Mầu son nhọc nhằn nhưng vương vấn

Gần 20 năm âm thầm, vẽ như một cách khám phá mình, họa sĩ Phạm Ngọc Mỵ mới tổ chức triển lãm cá nhân mang tên “Nét son” (diễn ra tại Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam từ ngày 2 đến 11/3). Đam mê từng hạt bụi vàng, bụi bạc lấp lánh, mỗi bức tranh của chị đều là sự tỉ mỉ, khổ luyện… để lưu lại góc nhìn cuộc sống bình dị, thân thương cùng lời nhắn nhủ mọi người: “Văn hóa truyền thống tuy nhọc nhằn nhưng bền vững với thời gian”.
Họa sĩ đang hoàn thành một bức tranh khổ lớn.
Họa sĩ đang hoàn thành một bức tranh khổ lớn.

Từ thêu ren đến… tranh sơn mài

Căn nhà nhỏ nằm im lìm trên tầng 2 khu tập thể Trung Tự, Đống Đa, Hà Nội, vóc dáng nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn, họa sĩ cho chúng tôi xem những tấm vóc khổ lớn, ngày qua ngày, chị vẽ rồi ủ, vẽ rồi ủ. Lật giở nhẹ nhàng những “đứa con tinh thần”, chị cho chúng tôi xem nào tranh sơn mài vẽ về đề tài miền núi, miền biển, vẽ phụ nữ và trẻ em, tranh vẽ phong cảnh vùng cao…

Chị nói “Sơn mài độc đáo là bởi mình không thể sao chép. Khi làm xong bức tranh này, mặc dù mình rất thích chất của nó và muốn làm lại một bức giống như thế nhưng chính mình cũng không làm lại được. Nhiều khi đó là sự ngẫu nhiên, cùng một chất liệu, cùng một cách làm nhưng phụ thuộc vào thời tiết, độ ẩm mà có thể làm ra những mầu son khác nhau. Cùng một họa sĩ nhưng mỗi góc quan sát, mỗi cảm hứng khi sử dụng mầu son lại cho ra những tác phẩm hội họa với các mảng mầu sắc lấp lánh khác nhau”.

Phạm Ngọc Mỵ sinh năm 1981, ở một vùng nông thôn thuộc tỉnh Nam Định, bố là thương binh còn mẹ làm công việc thêu ren xuất khẩu. Ngày bé, chị vẫn thường phụ mẹ vẽ mẫu thêu ren, cặm cụi, tỉ mẩn và thích thú lúc nào không hay. Nhiều hàng mẫu, Ngọc Mỵ đã có thể tự làm cho mẹ, với những mầu sắc, hình khối khác nhau. Sau mỗi lần như vậy, chị thường ghi chép, vẽ lại những hình họa đó trong cuốn sổ tay nhỏ. Chặng đường học mỹ thuật của chị kéo dài hơn 10 năm, sau khi tốt nghiệp cao đẳng sư phạm và tiếp tục thi vào Trường đại học Mỹ thuật Việt Nam, sau đó lại học luôn cao học.

Gắn bó với sơn mài từ khi tốt nghiệp đến nay đã gần 20 năm. Trên những bức tranh sơn mài của chị, vẫn là sơn cánh gián, sơn then, vàng, bạc, son cùng vỏ trứng, vỏ trai, vỏ ốc… gần gũi, thân thuộc nhưng người xem cảm nhận được nội lực mạnh mẽ qua những đường nét hội họa, lúc mượt mà, trầm bổng, lúc dứt khoát, mạnh mẽ. Họa sĩ, Nhà giáo ưu tú Đoàn Văn Nguyên nhận định: “Son trai, son tươi, son thắm, son nhì, mỗi nét son đều đi vào sáng tác của họa sĩ như một lẽ tự nhiên. Khoảng cách về không gian và thời gian không ngăn được bước chân lãng du của cô họa sĩ nhỏ nhắn nhưng đầy nội lực và nhiệt huyết”.

Đáng chú ý là những bức tranh đặc tả trẻ em vùng cao, với đôi mắt sáng đượm chút mơ màng, là những người phụ nữ trong buổi chợ phiên với cảnh mua bán tấp nập, xa xa bao trùm những ngọn núi phủ trắng tuyết; là màn sương giăng buổi sớm vùng sơn cước được đặc tả bằng tông mầu son mê hoặc lạ lùng với bước chân du khách, đắm chìm trong màn sương lung linh.

“Tôi thích đi miền núi”

Phạm Ngọc Mỵ dành nhiều tâm sức cho những bức tranh chủ đề dân tộc, miền núi. Từ những năm tháng tuổi trẻ, chị thường đi cùng bạn bè, đồng nghiệp về vùng cao, trực tiếp ký họa, trực họa bằng bột màu, như một cách lưu lại tình cảm của mình trong những khoảnh khắc khó quên. Bên cạnh những tác phẩm phong cảnh, những bức vẽ chân dung về đồng bào miền núi không chỉ đơn thuần là màu, hình, đường nét mà còn chứa đựng nhiều tình cảm của tác giả, những triết lý nhân sinh, những suy tư về cuộc sống và tình yêu, thân phận con người. “Tôi thích đi miền núi, mong muốn được ghi lại những khoảnh khắc con người trong lao động. Khi lên vùng cao, tôi ấn tượng với cảnh vật và con người nơi đây, lúc nào cũng sẵn sàng cầm bút để ghi lại tất cả những góc cạnh bình dị và thể hiện trên mặt tranh. Hình ảnh những người phụ nữ, những em bé dân tộc, những phiên chợ vùng cao, những con ngựa thồ… khiến cho tôi xúc động bởi sự chân chất, nét đặc trưng của từng vùng miền”, Phạm Ngọc Mỵ nói.

Từ thời sinh viên, chị đã vẽ tranh bán và làm gia sư. Khi ra trường, chị tham gia giảng dạy mỹ thuật tại Trường cao đẳng nghệ thuật Hà Nội và Trường đại học Hòa Bình, dạy vẽ cho trẻ em vào dịp cuối tuần. Giữa bao nhiêu khó khăn, lo toan cuộc sống gia đình nhưng chị vẫn theo đuổi công việc sáng tác. Tranh thủ thời gian về đêm, lúc độ ẩm không khí cao hoặc những khi trời nồm, ẩm, có những ngày vẽ quên ăn, quên ngủ. Mùa mưa thì vẽ 14-15 tiếng/ngày, mùa hanh khô thường vẽ buổi tối và đêm đến 3-4 giờ sáng. Những khi phải khiêng vóc vào nhà ủ ẩm, chị phải nhờ đến sự hỗ trợ của người thân. Ban đầu là vẽ tranh nhỏ, dần dần, niềm cảm hứng với tranh khổ lớn thôi thúc, Phạm Ngọc Mỵ đã quyết định chuyển sang vẽ tranh khổ lớn, có những bức đến 1,6mx2,4m. Những lúc đó, chị cảm thấy như được đối thoại với những đứa con tinh thần, với cảm giác tự do, phóng khoáng.

Chầm chậm đi từng bước để cảm nhận cảm xúc lan chảy đến từng mảng màu, đường nét, Phạm Ngọc Mỵ xem hội họa như một hành trình, như dòng sông không ngừng chảy về phía trước và hạnh phúc ở trên chính con đường mình đi.

Có thể bạn quan tâm

Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh ra sách mới

Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh ra sách mới

NXB Trẻ vừa phát hành truyện dài mới nhất của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh mang tên “Cô bé hàng xóm và bốn viên kẹo”. Chọn bối cảnh Sài Gòn - Thành phố Hồ Chí Minh những năm 1980, truyện kể về dân nhập cư, những người nghèo sống ở đô thị hoa lệ, về tình làng nghĩa xóm và bao điều đẹp đẽ giờ đây chỉ còn trong ký ức.

Không gian trong chiếc xe "Sách trên mây".

"Sách trên mây" - Nung nấu từ vấp ngã

“Người lái xe” như anh chỉ cần làm một sứ mệnh nhỏ là lái xe, đưa những quyển sách đến tay những người cần, gieo một hạt mầm nhỏ và đợi chờ ngày những hạt mầm đó sẽ trở nên xanh hơn...

Nhà thơ Kevin Bowen và nhà thơ Nguyễn Phan Quế Mai trong cuộc ra mắt tập thơ "Khúc hát thành Cổ Loa" của ông tại Việt Nam. Ảnh: QUANG HƯNG

Khôn nguôi những cuộc kiếm tìm

Chiến tranh ngày một lùi xa nhưng dư chấn của mất mát, hy sinh vẫn luôn day dứt, buốt đau trong tâm khảm những người ở lại, những người thuộc thế hệ sau.

Một góc phòng triển lãm.

Bước ngoặt mới của Đặng Tiến

Sau tám năm, họa sĩ Đặng Tiến trở lại với công chúng mỹ thuật bằng triển lãm cá nhân “Ngày tháng này”, đang diễn ra tại Art30 Gallery (30 Quang Trung, Hà Nội).

Một chuyến về nguồn Thanh Hóa của dòng họ Trịnh ở Đa Sỹ (Hà Đông, Hà Nội).

Tôn vinh các danh nhân họ Trịnh

Nhiều đóng góp của họ Trịnh Việt Nam nói chung, các bậc danh nhân, nhân sĩ họ Trịnh nói chung, đối với lịch sử đất nước, đã được điểm nhắc trong hội thảo khoa học “Họ Trịnh trong tiến trình lịch sử Việt Nam”.

KTS Vũ Hiệp cùng các đồng nghiệp trong cuộc ra mắt sách.

Gọi ra sự gần gũi giữa các ngành nghệ thuật

KTS, họa sĩ, tác giả Vũ Hiệp, giảng viên Trường đại học Giao thông vận tải, đã bắt đầu từ bản nhạc “Rhapsody trên chủ đề Paganini” để tìm kiếm mối liên quan giữa các ngành kiến trúc, điêu khắc, hội họa, văn học, âm nhạc, sân khấu, điện ảnh và cho ra mắt cuốn sách “Tiếng dội của hình” (NXB Mỹ thuật).

Một cuốn Lịch có Kỷ lục số trang nhiều nhất (4.019 trang), nặng 8 kg, NXB Tri thức, 2019.

Háo danh, hư danh và đua kỷ lục

Những tưởng thói háo danh méo mó đã được Ngô Tất Tố cay đắng giễu cợt trong “Góc chiếu giữa đình” từ năm 1933 đã lùi xa trong ký ức. Nhưng đến đầu thế kỷ XXI nó lại “tái sinh” dưới các bản dạng mới, tinh vi và hào nhoáng hơn, như việc chạy đua “lập kỷ lục”.

Họa sĩ Bùi Lê Dũng bên tác phẩm của mình.

“Với tôi, Hà Nội là thưa vắng”

Tại Vân Art Gallery, 10-12 Yên Hoa (Hà Nội), bày 35 bức tranh sơn dầu và acrylic về phố Hà Nội và một số phong cảnh trung du, họa sĩ Bùi Lê Dũng đưa người xem về với sự tĩnh lặng để chiêm ngưỡng những khoảnh khắc bừng sáng của khung cảnh, của tâm hồn.

Các em học sinh giao lưu chia sẻ cảm xúc sau khi đọc tác phẩm của nhà văn Đoàn Giỏi.

Kể thêm nét mới về nhà văn “Đất rừng phương Nam”

Hội Nhà văn Việt Nam phối hợp với Hội Nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh vừa kỷ niệm 100 năm Ngày sinh nhà văn Đoàn Giỏi (1925-2025), cùng nhìn lại hành trình sáng tác độc đáo và những đóng góp của ông cho nền văn học Việt Nam hiện đại. Những tác phẩm tiêu biểu của ông được ví như bản đồ di sản, hiện rõ phong vị đất và người Nam Bộ.

Món cá suối được ướp và nướng bằng phương thức truyền thống của người Cơ Ho.

Quà của núi rừng

Mỗi lần được nhận những món quà đơn sơ, dung dị của bạn bè dân tộc thiểu số, lòng tôi lại xúc động khó tả. Quà của bạn là quà của núi, của rừng, bạn chọn từ trên rẫy, dưới suối; những thức quà thấm nắng, ngấm gió của đại ngàn thân thương.

Tôi neo âm nhạc vào niềm tin, không phải vào khổ đau

Tôi neo âm nhạc vào niềm tin, không phải vào khổ đau

Trong hành trình âm nhạc, nhạc sĩ Đỗ Bảo (trong ảnh) không chỉ soi chiếu cảm xúc của mình mà còn mở ra một thế giới thấm đẫm những suy tưởng về hạnh phúc, khổ đau, ánh sáng và bóng tối. Nhạc sĩ chia sẻ với Thời Nay sự tĩnh tại - một vẻ đẹp âm thầm nhưng lay động sâu xa.

Vẽ để níu thanh xuân đang trôi

Vẽ để níu thanh xuân đang trôi

Vẽ bằng ký ức, hoài niệm và cả nỗi sợ thanh xuân dần trôi, họa sĩ Trần Cường (Kuolg Trần, ảnh) sẽ mang đến không gian triển lãm “Bay - Lạc giữa thanh xuân” (diễn ra từ ngày 22 - 30/9 tại Nhà triển lãm 16 Ngô Quyền, Hoàn Kiếm, Hà Nội) một thế giới vừa phảng phất nuối tiếc vừa rực rỡ khát khao.

Thầy Chư tận tình hướng dẫn học viên viết chữ Nôm Dao.

Từ “cấp bản”, cần làm ở cấp tỉnh để giữ chữ Nôm Dao

Tại Bản Cuôn (xã Chợ Đồn, Thái Nguyên), chữ Nôm Dao không chỉ hiện hữu trong những cuốn sách cũ hay các nghi lễ truyền thống, mà đang được truyền dạy lại cho thế hệ trẻ. Cộng đồng người Dao nơi đây coi việc giữ chữ cũng chính là giữ lấy cội nguồn văn hóa của mình.

Bốn nữ nhà văn gặp nhau và chụp ảnh ở Đà Nẵng sau ngày giải phóng miền nam. Hàng trên từ trái qua: Vũ Thị Hồng, Bùi Thị Chiến; hàng dưới từ trái qua: Hà Phương, Trần Thị Thắng. Ảnh tư liệu phục chế mầu

Ngời sáng những dịu dàng qua bom đạn

Tập văn xuôi, thơ “Hoa hồng trong lửa” (NXB Hội nhà văn) của bốn cô gái mới đôi mươi, ngoài đôi mươi năm ấy, sẽ kể những điều có thể coi như đại diện cho thế hệ nữ sinh viên trong số hơn 10 nghìn sinh viên lên đường nhập ngũ từ năm 1970 đến 1972.

“Bản sắc cá nhân chính là nhịp điệu riêng”

“Bản sắc cá nhân chính là nhịp điệu riêng”

Từ những bức tranh phố đậm chất hoài niệm, họa sĩ Phạm Hà Duy Khánh (trong ảnh) trở lại với triển lãm “Lát Phố” (từ ngày 22 đến 31/8 tại Nhà triển lãm 16 Ngô Quyền, Hà Nội) - một cuộc đối thoại nghệ thuật thầm lặng, day dứt.

Trần Nhật Minh (ngoài cùng bên trái) cùng các đồng nghiệp đọc thơ trên Sân thơ Trẻ - Ngày thơ Việt Nam 2019. Ảnh: THÀNH DUY

Cùng ở lại với mùa xuân

Những khúc hát, những cánh đồng, những mùa xuân, buổi mai tinh khôi và cuộc đời lấp lánh… còn ở lại trong tập thơ mới của nhà báo, thi sĩ Khánh Văn Trần Nhật Minh (1981-2024).

Ông Pả La Ham (ngồi giữa) tham gia hoạt động văn hóa ở địa phương.

Dệt âm thanh tình yêu

Ông Pả La Ham (tên khai sinh là Hồ Văn Dương) là người dân tộc Vân Kiều ở thôn R’Lây, xã Đakrông (tỉnh Quảng Trị). Sinh ra và lớn lên ở ngôi làng nhỏ giữa núi rừng Trường Sơn, cả cuộc đời mình, ông để dành thực hiện ước nguyện dệt âm thanh tình yêu.

Đạo diễn Nguyễn Thành Paven trong một lần tác nghiệp.

Hãy chạm tim mình vào “kho báu xanh”

Đạo diễn, nhà làm phim trẻ Nguyễn Thành Paven là một trong ít những nhà làm phim trẻ thế hệ 9X làm việc quên thời gian và có thể vượt núi băng rừng hàng tuần để ghi lại bằng được những khoảnh khắc vàng của “kho báu xanh”.

“Vào chùa”, Acrylic, 120x80cm.

Lời Kinh Bắc của họa sĩ Đỗ Bảng

“Xẩm Chợ” triển lãm tranh lần thứ hai của họa sĩ Đỗ Bảng (Đỗ Hữu Bảng), vừa diễn ra tại triển lãm 16 Ngô Quyền, Hà Nội. 24 tác phẩm tại đây mang dấu ấn sâu sắc trong hành trình sáng tác hơn ba thập kỷ vừa qua, đa sắc màu và lộng lẫy ánh sáng văn hóa vùng Kinh Bắc.

Bia di tích tại Đền thờ Tham tán Lê Đình Dật.

Giữ lấy Căn cứ kháng chiến Đầm Đen

Đáp lại lời hiệu triệu của Vua Hàm Nghi với ngọn cờ Cần Vương, Tham tán Lê Đình Dật đã về quê hương trung du, dấy binh tụ nghĩa, lập căn cứ nơi núi rừng, vượt sông Hồng, sông Lô, tổ chức các cuộc khởi nghĩa chống thực dân Pháp.

Tác giả Giai Du nhận giải cao nhất Giải thưởng văn học Kim Đồng lần thứ nhất.

“Thế giới thẩm mỹ trẻ em là vùng đất không dễ chinh phục”

Vượt qua hơn 600 tác phẩm từ khắp các tỉnh, thành phố và nhiều quốc gia, Giai Du - cây bút trẻ 24 tuổi - đã xuất sắc giành Giải nhất tại Giải thưởng Văn học Kim Đồng lần thứ nhất với bản thảo tập truyện dài “Nên làm gì khi trời nổi gió”. Thời Nay đã có cuộc trò chuyện cùng tác giả trẻ về cảm hứng tuổi thơ chưa bao giờ vơi cạn.

Nhà báo Alăng Ngước cùng mẹ.

Khi nhà báo hát tri ân dân tộc mình

Nhà nghèo nhưng nỗ lực vượt khó, không ngừng tự học, nhà báo Alăng Ngước, sinh năm 1990, người con của dân tộc Cơ Tu (Đông Giang, Quảng Nam) đã trở thành cây bút phóng sự giỏi nghề. Gần đây, anh nhận thêm sự trân trọng khi ra mắt MV “Kỷ vật của Ama” để tri ân gia đình và đồng bào.

NSƯT Nguyễn Đức Tú giới thiệu về những chiếc mão do ông tạo tác. Ảnh: DƯƠNG NAM

Lửa hát ca còn sáng trên sắc áo

10 năm đứng trên sân khấu chuyên nghiệp, ông đã giành được nhiều giải thưởng quan trọng và được trao tặng danh hiệu NSƯT. Năm 1991, đoàn giải thể, ông Tú trở về địa phương. Tuy nhiên, ngọn lửa nghề trong ông chưa bao giờ ngừng cháy.

Nhà thơ, nhà báo Thuận Hữu chia sẻ tại lễ ra mắt sách của ông và người bạn - tác giả Phan Đức Nhạn. Ảnh: NXB HỘI NHÀ VĂN

Ẩn trong vỏ đá đầy hoa

Tập thơ “Nhặt dọc đường” (NXB Hội nhà văn) ra mắt gần đây được đánh dấu như cuộc trở lại, trở về cùng thơ ca của nhà báo, nhà thơ Thuận Hữu.
Cần sớm có bộ quy chuẩn về an ninh cho các bảo vật quốc gia.

Báo động đỏ trong bảo vệ bảo vật quốc gia

Bảo vật quốc gia Ngai vua triều Nguyễn bị một đối tượng phá hoại ngay tại Điện Thái Hòa, khu vực trung tâm Đại nội Huế. Dù được ngăn chặn kịp thời, sự cố đã để lại hậu quả nghiêm trọng và dấy lên cảnh báo về lỗ hổng an ninh di sản.
Một số tập thơ viết về Bác Hồ của nhà thơ Nguyễn Hưng Hải, thể hiện lòng kính yêu và cảm hứng thiêng liêng từ Người.

Bác là mạch nguồn khơi sáng cho thơ

Với lòng kính yêu, nhà thơ Nguyễn Hưng Hải (Phú Thọ) đã lựa chọn sáng tác về Chủ tịch Hồ Chí Minh là mạch cảm xúc chủ đạo. Ông không ngừng mài giũa mình và nhủ lòng phải tích cực, viết hay hơn nữa về vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc.