Vùng trời quê hương nào cũng là bầu trời Tổ quốc

Từ ngày 1/7/2025, đất nước đang bước vào cuộc tái thiết mạnh mẽ sau nhiều thập kỷ, nhiều cái tên địa phương đã nằm lại trên bản đồ cũ. Nhưng, bầu trời cũng không vì ranh giới hành chính, mà chia cao thấp.

Thượng úy Lê Tuấn Khanh (trái) sẵn sàng cống hiến sức trẻ tại địa phương mới.
Thượng úy Lê Tuấn Khanh (trái) sẵn sàng cống hiến sức trẻ tại địa phương mới.

Ai ở lại, ai đi xa, thì sau những cuộc sáp nhập, điều còn lại là cách người ta giữ quê trong lòng mình, và cách chính quyền trả lời mỗi khi người dân tìm tới.

Từ mảnh đất Tây Nam

Thượng úy Lê Tuấn Khanh sinh ra ở một xã nhỏ của Sóc Trăng, vùng đất có ba ngôn ngữ, ba sắc dân, ba kiểu lễ hội. Người xứ ấy không hay nói về gốc gác, nhưng ai cũng nhớ đường về chùa, nhớ tiếng trống hội ghe ngo dội trên sông, nhớ cái vị bún nước lèo cay ngang cổ.

Từ 1/7/2025, Sóc Trăng không còn trên bản đồ hành chính. Hậu Giang cũng vậy. Mọi thứ được gộp chung về thành phố Cần Thơ, rộng hơn, gần hơn với trung tâm vùng châu thổ Mê Kông, với tổng số hơn 3 triệu dân. Khanh chuyển lên Cần Thơ công tác ở Phòng Công tác chính trị, Công an thành phố. Khoảng cách từ nhà lên cơ quan hơn chín mươi cây số, không quá xa, nhưng đủ để mỗi lần đi về phải thu xếp nhiều bề.

Khanh bảo, điều làm mình ngậm ngùi là cái tên Sóc Trăng dần trở thành ký ức, còn công việc vẫn chạy, thậm chí nhanh hơn, như một con sóng lớn. “Tụi tôi chiến sĩ mà, không bao giờ được phép ngập ngừng. Sáp nhập là cơ hội để rèn mình, bản lĩnh hơn, giỏi việc hơn, vậy thôi”. Sáng Cần Thơ, chiều Sóc Trăng hay Vị Thanh, con đường ấy dần thành thói quen của nhiều cán bộ chiến sĩ công an của thành phố Cần Thơ mới. Lê Tuấn Khanh cũng bớt bối rối với đồng đội mới, bớt lạ lẫm với công việc ở một nơi không phải quê nhà. Nhưng vẫn có lúc, ở đâu đó giữa phố xá, chợt nghe giọng Khmer lẫn trong tiếng rao, nghe mùi bánh pía thoảng trong tiệm nhỏ, tự dưng biết quê nhà còn bám chặt trong người mình, dù tên gọi đã đổi thay. Anh nói, quê giờ không phải là một địa danh. Nó nằm trong giọng mẹ gọi điện buổi sớm, trong câu hỏi của cha cộc mà ấm: “Chừng nào về tới để biết chờ cơm?”, trong cả thói quen tự dưng tỉnh dậy lúc trời còn tối, nghe tiếng cá quẫy dưới chân cầu ván.

Sóc Trăng có thể sẽ thành một cái tên cũ. Nhưng có lẽ, cái cũ đó vẫn sẽ neo lại ở đâu đó trong lòng những đứa con ruột thịt như Tuấn Khanh, như cái lưng áo đẫm mồ hôi dưới nắng ruộng ngày trước. Không ai đánh rơi được quê mình, trừ khi người ta cố tình quên. Tuấn Khanh chưa quên. Và không định quên…

Đến bầu trời Việt Bắc

Bầu trời ở Vô Tranh cũng xanh như bầu trời ở bất cứ miền đất nào khác. Nhưng người ở đây vẫn nhìn bầu trời ấy như thể nó sinh ra để dành riêng cho mình, để chứng thực rằng từ đất lên trời, có một dải nối mỏng manh giữa thân phận và Tổ quốc.

Vô Tranh, cái tên nghe an nhiên không giành giật, nhưng lại ghi nhận sự kiên gan lặng lẽ. Bốn xã Cổ Lũng, Tức Tranh, Phú Đô, Vô Tranh giờ gom lại dưới một bầu trời Vô Tranh mới của tỉnh Thái Nguyên, không chỉ là cái tên gộp trên giấy, mà kỳ thực là gộp cả huyết quản, nếp nghĩ, gộp cả cái lẽ “không bỏ nhau giữa đường”. Bà Lưu Thị Xuân, sắp bước sang tuổi 80, như một người giữ hồn làng. Thời chống Mỹ, cứu nước, phía trước nhà bà là bệnh viện dã chiến. Bà từng hỗ trợ y tá chăm sóc những người lính trẻ nằm thoi thóp, nghe tiếng máy bay trên nóc nhà. Chiến tranh biên giới, bà bế từng đứa con nhỏ chạy vào hầm tăng-xê trú ẩn. Sau chiến tranh, đất hồi sinh kỳ diệu, hố bom thành nương chè xanh thẳng tắp. Không phải ai cũng có may mắn thấy đất quê mình hồi sinh như thế.

Vô Tranh cũng chứng kiến những cuộc đổi thay sáp nhập. Năm 1997, tỉnh Bắc Thái chia đôi, ba trong sáu đứa con bà Xuân rời Vô Tranh lên Bắc Kạn, góp sức kiến thiết một thị xã nhỏ bé dần trở thành thành phố. Giờ, năm 2025, cuộc tái thiết sáp nhập hai tỉnh thành một Thái Nguyên mới. Địa giới đổi, mô hình hành chính đổi. Các con bà lại lại tiếp tục đến đơn vị công tác mới xa gia đình gần 100 cây số, bắt đầu cho một cuộc đổi thay, vì một cái chung lớn lao hơn. Con gái của bà Xuân, chị Dương Thị Tịnh, Chủ tịch Hội Phụ nữ xã, là một trong những cán bộ lớn lên từ làng, đi học để trở về phục vụ quê nhà. Chị bảo: “Sáp nhập rồi, xã mới rộng gấp bốn, dân cũng đông gấp nhiều lần, việc nhiều hơn, nhưng lòng dân hồ hởi thì mình gắng sức. Làm cho quê mình thì đâu ai nề hà”.

Ở Vô Tranh, những người như chị Tịnh, hay hơn ba chục nghìn người dân khác, ít nói về khát vọng, họ để nó mọc lên trong đất, lẫn trong từng nhát cuốc, từng vết chai. Họ không tự hào về những con số trong báo cáo, mà tự hào vì điệu múa cổ tắc xình vẫn còn, hát sấng cọ được lưu truyền, lễ cầu mùa vẫn có người về góp giọng. Chè hái theo mùa, nhà dựng theo dáng cũ, bản sắc văn hóa gói trong từng nếp sống, từng mùa lễ hội. Những chuyến hàng xuất khẩu, những sản phẩm OCOP chỉ là lớp áo ngoài, còn chè Vô Tranh tự thân đã là một giọng nói, nói hộ đất, nói hộ người. Vị chè chát đầu lưỡi, ngọt hậu trong cổ, như một cách ký gửi thân phận: cay đắng trước, bình an sau.

z6904799045470-63552156fbdb8d3c7d5e67c022871cd2.jpg
Cán bộ xã Vô Tranh hướng dẫn người dân ứng dụng công nghệ sản xuất chè chất lượng cao.

Chị Tịnh kể, dù mới tái lập, nhưng chính quyền xã Vô Tranh đã đủ hiểu lòng dân. Họ xác định phát triển từ gốc, không bê nguyên phố về làng, không lấy đô thị làm mẫu, mà để làng vươn lớn từ cội rễ ban đầu. Những cán bộ sinh ra ở đây, đi học rồi quay lại, bám đất mà làm. Người Vô Tranh làm nông thôn mới thông minh không để khoe ứng dụng nọ, thiết bị kia, mà để người trẻ không bỏ làng ra phố, người già bớt thiệt thòi, đất thì vẫn trồng lúa trồng chè tăng vụ. Kế hoạch 2025-2030 có đầy đủ con số: thu nhập bình quân 70 triệu đồng, 60% xóm đạt kiểu mẫu. Nhưng đằng sau những con số ấy là một mệnh lệnh thầm lặng: giữ người làng ở lại với làng.

Chẳng ai đếm nổi những chuyển động âm thầm ở Vô Tranh. Người đi rồi lại về, như thể có sợi dây nào đó buộc dưới gót chân, không cắt được. Địa giới có thể giãn nở, tên làng có thể thêm bớt, nhưng những gì chảy trong lòng người thì không. Bà Xuân dặn con cháu: “Quê hương không phải cái tên, mà như máu trong người mình thôi. Máu ấy liền với đất, đất ấy liền với trời. Thay tên, dời cột mốc cũng chẳng thay được”.

Cùng trời cuối đất... vẫn là quê hương

Ở đâu đó trên bản đồ, có những cái tên đã bị gạch đi. Những đường viền hành chính được vẽ lại, thẳng hơn, gọn hơn, nhưng cũng để lại đâu đó những khoảng trống trong lòng người. Câu chuyện của chiến sĩ trẻ ở tận cùng đất Tây Nam, hay chuyện bà già giữ hồn làng Vô Tranh miền Việt Bắc, cách nhau cả nghìn cây số, nhưng cùng mang chung một nỗi niềm khi bản đồ hành chính đổi thay. Với Lê Tuấn Khanh là ký ức tỉnh nhà không còn tên gọi, với bà Lưu Thị Xuân là cách gìn giữ gốc gác quê hương qua những bản sắc chảy truyền. Giữa những đổi thay ấy, mỗi người tự giữ cho mình một miền nhớ riêng. Nhưng không chỉ họ, khắp đất nước này, từ bắc tới nam, ai ai cũng đang phải học cách đi tiếp trong một dáng hình đất nước đang thay đổi từng ngày. Không chỉ là tên tỉnh, tên xã mới, mà là cách sống mới, cách chính quyền phải hiện ra trước dân theo một cách khác: dễ hơn, nhanh hơn, bớt cửa, bớt chờ.

Từ Thái Nguyên đến Sóc Trăng, tới Quảng Trị, Đồng Nai, Đắk Lắk, cả nước đã và đang đi qua một cuộc tái thiết bộ máy lớn nhất trong nhiều thập kỷ: chính quyền hai cấp. 34 tỉnh thành mới, giảm hơn 6.700 xã, phường, thị trấn. Đất nước đang dọn dẹp những chồng chéo cũ để đi nhanh hơn, thẳng hơn. Nhưng nếu không đổi cách phục vụ dân thì cuộc sáp nhập đã không còn ý nghĩa. Đó là lý do chuyển đổi số đã đến tận từng ngôi làng, từng người dân. Nó là việc mà người dân ở Quảng Trị có thể nộp hồ sơ ngay từ làng, không phải đi xa. Ở Đà Nẵng, Lai Châu, camera giao thông, QR giải đáp thủ tục hoạt động suốt ngày đêm. Đồng Nai đạt 95% thủ tục hành chính online. Đắk Lắk có 4 nền tảng điện tử, miễn phí chữ ký số, từ căn cước đến ý kiến người dân đều qua mạng.

Mỗi tỉnh, mỗi thành phố có cách riêng nhưng đều chung mục tiêu: chính quyền là nơi phục vụ. Người dân ở tỉnh mới, làng cũ, dù tên gọi có đổi, đều hưởng cùng một mặt bằng dịch vụ, không phân biệt ai ở đâu. Bản đồ hành chính có thể đã được vẽ lại, nhưng bầu trời thì vẫn thế. Không ai bị bỏ lại, không ai phải chạy, bởi quê hương bây giờ không chỉ là nơi chôn nhau cắt rốn, mà là nơi người ta được phục vụ tử tế, được gọi đúng tên, được chính quyền lắng nghe, trong từng cú click.

*

Sáp nhập, rồi có những cái tên hành chính sẽ dần thành kỷ niệm, nhưng đi đến cùng trời vẫn là trời Việt, đi đến cuối đất vẫn là đất Việt. Quê hương còn lại trong cách người ta sống, cách giữ nếp bản sắc, và cả trong cách chính quyền phục vụ nhân dân tốt hơn mỗi ngày. Giữ được những điều ấy, thì quê hương vẫn còn, dù gọi bằng cái tên nào trên bản đồ đi nữa.

Có thể bạn quan tâm

Hội Người cao tuổi Việt Nam tổ chức Hội nghị lấy ý kiến góp ý vào Dự thảo các văn kiện trình Đại hội XIV của Đảng. Ảnh | TTXVN

Lý luận về đường lối đổi mới

Gần 40 năm, kể từ tháng 12/1986, công cuộc đổi mới do Đảng ta khởi xướng và lãnh đạo đã viết nên kỳ tích phát triển chưa từng có trong lịch sử dân tộc. Bước vào Đại hội XIV, dấu mốc mở ra kỷ nguyên phát triển mới, Đảng ta lần đầu khẳng định, lý luận về đường lối đổi mới là một bộ phận cấu thành nền tảng tư tưởng của Đảng.

Trụ sở mới của Bộ Ngoại giao được xây dựng tại số 2 Lê Quang Đạo (phường Từ Liêm, thành phố Hà Nội).

CHỐNG LÃNG PHÍ PHẢI BẮT ÐẦU TỪ XÁC LẬP ÐÚNG ƯU TIÊN

Lãng phí không chỉ nằm ở tiêu xài hoang phí, mà còn ẩn trong cách ra quyết định, thiết kế chính sách, tổ chức bộ máy và sử dụng nguồn lực. Một trong những nguyên nhân sâu xa nhất chính là việc xác lập sai thứ tự ưu tiên, dẫn đến đầu tư dàn trải, chính sách chồng chéo và những lựa chọn kém hiệu quả.

Đường phố rực rỡ cờ hoa trong những ngày diễn ra Đại hội Đảng bộ tỉnh Hà Tĩnh, nhiệm kỳ 2025-2030.

Đổi mới hình thức tuyên truyền, lan tỏa niềm tin

Công tác tuyên truyền Đại hội Đảng bộ các cấp tiến tới Đại hội XIV của Đảng được tổ chức triển khai sâu rộng, đồng bộ với nhiều hình thức đa dạng, cách làm sáng tạo ở nhiều địa phương trong cả nước.

Đồng chí Tạ Quang Trường, Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch HĐND xã Xuân Hòa, tỉnh Đồng Nai.

Ðiểm sáng chuyển đổi số ở Ðồng Nai

Sau bốn tháng triển khai, hoạt động mô hình chính quyền địa phương hai cấp tại tỉnh Đồng Nai ngày càng phát huy hiệu quả. Phóng viên Báo Nhân Dân đã có cuộc phỏng vấn đồng chí Tạ Quang Trường, Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch HĐND xã Xuân Hòa - một điểm sáng về chuyển đổi số (CĐS).

Các đại biểu nghiên cứu tài liệu trên thiết bị điện tử tại Đại hội đại biểu Đảng bộ thành phố Hải Phòng lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030. Ảnh | Xuân Trường

Đại hội Đảng bộ cấp tỉnh: Lan tỏa tinh thần đổi mới

Đại hội Đảng bộ các tỉnh, thành phố nhiệm kỳ 2025-2030 thành công tốt đẹp. Ngay sau đại hội, các chương trình hành động được khẩn trương triển khai, thể hiện quyết tâm đưa Nghị quyết nhanh chóng đi vào cuộc sống, kỳ vọng một nhiệm kỳ mới nhiều khởi sắc.

Bỏ phiếu bầu Ban Chấp hành khóa mới tại Đại hội đại biểu lần thứ XV Đảng bộ tỉnh Lai Châu, nhiệm kỳ 2025-2030. Ảnh | TRẦN TUẤN

“Giữ mình chờ thời”

Mỗi dịp đại hội đảng, bầu cấp ủy, làm quy trình quy hoạch, bổ nhiệm cán bộ, thường có hiện tượng “im lặng khó hiểu”, “im lặng đáng sợ”, rồi bên ngoài râm ran, tiếng bấc tiếng chì, nhưng vào hội nghị thì người ta rất ngại nêu chính kiến.

Công nhân Công ty TNHH một thành viên Dệt 8-3 vận hành dây chuyền sản xuất sợi.

Thoát bẫy lao động giá rẻ

“Bẫy lao động giá rẻ” là tình trạng một quốc gia quá dựa vào nhân công rẻ để thu hút đầu tư và duy trì sức cạnh tranh.

Đại hội Đảng bộ phường Thượng Hồng (tỉnh Hưng Yên) lần thứ I, nhiệm kỳ 2025- 2030.

Bớt tính hàn lâm, tăng tính thực tiễn

Ðó là điều mà đại hội đảng bộ các cấp luôn luôn chú ý. Ðại hội nhiệm kỳ 2025-2030 càng phải chú ý hơn, vì đây là mốc son đánh dấu một thời kỳ mới - kỷ nguyên phát triển giàu mạnh, hùng cường của đất nước.

Nhà Việt Nam học - GS, TS Furuta Motoo

Tôi thấy mình đã thật sự “thuộc về” Việt Nam

Là một học giả Nhật Bản, GS, TS Furuta Motoo đã dành hơn 50 năm của cuộc đời mình gắn bó với Việt Nam. Ông nổi danh là nhà Việt Nam học chuyên sâu trong các lĩnh vực lịch sử chính trị, văn hóa, đặc biệt là về Cách mạng Tháng Tám, Quốc khánh 2/9 và nạn đói năm 1945 đã cướp đi sinh mạng của 2 triệu người Việt Nam.

Hội nghị lần thứ 12 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XIII. Ảnh | ĐĂNG KHOA

Tháng Tám, hướng về Ngày hội lớn

Hằng năm vào dịp kỷ niệm Cách mạng Tháng Tám, Quốc khánh 2/9, trong lòng mỗi người dân đất Việt lại trào dâng những cảm xúc mới mẻ. Mùa thu năm 2025 gợi lên nhiều ý nghĩ về non sông, đất nước, về cuộc chuyển mình mang tầm vóc thời đại trong thế kỷ 20.

Đại hội Đảng bộ phường Kỳ Lừa (Lạng Sơn) lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030.

Ðổi mới tư duy, nỗ lực bứt phá

Trong bối cảnh mới vận hành mô hình chính quyền địa phương hai cấp, công việc còn bộn bề, thời gian chuẩn bị gấp, nhưng các Ðảng bộ phường, xã ở nhiều địa phương nỗ lực quyết tâm, tập trung cao độ tổ chức thành công Ðại hội nhiệm kỳ 2025-2030.

Chiến sĩ Hoàng Thượng Lân ở chiến trường.

Những người bạn mãi mãi tuổi 20

“Sáng mát trong như sáng năm xưa”... Ngày Quốc khánh 2/9 sắp đến, tôi bỗng nhớ câu thơ của nhà thơ Nguyễn Ðình Thi: “Nước chúng ta, Nước những người chưa bao giờ khuất”...

Giáo sư Nguyễn Đức Khương

Giáo sư Nguyễn Ðức Khương: Tài năng Việt toàn cầu - sức mạnh và nguồn lực chiến lược cho phát triển bền vững

Tại Hội nghị sơ kết 6 tháng đầu năm của Ban Chỉ đạo Trung ương về phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số, một trong những chỉ đạo quan trọng của Tổng Bí thư Tô Lâm là xây dựng chính sách đãi ngộ đặc biệt để thu hút ít nhất 100 chuyên gia hàng đầu về nước làm việc.

Chủ tịch UBND tỉnh Lâm Đồng (mới) Hồ Văn Mười trao đổi với người dân khi đến làm thủ tục hành chính tại phường Xuân Trường - Đà Lạt.

Nỗ lực phục vụ người dân tốt hơn

Từ ngày 1/7/2025, 34 tỉnh, thành phố sau sắp xếp, sáp nhập cùng mô hình chính quyền địa phương hai cấp chính thức được triển khai trên cả nước, mục tiêu cao nhất và xuyên suốt nhằm hướng tới nền hành chính quản trị hiện đại, sâu sát, gần dân, vì nhân dân phục vụ.

Lễ đón nhận Bằng xếp hạng Di tích lịch sử-văn hóa cấp tỉnh Địa điểm tưởng niệm Thanh niên xung phong ga Núi Gôi.

Ký ức không quên

Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, ga xép Núi Gôi nằm trên tuyến đường sắt huyết mạch gắn liền với những chiến công oanh liệt, lòng dũng cảm, xả thân hy sinh bảo đảm thông suốt các chuyến tàu chở hàng hóa, vũ khí, đạn dược và những đoàn quân chi viện cho chiến trường miền nam.

Lãnh đạo Ủy ban nhân dân tỉnh Lâm Đồng (mới) trao các Quyết định bổ nhiệm Giám đốc và Phó Giám đốc Sở Giáo dục và Đào tạo. Ảnh | MAI VĂN BẢO

Sinh ra từ làng, lớn lên cùng đất nước

Ðã hơn nửa tháng trôi qua, kể từ ngày 1/7. Như con tàu rời ga không tránh khỏi chộn rộn, rung lắc lúc đầu, guồng máy lãnh đạo từ cơ sở đến tỉnh, thành phố đã từng bước làm quen mô hình mới - chính quyền địa phương hai cấp.

Các đại biểu bỏ phiếu bầu Ban Chấp hành Đảng bộ phường Ngọc Khánh, quận Ba Đình (Hà Nội) khóa XIV.

Tiêu chuẩn và cơ cấu

Vẫn là câu chuyện tưởng như đã bàn tới bàn lui, nhưng lại luôn luôn nóng, nảy sinh nhiều tranh luận nhất. Vào “mùa” đại hội Ðảng các cấp, “mùa” sắp xếp tổ chức, bố trí lại cán bộ, chuyện dùng người càng trở nên cần kíp.

Nhiều bằng khen của các cấp, ngành là phần thưởng động viên chị Tạ Thị Thu Hương tiếp tục làm nhiều việc ý nghĩa cho cộng đồng.

Chị Hương “10 dìu 1”

Núi sông cách trở, người miền cao bên đỉnh núi Cà Ðam, núi Chúa gắn kết cộng đồng, chung tấm lòng chia ngọt, sẻ bùi dẫu cái ăn cái mặc đôi khi còn lo từng ngày, từng tháng.

Bác Hồ đọc Báo Nhân Dân tại chiến khu Việt Bắc. Ảnh | Tư liệu

Người sáng lập, người thầy vĩ đại của báo chí cách mạng Việt Nam

Bước vào làng báo từ năm 1917, nhờ thông minh và khổ luyện, chịu khó học hỏi, Bác Hồ đã trở thành một người viết báo xuất sắc. Những di sản quý báu của Người, trong đó có tư tưởng, đạo đức, phong cách báo chí Hồ Chí Minh sáng mãi trong lòng những người cầm bút, trong sự nghiệp báo chí cách mạng Việt Nam.

Bài viết của đồng chí Nguyễn Văn Linh đăng trên Báo Nhân Dân ngày 29/5/1987.

Tiếp nối “Những việc cần làm ngay” trong kỷ nguyên mới

Cả nước ta vừa long trọng kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại và sắp tới kỷ niệm 100 năm Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam. Chúng ta không bao giờ quên công ơn trời biển của Bác Hồ - người đã đặt nền móng cho sự ra đời và xây dựng nền Báo chí cách mạng Việt Nam.

Báo Thanh Niên số 71, ra ngày 28/11/1926.

Về nơi ra đời Báo Thanh Niên ở Quảng Châu

Ngày 21/6/1925, tại thành phố Quảng Châu, tỉnh Quảng Ðông (Trung Quốc), lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc và các thành viên của Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên đã tổ chức viết bài, biên soạn, in ấn, phát hành số 1 - báo Thanh Niên.