Chuyện đời-Chuyện nghề

Nguyễn Trọng Tạo - Anh là ai?

Tôi thật sự không biết gọi Nguyễn Trọng Tạo thế nào cho chính xác bởi anh như một “liên hiệp văn học nghệ thuật” với rất nhiều “nhà”. Nhà thơ, nhà văn, nhà lý luận hay họa sĩ, nhạc sĩ, nhà báo?

Chân dung nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Trọng Tạo. Ảnh trong bài | NGUYỄN ĐÌNH TOÁN
Chân dung nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Trọng Tạo. Ảnh trong bài | NGUYỄN ĐÌNH TOÁN

Thật ra, ở ta cũng không hiếm những người “một mình bác đóng cả dăm vai chèo”, do nhiều “nhà” quá nên anh em hay trêu đùa là... phố. Lĩnh vực nào bác cũng tham gia nhưng hỏi về gia tài, tức là tác phẩm thì thường hoặc chả có gì, hoặc lơ mơ, mờ nhạt.

Nguyễn Trọng Tạo thì không vậy. Lĩnh vực nào tham gia, anh cũng để lại dấu ấn. Với thơ, anh có “Đồng dao cho người lớn” (Giải thưởng Nhà nước). Với văn, anh có truyện vừa “Miếu hoang” gây chú ý. Lý luận phê bình, anh có “Văn chương cảm và luận”. Với âm nhạc, anh có “Làng Quan họ quê tôi”, “Khúc hát sông quê”, “Đôi mắt đò ngang”... Là nhà báo, anh là linh hồn của hai Tạp chí Sông Hương, Cửa Việt, là Thư ký tòa soạn Tạp chí Âm nhạc và đặc biệt, anh là “tổng đạo diễn” Báo Thơ của Hội Nhà văn Việt Nam vang bóng một thời. Đó là chưa kể tạp chí Sao Việt ra đời vẻn vẹn được 4 số. Với hội họa, anh là tác giả nhiều bìa sách, từng được trao giải bìa sách đẹp trong năm và có lẽ ít người biết rằng tác phẩm “Cờ Thơ” thường treo trong Ngày thơ Việt Nam cũng là của anh...

Tôi gặp Nguyễn Trọng Tạo lần đầu khoảng năm 1990. Ngày đó, sau khi được bầu làm Chủ tịch Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật tỉnh Thái Bình, Nhà văn Đức Hậu mời lãnh đạo Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Thừa Thiên Huế ra chơi. Nghe tin trong đoàn có nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo, anh em chúng tôi rất háo hức. Song, không biết vì lý do gì, Nguyễn Trọng Tạo lại ra sau 2 ngày và vì thế, buổi đón đoàn cũng phải lùi lại chờ anh Tạo.

Thời ấy nghèo khổ, việc mua hoa tặng nhau nhiều khi bị coi như là phù phiếm, lãng phí. Thế nhưng hôm đó, rất nhiều bó hoa được tặng Nguyễn Trọng Tạo. Sau buổi tiếp đón anh ở Hội Văn nghệ, tôi mời anh ghé nhà chơi. Trước khi đi, anh chọn một bó hoa đẹp nhất trong đống hoa chất trên bàn. Khi đi đến gần cửa nhà, anh hỏi tên bà xã tôi và khi tôi định gọi cửa, anh gạt đi nói: Để anh. Rồi bước tới vừa đập cửa vừa gọi: Hoa ơi, anh Nguyễn Trọng Tạo đến thăm em này!

Bà xã tôi, người cả đời chả được ai tặng hoa bao giờ nay thấy ông nhà văn, nhà thơ gì đó được đám văn nghệ sĩ bàn tán xôn xao suốt mấy hôm nay mang hoa đến tặng thì không khỏi sững sờ, cảm động đến mức “tim đập, chân run”. Sau này, sống gần anh nhiều năm, không ít lần chứng kiến những việc làm tương tự và tôi hiểu, ngoài sự lịch lãm, ga lăng còn là sự thấu hiểu, sẻ chia với phụ nữ.

b856d98bbca00afe53b1.jpg
Nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Trọng Tạo và ca sĩ Trần Hiếu.

Như một cơ duyên, cuối năm 1997, tôi từ Thái Bình ra Hà Nội với giấc mộng “đổi đời” cũng là lúc Nguyễn Trọng Tạo từ Huế ra làm thư ký tòa soạn Tạp chí Âm nhạc, thay cho người bạn chí cốt của anh là nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Thụy Kha. Hôm đó, anh rủ tôi ra ga Hà Nội nhận gần đầy một xe tải nhỏ toàn sách vở từ Huế chuyển ra. Tôi hỏi: Anh đọc hết số sách này chưa? Gần hết. Anh trả lời. Hôm liên hoan ra nhà mới, anh mời nhà thơ Trần Ninh Hồ và gọi tôi đến nhậu. Anh mời ăn bữa trưa, bữa tối và rồi đến tận bữa sáng hôm sau. Lúc ăn sáng, Trần Ninh Hồ bảo: Bữa đầu là ăn mời, bữa sau là ăn đãi và bữa này là… ăn vạ. Sau này gần anh, tôi mới biết rằng chuyện ngồi nhậu 20-24 giờ không phải là chuyện hiếm. Nhiều hôm, tôi phải từ chối bởi mỗi lần như thế, tôi phải mất 2-3 ngày sau mới hồi phục.

Được cái, nhậu với Nguyễn Trọng Tạo rất vui. Anh kể chuyện trên trời, dưới bể và chuyện nào cũng mới mẻ, hấp dẫn. Đặc biệt khi nào say, Nguyễn Trọng Tạo mới hát những bài hát của mình và anh hát đầy mê đắm, đặc biệt là hai bài “Đôi mắt đò ngang” và “Lên Cao Bằng” mà cho đến bây giờ, tôi không thấy ca sĩ nào hát.

Dạo ấy cứ mỗi buổi chiều, thường là mấy anh em Nguyễn Thụy Kha, Nguyễn Trọng Tạo, Hoàng Trần Cương, Trần Quang Quý và thằng em út là tôi lại tụ tập ở Quán Xanh uống bia hơi Hà Nội. Họa hoằn có thêm nhà thơ Tuyết Nga và doanh nhân Phạm Ngọc Ngoạn tham gia đội hình. Nhậu say, anh Kha chơi đàn, anh Cương đọc thơ còn anh Tạo thì hát. Giờ thì 4 ông anh mất rồi, chỉ còn mỗi mình tôi. Mỗi lần đi qua Quán Xanh, lòng không khỏi bùi ngùi.

Năm nay đã gần tuổi thất thập, nhớ lại ngày ấy được gần các anh, tôi thấy mình thật may mắn bởi các họ đều là những cá nhân xuất sắc, có không ít những thành tựu đóng góp cho nền văn học nghệ thuật nước nhà. Mọi người rất yêu quý nhau dù mỗi người một tính cách. Nguyễn Thụy Kha thì ngang tàng của người đất Cảng quê anh. Trần Quang Quý thì thâm trầm như dòng sông Thao trước cửa nhà anh. Hoàng Trần Cương thì ồn ào, dữ dội của Đò Lường, Sông Lam… Riêng Nguyễn Trọng Tạo thì hơi đa dạng. Anh có cái lãng mạn của xứ Huế, lịch lãm của đất Thăng Long và cực đoan của xứ Nghệ. Có lần tranh luận với nhau, mấy anh em chúng tôi đều nói ở đâu chẳng có người nọ, người kia, anh phán một câu xanh rờn: Dân Nghệ chúng tao chỉ có người tốt. Mấy anh em dẫn chứng người nọ, người kia, anh buông một câu rất… Nghệ: Nó quê chúng mày chứ không phải quê tao. Lại có lần anh bảo: Bạn tao là tao bênh mà lý do theo anh thì toàn người tốt: Những người không tốt là… bạn chúng mày.

2a23afc558eeeeb0b7ff.jpg
Khánh thành Khu lưu niệm nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Trọng Tạo, ngày 12/6/2024.

Nguyễn Trọng Tạo rất tự hào về xứ Nghệ quê anh và người Nghệ nhìn chung rất yêu mến và quý trọng anh. Sự có mặt của anh trong những buổi tiệc tùng là niềm vui và tự hào của không ít người Nghệ và trong rất nhiều lần đó, anh thường đem theo “hàng xách tay” là tôi. Cũng nhờ thế, tôi được tiếp xúc và quen biết khá nhiều người Nghệ. Cách đây một năm, khi cháu Nguyễn Thu Hương và gia đình tổ chức khánh thành Khu tưởng niệm anh, bạn bè, quan khách và bà con họ mạc cùng người dân quê anh đến rất đông.

Nhậu với Nguyễn Trọng Tạo đã là một “cực hình” thì ngồi nhậu với người Nghệ bạn anh còn khủng khiếp hơn. Ban đầu chỉ 4-5 người, nhậu một lát, một ông nhấc máy: Alo. Mi đang mô? Tau ngồi với Nguyễn Trọng Tạo, đến nhé. Thế là dù đang ăn cơm với vợ ở nhà hay đang li bì đâu đó cũng chạy đến, đơn giản chỉ để được ngồi với anh, nghe anh nói chuyện. Và vì thế, sau mỗi lần gọi điện là số người lại tăng lên, còn bữa nhậu thì kéo dài liên miên không biết đến bao giờ mới dứt.

Nhậu ở quán còn đỡ, nhậu ở nhà rất cực cho cháu Hương, vừa đi học, vừa phải lo đống bát đĩa ngổn ngang và thường nhầy nhụa mỡ. Cháu rất ngoan, dù phải chăm lo cho bố, cho bạn bố, cháu luôn vui vẻ, lễ độ. Nhắc chuyện này, tôi không thể quên được ngày bà cụ thân sinh anh Tạo ra Hà Nội. Hình ảnh anh Tạo khi đó chắc gần 60 tuổi, mồ hôi nhễ nhại cõng mẹ già từ tầng 1 lên tầng 6 làm tôi xúc động. Có lần nhắc lại chuyện này, anh bảo: Đó là việc nên làm nhất ở đời này em ạ.

Tuy tràn từ cuộc vui này sang cuộc vui khác “Vẽ tôi mực rượu, giấy trời - Chân dung tự họa”, nhưng không hiểu vì sao ngoài việc hoàn thành công việc của mình, thỉnh thoảng anh lại cho ra đời một tác phẩm. Cho đến giờ, khó có thể thống kê anh có bao nhiêu trang viết, bìa sách, bao nhiêu ca khúc, bài phê bình tiểu luận… Anh có một năng lực chơi phi thường và cũng có một sức lao động phi thường.

Một điều không thể không nhắc tới, đó là anh rất trân trọng cái mới và yêu quý các tác giả trẻ khiến một số người bảo anh là “mị trẻ”. Với anh, văn chương phải trẻ trung và mới mẻ. Nhớ có lần một tác giả trẻ được anh giới thiệu một chùm trên báo Thơ trân trọng mời anh đi nhậu. Tan cuộc, anh kiên quyết không để bạn đó trả tiền bởi anh rất ghét ban ơn kiểu “tao in cho chú bài thơ” rồi rủ ra quán nhậu. Khi về, anh nói với tôi: Làm báo, được người ta gửi bài hay cho mình thì nên biết ơn họ và lời nói của anh theo tôi mấy chục năm sau này khi tôi làm thư ký tòa soạn cho tờ Gia đình & Xã hội và Khuyến học & Dân trí.

Nhiều khi tôi tự hỏi: Nguyễn Trọng Tạo - Anh là ai? Không giàu có, chẳng quyền cao, chức trọng, người yêu rất nhiều nhưng người không thích cũng không ít bởi cái tôi ngang tàng xứ Nghệ. Anh đến với cuộc đời này như một cuộc ngao du. Thế nhưng tôi tin rằng 50 thậm chí 70 năm hoặc hơn nữa, anh vẫn hiện diện trên cõi đời này qua những câu thơ, ca khúc. Và đó chính là niềm vinh quang của những nghệ sĩ đích thực, không vàng bạc nào mua nổi.

Tôi mơ hồ nghe văng vẳng giai điệu ngọt ngào của Khúc hát sông quê “Quá nửa đời phiêu dạt…” và giọng anh trầm, ấm: Em có ở Hà Nội không, sang anh!

Có thể bạn quan tâm

Danh hiệu Quán quân Intervision 2025 của Đức Phúc có điểm xuất phát từ quyết tâm đưa nhạc Việt bước ra thế giới.

Nhạc Việt tự tin bước ra thế giới

Ngắm Đức Phúc - Phương Mỹ Chi tự tin gặt hái thành công trong các cuộc thi âm nhạc quốc tế, nhìn Hà Anh Tuấn cùng các Anh trai “say hi” tự tin tỏa sáng tại nhiều sân khấu danh giá, công chúng yêu nhạc hết sức vui mừng, khi được chứng kiến những bước khởi đầu đầy lạc quan của nhạc Việt, trên lộ trình vươn mình ra ngoài biên giới.

Thị trường short drama toàn cầu dự báo sẽ đạt hơn 8,4 tỷ USD vào năm 2031.

Short drama: Từ cơn sốt màn hình dọc đến thách thức văn hóa

Nếu năm 2024 là cuộc bùng nổ của các nền tảng video trực tuyến, thì năm 2025 là cuộc đua về nội dung ngắn trên toàn cầu. Có thể nhận diện sự thay đổi xu hướng giải trí ở bất cứ đâu, trên chuyến metro đông nghịt ở Thành phố Hồ Chí Minh, trong quán cafe đông đúc giữa Thượng Hải (Trung Quốc) hay ngay sạp chợ ở Bangkok (Thái Lan).

Các tác giả đoạt giải chụp ảnh lưu niệm tại Lễ tổng kết và trao giải Cuộc thi viết “Cha và con gái” lần thứ ba. Ảnh | KHIẾU MINH

Chạm vào ký ức yêu thương

Cuối tuần qua, Lễ tổng kết và trao giải Cuộc thi viết “Cha và con gái” lần thứ ba do Tạp chí Gia đình Việt Nam tổ chức đã gợi lên những ký ức dịu dàng về tình cảm cha và con gái. Từ gần 1.000 bài dự thi, Ban Tổ chức trao 1 giải Nhất, 2 giải Nhì, 3 giải Ba, 7 giải Khuyến khích và 4 giải Chuyên đề.

Hàng ghế danh dự dành riêng cho các liệt sĩ Thành cổ. Ảnh | HUYỀN NGA

“Buổi xem phim góp mặt mấy sư đoàn”

Xin được mượn một câu trong bài thơ Xem phim cùng liệt sĩ của tác giả Nguyễn Hữu Thắng để làm tựa đề cho bài viết này. Với mong muốn ghi lại những xúc cảm không thể nào quên, về một suất chiếu Mưa đỏ đặc biệt, cho những khán giả cũng vô cùng đặc biệt ngay giữa không gian Thành cổ Quảng Trị linh thiêng.

Đào Thành Dzuy, Chân dung tự họa, sơn dầu, 30 x 50 cm.

Một sự khiêm nhường trong hội họa

Ấn tượng nguyên vẹn trong tôi về hội họa Đào Thành Dzuy, kể từ khi còn là sinh viên lang thang qua phòng tranh Sông Hồng một thời... là những tấm lưng phái nữ như đang thủ thỉ dịu dàng về một khoảng bình yên trong ngày.

Ảnh tạo từ Gemini.

“Kinh tế người hâm mộ” và công nghiệp bán cảm xúc

Từ hiện tượng “Ninh Dương Story” đến làn sóng người hâm mộ các nghệ sĩ trẻ, kinh tế dựa vào người hâm mộ đang manh nha tại Việt Nam. Tuy nhiên, để biến nó thành động lực văn hóa lâu dài, cần nhiều hơn những hiệu ứng nhất thời trên mạng xã hội.

Đạo diễn Đặng Thái Huyền.

Mong Mưa đỏ được giới trẻ nhiệt tình đón nhận

Mưa đỏ - bộ phim lấy cảm hứng từ cuộc chiến kéo dài 81 ngày đêm chiến đấu anh dũng bảo vệ Thành cổ Quảng Trị trong “mùa hè đỏ lửa” năm 1972 sẽ ra mắt công chúng yêu điện ảnh toàn quốc vào đúng dịp kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng Tám và Quốc khánh nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

Họa sĩ Lê Thiết Cương.

Tài hoa độc bản

Hôm rồi tôi viết một bài tưởng nhớ họa sĩ Lê Thiết Cương trên Nhân Dân điện tử, xong rồi tự nghĩ: Nếu còn sống, đọc bài viết này, chắc anh ấy sẽ thích. Xong rồi cứ bần thần mãi. Kiểu trong đời từng có lúc, muốn nói điều này điều kia với người này người kia mà vĩnh viễn không còn cơ hội.

Ký họa chân dung nhạc sĩ Phạm Tuyên của họa sĩ Đỗ Hoàng Tường.

Như có Bác trong ngày đại thắng

"Tôi xin được tặng lại Như có Bác trong ngày đại thắng - một bài hát đã trở thành phần ký ức thiêng liêng gắn với niềm vui chiến thắng của toàn dân tộc cho Báo Nhân Dân, để phổ biến, lan tỏa tác phẩm này phục vụ nhân dân và Tổ quốc Việt Nam”.

Bức ảnh chụp nghệ sĩ Trà Giang tặng hoa cho Bác Hồ tại Đại hội Văn nghệ toàn quốc năm 1962. Ảnh trong bài | NVCC

Người nghệ sĩ mang tên một dòng sông

Ðó là NSND Trà Giang, tuổi Nhâm Ngọ (1942). Quê nội chị ở Quảng Ngãi, với núi Ấn, sông Trà, miền đất có nhiều bậc danh nhân nổi tiếng gắn liền với lịch sử hào hùng của dân tộc.

Người cha của các lực lượng vũ trang, 1984, tượng thạch cao của Nguyễn Minh Đỉnh.

Một tình yêu bao la

Trong dòng chảy các sáng tác văn học nghệ thuật về Chủ tịch Hồ Chí Minh, mỹ thuật là lĩnh vực đặc biệt bởi chỉ mấy tháng sau ngày Quốc khánh 2/9/1945, nhiều họa sĩ, nhà điêu khắc đã có cơ hội được gặp Bác, được tạo điều kiện ở bên Bác trong khoảng thời gian nhất định, để thấy, cảm, hiểu về Người.

Nhạc sĩ Đỗ Bảo.

Mọi ca khúc đều là “thư tình” cho cuộc sống

Ngay cả lúc nói, lúc cười, Ðỗ Bảo vẫn mang đến cho người đối diện một cảm giác lặng lẽ, tĩnh tại. Dường như dưới đáy sâu con người anh là một khoảng bí mật ít ai có thể chạm tới, để nhạc sĩ cất giữ gia tài của mình, chỉ có thể sẻ chia khi ngồi trước khuông nhạc, trong không gian trong suốt bao la của riêng anh.

Tân binh toàn năng được hy vọng sẽ cung cấp cho thị trường nhạc Việt những gương mặt toàn diện được đào tạo bài bản.

Thời của nghệ sĩ toàn năng

Không phải ngẫu nhiên mà All-rounder (Toàn năng) được Soobin Hoàng Sơn chọn làm tên của solo concert đầu tiên trong sự nghiệp.

Tác phẩm cổ phục của nhóm Kinh Bắc Legacy và họa sĩ Cao Việt Nguyễn trưng bày trong Hội thảo khoa học về Trang phục - Cổ phục Thời Đinh. Nguồn ảnh | BHD

Nhen nhóm lại giấc mơ phim dã sử Việt

Không hẹn mà nên, chỉ trong khoảng một năm, hàng loạt phim dã sử tầm vóc với quy mô đầu tư lớn, với ê-kíp sản xuất hùng hậu cùng rầm rộ công bố khởi động dự án, cùng nhanh chóng bắt tay triển khai những bước đi tiền kỳ đầu tiên.

Thám tử Kiên - Kỳ án không đầu nhận được phản hồi rất tích cực từ thị trường nhờ đạt chất lượng nội dung và nghệ thuật cao.

Phim kinh dị thống lĩnh rạp chiếu: NÊN MỪNG HAY LO?

Chứng kiến phim kinh dị Việt Nam ra rạp quanh năm thay vì chỉ đợi đến dịp lễ Halloween, chứng kiến phim kinh dị tự tin song hành cùng các thương hiệu bảo chứng phòng vé trong những thời điểm vàng mà không hề lép vế cả về lượng suất chiếu lẫn con số doanh thu, số đông người yêu điện ảnh nước nhà đều có chung một nhận định lạc quan “thời của dòng phim kinh dị thuần Việt đã đến”!
Biên đạo múa Tuyết Minh.

Biên đạo múa Tuyết Minh: Trải nghiệm quý giá trong cuộc đời làm nghệ thuật của tôi

Biên đạo múa Tuyết Minh chia sẻ, vở nhạc kịch Người cầm lái về hình tượng Bác Hồ đánh dấu chặng đường đưa Nhạc kịch - một thể loại nghệ thuật của phương Tây mang đậm màu sắc Việt tới Việt Nam từ năm 2021 và mang lại cảm hứng cho những vở nhạc kịch sau này của chị như: “Dế mèn phiêu lưu ký”; “Bỉ Vỏ”; “Sân khấu 24H”; “Ký ức để lại”. Ðây cũng là vở diễn nhận được những Giải thưởng lớn, những phản hồi tích cực của khán giả và giới chuyên môn trong nhiều năm qua.
Minh họa | HẢI KIÊN

Giấc mơ thiên nga

Tôi được xem ballet lần đầu tiên năm sáu tuổi, trên ti-vi đen trắng nhà hàng xóm.
Tác phẩm Ánh sáng ở bên trong – Họa sĩ Đặng Xuân Hòa – Chất liệu sơn dầu – Khổ 75x200cm – Năm sáng tác 2025

Bữa tiệc thị giác

Triển lãm "Gặp gỡ Hải Phòng 2025" quy tụ hàng loạt họa sĩ, nhà điêu khắc danh tiếng từ TP Hồ Chí Minh, Hà Nội và Hải Phòng, trở thành cuộc hội ngộ lớn của mỹ thuật đương đại Việt Nam. Không chỉ là điểm hẹn của sắc màu và sáng tạo, Hải Phòng - thành phố cảng sôi nổi và quảng giao - lại một lần nữa trở thành nơi kết nối nghệ thuật và tình bằng hữu, như một lời chào mùa hè tha thiết gửi đến công chúng yêu hội họa.
Họa sĩ Mai Đại Lưu

"Hoàng tử bé" trong khu "vườn mộng tưởng"

Giữa bạn bè đồng nghiệp đang rôm rả chuyện trò, Mai Ðại Lưu xăm xắn soạn sửa bàn ăn, sắp đặt bày biện, dáng vẻ thuần thục như đã quen thuộc với các công việc nội trợ kiểu này, tạo nên một tương phản khác xa những hình dung về các nam nghệ sĩ vốn được mặc định vụng về bê trễ chuyện sinh hoạt đời thường. Có thể, những lăn lộn mưu sinh xa nhà nhiều năm trước khi dấn bước vào con đường nghệ thuật đã tích tụ thành nếp, để Mai Ðại Lưu - mặc cuộc đời ầm ào sôi động - vẫn né sang bên, nhẩn nha gặm nhấm cái lựa chọn của chính mình.
Nhạc sĩ Lan Phong (đứng) chỉ huy anh chị em Đoàn Văn công giải phóng hòa tấu bài nhạc “Giải phóng miền Nam”. Ảnh: Tư liệu

Gắn kết trong bản hòa ca thống nhất

Như một chỉ dấu ý nghĩa của thời khắc hòa bình thống nhất đất nước, ca khúc đầu tiên vang lên trên Ðài phát thanh Sài Gòn ngày 30/4/1975 là “Nối vòng tay lớn” của Trịnh Công Sơn: “... Mặt đất bao la, anh em ta về/Gặp nhau mừng như bão cát quay cuồng trời rộng/Bàn tay ta nắm nối tròn một vòng Việt Nam...”.
Ban nhạc Ngũ Cung

Ngũ Cung mở con đường Rock màu Ðỏ

Làm mới nhạc dân tộc; làm mới những bản tình ca đã có tuổi; làm mới những bài hits của nhiều thập niên trước…, tất cả đều đã và vẫn là xu hướng mà những nghệ sĩ trẻ đang khai thác, tìm tòi. Nhưng có một lãnh địa mà dường như sự làm mới vẫn còn chưa xuất hiện phổ biến. Ðó chính là nhạc cách mạng, nhạc đỏ. Nhưng hôm nay, xu hướng ấy có thể sẽ bắt đầu, với ngọn cờ đầu là ban nhạc rock gạo cội Ngũ Cung, cùng dự án Red Rock đang được ấp ủ của mình.
Đạo diễn Hoàng Quân Tạo.

Người nghệ sĩ, chiến sĩ

Chúng tôi hẹn ông một cuộc viếng thăm, để cùng trò chuyện với người nghệ sĩ lớp đầu tiên của Nhà hát Kịch Hà Nội, cũng là người chiến sĩ của đội cảm tử quân - Trung đoàn Thủ đô năm xưa. Ông xin lỗi vì thấy trong người không khỏe, nhưng ông vẫn ưu tiên dành thời gian cho chúng tôi một cuộc trao đổi qua điện thoại. Bởi, nhắc đến ngày 30/4 lòng ông lại trào dâng niềm xúc động, nhớ về tuổi thanh xuân sống trong bom đạn, quyết chiến đấu để bảo vệ Thủ đô, đóng góp vào chiến thắng cuối cùng của dân tộc.
Bộ phim Mưa đỏ (đạo diễn Đặng Thái Huyền) là dự án có quy mô lớn nhất của điện ảnh Quân đội nhân dân trong 10 năm trở lại đây với diện tích bối cảnh phim trường gần 50 ha. Ảnh | ĐPCC

Kể chuyện quá khứ bằng những thước phim hôm nay

50 năm qua kể từ ngày đất nước thống nhất, những tác phẩm điện ảnh về đề tài chiến tranh cách mạng đã góp phần khơi dậy lòng biết ơn và niềm tự hào trong các thế hệ người Việt Nam đối với lịch sử dựng nước, giữ nước của dân tộc. Làm thế nào để câu chuyện của quá khứ vẫn tiếp tục được tái hiện sinh động, có chỗ đứng xứng đáng trong đời sống hôm nay là niềm trăn trở không chỉ của các nghệ sĩ mà còn là mong mỏi của nhiều khán giả.
Với 60 triệu views sau 15 ngày phát hành, Bắc Bling làm bùng nổ mọi bảng xếp hạng trong và ngoài nước.

“Bắc Bling”- khi âm nhạc bùng nổ trên bản đồ trending

Bắc Bling (Bắc Ninh) trở thành hiện tượng mạng ngay sau thời điểm ra mắt và kịp cán mốc 60 triệu lượt xem sau 15 ngày. Bắc Bling cũng chỉ cần hai ngày, để đứng đầu bảng xếp hạng Music Video Trending in Vietnam và vươn lên vị trí số 1 toàn cầu, chỉ sau 10 ngày kế tiếp. Sức lan tỏa mạnh mẽ của MV đậm sắc màu quan họ cho thấy, mạch nguồn nghệ thuật truyền thống đã trở thành nguồn năng lượng dồi dào vô tận giúp người trẻ hôm nay thăng hoa. Và cũng chính họ, với nỗ lực không ngừng làm mới tinh hoa vốn cổ cha ông đang bắc những nhịp cầu dẫn lối giới trẻ tìm về nguồn cội.
Vừa dọn sạch môi trường biển vừa được lặn biển Côn Đảo. Nguồn: condao.com.vn

Những bước chân Xanh

Trekking gom rác thải nhựa trôi dạt vào bờ biển Côn Ðảo hay chèo thuyền kayak làm sạch sông Hoài, đạp xe dọn rác tại Bản Lác hay xuyên rừng Cần Giờ trồng thêm một cây xanh… Trải nghiệm khám phá kết hợp hoạt động bảo vệ môi trường nhằm nâng cao ý thức của cộng đồng đang trở thành loại hình du lịch được du khách trong và ngoài nước đặc biệt yêu thích.
“Bộ tứ báo thủ” được xem là phim có liều lượng quảng cáo lồng trong nội dung đậm nhất từ trước tới nay. Ảnh | ĐPCC

Quảng cáo trá hình đang lũng đoạn thị trường giải trí?

Quảng cáo được hiểu như việc quảng bá một cách hợp pháp để sản phẩm hoặc thông điệp tiếp cận đúng người, đúng nhu cầu. Nhưng nếu phải tiếp nhận quảng cáo một cách bị động khi chưa có nhu cầu về sản phẩm, đại đa số khán giả có thể phản ứng bằng cách từ chối không xem. Nhưng các nhãn hàng được sự tiếp tay của các nhà sản xuất, nghệ sĩ đã có cách để khán giả chạy đâu cũng không thoát…