một lớp người Hà Nội lớn tuổi khi xưa, những người mà bên trong thái độ bình tĩnh của họ luôn ẩn chứa sức mạnh được rèn luyện qua nhiều tháng năm chịu đựng.

Đến giờ, khoảng gần 20 nhân vật/nhóm nhân vật từ những bức ảnh cũ đã được Andy tìm thấy. Nhưng con số ấy sẽ không dừng lại - khi theo dự kiến, những đợt kiếm tìm mới sắp được ông triển khai tại Hà Giang, Cao Bằng, Sơn La và cả Quy Nhơn, Huế.

Thêm nữa, một cuộc triển lãm của ông cũng sẽ được tổ chức vào năm tới, với những bức ảnh chụp nhân vật ở cả 2 thời điểm trước và sau dấu mốc 30 năm.

“Tôi muốn độc giả cùng chia sẻ về câu chuyện của mỗi nhân vật trong 30 năm qua. Bởi xét cho cùng, trong sự đổi thay của mỗi cá nhân bình thường, chúng ta đều nhìn thấy sự đổi thay của một đất nước, đặc biệt là Việt Nam với những thăng trầm từng có” - Andy chia sẻ. “Chỉ có tình cảm từ những người Việt Nam là không đổi thay. Sau 3 thập niên, họ vẫn đến với tôi bằng sự ấm áp và chân tình như vậy”.

“Cô bé đan len”

Một trong những nhân vật Andy Soloman mong muốn tìm lại nhất những năm qua là “cô bé đan len”. Ông chụp bức hình này vào quãng năm 1992, tại một ngõ nhỏ ngoài đê sông Hồng. Nhân vật chính là một cô bé khoảng 10 tuổi, đang mải mê với cuộn len và đôi kim đan tới mức không nhận ra Andy bấm máy. Anh cũng không kịp ghi tên và địa chỉ của cô. “Bền bỉ và kiên nhẫn, cô bé ấy khiến tôi nghĩ tới những người Hà Nội trong một giai đoạn rất đỗi khó khăn. Họ tự tin và cần cù để bước tới tương lai từ nỗ lực của mình” – ông nói.

Có thể bạn quan tâm

Danh hiệu Quán quân Intervision 2025 của Đức Phúc có điểm xuất phát từ quyết tâm đưa nhạc Việt bước ra thế giới.

Nhạc Việt tự tin bước ra thế giới

Ngắm Đức Phúc - Phương Mỹ Chi tự tin gặt hái thành công trong các cuộc thi âm nhạc quốc tế, nhìn Hà Anh Tuấn cùng các Anh trai “say hi” tự tin tỏa sáng tại nhiều sân khấu danh giá, công chúng yêu nhạc hết sức vui mừng, khi được chứng kiến những bước khởi đầu đầy lạc quan của nhạc Việt, trên lộ trình vươn mình ra ngoài biên giới.

Thị trường short drama toàn cầu dự báo sẽ đạt hơn 8,4 tỷ USD vào năm 2031.

Short drama: Từ cơn sốt màn hình dọc đến thách thức văn hóa

Nếu năm 2024 là cuộc bùng nổ của các nền tảng video trực tuyến, thì năm 2025 là cuộc đua về nội dung ngắn trên toàn cầu. Có thể nhận diện sự thay đổi xu hướng giải trí ở bất cứ đâu, trên chuyến metro đông nghịt ở Thành phố Hồ Chí Minh, trong quán cafe đông đúc giữa Thượng Hải (Trung Quốc) hay ngay sạp chợ ở Bangkok (Thái Lan).

Các tác giả đoạt giải chụp ảnh lưu niệm tại Lễ tổng kết và trao giải Cuộc thi viết “Cha và con gái” lần thứ ba. Ảnh | KHIẾU MINH

Chạm vào ký ức yêu thương

Cuối tuần qua, Lễ tổng kết và trao giải Cuộc thi viết “Cha và con gái” lần thứ ba do Tạp chí Gia đình Việt Nam tổ chức đã gợi lên những ký ức dịu dàng về tình cảm cha và con gái. Từ gần 1.000 bài dự thi, Ban Tổ chức trao 1 giải Nhất, 2 giải Nhì, 3 giải Ba, 7 giải Khuyến khích và 4 giải Chuyên đề.

Hàng ghế danh dự dành riêng cho các liệt sĩ Thành cổ. Ảnh | HUYỀN NGA

“Buổi xem phim góp mặt mấy sư đoàn”

Xin được mượn một câu trong bài thơ Xem phim cùng liệt sĩ của tác giả Nguyễn Hữu Thắng để làm tựa đề cho bài viết này. Với mong muốn ghi lại những xúc cảm không thể nào quên, về một suất chiếu Mưa đỏ đặc biệt, cho những khán giả cũng vô cùng đặc biệt ngay giữa không gian Thành cổ Quảng Trị linh thiêng.

Đào Thành Dzuy, Chân dung tự họa, sơn dầu, 30 x 50 cm.

Một sự khiêm nhường trong hội họa

Ấn tượng nguyên vẹn trong tôi về hội họa Đào Thành Dzuy, kể từ khi còn là sinh viên lang thang qua phòng tranh Sông Hồng một thời... là những tấm lưng phái nữ như đang thủ thỉ dịu dàng về một khoảng bình yên trong ngày.

Ảnh tạo từ Gemini.

“Kinh tế người hâm mộ” và công nghiệp bán cảm xúc

Từ hiện tượng “Ninh Dương Story” đến làn sóng người hâm mộ các nghệ sĩ trẻ, kinh tế dựa vào người hâm mộ đang manh nha tại Việt Nam. Tuy nhiên, để biến nó thành động lực văn hóa lâu dài, cần nhiều hơn những hiệu ứng nhất thời trên mạng xã hội.

Đạo diễn Đặng Thái Huyền.

Mong Mưa đỏ được giới trẻ nhiệt tình đón nhận

Mưa đỏ - bộ phim lấy cảm hứng từ cuộc chiến kéo dài 81 ngày đêm chiến đấu anh dũng bảo vệ Thành cổ Quảng Trị trong “mùa hè đỏ lửa” năm 1972 sẽ ra mắt công chúng yêu điện ảnh toàn quốc vào đúng dịp kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng Tám và Quốc khánh nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

Họa sĩ Lê Thiết Cương.

Tài hoa độc bản

Hôm rồi tôi viết một bài tưởng nhớ họa sĩ Lê Thiết Cương trên Nhân Dân điện tử, xong rồi tự nghĩ: Nếu còn sống, đọc bài viết này, chắc anh ấy sẽ thích. Xong rồi cứ bần thần mãi. Kiểu trong đời từng có lúc, muốn nói điều này điều kia với người này người kia mà vĩnh viễn không còn cơ hội.

Ký họa chân dung nhạc sĩ Phạm Tuyên của họa sĩ Đỗ Hoàng Tường.

Như có Bác trong ngày đại thắng

"Tôi xin được tặng lại Như có Bác trong ngày đại thắng - một bài hát đã trở thành phần ký ức thiêng liêng gắn với niềm vui chiến thắng của toàn dân tộc cho Báo Nhân Dân, để phổ biến, lan tỏa tác phẩm này phục vụ nhân dân và Tổ quốc Việt Nam”.

Bức ảnh chụp nghệ sĩ Trà Giang tặng hoa cho Bác Hồ tại Đại hội Văn nghệ toàn quốc năm 1962. Ảnh trong bài | NVCC

Người nghệ sĩ mang tên một dòng sông

Ðó là NSND Trà Giang, tuổi Nhâm Ngọ (1942). Quê nội chị ở Quảng Ngãi, với núi Ấn, sông Trà, miền đất có nhiều bậc danh nhân nổi tiếng gắn liền với lịch sử hào hùng của dân tộc.

Người cha của các lực lượng vũ trang, 1984, tượng thạch cao của Nguyễn Minh Đỉnh.

Một tình yêu bao la

Trong dòng chảy các sáng tác văn học nghệ thuật về Chủ tịch Hồ Chí Minh, mỹ thuật là lĩnh vực đặc biệt bởi chỉ mấy tháng sau ngày Quốc khánh 2/9/1945, nhiều họa sĩ, nhà điêu khắc đã có cơ hội được gặp Bác, được tạo điều kiện ở bên Bác trong khoảng thời gian nhất định, để thấy, cảm, hiểu về Người.

Nhạc sĩ Đỗ Bảo.

Mọi ca khúc đều là “thư tình” cho cuộc sống

Ngay cả lúc nói, lúc cười, Ðỗ Bảo vẫn mang đến cho người đối diện một cảm giác lặng lẽ, tĩnh tại. Dường như dưới đáy sâu con người anh là một khoảng bí mật ít ai có thể chạm tới, để nhạc sĩ cất giữ gia tài của mình, chỉ có thể sẻ chia khi ngồi trước khuông nhạc, trong không gian trong suốt bao la của riêng anh.

Tân binh toàn năng được hy vọng sẽ cung cấp cho thị trường nhạc Việt những gương mặt toàn diện được đào tạo bài bản.

Thời của nghệ sĩ toàn năng

Không phải ngẫu nhiên mà All-rounder (Toàn năng) được Soobin Hoàng Sơn chọn làm tên của solo concert đầu tiên trong sự nghiệp.

Chân dung nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Trọng Tạo. Ảnh trong bài | NGUYỄN ĐÌNH TOÁN

Nguyễn Trọng Tạo - Anh là ai?

Tôi thật sự không biết gọi Nguyễn Trọng Tạo thế nào cho chính xác bởi anh như một “liên hiệp văn học nghệ thuật” với rất nhiều “nhà”. Nhà thơ, nhà văn, nhà lý luận hay họa sĩ, nhạc sĩ, nhà báo?

Tác phẩm cổ phục của nhóm Kinh Bắc Legacy và họa sĩ Cao Việt Nguyễn trưng bày trong Hội thảo khoa học về Trang phục - Cổ phục Thời Đinh. Nguồn ảnh | BHD

Nhen nhóm lại giấc mơ phim dã sử Việt

Không hẹn mà nên, chỉ trong khoảng một năm, hàng loạt phim dã sử tầm vóc với quy mô đầu tư lớn, với ê-kíp sản xuất hùng hậu cùng rầm rộ công bố khởi động dự án, cùng nhanh chóng bắt tay triển khai những bước đi tiền kỳ đầu tiên.

Thám tử Kiên - Kỳ án không đầu nhận được phản hồi rất tích cực từ thị trường nhờ đạt chất lượng nội dung và nghệ thuật cao.

Phim kinh dị thống lĩnh rạp chiếu: NÊN MỪNG HAY LO?

Chứng kiến phim kinh dị Việt Nam ra rạp quanh năm thay vì chỉ đợi đến dịp lễ Halloween, chứng kiến phim kinh dị tự tin song hành cùng các thương hiệu bảo chứng phòng vé trong những thời điểm vàng mà không hề lép vế cả về lượng suất chiếu lẫn con số doanh thu, số đông người yêu điện ảnh nước nhà đều có chung một nhận định lạc quan “thời của dòng phim kinh dị thuần Việt đã đến”!
Biên đạo múa Tuyết Minh.

Biên đạo múa Tuyết Minh: Trải nghiệm quý giá trong cuộc đời làm nghệ thuật của tôi

Biên đạo múa Tuyết Minh chia sẻ, vở nhạc kịch Người cầm lái về hình tượng Bác Hồ đánh dấu chặng đường đưa Nhạc kịch - một thể loại nghệ thuật của phương Tây mang đậm màu sắc Việt tới Việt Nam từ năm 2021 và mang lại cảm hứng cho những vở nhạc kịch sau này của chị như: “Dế mèn phiêu lưu ký”; “Bỉ Vỏ”; “Sân khấu 24H”; “Ký ức để lại”. Ðây cũng là vở diễn nhận được những Giải thưởng lớn, những phản hồi tích cực của khán giả và giới chuyên môn trong nhiều năm qua.
Minh họa | HẢI KIÊN

Giấc mơ thiên nga

Tôi được xem ballet lần đầu tiên năm sáu tuổi, trên ti-vi đen trắng nhà hàng xóm.
Tác phẩm Ánh sáng ở bên trong – Họa sĩ Đặng Xuân Hòa – Chất liệu sơn dầu – Khổ 75x200cm – Năm sáng tác 2025

Bữa tiệc thị giác

Triển lãm "Gặp gỡ Hải Phòng 2025" quy tụ hàng loạt họa sĩ, nhà điêu khắc danh tiếng từ TP Hồ Chí Minh, Hà Nội và Hải Phòng, trở thành cuộc hội ngộ lớn của mỹ thuật đương đại Việt Nam. Không chỉ là điểm hẹn của sắc màu và sáng tạo, Hải Phòng - thành phố cảng sôi nổi và quảng giao - lại một lần nữa trở thành nơi kết nối nghệ thuật và tình bằng hữu, như một lời chào mùa hè tha thiết gửi đến công chúng yêu hội họa.
Họa sĩ Mai Đại Lưu

"Hoàng tử bé" trong khu "vườn mộng tưởng"

Giữa bạn bè đồng nghiệp đang rôm rả chuyện trò, Mai Ðại Lưu xăm xắn soạn sửa bàn ăn, sắp đặt bày biện, dáng vẻ thuần thục như đã quen thuộc với các công việc nội trợ kiểu này, tạo nên một tương phản khác xa những hình dung về các nam nghệ sĩ vốn được mặc định vụng về bê trễ chuyện sinh hoạt đời thường. Có thể, những lăn lộn mưu sinh xa nhà nhiều năm trước khi dấn bước vào con đường nghệ thuật đã tích tụ thành nếp, để Mai Ðại Lưu - mặc cuộc đời ầm ào sôi động - vẫn né sang bên, nhẩn nha gặm nhấm cái lựa chọn của chính mình.
Nhạc sĩ Lan Phong (đứng) chỉ huy anh chị em Đoàn Văn công giải phóng hòa tấu bài nhạc “Giải phóng miền Nam”. Ảnh: Tư liệu

Gắn kết trong bản hòa ca thống nhất

Như một chỉ dấu ý nghĩa của thời khắc hòa bình thống nhất đất nước, ca khúc đầu tiên vang lên trên Ðài phát thanh Sài Gòn ngày 30/4/1975 là “Nối vòng tay lớn” của Trịnh Công Sơn: “... Mặt đất bao la, anh em ta về/Gặp nhau mừng như bão cát quay cuồng trời rộng/Bàn tay ta nắm nối tròn một vòng Việt Nam...”.
Ban nhạc Ngũ Cung

Ngũ Cung mở con đường Rock màu Ðỏ

Làm mới nhạc dân tộc; làm mới những bản tình ca đã có tuổi; làm mới những bài hits của nhiều thập niên trước…, tất cả đều đã và vẫn là xu hướng mà những nghệ sĩ trẻ đang khai thác, tìm tòi. Nhưng có một lãnh địa mà dường như sự làm mới vẫn còn chưa xuất hiện phổ biến. Ðó chính là nhạc cách mạng, nhạc đỏ. Nhưng hôm nay, xu hướng ấy có thể sẽ bắt đầu, với ngọn cờ đầu là ban nhạc rock gạo cội Ngũ Cung, cùng dự án Red Rock đang được ấp ủ của mình.
Đạo diễn Hoàng Quân Tạo.

Người nghệ sĩ, chiến sĩ

Chúng tôi hẹn ông một cuộc viếng thăm, để cùng trò chuyện với người nghệ sĩ lớp đầu tiên của Nhà hát Kịch Hà Nội, cũng là người chiến sĩ của đội cảm tử quân - Trung đoàn Thủ đô năm xưa. Ông xin lỗi vì thấy trong người không khỏe, nhưng ông vẫn ưu tiên dành thời gian cho chúng tôi một cuộc trao đổi qua điện thoại. Bởi, nhắc đến ngày 30/4 lòng ông lại trào dâng niềm xúc động, nhớ về tuổi thanh xuân sống trong bom đạn, quyết chiến đấu để bảo vệ Thủ đô, đóng góp vào chiến thắng cuối cùng của dân tộc.
Bộ phim Mưa đỏ (đạo diễn Đặng Thái Huyền) là dự án có quy mô lớn nhất của điện ảnh Quân đội nhân dân trong 10 năm trở lại đây với diện tích bối cảnh phim trường gần 50 ha. Ảnh | ĐPCC

Kể chuyện quá khứ bằng những thước phim hôm nay

50 năm qua kể từ ngày đất nước thống nhất, những tác phẩm điện ảnh về đề tài chiến tranh cách mạng đã góp phần khơi dậy lòng biết ơn và niềm tự hào trong các thế hệ người Việt Nam đối với lịch sử dựng nước, giữ nước của dân tộc. Làm thế nào để câu chuyện của quá khứ vẫn tiếp tục được tái hiện sinh động, có chỗ đứng xứng đáng trong đời sống hôm nay là niềm trăn trở không chỉ của các nghệ sĩ mà còn là mong mỏi của nhiều khán giả.
Với 60 triệu views sau 15 ngày phát hành, Bắc Bling làm bùng nổ mọi bảng xếp hạng trong và ngoài nước.

“Bắc Bling”- khi âm nhạc bùng nổ trên bản đồ trending

Bắc Bling (Bắc Ninh) trở thành hiện tượng mạng ngay sau thời điểm ra mắt và kịp cán mốc 60 triệu lượt xem sau 15 ngày. Bắc Bling cũng chỉ cần hai ngày, để đứng đầu bảng xếp hạng Music Video Trending in Vietnam và vươn lên vị trí số 1 toàn cầu, chỉ sau 10 ngày kế tiếp. Sức lan tỏa mạnh mẽ của MV đậm sắc màu quan họ cho thấy, mạch nguồn nghệ thuật truyền thống đã trở thành nguồn năng lượng dồi dào vô tận giúp người trẻ hôm nay thăng hoa. Và cũng chính họ, với nỗ lực không ngừng làm mới tinh hoa vốn cổ cha ông đang bắc những nhịp cầu dẫn lối giới trẻ tìm về nguồn cội.