17 tuổi, Sa-ra-pô-va (Maria Sharapova) đã là nhà VÐ Uym-blơ-đơn (Wimbledon, năm 2004). 20 tuổi, "búp bê Ma-sa" đã có trong tay ba Grand Slam. Nhưng, cô đã phải chờ đợi đến bốn năm sau để hoàn tất bộ sưu tập, với danh hiệu VÐ Giải quần vợt Pháp mở rộng (Roland Garros) 2012, và cũng để trở lại vị trí cây vợt nữ số 1 thế giới (đã đánh mất bởi những chấn thương dai dẳng).
Trở lại từ thất vọng và lãng quên, trở lại từ vị trí thứ 136 trên bảng xếp hạng ATP, trở lại từ áp lực của ký ức huy hoàng và hiện tại nhọc nhằn, tất cả đều hiểu vì sao "Ma-sa" rơi lệ trước thềm trận chung kết với Ê-ra-ni (Errani). Sa-ra-pô-va đã "đằm thắm" hơn rất nhiều sau những thăng trầm, đủ để thừa nhận rằng: "Một thế hệ mới những tay vợt nữ rất giàu tiềm năng cạnh tranh đã xuất hiện", đủ để lặng lẽ tiến lên từng bước một, và cũng đủ để đăng quang với những bước chân đầy thuyết phục, giữa những cơn địa chấn "liên tiếp" xuất hiện trên đất Pháp. Sê-rê-na (Serena Williams) bị loại, A-gia-ren-ka (Azarenka) trượt chân, Li Na cũng vấp ngã... nhưng "Ma-sa" đi đến tận cùng con đường.
"Ma-sa" lại là "nữ hoàng", và Na-đan (Rafael Nadal) lại là "nhà vua". Sân đất nện vẫn là "lãnh địa độc tôn" của anh, cho dù Giô-kô-vích (Novak Djokovic) đã cố gắng làm tất cả để thay đổi điều đó, hòng thật sự áp đặt "ách thống trị" lên toàn bộ bản đồ quần vợt thế giới. Phần còn lại của trận chung kết gián đoạn (bởi thời tiết) đã khép lại gọn ghẽ chỉ sau 50 phút tiếp nối, với ưu thế hoàn toàn thuộc về nhà ÐKVÐ. Ba năm liên tiếp rồi, anh chưa từng thất bại trên mặt sân này, và bảy danh hiệu VÐ Roland Garros là quá đủ cho một cuộc đột phá vào lịch sử. Na-đan đã chính thức đứng cao hơn huyền thoại Bo-gơ (Bjorn Borg, sáu lần VÐ). Mặc kệ cho niềm hạnh phúc tuôn trào trên khóe mắt, anh đón nhận "lễ phong thánh" của chính mình...