NHẠC SĨ ĐỖ BẢO:

Tôi neo âm nhạc vào niềm tin, không phải vào khổ đau

Trong hành trình âm nhạc, nhạc sĩ Đỗ Bảo (trong ảnh) không chỉ soi chiếu cảm xúc của mình mà còn mở ra một thế giới thấm đẫm những suy tưởng về hạnh phúc, khổ đau, ánh sáng và bóng tối. Nhạc sĩ chia sẻ với Thời Nay sự tĩnh tại - một vẻ đẹp âm thầm nhưng lay động sâu xa.

Tôi neo âm nhạc vào niềm tin, không phải vào khổ đau

Phóng viên (PV): Nhiều người nói rằng nghệ sĩ thường phải trải qua những khổ đau mới có thể tạo ra tác phẩm lay động. Anh nghĩ sao về điều này?

Nhạc sĩ Đỗ Bảo: Tôi e rằng gọi đau khổ là nguồn cảm hứng thì không đúng. Đau khổ là trải nghiệm có giá trị với đời người, là lớp học hay bài học trưởng thành hơn. Nhìn một cách tích cực thì đau khổ là một kiểu cơ hội đắt giá để mình tìm về kết nối với bản thân sâu sắc để hiểu mình, hiểu người, thương mình, thương người, là chất liệu hay điều kiện cho những tình yêu thương lớn hơn nảy nở.

Trong bài hát “Thế giới của con”, tôi viết: “Ngày mai ai đó khiến con buồn bã, đừng quên con mang sức mạnh. Nhớ nhé luôn tự hào, yêu thương ta biết thứ tha. Thời gian có lấy đi điều con yêu, là mang cho con tất cả, đến trong tim thầm lặng, hoài bão khát vọng sẽ nảy mầm…”.

PV: Với anh, “đau khổ” trong nghệ thuật là gì? Nó có phải là sự bế tắc, sự không được công nhận, hay là những giới hạn của bản thân?

Nhạc sĩ Đỗ Bảo: Đau khổ trong nghệ thuật nhiều nhất phải kể đến là khi người nghệ sĩ vì lý do nào đó không thể diễn tả điều mình cần nói qua tác phẩm. Lúc đó anh ta như người vô dụng, khuyết tật, bất lực... trước chính quan niệm và đòi hỏi của anh ta về bản thân, hay lớn hơn là sự sống. Điều này còn hơn cả bế tắc. Nó là vấn đề sinh mệnh, lấy hình ảnh như thể anh ta bị giam ở cuối một cái hang thẳm dưới một vực thẳm vậy. Sau đó mới là sự bế tắc, một người hoàn toàn có điều kiện để sáng tạo nhưng lại không sáng tạo được gì đáng kể. Sau cùng mới là việc không được công nhận. Theo lẽ thường tình tất cả những điều này đều là đau khổ với nghệ sĩ.

PV: Ánh sáng và bóng tối là hai mặt của cuộc sống. Trong âm nhạc của anh, hai yếu tố này được thể hiện như thế nào? Có bao giờ anh cố tình đặt chúng cạnh nhau trong cùng một tác phẩm để tạo nên sự tương phản?

Nhạc sĩ Đỗ Bảo: Đây là điều tôi thường xuyên có ý thức khi viết một số tác phẩm ít nhiều có tính chiêm nghiệm, triết lý. Ở những tác phẩm kiểu này tình yêu chỉ chiếm một phần dung lượng. Chẳng hạn như nhiều bài ở album “Cánh cung 3” như: “Chuyện của mặt trời - Chuyện của chúng ta”, “Người câu bóng”, “Người buông neo”, hay trẻ trung hơn như “Nghịch lý”, hay những bài hát mới hơn sau này tôi giới thiệu trong show “Một mình bao la” như “Nhớ chiếc hồn trong”, “Mắt ngày thăm thẳm”…, thậm chí cả những bài tưởng như cứ bồng bềnh hát về Hà Nội như “Những mùa đông yêu dấu” nữa. Nhiều tác phẩm ở đó nén mạnh trong nó nhiều dữ kiện, mà ánh sáng và bóng tối theo cả nghĩa đen hay nghĩa bóng đều tham dự để giải thích hay gợi mở những ý tưởng sâu xa mà tôi muốn diễn đạt.

PV: Có ca khúc nào mà anh thấy rằng nó thể hiện rõ nét nhất sự đối lập giữa hạnh phúc và khổ đau, hay về vòng tuần hoàn của cuộc sống không?

Nhạc sĩ Đỗ Bảo: Tôi không nhớ ngay bài nào ngoài “Người buông neo”. Với tôi thì đây là một khúc ca dành cho những ai từng đi xa và đang tìm cách trở về, về với chính bản thân mình, về với nơi mình ra đi. Vì thế mà có lẽ nó có thể dành cho hầu hết mọi người, bởi ai cũng có những hành trình tương tự. Tôi nghĩ bài hát may mắn đã gói ghém được nhiều tầng lớp ý, có đủ nhiều những khái quát về đời sống, những vấn đề cơ bản hay thân thuộc nhất của con người, và thậm chí xa hơn còn là những liên hệ có màu sắc tâm linh, những gì mà chính tôi trong nhịp sống đời thường này, khi đã bước ra khỏi tác phẩm, tự cảm thấy không đủ rộng để dễ phân tích hết được chiều sâu của nó. Hạnh phúc và khổ đau, ra đi và trở về, đến thế gian này và đi khỏi thế gian này, những vòng luân chuyển tự nhiên mà ai trong chúng ta cũng sống trong đó…

PV: Anh có tin rằng âm nhạc có sức mạnh xoa dịu những nỗi đau và mang lại hy vọng không? Trong quá trình sáng tác, anh có đặt mục tiêu này không?

Nhạc sĩ Đỗ Bảo: Tôi tin rằng âm nhạc có sức mạnh lớn, có thể chạm đến cảm xúc sâu sắc của con người và giúp xoa dịu nỗi đau, mang lại hy vọng. Tuy nhiên, không phải lúc nào sự sáng tạo của người nghệ sĩ cũng có thể đạt đến mức độ thể hiện sâu sắc trọn vẹn sức mạnh đó. Âm nhạc là một quá trình sáng tạo liên tục, và mỗi tác giả đều có những thời điểm đặc biệt khi tạo ra những tác phẩm xuất sắc. Tuy nhiên, sự xuất sắc không phải lúc nào cũng đến một cách dễ dàng.

Câu hỏi anh nêu một mục tiêu rất lớn, có thể khiến người ta liên tưởng đến những mục đích cao cả như trong tôn giáo, nhưng âm nhạc không nhất thiết phải có một mục đích cao siêu cụ thể ở tầm mức đó. Đôi khi, một bài hát đơn giản, chân thành cũng có thể tác động mạnh mẽ đến người nghe, mang lại cảm giác an ủi hoặc hy vọng, dù người sáng tác không có ý định truyền tải những thông điệp đó. Sự chân thành, những rung cảm tâm hồn, trong âm nhạc có thể là yếu tố quan trọng, và hầu như từ đó mà âm nhạc tự nhiên đã có thể chạm đến, an ủi, xoa dịu chúng ta.

PV: Xin cảm ơn anh!

Có thể bạn quan tâm

Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh ra sách mới

Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh ra sách mới

NXB Trẻ vừa phát hành truyện dài mới nhất của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh mang tên “Cô bé hàng xóm và bốn viên kẹo”. Chọn bối cảnh Sài Gòn - Thành phố Hồ Chí Minh những năm 1980, truyện kể về dân nhập cư, những người nghèo sống ở đô thị hoa lệ, về tình làng nghĩa xóm và bao điều đẹp đẽ giờ đây chỉ còn trong ký ức.

Không gian trong chiếc xe "Sách trên mây".

"Sách trên mây" - Nung nấu từ vấp ngã

“Người lái xe” như anh chỉ cần làm một sứ mệnh nhỏ là lái xe, đưa những quyển sách đến tay những người cần, gieo một hạt mầm nhỏ và đợi chờ ngày những hạt mầm đó sẽ trở nên xanh hơn...

Nhà thơ Kevin Bowen và nhà thơ Nguyễn Phan Quế Mai trong cuộc ra mắt tập thơ "Khúc hát thành Cổ Loa" của ông tại Việt Nam. Ảnh: QUANG HƯNG

Khôn nguôi những cuộc kiếm tìm

Chiến tranh ngày một lùi xa nhưng dư chấn của mất mát, hy sinh vẫn luôn day dứt, buốt đau trong tâm khảm những người ở lại, những người thuộc thế hệ sau.

Một góc phòng triển lãm.

Bước ngoặt mới của Đặng Tiến

Sau tám năm, họa sĩ Đặng Tiến trở lại với công chúng mỹ thuật bằng triển lãm cá nhân “Ngày tháng này”, đang diễn ra tại Art30 Gallery (30 Quang Trung, Hà Nội).

Một chuyến về nguồn Thanh Hóa của dòng họ Trịnh ở Đa Sỹ (Hà Đông, Hà Nội).

Tôn vinh các danh nhân họ Trịnh

Nhiều đóng góp của họ Trịnh Việt Nam nói chung, các bậc danh nhân, nhân sĩ họ Trịnh nói chung, đối với lịch sử đất nước, đã được điểm nhắc trong hội thảo khoa học “Họ Trịnh trong tiến trình lịch sử Việt Nam”.

KTS Vũ Hiệp cùng các đồng nghiệp trong cuộc ra mắt sách.

Gọi ra sự gần gũi giữa các ngành nghệ thuật

KTS, họa sĩ, tác giả Vũ Hiệp, giảng viên Trường đại học Giao thông vận tải, đã bắt đầu từ bản nhạc “Rhapsody trên chủ đề Paganini” để tìm kiếm mối liên quan giữa các ngành kiến trúc, điêu khắc, hội họa, văn học, âm nhạc, sân khấu, điện ảnh và cho ra mắt cuốn sách “Tiếng dội của hình” (NXB Mỹ thuật).

Một cuốn Lịch có Kỷ lục số trang nhiều nhất (4.019 trang), nặng 8 kg, NXB Tri thức, 2019.

Háo danh, hư danh và đua kỷ lục

Những tưởng thói háo danh méo mó đã được Ngô Tất Tố cay đắng giễu cợt trong “Góc chiếu giữa đình” từ năm 1933 đã lùi xa trong ký ức. Nhưng đến đầu thế kỷ XXI nó lại “tái sinh” dưới các bản dạng mới, tinh vi và hào nhoáng hơn, như việc chạy đua “lập kỷ lục”.

Họa sĩ Bùi Lê Dũng bên tác phẩm của mình.

“Với tôi, Hà Nội là thưa vắng”

Tại Vân Art Gallery, 10-12 Yên Hoa (Hà Nội), bày 35 bức tranh sơn dầu và acrylic về phố Hà Nội và một số phong cảnh trung du, họa sĩ Bùi Lê Dũng đưa người xem về với sự tĩnh lặng để chiêm ngưỡng những khoảnh khắc bừng sáng của khung cảnh, của tâm hồn.

Các em học sinh giao lưu chia sẻ cảm xúc sau khi đọc tác phẩm của nhà văn Đoàn Giỏi.

Kể thêm nét mới về nhà văn “Đất rừng phương Nam”

Hội Nhà văn Việt Nam phối hợp với Hội Nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh vừa kỷ niệm 100 năm Ngày sinh nhà văn Đoàn Giỏi (1925-2025), cùng nhìn lại hành trình sáng tác độc đáo và những đóng góp của ông cho nền văn học Việt Nam hiện đại. Những tác phẩm tiêu biểu của ông được ví như bản đồ di sản, hiện rõ phong vị đất và người Nam Bộ.

Món cá suối được ướp và nướng bằng phương thức truyền thống của người Cơ Ho.

Quà của núi rừng

Mỗi lần được nhận những món quà đơn sơ, dung dị của bạn bè dân tộc thiểu số, lòng tôi lại xúc động khó tả. Quà của bạn là quà của núi, của rừng, bạn chọn từ trên rẫy, dưới suối; những thức quà thấm nắng, ngấm gió của đại ngàn thân thương.

Vẽ để níu thanh xuân đang trôi

Vẽ để níu thanh xuân đang trôi

Vẽ bằng ký ức, hoài niệm và cả nỗi sợ thanh xuân dần trôi, họa sĩ Trần Cường (Kuolg Trần, ảnh) sẽ mang đến không gian triển lãm “Bay - Lạc giữa thanh xuân” (diễn ra từ ngày 22 - 30/9 tại Nhà triển lãm 16 Ngô Quyền, Hoàn Kiếm, Hà Nội) một thế giới vừa phảng phất nuối tiếc vừa rực rỡ khát khao.

Thầy Chư tận tình hướng dẫn học viên viết chữ Nôm Dao.

Từ “cấp bản”, cần làm ở cấp tỉnh để giữ chữ Nôm Dao

Tại Bản Cuôn (xã Chợ Đồn, Thái Nguyên), chữ Nôm Dao không chỉ hiện hữu trong những cuốn sách cũ hay các nghi lễ truyền thống, mà đang được truyền dạy lại cho thế hệ trẻ. Cộng đồng người Dao nơi đây coi việc giữ chữ cũng chính là giữ lấy cội nguồn văn hóa của mình.

Bốn nữ nhà văn gặp nhau và chụp ảnh ở Đà Nẵng sau ngày giải phóng miền nam. Hàng trên từ trái qua: Vũ Thị Hồng, Bùi Thị Chiến; hàng dưới từ trái qua: Hà Phương, Trần Thị Thắng. Ảnh tư liệu phục chế mầu

Ngời sáng những dịu dàng qua bom đạn

Tập văn xuôi, thơ “Hoa hồng trong lửa” (NXB Hội nhà văn) của bốn cô gái mới đôi mươi, ngoài đôi mươi năm ấy, sẽ kể những điều có thể coi như đại diện cho thế hệ nữ sinh viên trong số hơn 10 nghìn sinh viên lên đường nhập ngũ từ năm 1970 đến 1972.

“Bản sắc cá nhân chính là nhịp điệu riêng”

“Bản sắc cá nhân chính là nhịp điệu riêng”

Từ những bức tranh phố đậm chất hoài niệm, họa sĩ Phạm Hà Duy Khánh (trong ảnh) trở lại với triển lãm “Lát Phố” (từ ngày 22 đến 31/8 tại Nhà triển lãm 16 Ngô Quyền, Hà Nội) - một cuộc đối thoại nghệ thuật thầm lặng, day dứt.

Trần Nhật Minh (ngoài cùng bên trái) cùng các đồng nghiệp đọc thơ trên Sân thơ Trẻ - Ngày thơ Việt Nam 2019. Ảnh: THÀNH DUY

Cùng ở lại với mùa xuân

Những khúc hát, những cánh đồng, những mùa xuân, buổi mai tinh khôi và cuộc đời lấp lánh… còn ở lại trong tập thơ mới của nhà báo, thi sĩ Khánh Văn Trần Nhật Minh (1981-2024).

Ông Pả La Ham (ngồi giữa) tham gia hoạt động văn hóa ở địa phương.

Dệt âm thanh tình yêu

Ông Pả La Ham (tên khai sinh là Hồ Văn Dương) là người dân tộc Vân Kiều ở thôn R’Lây, xã Đakrông (tỉnh Quảng Trị). Sinh ra và lớn lên ở ngôi làng nhỏ giữa núi rừng Trường Sơn, cả cuộc đời mình, ông để dành thực hiện ước nguyện dệt âm thanh tình yêu.

Đạo diễn Nguyễn Thành Paven trong một lần tác nghiệp.

Hãy chạm tim mình vào “kho báu xanh”

Đạo diễn, nhà làm phim trẻ Nguyễn Thành Paven là một trong ít những nhà làm phim trẻ thế hệ 9X làm việc quên thời gian và có thể vượt núi băng rừng hàng tuần để ghi lại bằng được những khoảnh khắc vàng của “kho báu xanh”.

“Vào chùa”, Acrylic, 120x80cm.

Lời Kinh Bắc của họa sĩ Đỗ Bảng

“Xẩm Chợ” triển lãm tranh lần thứ hai của họa sĩ Đỗ Bảng (Đỗ Hữu Bảng), vừa diễn ra tại triển lãm 16 Ngô Quyền, Hà Nội. 24 tác phẩm tại đây mang dấu ấn sâu sắc trong hành trình sáng tác hơn ba thập kỷ vừa qua, đa sắc màu và lộng lẫy ánh sáng văn hóa vùng Kinh Bắc.

Bia di tích tại Đền thờ Tham tán Lê Đình Dật.

Giữ lấy Căn cứ kháng chiến Đầm Đen

Đáp lại lời hiệu triệu của Vua Hàm Nghi với ngọn cờ Cần Vương, Tham tán Lê Đình Dật đã về quê hương trung du, dấy binh tụ nghĩa, lập căn cứ nơi núi rừng, vượt sông Hồng, sông Lô, tổ chức các cuộc khởi nghĩa chống thực dân Pháp.

Tác giả Giai Du nhận giải cao nhất Giải thưởng văn học Kim Đồng lần thứ nhất.

“Thế giới thẩm mỹ trẻ em là vùng đất không dễ chinh phục”

Vượt qua hơn 600 tác phẩm từ khắp các tỉnh, thành phố và nhiều quốc gia, Giai Du - cây bút trẻ 24 tuổi - đã xuất sắc giành Giải nhất tại Giải thưởng Văn học Kim Đồng lần thứ nhất với bản thảo tập truyện dài “Nên làm gì khi trời nổi gió”. Thời Nay đã có cuộc trò chuyện cùng tác giả trẻ về cảm hứng tuổi thơ chưa bao giờ vơi cạn.

Nhà báo Alăng Ngước cùng mẹ.

Khi nhà báo hát tri ân dân tộc mình

Nhà nghèo nhưng nỗ lực vượt khó, không ngừng tự học, nhà báo Alăng Ngước, sinh năm 1990, người con của dân tộc Cơ Tu (Đông Giang, Quảng Nam) đã trở thành cây bút phóng sự giỏi nghề. Gần đây, anh nhận thêm sự trân trọng khi ra mắt MV “Kỷ vật của Ama” để tri ân gia đình và đồng bào.

NSƯT Nguyễn Đức Tú giới thiệu về những chiếc mão do ông tạo tác. Ảnh: DƯƠNG NAM

Lửa hát ca còn sáng trên sắc áo

10 năm đứng trên sân khấu chuyên nghiệp, ông đã giành được nhiều giải thưởng quan trọng và được trao tặng danh hiệu NSƯT. Năm 1991, đoàn giải thể, ông Tú trở về địa phương. Tuy nhiên, ngọn lửa nghề trong ông chưa bao giờ ngừng cháy.

Nhà thơ, nhà báo Thuận Hữu chia sẻ tại lễ ra mắt sách của ông và người bạn - tác giả Phan Đức Nhạn. Ảnh: NXB HỘI NHÀ VĂN

Ẩn trong vỏ đá đầy hoa

Tập thơ “Nhặt dọc đường” (NXB Hội nhà văn) ra mắt gần đây được đánh dấu như cuộc trở lại, trở về cùng thơ ca của nhà báo, nhà thơ Thuận Hữu.
Cần sớm có bộ quy chuẩn về an ninh cho các bảo vật quốc gia.

Báo động đỏ trong bảo vệ bảo vật quốc gia

Bảo vật quốc gia Ngai vua triều Nguyễn bị một đối tượng phá hoại ngay tại Điện Thái Hòa, khu vực trung tâm Đại nội Huế. Dù được ngăn chặn kịp thời, sự cố đã để lại hậu quả nghiêm trọng và dấy lên cảnh báo về lỗ hổng an ninh di sản.
Một số tập thơ viết về Bác Hồ của nhà thơ Nguyễn Hưng Hải, thể hiện lòng kính yêu và cảm hứng thiêng liêng từ Người.

Bác là mạch nguồn khơi sáng cho thơ

Với lòng kính yêu, nhà thơ Nguyễn Hưng Hải (Phú Thọ) đã lựa chọn sáng tác về Chủ tịch Hồ Chí Minh là mạch cảm xúc chủ đạo. Ông không ngừng mài giũa mình và nhủ lòng phải tích cực, viết hay hơn nữa về vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc.
Sắc hoa ngô đồng trong Đại Nội. Ảnh: ĐÌNH HOÀNG

Cần giữ “di sản sống” trong Đại Nội

Hoa ngô đồng là một phần không thể thiếu trong văn hóa cung đình Huế. Vua Minh Mạng là người đầu tiên đưa giống cây này từ Quảng Đông (Trung Quốc) về trồng trong “tử cấm thành”.