Hy vọng vào thiện lương trong bối cảnh nhiều bất ổn

Tôi từng đọc của nhà văn Thùy Dương một số tiểu thuyết như “Ngụ cư”, “Thức giấc”, “Nhân gian”, “Chân trần” và trước đó là những truyện ngắn xinh xắn, đong đầy hoài niệm. Bây giờ là “Hồi sinh” (NXB Hội nhà văn), cuốn sách (237 trang) vừa mới ra lò còn thơm mùi mực.

Hy vọng vào thiện lương trong bối cảnh nhiều bất ổn

1. Vẫn là một Thùy Dương rất đường nét, bản sắc từ “Ngụ cư” là những xúc cảm dào dạt, chân thành. Văn chương giàu hình ảnh, giọng văn có chút thủ thỉ, kể chuyện nhưng rất có duyên. Song “Hồi sinh”, việc kể đã bớt rất nhiều. Hồi sinh sử dụng cấu trúc câu rất sinh động, cách viết phù hợp với cách đọc đương thời, nhiều trang viết có hơi hướng câu văn của Facebook khiến cho độc giả thú vị… Văn chương của chị từ trước tới nay luôn hướng tới việc khám phá chiều sâu tâm hồn con người. Vẫn lôi cuốn không bằng mô tả hành động, không sử dụng những chiêu kịch tính, mà bằng nhịp văn và chiều sâu tâm lý nhân vật. Thùy Dương có lối viết thị giác, tác phẩm không ồn ào, nhưng khiến người đọc cảm động, nhớ mãi…

“Hồi sinh” kể chuyện Phượng, một người phụ nữ trải qua biến cố lớn, mất mát sâu sắc, phải đối diện với tăm tối trong cuộc đời mình rồi dấn thân vào con đường kinh doanh và từng bước “trở lại” với cuộc đời. Nhân vật trung tâm không chỉ là một cá nhân “bị phá vỡ” mà còn là người khao khát tái sinh, không chỉ khôi phục cuộc sống như trước, mà tìm một con đường mới, có ý nghĩa hơn. Cuộc trò chuyện của Phượng và bà đại sứ một nước Bắc Âu là những trang cảm động về sự chia sẻ và mong ước ấy. “Cái xiết tay chặt hơn cùng tiếng thì thào - “Bạn tôi, bạn tôi” - khiến Phượng tĩnh trí lại một chút. Mắt vẫn còn ứa lệ, Phượng chậm rãi kể chuyện cuộc đời mình, cuộc đời con trai mình bị đánh cắp ra sao. Hình như có đôi khi nói những điều sâu kín nhất với người không phải ruột thịt hay quá thân thiết lại dễ dàng hơn.

- Hãy cố buông bỏ từng chút một, từng chút một… Sẽ đến một buổi sáng nào đó bạn tỉnh dậy và gánh nặng ấy không phải là điều đầu tiên bạn nghĩ đến. Bạn rất xinh đẹp, tài giỏi và quá nhiều việc cần làm. Hy vọng ngày ấy sẽ đến sớm và đó cũng chính là ngày cuối cùng mà bạn tha thứ…

Phượng tựa đầu vào vai người bạn mới. Cái ôm của bà đại sứ mềm mại và sẻ chia. Phượng chợt nhận ra lâu lâu rồi không ai ôm mình như thế”.

2. Chủ đề lớn mà Thùy Dương đặt ra bao gồm: Chữa lành sau đổ vỡ: Nhân vật chính (và có thể cả độc giả) đều được mời gọi suy nghĩ về việc “tổn thương” không chỉ là sự mất mát mà còn là cơ sở để trưởng thành, để thay đổi, để “hồi sinh”.

Nếu văn là người thì “Hồi sinh” là tư tưởng và tinh thần của nhà văn Thùy Dương. Một người sắc sảo trong đời sống, trong quản lý, trong những bài báo nhưng lại là người có nụ cười hiền, luôn buông bỏ những va chạm, những soi xét, chấp nhặt, đố kỵ (một đặc tính mà phụ nữ thường mắc). “Hồi sinh” có một thông điệp rất nhân văn: Là con người, dù đã hằn in những khổ đau, vẫn nên tha thứ (cho chính mình hoặc cho người khác). Trong “Hồi sinh” thấy rõ khát vọng sống, tác giả khẳng định rằng, con người sinh ra không chỉ để “tan biến như hạt cát”, mà để “in dấu trên mặt đất, in dấu trong trái tim người khác”. Nhân vật của Thùy Dương “đi qua tăm tối” mới tìm được ánh sáng không phải bằng con đường dễ dàng, mà qua những giằng xé nội tâm và quyết định khó khăn.

Văn phong trong “Hồi sinh” tinh tế, sâu sắc, cách viết nhẹ nhàng nhưng rất đằm, có khả năng chạm đến nỗi đau dù rất nhỏ trong lòng người. Thùy Dương khá giỏi miêu tả nội tâm nhân vật, khi dẫn dắt cảm xúc, khi để lại khoảng lặng cho độc giả suy ngẫm. Chị có cách đi vào nội tâm phụ nữ mà không sa vào diễn giải, chỉ cho thấy và để người đọc tự rung động. Thay vì nhiều hành động kịch tính mạnh mẽ, câu chuyện trong “Hồi sinh” dường như chủ yếu xây dựng trên khía cạnh tâm lý, suy nghĩ, dằn vặt, hoài nghi và từ từ tìm lối thoát. Thông điệp trong “Hồi sinh” hướng rất nhiều đến lòng bao dung, hy vọng và khả năng con người tự chữa lành. Từ hai nguời đàn bà thù hận nhưng rồi những ngày ở bên nhau trong bi kịch của hai người, trong bi kịch của thời đại dịch, dần dần từng bước một Phượng đã thấu hiểu và trở nên khoan dung với em dâu. “Ai đó đã nói rằng, con người sinh ra không phải để tan biến như hạt cát. Họ sinh ra để in dấu trên mặt đất, in dấu trong trái tim người khác. Cho dù là in dấu với những đau khổ dằn vặt của kiếp người. Không ngờ, trong tim Phượng giờ đây in dấu em dâu và tình yêu của cô ấy. Điều ấy đủ để tha thứ, đủ để Phượng kể với con gái về tình yêu của mẹ nó!”.

3. Thùy Dương từng nói rằng, chị viết văn là cách để thấu hiểu con người, chứ không chỉ là kể chuyện. “Hồi sinh” khẳng định điều này. Cuốn sách của chị gợi mở những suy ngẫm về quá khứ, hiện tại và cách mỗi người có thể “tái sinh” theo cách riêng của mình. Tác giả hy vọng vào thiện lương trong mỗi người, khả năng chữa lành và khát vọng sống rất phù hợp với độc giả hiện đại, nhất là trong bối cảnh xã hội nhiều bất ổn. Những người đang trải qua khủng hoảng tinh thần, mất mát trong cuộc sống sẽ thấy ở đây những điểm tựa tinh thần qua những nhân vật có chiều sâu và nội tâm phức tạp. Cuốn sách giúp người đọc lấy lại niềm tin, tìm được cảm hứng vươn lên từ khó khăn.

“Hồi sinh” không chỉ là câu chuyện cá nhân mà còn là sự phản chiếu những vấn đề lớn hơn trong xã hội hiện đại: Áp lực cuộc sống hiện đại. Con người ngày nay phải đối diện với rất nhiều thử thách: Mất việc, rạn vỡ gia đình, khủng hoảng tinh thần. Cuốn tiểu thuyết đem đến một lời nhắc: Đổ vỡ không phải là điểm cuối… Đây là một cuốn sách đánh dấu thêm một bước trưởng thành trong sự nghiệp của chị. Người đọc thấy được “chất Thùy Dương”, một người viết về phụ nữ hiện đại với sự dịu dàng, chiêm nghiệm và tỉnh táo.

Qua “Hồi sinh”, Thùy Dương tiếp tục khẳng định tài năng khéo léo trong việc khắc họa nội tâm, cũng như niềm trăn trở với thân phận con người trước thử thách và sự ràng buộc của quá khứ, hiện tại và tương lai, thấu cảm rằng: “…mọi người đều phải sống tiếp cuộc đời của họ, chịu đựng nỗi đau, vượt qua nỗi sợ hãi, thù hận hay tuyệt vọng để hồi phục như chính thế giới. Tình yêu thương và sự tha thứ, khoan dung là điều con người đã lựa chọn và cứu thế giới này trong niềm hy vọng mới”.

Thùy Dương không xem nỗi đau là tiêu cực thuần túy, chị cho rằng, khổ đau có thể là khởi đầu cho một giai đoạn mới của cuộc đời, con người sẽ “sống lại” - “Hồi sinh” không theo cách quay về nguyên cũ, mà theo cách sâu sắc, giàu ý nghĩa hơn. Chị tin vào khả năng đổi thay khi người ta có tri thức, có niềm tin và lòng nhân.

Có thể bạn quan tâm

Ra mắt 4 hành trình di sản Hà Nội

Ra mắt 4 hành trình di sản Hà Nội

Chương trình “Hành trình du lịch di sản Hà Nội” vừa được giới thiệu tại đền Quán Thánh, là kết quả hơn một năm nghiên cứu của các nhóm chuyên gia Pháp - Việt nhằm hệ thống và số hóa những di sản đặc sắc của Thủ đô.

Làm bánh trôi cúng Tết. Ảnh: VĂN THÀNH CHƯƠNG

Người ở Sín Thầu

Đã có một thời, từng toán “phượt thủ” kéo nhau rùng rùng đi khắp hang cùng ngõ hẻm ở Việt Nam.

Một góc triển lãm.

Ba năm theo dấu chuyển động

Triển lãm "Tới Bến?" khai mạc tại Long Biên Art Space (Hà Nội) đánh dấu chặng cuối hành trình ba năm nghiên cứu nghệ thuật về "Chuyển động" của Tháng Thực hành Nghệ thuật - MAP.

Những con đường trăm năm

Trong những ngày đầu của tháng cuối năm, một loạt sự kiện văn nghệ và truyền thông rất đáng chú ý đều thú vị xoay quanh những chủ đề hướng tới “trăm năm tuổi” sắp hoặc đã chạm đến, vượt qua.

Nhà sưu tập Nguyễn Hữu Hoàng (bên phải), trao tặng tác phẩm “Không tên” của họa sĩ Phạm Lực cho Bảo tàng Mỹ thuật Huế.

Thêm tác phẩm làm giàu cho địa chỉ văn hóa

Cùng các tác phẩm sưu tập, 2025 được xem là năm hữu duyên với Bảo tàng Mỹ thuật Huế khi có một số tác phẩm trở về bằng con đường trao tặng. Người tặng muốn gửi gắm “đứa con tinh thần” đến với một địa chỉ uy tín, còn bảo tàng sẽ là nơi vừa lưu giữ, vừa mở cửa kể chuyện để lan tỏa giá trị, tinh thần tác phẩm đến người thưởng lãm.

Ra mắt MV "Việt Nam tinh hoa"

Video âm nhạc “Việt Nam tinh hoa” - ca khúc chủ đề của Giải thưởng Tinh hoa Việt vừa ra mắt người yêu nghệ thuật.

Tình ca mùa lá vàng

Tình ca mùa lá vàng

Hà Nội từ lâu đã trở thành nguồn cảm hứng cho bao văn nghệ sĩ. Con phố bóng cây, Hồ Gươm mây trời, hoa sữa ngạt ngào ngạt, hương cốm làng Vòng man mác… Mới đây, bạn đọc có thêm cơ hội đồng hành cùng những xúc cảm ấy qua tập sách “Thu Hà Nội” được NXB Hội Nhà văn ấn hành, Chi hội 1 - Hội Nhà văn Hà Nội tổ chức biên soạn.

Một số tác phẩm của nhiếp ảnh gia Andy Soloman được trưng bày tại triển lãm Tiếp nối: Việt Nam.

Chưa khép lại hành trình nhiếp ảnh 30 năm

Từ những bức ảnh đen trắng những năm 1990 đến những chân dung màu chụp lại hôm nay, Soloman mở ra cuộc đối thoại giữa quá khứ và hiện tại, giữa con người và thời gian để thấy Việt Nam tuy đổi thay, nhưng những giá trị nhân văn cốt lõi vẫn vẹn nguyên.

Ảnh: SONG ANH

Mãn đình hồng trước hiên nhà cũ

Đông đã về thật rồi. Những luồng gió len lỏi qua triền đồi, khẽ lùa vào mái tóc, mang theo một mùi ẩm ướt, ngai ngái của đất trời trước khi chạm lạnh.

Giao lưu về "Tháp đồng cảm Tokyo"

Giao lưu về "Tháp đồng cảm Tokyo"

Tác giả Nhật Bản Rie Qudan, nhà văn đoạt Giải Akutagawa lần thứ 170 đã có buổi giao lưu ra mắt cuốn "Tháp đồng cảm Tokyo" (NXB Văn học) cùng độc giả Việt Nam.

Minh họa: NGUYỄN MINH

Hương sắc muộn mùa

“Anh lại phải vào Tây Nguyên vì dự án trong ấy đang phát sinh một số vấn đề”. Khang vừa nhét mấy bộ quần áo vào va-li vừa nói như thanh minh.

Ảnh: KHIẾU MINH

Điểm nhấn và trách nhiệm

Cuối tháng 11, một loạt sự kiện văn nghệ đồng loạt khai mạc. Phải kể đầu tiên là triển lãm “Hội họa, điêu khắc Đinh Phong”, sẽ kéo dài đến 14/12 tại Nhà triển lãm Art Space Trường đại học Mỹ thuật Việt Nam.

Những “gương mặt” biết kể chuyện

Những “gương mặt” biết kể chuyện

Đọc “86 gương mặt văn nghệ sĩ” của Phùng Văn Khai, ta không chỉ gặp người khác, mà đồng thời soi thấy chính mình, trong những câu hỏi về nghề nghiệp, về lý tưởng, về sự ngắn ngủi của đời người và sức bền của những giá trị tinh thần.

Trò chơi dân gian giúp trẻ được trải nghiệm sinh hoạt nhóm, tập thể và bồi bổ cho tâm hồn những xúc cảm nhân văn.

Lấy trò chơi dân gian nuôi tâm hồn học sinh

Trò chơi dân gian không chỉ tạo niềm vui mà còn là nơi lưu giữ tri thức dân gian, nhân cách cộng đồng và hồn cốt Việt trong từng động tác, lời ca. Việc đưa trò chơi dân gian phổ biến ở học đường còn là một cách giáo dục văn hóa, bồi dưỡng tình yêu dân tộc, nhân ái và sáng tạo trong thế hệ trẻ.

Đôn Ki-hô-tê, cát và đêm

Dãy nhà san sát, lởm chởm bên mép nước. Lòng sông mở ra rộng thênh thang, phẳng lặng đến mức tưởng như có thể bước qua mà không ướt chân. Sông Hồng luôn biết cách khởi đầu theo một kiểu khác, không còi xe, không những đoàn thuyền ngược xuôi, chỉ còn thứ im lặng lơ lửng như cơn ngủ chuẩn bị vào giấc.

Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh ra sách mới

Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh ra sách mới

NXB Trẻ vừa phát hành truyện dài mới nhất của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh mang tên “Cô bé hàng xóm và bốn viên kẹo”. Chọn bối cảnh Sài Gòn - Thành phố Hồ Chí Minh những năm 1980, truyện kể về dân nhập cư, những người nghèo sống ở đô thị hoa lệ, về tình làng nghĩa xóm và bao điều đẹp đẽ giờ đây chỉ còn trong ký ức.

Viết sâu về sự tử tế, chân thành

Viết sâu về sự tử tế, chân thành

“Từng gắn bó, từng yêu thương” là tập truyện ngắn mới nhất của tác giả Trần Duy Thành, do NXB Dân trí phát hành. Tập sách có 22 truyện ngắn, được tác giả kể bằng cái nhìn rộng mở, bút lực dồi dào của một cây bút thích trải nghiệm cuộc sống, khám phá nội tâm con người.

Vở "Đêm trăng đầm Hạ" của Nhà hát Kịch Hà Nội tham dự liên hoan.

Nhu cầu lớn qua liên hoan quốc tế sân khấu thử nghiệm

Cuộc trình diễn, tương tác, giao lưu nghệ thuật giữa gần 1.000 nghệ sĩ các loại hình sân khấu trong nước và các nghệ sĩ nước ngoài cùng mối quan tâm của khán giả cho thấy nhiều điều. Đó là nhu cầu thưởng thức, nhu cầu đổi mới, nhu cầu sáng tạo để tồn tại và phát triển sân khấu. Đó đều là những nguyện vọng cần đáp ứng ngay…

Nghệ thuật đối thoại cùng khoa học

Từ ngày 2/12/2025 đến 28/2/2026, Quỹ VinFuture phối hợp Trung tâm Nghệ thuật Đương đại Vincom (VCCA) giới thiệu triển lãm “TỎA V - Điểm chạm Khoa học” (THE FOLIAGE V - The Touch of Science), sự kiện nghệ thuật trọng tâm của Tuần lễ Khoa học Công nghệ VinFuture 2025.

Không gian trong chiếc xe "Sách trên mây".

"Sách trên mây" - Nung nấu từ vấp ngã

“Người lái xe” như anh chỉ cần làm một sứ mệnh nhỏ là lái xe, đưa những quyển sách đến tay những người cần, gieo một hạt mầm nhỏ và đợi chờ ngày những hạt mầm đó sẽ trở nên xanh hơn...

Bữa cơm mùa gặt.

Nhớ cơm mới ngày mùa

Những chiều nắng rựng lên vài cơn the thắt. Ba ngồi chỗ hiên tay đong đưa ca nước chè, ngó lên phía cây cam trước sân.

Giới thiệu sản phẩm tại lễ hội cà-phê Tây Nguyên. Ảnh: HẢI NAM

Cà-phê Đắk Lắk trước kỳ vọng di sản

Nhìn nhận văn hóa cà-phê từ góc nhìn “di sản sống”, Đắk Lắk đang bảo vệ, phát huy giá trị di sản gắn với phát triển bền vững. Di sản cà-phê ở Đắk Lắk vì thế không chỉ là tri thức sản xuất, mà là nền tảng cho mô hình kinh tế sinh thái - văn hóa.