Nhà báo Hữu Thọ

Người trao truyền lửa nghề cả khi vắng mặt

Nhiều người nhớ nhà báo Hữu Thọ như một cây bút sắc sảo, một Tổng Biên tập có bản lĩnh, một người làm nghề có tư tưởng, luôn tỉnh táo và bền bỉ trong những giai đoạn đầy chuyển động của báo chí cách mạng. Với tôi, ký ức đầu tiên về ông lại đến từ một ứng xử rất đời thường mà đầy ấm áp.

Nhà báo Hữu Thọ. Ảnh | TRẦN HẢI
Nhà báo Hữu Thọ. Ảnh | TRẦN HẢI

Đó là năm 1995, tôi vừa thi đỗ vào Báo Nhân Dân, là người đến từ tỉnh xa nhất - Hà Tĩnh - trong kỳ thi năm ấy. Lúc đó nhà báo Hữu Thọ đang là Tổng Biên tập. Sau mấy tuần thực tập ở bộ phận Thư ký xuất bản, chúng tôi được thông báo sẽ có buổi gặp Tổng Biên tập trước khi phân công công tác. Căn phòng họp sát gốc đa của tòa soạn hôm ấy trở thành nơi tôi đối diện với vị lãnh đạo mà chúng tôi rất ngưỡng mộ, lòng đầy hồi hộp.

Ông bước vào, dáng người nhỏ, nhanh nhẹn, ánh mắt sáng và giọng nói ấm. Sau vài lời dặn dò lớp phóng viên mới, ông hỏi han từng người. Khi đến lượt tôi, ông dừng lại một chút rồi hỏi:

“Cháu đã thuê được nhà ở chưa?”.

Chỉ là một câu hỏi giản dị, nhưng khiến tôi sững người. Không chỉ vì ông quan tâm đến hoàn cảnh của một người trẻ mới vào nghề, từ tỉnh xa ra Hà Nội, mà còn bởi ông đã để ý, đã nghĩ đến, đã lặng lẽ nhìn ra điều không ai hỏi đến.

Tôi thầm nghĩ, có lẽ đâu đó, giữa trăm công nghìn việc, vào một khoảnh khắc nào đó trước cổng cơ quan, ông đã nhìn thấy một cô bé tỉnh lẻ, quê kiểng, ngày ngày lọc cọc đạp chiếc xe cũ tới tòa soạn để bắt đầu công việc đầu đời.

Khi ấy hầu như phóng viên nào cũng có xe máy đi làm. Tôi về Thủ đô như gà lạc mẹ, lơ ngơ tìm nhà thuê, thời gian chưa thuê được nhà còn phải xin tá túc trong căn nhà chật của vợ chồng nhà thơ Nguyễn Sĩ Đại. Câu hỏi ân cần đó của ông khiến tôi cảm động vô cùng, trở thành dấu mốc đầu tiên tôi cảm nhận được rằng: làm báo không chỉ là cầm bút, mà còn phải biết đặt mình vào người khác, biết sống giữa đời sống.

Thời gian sau đó, được làm việc trong môi trường do ông dẫn dắt, tôi nhận ra: ông không làm báo chỉ bằng kỹ năng, càng không làm lãnh đạo chỉ bằng thẩm quyền. Ông làm nghề bằng sự tỉnh táo và tử tế. Ông lãnh đạo bằng cách lắng nghe và tạo chỗ đứng cho người khác phát triển. Không áp đặt, không phô trương, ông luôn đứng về phía cái đúng, cái hay, và cái có ích.

Trong những năm làm phóng viên tại Nhân Dân cuối tuần, chúng tôi không chỉ chịu ảnh hưởng từ tinh thần làm báo của ông mà còn học được rất nhiều từ chính những bài báo nhỏ mà ông đều đặn viết trên chuyên mục “Chuyện làm ăn”. Qua cách ông quan sát một sự việc, lựa chọn chi tiết, dùng chữ giản dị, viết kiệm lời mà không thiếu chiều sâu, lớp phóng viên trẻ như chúng tôi dần học được một thái độ làm báo, tỉnh táo, không màu mè, không đánh tráo cảm xúc bằng ngôn từ. Với ông, một bài báo dù nhỏ vẫn phải chứa trong đó chất đời, chất thật và chất nghĩ. Năm 2012, tôi được điều động từ Nhân Dân cuối tuần về Nhân Dân hằng tháng làm đổi mới tờ báo. Đó là những ngày tháng vất vả của chúng tôi với sự hỗ trợ hết mình của nhà báo Tô Vương và nhà báo Song Hà. Năm đó, nhân Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam 21/6, chúng tôi tổ chức số báo về nghề. Tôi nhờ nhà báo Song Hà thực hiện một bài trò chuyện với nhà báo Hữu Thọ để đăng trên Nhân Dân hằng tháng. Bài viết với nhan đề “Rõ yêu - ghét giữa lằn ranh sáng - tối”. Đây là bài phỏng vấn hiếm hoi mà nhà báo Hữu Thọ nhận lời khi tuổi đã cao, và cũng là một trong những dịp hiếm hoi ông chia sẻ thẳng thắn về nghề. Tôi tin rằng, việc ông đồng ý xuất hiện trên một ấn phẩm đang trong giai đoạn chuyển mình khi ấy không chỉ đơn thuần là một cuộc trao đổi nghề nghiệp, mà còn là một cách ngầm thể hiện sự ủng hộ với thế hệ kế tiếp. Trong bài phỏng vấn, ông nói nhiều điều giản dị mà sâu sắc. Ông phân biệt giữa “thật” và “chân thật”, giữa “viết để phản ánh” và “viết để chịu trách nhiệm”. Ông kể về một bài báo mình từng viết cổ vũ khai hoang đồi trọc - một chủ trương sau này được nhìn nhận là sai. Dù bài ấy từng được trao giải, ông vẫn thẳng thắn thừa nhận: “Lúc ấy tôi sai”. Không ngụy biện. Không đổ lỗi. Chỉ gọi đó là một bài học về “độ lùi nhận thức” - một cụm từ mà tôi nghĩ bất cứ ai làm báo cũng nên ghi nhớ.

bac-huu-tho-tai-le-so-ket-chin-thang-ra-bao-thoi-nay-anh-hai-nam.jpg
Nhà báo Hữu Thọ tại lễ sơ kết chín tháng ra báo Thời Nay. Ảnh | Hải Nam

Ông nói: “Phải biết sợ - sợ hiệu ứng xã hội của thông tin sai - chứ không phải sợ đụng chạm, sợ bị mắng”. Và rồi kết luận dứt khoát: “Bài báo thất bại là bài báo vừa lòng mọi người”.

Người làm báo, theo ông, phải dũng cảm trong suy nghĩ, dũng cảm trong phản biện, và dũng cảm trong cả việc tự điều chỉnh mình. Không cực đoan, không giáo điều, ông nhìn nhận thực tiễn bằng con mắt tỉnh táo, và viết ra bằng trách nhiệm rõ ràng. Điều khiến tôi trân trọng nhất ở ông là ở chỗ đó: không né tránh cái sai, nhưng cũng không nhân danh đúng để công kích. Ông sống và viết như một người đã gạn lọc nhiều hơn phát ngôn.

Cũng dịp ấy, chúng tôi thực hiện cuốn sách “Đối thoại trong năm” - tập hợp các cuộc trò chuyện chuyên sâu với các trí thức, nhà báo, nhà quản lý - tôi lại tìm đến nhà báo Hữu Thọ để xin viết lời mở đầu. Ông không chỉ nhận lời, mà còn gợi ý tên sách. Trong lời mở, ông viết: “Đọc để tiếp tục trao đổi, trò chuyện - đó là điều lý thú khi đọc cuốn sách này”. Và rồi tiếp: “Tôi thích từ “trò chuyện”. Thực chất cũng là một cuộc phỏng vấn nhưng “trò chuyện” thì có trao đi đổi lại, lật lên lật xuống, không một chiều... nếu đạt đến trình độ cao thì là một thứ tâm tình gan ruột tới bản chất sự kiện và chiều sâu ý tưởng”. Đó không chỉ là một định nghĩa nghề nghiệp. Đó là một cách ông làm nghề. Viết mà không rao giảng. Phỏng vấn mà không kết luận hộ. Trò chuyện - tức là luôn để một cánh cửa mở, để người viết và người đọc cùng bước vào, cùng chia sẻ trách nhiệm, cùng tìm đến điều đúng.

Tôi cũng nhớ một buổi sáng đầu năm 2015 trong khuôn viên trụ sở báo, khi chúng tôi tổ chức sự kiện “Triển lãm tranh minh họa trên báo” - một trong những hoạt động đầu tiên kết nối báo chí với nghệ thuật, tổ chức dưới bóng cây đa cổ thụ. Hôm ấy chúng tôi lại được nhà báo Hữu Thọ nhận lời tới dự, ông lặng lẽ ngắm nghía từng bức tranh. Tại đó, ông gặp lại nhà văn Đỗ Chu. Hai người trò chuyện rất thân mật, ông ngỏ ý muốn chụp một bức ảnh chung với nhà văn, ông quay sang dặn tôi: “Cháu nhớ gửi cho bác bức ảnh này để giữ làm kỷ niệm”. Đó không chỉ là một kỷ niệm riêng tư. Bởi ngay lúc đó ông quay sang nói với tôi: “Các cậu (ông hay dùng từ các cậu) nên biến không gian dưới gốc đa này thành nơi hội tụ trí thức, văn nghệ sĩ, những người có tâm có tài... Để tờ báo mình quần tụ được người giỏi, người có nghề, người tử tế”. Với chúng tôi, đó là một lời gợi mở hàm nghĩa sâu sắc, cũng là một lời căn dặn. Và kể từ đó, dưới bóng đa ấy, nhiều cuộc gặp gỡ, hội tụ anh tài đầy ý nghĩa đã được tổ chức - đúng như mong muốn thầm lặng của ông.

dsc-0589.jpg
Nhà báo Hữu Thọ (phải) và nhà văn Đỗ Chu. Ảnh | Dương Mai

Những năm cuối đời, nhà báo Hữu Thọ vẫn bền bỉ viết, vẫn theo dõi từng chuyển động của báo chí, vẫn âm thầm góp ý cho lớp trẻ. Những cuốn sách như: Mắt sáng, lòng trong, bút sắc, Đối thoại, Đèn xanh, đèn đỏ, Ghế, Chuyện nhà, chuyện nước, Tình bút mực... không chỉ là di cảo. Chúng là những đoạn hội thoại chưa kết thúc, những tư tưởng còn tiếp tục đồng hành. Mỗi bài báo của ông là những lát cắt thời sự, tư tưởng và chiêm nghiệm nghề nghiệp, để lại nhiều chất liệu suy ngẫm cho các thế hệ nhà báo đi sau. Mỗi cuốn sách của ông là một cột mốc âm thầm, một thứ sợi dây kết nối giữa báo chí và đời sống, giữa trách nhiệm và nhân cách, giữa sự phản biện và sự hiểu đời.

Trong nghề báo, nhà báo Hữu Thọ được tôn vinh như người thầy của nhiều thế hệ nhà báo. Người thầy không để lại những bài giảng, nhưng để lại một cách nghĩ, một cách viết, và một cách ứng xử - mà tôi tin rằng, những ai từng làm việc với ông đều ít nhiều mang theo trong hành trang của mình.

Tôi vẫn luôn nghĩ rằng, ông là một hình mẫu hiếm có - bởi ông không bao giờ răn dạy, nhưng luôn khiến người khác tự muốn nghiêm khắc với bản thân.

Nhà báo Hữu Thọ mất vào ngày 13/8/2015. Nhưng ông chưa bao giờ rời khỏi nghề này. Ông vẫn ở lại - trong mỗi sự trăn trở của người viết trẻ, trong những lần chúng tôi băn khoăn trước một vấn đề lớn, trong ký ức của những người từng được ông lặng lẽ nâng đỡ. Trong một thời đại mà báo chí có thể ngả nghiêng theo thị hiếu hoặc sức ép, ký ức về một người làm nghề thẳng thắn, thấu hiểu và bình tĩnh như ông là điều nhắc nhở sâu sắc: người viết không chỉ giữ chữ cho sạch, mà còn phải giữ lòng cho sáng.

Có thể bạn quan tâm

Hội Người cao tuổi Việt Nam tổ chức Hội nghị lấy ý kiến góp ý vào Dự thảo các văn kiện trình Đại hội XIV của Đảng. Ảnh | TTXVN

Lý luận về đường lối đổi mới

Gần 40 năm, kể từ tháng 12/1986, công cuộc đổi mới do Đảng ta khởi xướng và lãnh đạo đã viết nên kỳ tích phát triển chưa từng có trong lịch sử dân tộc. Bước vào Đại hội XIV, dấu mốc mở ra kỷ nguyên phát triển mới, Đảng ta lần đầu khẳng định, lý luận về đường lối đổi mới là một bộ phận cấu thành nền tảng tư tưởng của Đảng.

Trụ sở mới của Bộ Ngoại giao được xây dựng tại số 2 Lê Quang Đạo (phường Từ Liêm, thành phố Hà Nội).

CHỐNG LÃNG PHÍ PHẢI BẮT ÐẦU TỪ XÁC LẬP ÐÚNG ƯU TIÊN

Lãng phí không chỉ nằm ở tiêu xài hoang phí, mà còn ẩn trong cách ra quyết định, thiết kế chính sách, tổ chức bộ máy và sử dụng nguồn lực. Một trong những nguyên nhân sâu xa nhất chính là việc xác lập sai thứ tự ưu tiên, dẫn đến đầu tư dàn trải, chính sách chồng chéo và những lựa chọn kém hiệu quả.

Đường phố rực rỡ cờ hoa trong những ngày diễn ra Đại hội Đảng bộ tỉnh Hà Tĩnh, nhiệm kỳ 2025-2030.

Đổi mới hình thức tuyên truyền, lan tỏa niềm tin

Công tác tuyên truyền Đại hội Đảng bộ các cấp tiến tới Đại hội XIV của Đảng được tổ chức triển khai sâu rộng, đồng bộ với nhiều hình thức đa dạng, cách làm sáng tạo ở nhiều địa phương trong cả nước.

Đồng chí Tạ Quang Trường, Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch HĐND xã Xuân Hòa, tỉnh Đồng Nai.

Ðiểm sáng chuyển đổi số ở Ðồng Nai

Sau bốn tháng triển khai, hoạt động mô hình chính quyền địa phương hai cấp tại tỉnh Đồng Nai ngày càng phát huy hiệu quả. Phóng viên Báo Nhân Dân đã có cuộc phỏng vấn đồng chí Tạ Quang Trường, Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch HĐND xã Xuân Hòa - một điểm sáng về chuyển đổi số (CĐS).

Các đại biểu nghiên cứu tài liệu trên thiết bị điện tử tại Đại hội đại biểu Đảng bộ thành phố Hải Phòng lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030. Ảnh | Xuân Trường

Đại hội Đảng bộ cấp tỉnh: Lan tỏa tinh thần đổi mới

Đại hội Đảng bộ các tỉnh, thành phố nhiệm kỳ 2025-2030 thành công tốt đẹp. Ngay sau đại hội, các chương trình hành động được khẩn trương triển khai, thể hiện quyết tâm đưa Nghị quyết nhanh chóng đi vào cuộc sống, kỳ vọng một nhiệm kỳ mới nhiều khởi sắc.

Bỏ phiếu bầu Ban Chấp hành khóa mới tại Đại hội đại biểu lần thứ XV Đảng bộ tỉnh Lai Châu, nhiệm kỳ 2025-2030. Ảnh | TRẦN TUẤN

“Giữ mình chờ thời”

Mỗi dịp đại hội đảng, bầu cấp ủy, làm quy trình quy hoạch, bổ nhiệm cán bộ, thường có hiện tượng “im lặng khó hiểu”, “im lặng đáng sợ”, rồi bên ngoài râm ran, tiếng bấc tiếng chì, nhưng vào hội nghị thì người ta rất ngại nêu chính kiến.

Công nhân Công ty TNHH một thành viên Dệt 8-3 vận hành dây chuyền sản xuất sợi.

Thoát bẫy lao động giá rẻ

“Bẫy lao động giá rẻ” là tình trạng một quốc gia quá dựa vào nhân công rẻ để thu hút đầu tư và duy trì sức cạnh tranh.

Đại hội Đảng bộ phường Thượng Hồng (tỉnh Hưng Yên) lần thứ I, nhiệm kỳ 2025- 2030.

Bớt tính hàn lâm, tăng tính thực tiễn

Ðó là điều mà đại hội đảng bộ các cấp luôn luôn chú ý. Ðại hội nhiệm kỳ 2025-2030 càng phải chú ý hơn, vì đây là mốc son đánh dấu một thời kỳ mới - kỷ nguyên phát triển giàu mạnh, hùng cường của đất nước.

Nhà Việt Nam học - GS, TS Furuta Motoo

Tôi thấy mình đã thật sự “thuộc về” Việt Nam

Là một học giả Nhật Bản, GS, TS Furuta Motoo đã dành hơn 50 năm của cuộc đời mình gắn bó với Việt Nam. Ông nổi danh là nhà Việt Nam học chuyên sâu trong các lĩnh vực lịch sử chính trị, văn hóa, đặc biệt là về Cách mạng Tháng Tám, Quốc khánh 2/9 và nạn đói năm 1945 đã cướp đi sinh mạng của 2 triệu người Việt Nam.

Hội nghị lần thứ 12 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XIII. Ảnh | ĐĂNG KHOA

Tháng Tám, hướng về Ngày hội lớn

Hằng năm vào dịp kỷ niệm Cách mạng Tháng Tám, Quốc khánh 2/9, trong lòng mỗi người dân đất Việt lại trào dâng những cảm xúc mới mẻ. Mùa thu năm 2025 gợi lên nhiều ý nghĩ về non sông, đất nước, về cuộc chuyển mình mang tầm vóc thời đại trong thế kỷ 20.

Đại hội Đảng bộ phường Kỳ Lừa (Lạng Sơn) lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030.

Ðổi mới tư duy, nỗ lực bứt phá

Trong bối cảnh mới vận hành mô hình chính quyền địa phương hai cấp, công việc còn bộn bề, thời gian chuẩn bị gấp, nhưng các Ðảng bộ phường, xã ở nhiều địa phương nỗ lực quyết tâm, tập trung cao độ tổ chức thành công Ðại hội nhiệm kỳ 2025-2030.

Chiến sĩ Hoàng Thượng Lân ở chiến trường.

Những người bạn mãi mãi tuổi 20

“Sáng mát trong như sáng năm xưa”... Ngày Quốc khánh 2/9 sắp đến, tôi bỗng nhớ câu thơ của nhà thơ Nguyễn Ðình Thi: “Nước chúng ta, Nước những người chưa bao giờ khuất”...

Giáo sư Nguyễn Đức Khương

Giáo sư Nguyễn Ðức Khương: Tài năng Việt toàn cầu - sức mạnh và nguồn lực chiến lược cho phát triển bền vững

Tại Hội nghị sơ kết 6 tháng đầu năm của Ban Chỉ đạo Trung ương về phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số, một trong những chỉ đạo quan trọng của Tổng Bí thư Tô Lâm là xây dựng chính sách đãi ngộ đặc biệt để thu hút ít nhất 100 chuyên gia hàng đầu về nước làm việc.

Chủ tịch UBND tỉnh Lâm Đồng (mới) Hồ Văn Mười trao đổi với người dân khi đến làm thủ tục hành chính tại phường Xuân Trường - Đà Lạt.

Nỗ lực phục vụ người dân tốt hơn

Từ ngày 1/7/2025, 34 tỉnh, thành phố sau sắp xếp, sáp nhập cùng mô hình chính quyền địa phương hai cấp chính thức được triển khai trên cả nước, mục tiêu cao nhất và xuyên suốt nhằm hướng tới nền hành chính quản trị hiện đại, sâu sát, gần dân, vì nhân dân phục vụ.

Lễ đón nhận Bằng xếp hạng Di tích lịch sử-văn hóa cấp tỉnh Địa điểm tưởng niệm Thanh niên xung phong ga Núi Gôi.

Ký ức không quên

Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, ga xép Núi Gôi nằm trên tuyến đường sắt huyết mạch gắn liền với những chiến công oanh liệt, lòng dũng cảm, xả thân hy sinh bảo đảm thông suốt các chuyến tàu chở hàng hóa, vũ khí, đạn dược và những đoàn quân chi viện cho chiến trường miền nam.

Lãnh đạo Ủy ban nhân dân tỉnh Lâm Đồng (mới) trao các Quyết định bổ nhiệm Giám đốc và Phó Giám đốc Sở Giáo dục và Đào tạo. Ảnh | MAI VĂN BẢO

Sinh ra từ làng, lớn lên cùng đất nước

Ðã hơn nửa tháng trôi qua, kể từ ngày 1/7. Như con tàu rời ga không tránh khỏi chộn rộn, rung lắc lúc đầu, guồng máy lãnh đạo từ cơ sở đến tỉnh, thành phố đã từng bước làm quen mô hình mới - chính quyền địa phương hai cấp.

Các đại biểu bỏ phiếu bầu Ban Chấp hành Đảng bộ phường Ngọc Khánh, quận Ba Đình (Hà Nội) khóa XIV.

Tiêu chuẩn và cơ cấu

Vẫn là câu chuyện tưởng như đã bàn tới bàn lui, nhưng lại luôn luôn nóng, nảy sinh nhiều tranh luận nhất. Vào “mùa” đại hội Ðảng các cấp, “mùa” sắp xếp tổ chức, bố trí lại cán bộ, chuyện dùng người càng trở nên cần kíp.

Nhiều bằng khen của các cấp, ngành là phần thưởng động viên chị Tạ Thị Thu Hương tiếp tục làm nhiều việc ý nghĩa cho cộng đồng.

Chị Hương “10 dìu 1”

Núi sông cách trở, người miền cao bên đỉnh núi Cà Ðam, núi Chúa gắn kết cộng đồng, chung tấm lòng chia ngọt, sẻ bùi dẫu cái ăn cái mặc đôi khi còn lo từng ngày, từng tháng.

Bác Hồ đọc Báo Nhân Dân tại chiến khu Việt Bắc. Ảnh | Tư liệu

Người sáng lập, người thầy vĩ đại của báo chí cách mạng Việt Nam

Bước vào làng báo từ năm 1917, nhờ thông minh và khổ luyện, chịu khó học hỏi, Bác Hồ đã trở thành một người viết báo xuất sắc. Những di sản quý báu của Người, trong đó có tư tưởng, đạo đức, phong cách báo chí Hồ Chí Minh sáng mãi trong lòng những người cầm bút, trong sự nghiệp báo chí cách mạng Việt Nam.

Bài viết của đồng chí Nguyễn Văn Linh đăng trên Báo Nhân Dân ngày 29/5/1987.

Tiếp nối “Những việc cần làm ngay” trong kỷ nguyên mới

Cả nước ta vừa long trọng kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại và sắp tới kỷ niệm 100 năm Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam. Chúng ta không bao giờ quên công ơn trời biển của Bác Hồ - người đã đặt nền móng cho sự ra đời và xây dựng nền Báo chí cách mạng Việt Nam.