Chưa khép lại hành trình nhiếp ảnh 30 năm

Từ những bức ảnh đen trắng những năm 1990 đến những chân dung màu chụp lại hôm nay, Soloman mở ra cuộc đối thoại giữa quá khứ và hiện tại, giữa con người và thời gian để thấy Việt Nam tuy đổi thay, nhưng những giá trị nhân văn cốt lõi vẫn vẹn nguyên.

Một số tác phẩm của nhiếp ảnh gia Andy Soloman được trưng bày tại triển lãm Tiếp nối: Việt Nam.
Một số tác phẩm của nhiếp ảnh gia Andy Soloman được trưng bày tại triển lãm Tiếp nối: Việt Nam.

Hơn ba thập kỷ gắn bó với Việt Nam, vừa qua nhiếp ảnh gia Andy Soloman trở lại với triển lãm “Tiếp nối: Việt Nam”, dự án truy tìm dấu vết ký ức qua những cuộc hội ngộ sau 30 năm. Là một phóng viên ảnh tự do đến từ Vương quốc Anh, Andy Soloman có chuyến công tác ngắn ngày, nhưng bất ngờ bước vào hành trình kéo dài bảy năm và rồi thành mối duyên hơn ba thập niên cùng Việt Nam. Đất nước lúc đó vẫn còn mang những vết sẹo chiến tranh, cơ sở hạ tầng mỏng manh phải gồng mình dưới một nền kinh tế bị đè nặng bởi lệnh cấm vận thương mại.

Tuy nhiên, bất chấp những khó khăn, thứ ông chứng kiến là một sự kiên cường đáng nể. Người dân Việt Nam, bằng sự khéo léo và bền bỉ, đã âm thầm tạo dựng một tương lai mới.

13-1.jpg

Đất nước đang bắt đầu quá trình chuyển mình.

Từ những chuyến rong ruổi xuyên Việt, từ đồng bằng đến vùng cao, từ biên giới đến những làng nghề, Soloman đã ghi lại một Việt Nam trong bước ngoặt vận động mạnh mẽ. Ba mươi năm sau, ông quay lại để tìm những nhân vật cũ, mang theo những bức ảnh thời tuổi trẻ của họ và chụp thêm những chân dung mới. Hai dòng thời gian ấy, khi đặt cạnh nhau, không chỉ kể câu chuyện thay đổi của một đất nước, mà còn là những lát cắt xúc động về ký ức, di sản…

Trong cuộc trò chuyện với Thời Nay, Andy Soloman chia sẻ những điều ông đã nhìn thấy, cảm nhận và đau đáu trong hành trình nhiếp ảnh hơn ba thập kỷ tại Việt Nam.

Phóng viên (PV): Được biết dự án lần này mang ý nghĩa đặc biệt quan trọng với cá nhân ông. Ông có thể chia sẻ thêm về cảm xúc và động lực thực hiện "Tiếp nối: Việt Nam"?

Nhiếp ảnh gia Andy Soloman: Dự án lần này mang ý nghĩa đặc biệt quan trọng, gắn với niềm đam mê mà tôi theo đuổi suốt hơn ba thập niên. Tôi luôn cảm thấy mình đã có một cơ hội hiếm có khi được đặt chân đến Việt Nam năm 1992. Giờ đây, tôi có cơ hội quay trở lại và tìm gặp những con người năm xưa. Đây không chỉ là hành trình tìm lại ký ức cá nhân, mà còn là câu chuyện về sự kết nối giữa con người, về tính nhân văn và những đổi thay của thời gian. Dự án này chạm đến những giá trị khiến tôi luôn day dứt và trân trọng sự bền bỉ, vẻ đẹp và hành trình đổi thay của mỗi con người.

Sau hơn 30 năm, Việt Nam đã đổi thay rất nhiều, phát triển vượt bậc trên nhiều phương diện. Trong khoảng thời gian ấy, rất nhiều điều mới xuất hiện và cũng không ít thứ cũ kỹ biến mất. Vì thế, tôi hy vọng những bức ảnh của mình có thể trở thành một dạng tư liệu lịch sử, để thấy Việt Nam đã từng như thế nào và hành trình đổi thay đã diễn ra ra sao. Nhân vật trong các bức ảnh của tôi đều là những con người bình dị. Họ không phải những người nổi tiếng hay đặc biệt. Tôi muốn họ, những người gần như không bao giờ có tiếng nói trong lịch sử có được một không gian để hiện diện, để được nhìn thấy.

13-3.jpg
Nhân vật của Andy gặp lại chính mình 30 năm trước.

PV: Trong hành trình trở lại để tìm kiếm và gặp lại những mảnh đời năm xưa, khoảnh khắc nào khiến ông xúc động và đáng nhớ nhất?

Nhiếp ảnh gia Andy Soloman: Điều khiến tôi xúc động nhất là khi gặp lại những con người trong ảnh cũ. Với nhiều người, những bức ảnh mà tôi mang theo là hình ảnh duy nhất họ còn có của tuổi trẻ hoặc của người thân đã khuất. Tôi nhớ một cô gái mà tôi gặp hồi cô mới 10 tuổi ở một ngôi làng nghèo gần Sa Thầy trên dãy núi Plei Krông, trước đây thuộc tỉnh Kon Tum. 30 năm sau, cô không còn nhớ tôi nữa. Nhưng khi nhìn tấm ảnh chụp hồi nhỏ, cô đã lặng im rất lâu. Rồi cô bật cười hạnh phúc vì cả những ký ức tuổi thơ tràn về, chiếc kẹp tóc mầu sắc, chiếc váy họa tiết và đôi dép… những thứ mà ngày bé cô từng năn nỉ mẹ mua cho bằng được. Giờ cô đã là mẹ của bốn đứa trẻ, và chỉ khi trưởng thành cô mới hiểu hết những gánh nặng mà mẹ mình từng mang.

Điều khiến tôi bất ngờ là rất nhiều người không nhận ra mình trong ảnh cũ. Không phải vì thời gian thay đổi vẻ bề ngoài, mà bởi họ chưa bao giờ có một bức ảnh chụp chính mình. Như một người phụ nữ ở Kon Tum không có một bức ảnh nào của các con khi chúng còn nhỏ. Vì vậy, tấm ảnh tôi mang đến sau ba thập niên trở thành vật duy nhất giúp cô nhìn lại tuổi thơ của các con mình, một điều thật sự đặc biệt.

Tôi còn nhớ hai bức ảnh chụp ông Tưởng và ông Tăng ở Bình Đà (Hà Nội) thời họ còn làm pháo. Khi nghề pháo không còn, cuộc sống của họ thay đổi hẳn. Khi họ nhìn lại ảnh cũ, ký ức nghề, ký ức một thời vàng son lập tức sống dậy. Điều ấy khiến tôi nhận ra một lớp ý nghĩa khác, ký ức không chỉ thuộc về cá nhân, mà còn là di sản văn hóa phi vật thể. Khi một điều gì đó mất đi, nó mất mãi mãi, không trở lại nữa. Vì thế, việc lưu giữ ký ức, lễ hội, truyền thống… những điều làm nên căn tính cộng đồng là vô cùng quan trọng.

PV: Nguyên tắc nghề nghiệp của ông khi tiếp cận với các nhân vật của mình là gì?

Nhiếp ảnh gia Andy Soloman: Điều đầu tiên là tôn trọng. Khi tôi bước vào cuộc đời ai đó, tôi phải hiểu rằng họ không mời tôi đến. Tôi phải biết ơn và tôn trọng sự hiện diện của họ. Tôi có thể ngồi với bất kỳ ai, một người rất nghèo hay một nguyên thủ quốc gia, vì chúng ta đều là con người. Máy ảnh là chìa khóa để tôi mở cửa vào thế giới của họ. Nguyên tắc thứ hai của tôi là không phán xét. Đừng đánh giá ai qua vẻ ngoài hay hành vi. Hãy để họ là chính họ. Tôi hy vọng ảnh của tôi sẽ ghi lại phẩm giá và sự tôn trọng mà họ xứng đáng có. Tôi luôn chụp gần, nhìn vào mắt họ, tạo sự kết nối. Nếu họ không thoải mái, tôi rời đi. May mắn là ở Việt Nam tôi được đón nhận rất ấm áp, thân thiện và cởi mở, đó là lý do tôi luôn yêu công việc này ở nơi đây.

PV: Hình như ông vẫn dành nhiều thời gian cho các dự án văn hóa và di sản tại Việt Nam. Đâu là mong muốn lớn nhất của ông trong việc bảo tồn các giá trị này?

Nhiếp ảnh gia Andy Soloman: Tôi dành nhiều thời gian khám phá lịch sử, văn hóa độc đáo của Việt Nam và lưu lại những điều ấy bằng hình ảnh. Tôi hy vọng có thể góp phần nâng cao nhận thức về tầm quan trọng của vô số giá trị văn hóa đang đứng trước nguy cơ biến mất.

Vừa qua, tôi có đến thăm một bản người Dao ở Phú Thọ. Họ vẫn có cuộc sống truyền thống với nhà gỗ, làm nương rẫy…, có một kho tri thức đặc biệt về cây cỏ, y học, văn hóa. Tuy vậy, khi giới trẻ được kết nối với thế giới bên ngoài bằng mạng xã hội, điều đó vừa tốt nhưng cũng tiềm ẩn nhiều nguy cơ, bởi nếu không khéo, những giá trị truyền thống sẽ dần phai mờ. Một số bức ảnh gần đây tôi chụp người thầy cúng, cũng là thủ lĩnh tinh thần của cả bản, cùng bản thảo ngôn ngữ dân tộc Dao. Thật tuyệt là cộng đồng ở đây vẫn đang nỗ lực tìm cách bảo tồn chữ viết truyền thống. Điều quan trọng không chỉ là dạy trẻ nói tiếng mẹ đẻ, mà còn phải giữ được hệ thống chữ viết, bởi đó là cánh cửa lưu giữ toàn bộ tri thức cộng đồng. Nhiều tộc người thiểu số ở Việt Nam đã mất đi chữ viết và kho tàng tri thức chứa trong đó cũng mất theo.

PV: Theo ông, đâu là hướng đi để các cộng đồng vùng sâu, vùng xa có thể phát triển mà vẫn bảo tồn được bản sắc? Vai trò của nhiếp ảnh trong quá trình này là gì?

Nhiếp ảnh gia Andy Soloman: Tôi tin rằng những cộng đồng ấy rất giàu có, không phải về tiền bạc, mà về tri thức, văn hóa, di sản và cách nhìn thế giới. Nhưng để họ tiếp tục duy trì được những giá trị đó, cần có lý do và nguồn lực. Du lịch có thể đóng vai trò nhất định, nhưng phải là du lịch bền vững. Du lịch không phải là mặc trang phục đẹp và biểu diễn vài phút. Du lịch phải tạo ra cơ hội để truyền đạt, giáo dục, để du khách hiểu về kho tàng tri thức đáng kinh ngạc của các cộng đồng này.

Về phần mình, tôi đang tiếp tục mở rộng dự án tìm lại nhân vật cũ, nghiên cứu nguồn gốc giấy dó, cộng tác với các nhiếp ảnh gia, nhà làm phim, nhà nghiên cứu. Mỗi tuần tôi lại lên núi, đến các bản làng, gặp những người bạn cũ và mới. Ở tuổi 63, tôi nghĩ mình vẫn còn đủ thời gian để đóng góp điều gì đó cho Việt Nam.

PV: Cảm ơn ông về những chia sẻ xúc động và sâu sắc!

Nhiếp ảnh không thể thay đổi thế giới, nhưng có thể nhắc chúng ta nhớ mình là ai, từ đâu đến, và vì sao những giá trị ấy quan trọng. Lịch sử không chỉ nằm trong sách vở, mà sống trong đời sống của những con người bình thường. Và khi chúng ta lưu giữ được ký ức ấy, tương lai sẽ trở nên tốt đẹp hơn.

Có thể bạn quan tâm

Ảnh: KHIẾU MINH

Điểm nhấn và trách nhiệm

Cuối tháng 11, một loạt sự kiện văn nghệ đồng loạt khai mạc. Phải kể đầu tiên là triển lãm “Hội họa, điêu khắc Đinh Phong”, sẽ kéo dài đến 14/12 tại Nhà triển lãm Art Space Trường đại học Mỹ thuật Việt Nam.

Những “gương mặt” biết kể chuyện

Những “gương mặt” biết kể chuyện

Đọc “86 gương mặt văn nghệ sĩ” của Phùng Văn Khai, ta không chỉ gặp người khác, mà đồng thời soi thấy chính mình, trong những câu hỏi về nghề nghiệp, về lý tưởng, về sự ngắn ngủi của đời người và sức bền của những giá trị tinh thần.

Trò chơi dân gian giúp trẻ được trải nghiệm sinh hoạt nhóm, tập thể và bồi bổ cho tâm hồn những xúc cảm nhân văn.

Lấy trò chơi dân gian nuôi tâm hồn học sinh

Trò chơi dân gian không chỉ tạo niềm vui mà còn là nơi lưu giữ tri thức dân gian, nhân cách cộng đồng và hồn cốt Việt trong từng động tác, lời ca. Việc đưa trò chơi dân gian phổ biến ở học đường còn là một cách giáo dục văn hóa, bồi dưỡng tình yêu dân tộc, nhân ái và sáng tạo trong thế hệ trẻ.

Đôn Ki-hô-tê, cát và đêm

Dãy nhà san sát, lởm chởm bên mép nước. Lòng sông mở ra rộng thênh thang, phẳng lặng đến mức tưởng như có thể bước qua mà không ướt chân. Sông Hồng luôn biết cách khởi đầu theo một kiểu khác, không còi xe, không những đoàn thuyền ngược xuôi, chỉ còn thứ im lặng lơ lửng như cơn ngủ chuẩn bị vào giấc.

Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh ra sách mới

Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh ra sách mới

NXB Trẻ vừa phát hành truyện dài mới nhất của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh mang tên “Cô bé hàng xóm và bốn viên kẹo”. Chọn bối cảnh Sài Gòn - Thành phố Hồ Chí Minh những năm 1980, truyện kể về dân nhập cư, những người nghèo sống ở đô thị hoa lệ, về tình làng nghĩa xóm và bao điều đẹp đẽ giờ đây chỉ còn trong ký ức.

Viết sâu về sự tử tế, chân thành

Viết sâu về sự tử tế, chân thành

“Từng gắn bó, từng yêu thương” là tập truyện ngắn mới nhất của tác giả Trần Duy Thành, do NXB Dân trí phát hành. Tập sách có 22 truyện ngắn, được tác giả kể bằng cái nhìn rộng mở, bút lực dồi dào của một cây bút thích trải nghiệm cuộc sống, khám phá nội tâm con người.

Vở "Đêm trăng đầm Hạ" của Nhà hát Kịch Hà Nội tham dự liên hoan.

Nhu cầu lớn qua liên hoan quốc tế sân khấu thử nghiệm

Cuộc trình diễn, tương tác, giao lưu nghệ thuật giữa gần 1.000 nghệ sĩ các loại hình sân khấu trong nước và các nghệ sĩ nước ngoài cùng mối quan tâm của khán giả cho thấy nhiều điều. Đó là nhu cầu thưởng thức, nhu cầu đổi mới, nhu cầu sáng tạo để tồn tại và phát triển sân khấu. Đó đều là những nguyện vọng cần đáp ứng ngay…

Nghệ thuật đối thoại cùng khoa học

Từ ngày 2/12/2025 đến 28/2/2026, Quỹ VinFuture phối hợp Trung tâm Nghệ thuật Đương đại Vincom (VCCA) giới thiệu triển lãm “TỎA V - Điểm chạm Khoa học” (THE FOLIAGE V - The Touch of Science), sự kiện nghệ thuật trọng tâm của Tuần lễ Khoa học Công nghệ VinFuture 2025.

Không gian trong chiếc xe "Sách trên mây".

"Sách trên mây" - Nung nấu từ vấp ngã

“Người lái xe” như anh chỉ cần làm một sứ mệnh nhỏ là lái xe, đưa những quyển sách đến tay những người cần, gieo một hạt mầm nhỏ và đợi chờ ngày những hạt mầm đó sẽ trở nên xanh hơn...

Bữa cơm mùa gặt.

Nhớ cơm mới ngày mùa

Những chiều nắng rựng lên vài cơn the thắt. Ba ngồi chỗ hiên tay đong đưa ca nước chè, ngó lên phía cây cam trước sân.

Giới thiệu sản phẩm tại lễ hội cà-phê Tây Nguyên. Ảnh: HẢI NAM

Cà-phê Đắk Lắk trước kỳ vọng di sản

Nhìn nhận văn hóa cà-phê từ góc nhìn “di sản sống”, Đắk Lắk đang bảo vệ, phát huy giá trị di sản gắn với phát triển bền vững. Di sản cà-phê ở Đắk Lắk vì thế không chỉ là tri thức sản xuất, mà là nền tảng cho mô hình kinh tế sinh thái - văn hóa.

Ngẫm những vấn đề thời đại để soi chiếu đến hôm nay

Ngẫm những vấn đề thời đại để soi chiếu đến hôm nay

Tiểu thuyết “Cuộc phân tranh” của nhà văn Thiên Sơn do công ty Tao Đàn và NXB Văn học ấn hành gây được chú ý với việc tái dựng bức tranh toàn cảnh về lịch sử hiện đại và những màn đối thoại, đấu trí cam go giữa các nhân vật lịch sử trong hoàn cảnh nước ta những năm mới giành được độc lập và bước vào cuộc trường kỳ kháng chiến.

Minh họa: NGUYỄN MINH

Chạy trước tử thần

Cần gạt nước đã ở mức độ làm việc tối đa mà không xua được nước mưa ào ạt tuôn lên mặt kính.

Phát động sáng tác “Sống mãi với thời gian”

Phát động sáng tác “Sống mãi với thời gian”

Hướng tới kỷ niệm 100 năm Ngày thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam (3/2/1930 - 3/2/2030) và 85 năm Ngày Quốc khánh Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam (2/9/1945 - 2/9/2030), Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch sẽ phát động sáng tác tác phẩm văn học nghệ thuật “Sống mãi với thời gian” giai đoạn 2026-2030.

Những cái nhìn rộn ràng trong trẻo

Những cái nhìn rộn ràng trong trẻo

Trong một loạt triển lãm cuối năm đang rộn ràng lần lượt khai trương, thì một sự kiện đáng chú ý vừa được khai mạc sáng 23/11 ở Bảo tàng - Thư viện Bà Rịa-Vũng Tàu (Thành phố Hồ Chí Minh) là triển lãm chuyên đề: “Tổ quốc nhìn từ biển”.

Lễ khai mạc Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 24.

Chờ sức bật của điện ảnh Việt

Có số phim tham gia nhiều nhất từ trước đến nay, Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 24 còn ghi nhận cuộc tranh tài cam go giữa các sản phẩm điện ảnh được đầu tư hoành tráng, doanh thu nổi bật.

Tác phẩm tại triển lãm. Ảnh từ facebook của họa sĩ.

Ký tự không gian Doãn Hoàng Kiên

Mấy chục năm, người nghệ sĩ đa tài Doãn Hoàng Kiên như luôn muốn đi tìm đa diện chính mình, luôn như mở ra, như cộng thêm, để cuối cùng, hoàn thiện hơn chỉ một con người nghệ thuật.

Ayun Pa ngày lũ

Là nước. Nhưng lũ về khiến bờ sông tan hoang, bãi bờ rách nát. Nhưng nước về, cỏ cây quên đi ngày nắng hạn, cần mẫn vá víu đôi bờ. Ngày tôi đến Ayun Pa (Gia Lai), thị xã nhỏ bên dòng sông Ba, một vùng chuyển tiếp giữa Tây Nguyên và duyên hải, chênh vênh bên những khô cằn.

Ra mắt tập truyện về Trường Sơn

Ra mắt tập truyện về Trường Sơn

Sáng 21/11, tại Hà Nội, NXB Hội Nhà văn và Viện Nghiên cứu Văn hóa và Phát triển ra mắt tập truyện ngắn “Góc khuất Trường Sơn” của nhà văn Phạm Việt Long.

Nhà thơ Kevin Bowen và nhà thơ Nguyễn Phan Quế Mai trong cuộc ra mắt tập thơ "Khúc hát thành Cổ Loa" của ông tại Việt Nam. Ảnh: QUANG HƯNG

Khôn nguôi những cuộc kiếm tìm

Chiến tranh ngày một lùi xa nhưng dư chấn của mất mát, hy sinh vẫn luôn day dứt, buốt đau trong tâm khảm những người ở lại, những người thuộc thế hệ sau.

Nụ cười hy vọng

Nụ cười hy vọng

“Nụ cười hoa hướng dương” (NXB Hội Nhà văn) của Đào Quốc Vịnh là một tiểu thuyết khiến người ta đọc mà thấy ấm lòng, thương người, và thấu hiểu sâu sắc hơn về thứ ánh sáng nhân văn vẫn le lói trong những thân phận bé nhỏ nhất.

Tiếp sức mầm non Văn khoa

Tại lễ gặp mặt, tri ân thầy cô nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 và Trao học bổng Văn khoa, học bổng Đinh Gia Khánh, học bổng Khúc Thị Hoa Phượng, Khoa Văn học (Trường đại học Khoa học xã hội và nhân văn Hà Nội) đã trao nhiều suất học bổng ý nghĩa dành cho sinh viên có thành tích nổi bật trong học tập, nghiên cứu và sáng tác.

Ảnh: SONG ANH

Một thời... áo vá

Những cơn gió se se đã gõ cửa hiên nhà, nhắc tôi rằng phải soạn sửa tủ áo quần cho con. Tôi lôi từng chồng áo len, áo khoác dày ra gấp gọn, xếp thành hàng ngay ngắn.

Bác Hồ đọc tấm bia Côn Sơn Tư Phúc Tự bi trong chuyến thăm chùa Côn Sơn (Hải Phòng) tháng 2/1965. Ảnh: Cục Du lịch quốc gia Việt Nam

Thắp sáng tinh thần Hồ Chí Minh về bảo tồn di sản

Chỉ cô đọng trong 6 điều, Sắc lệnh số 65 đã cho thấy tầm nhìn nhạy bén, thức thời của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Trong thời đại mới, hệ thống pháp luật về bảo tồn và phát huy giá trị di sản văn hóa từng bước được hoàn thiện, trên cơ sở nối dài tinh thần của bản sắc lệnh lịch sử.