Trường Sa, gói tiếng lòng đại dương

Ai đó từng nói, ra đảo càng yêu hơn Tổ quốc mình. Quả thật, tình yêu ấy đến rất tự nhiên, lắng sâu, một tình yêu không thể diễn đạt hết nhưng luôn hiện hữu trong từng khoảnh khắc phút giây.

Nhà giàn Huyền Trân.
Nhà giàn Huyền Trân.

Hữu duyên với Trường Sa

Hết giờ nghỉ. Toàn tàu báo thức. Báo thức toàn tàu.

Vừa nghe âm thanh quen thuộc ấy vang lên trên tàu 561 đúng vào một buổi sáng được dự báo là trong xanh suốt ngày, mặt trời sẽ lên rực rỡ và biển sẽ rất đẹp, chúng tôi lập tức rời khỏi giường, tranh thủ vệ sinh cá nhân thật nhanh rồi ào lên boong lái để đón bình minh và tận hưởng làn gió mát lành sau một đêm dài lênh đênh giữa biển khơi. Không ai muốn bỏ lỡ khoảnh khắc mặt trời từ từ nhô lên khỏi mặt nước, ánh vàng óng ánh trải dài tít tắp. Cả nhóm thay nhau chụp ảnh, quay video. Mặt trời trên biển dậy sớm hơn, lớn hơn và đẹp hơn rất nhiều so với đất liền.

Mỗi chuyến đi là một trải nghiệm, một kỷ niệm không thể nào quên. Năm 2023, phòng chúng tôi có tới 18 người. Chiếc giường nhỏ xinh vừa đủ để chúng tôi nghiêng người “lăn” vào nghỉ ngơi. Cả đoàn hơn 230 người chia thành 9 trung đội, cùng nhau tham gia các hoạt động như liên hoan văn nghệ, thi báo tường, làm thơ về biển đảo, thi ảnh đẹp… Dù chật chội song ai nấy đều cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc.

Năm nay, điều kiện tốt hơn, phòng chỉ có 6 người, rộng rãi, thoáng mát và vệ sinh khép kín. Vì là tàu Quân y 561 chuyên khám bệnh, cấp thuốc, cấp cứu cho cán bộ, chiến sĩ và ngư dân Trường Sa nên chúng tôi hoàn toàn yên tâm về sức khỏe trong suốt hải trình. Một vài chị em trong phòng bị say sóng và ho, tôi nhanh nhảu đến gõ cửa phòng siêu âm ở Khu C xin thuốc mang về.

Đoàn công tác số 22 lần này quy tụ các đại biểu đến từ nhiều tỉnh phía nam cùng Hiệp hội Doanh nghiệp nhỏ và vừa Việt Nam, Câu lạc bộ Sao Vàng đất Việt (Tổng công ty Hàng hải Việt Nam), đoàn văn công và phóng viên báo chí một số văn nghệ sĩ. Đoàn khởi hành từ Cảng Cát Lái, TP Hồ Chí Minh, do Đại tá Cao Văn Sơn, Phó Chủ nhiệm Hậu cần - Kỹ thuật Hải quân, Quân chủng Hải quân, làm Trưởng đoàn.

162.jpg
Giao lưu văn nghệ trên đảo.

Tiếng lòng nơi đầu sóng

Ở đảo Sinh Tồn, xuồng vừa cập bến, tôi lập tức tìm đến phòng chỉ huy để xin con dấu, mong muốn lưu giữ dấu ấn đặc biệt của hải trình này trong cuốn sách của mình, một thói quen đã có từ chuyến đi năm 2023.

Không quên “nhiệm vụ” quen thuộc, tôi tranh thủ hỏi thăm xem có đồng hương Quảng Bình (nay là Quảng Trị) nào trên đảo không. Thật may mắn, chỉ trong vài phút, tôi đã gặp được các anh Thương, Hùng, Sáu, Dương và Thế. Dưới bóng cây bàng vuông rợp mát, chúng tôi quây quần bên bộ ghế đá giữa sân, bắt đầu cuộc trò chuyện rôm rả. Những lời hỏi thăm, tiếng cười và những câu chuyện về đời lính biển đầy gian khổ nhưng cũng rất đỗi tự hào cứ nối tiếp nhau. Khuôn mặt ai nấy đều rạng rỡ, mọi mỏi mệt đều tan biến khi được gặp gỡ những người con cùng quê.

Trên đảo còn có thầy giáo Trương Hồng Lĩnh quê Nghệ An, người đã tình nguyện ra đảo dạy học và vừa hoàn thành chương trình Thạc sĩ trong các dịp hè. Lớp học của thầy chỉ vỏn vẹn 9 em từ mầm non đến tiểu học. Khi chúng tôi ghé thăm, lũ trẻ tinh nghịch chạy nhảy khắp sân, thầy mỉm cười nói, nhắc riết rồi mà tụi nhỏ vẫn cứ làm theo ý mình. Giọng thầy đầy yêu thương và trìu mến. Tôi xúc động khi nghe thầy kể về ngày biết tin ba sẽ ra Trường Sa, con gái thầy khi ấy mới ba tuổi đã òa khóc nức nở, níu ba lại không cho đi. Nhưng rồi, với tình yêu nghề, với niềm tin và lý tưởng của một người thầy nơi đảo xa, thầy đã gác lại nỗi niềm riêng để đến với học trò giữa trùng khơi. Thầy ra đảo từ tháng 9/2023 và vẫn còn ba năm nữa mới được trở về đất liền.

163.jpg
Thầy và trò trên đảo Sinh Tồn.

Ký ức xanh màu biển

Đến đảo Len Đao. Hòn đảo nhỏ đón chúng tôi với sự thân thuộc và gần gũi của giàn mướp ngọt, mướp đắng sai trĩu quả, những luống rau muống xanh mướt lá to hơn cả bàn tay tôi. Các chiến sĩ vừa bắt được hơn chục con ốc biển to, chúng tôi háo hức ríu rít chuyền tay nhau chụp ảnh như những đứa trẻ lần đầu thấy quà tặng của biển cả.

Từ lan-can nhà văn hóa đa năng nhìn ra biển, tôi trò chuyện cùng một bạn quay phim kênh Sa Pa TV. Cậu chia sẻ niềm vui, tự hào về khoảng thời gian quý giá lênh đênh biển cả, về những bức hình chân thực về các chiến sĩ đang làm nhiệm vụ trên tàu và các đảo. Cuộc trò chuyện ngắn ngủi nhưng cũng đủ để tôi nhận ra vẻ đẹp của Trường Sa hiện lên trong mầu xanh ngút ngàn, trong sắc đỏ lá cờ Tổ quốc tung bay giữa biển khơi, trong ánh mắt kiên cường của những người lính ngày đêm canh giữ chủ quyền và vẻ đẹp ấy còn lan tỏa từ trái tim của bất cứ ai đã từng một lần đặt chân lên đảo.

Tôi từng được chiêm ngưỡng những vườn rau xanh mát, tươi tốt ở các đảo chìm như Cô Lin, Len Đao, song khi đến Đá Đông C, tôi chỉ kịp nhìn thấy vườn rau số 1. Vườn rau số 2 nằm trên sân thượng của một căn nhà nhỏ, phía dưới là khu nuôi lợn và chó. Muốn lên đó, phải men theo chiếc thang gỗ. Qua ô cửa sổ tràn đầy nắng, hình ảnh một chú lợn đang ngóng nhìn ra ngoài khiến tôi xúc động. Cũng may, người bạn đồng hành của tôi, người luôn tò mò và trân quý từng lát cắt đời sống, đã không ngại leo lên tận nơi, ghi lại những bức ảnh về khu vườn nhỏ ấy. Giữa trùng khơi khắc nghiệt, một luống rau, một con vật, một bóng nắng trên nền xi-măng bạc mầu vẫn hiện hữu hiền lành và bình dị đến nao lòng.

Ở Đá Đông C, tôi tình cờ gặp lại anh Vũ Ngọc Quý, người Ba Đồn, vẫn với gương mặt rắn rỏi đen sạm, nụ cười thân thiện, giọng nói hiền hậu. Tôi từng gặp anh ở Sinh Tồn Đông, và giờ đây, anh được điều động về công tác tại Đá Đông A. Từ năm 2002, anh bắt đầu gắn bó với Trường Sa qua những chuyến chở vật liệu ra đảo. Mãi đến năm 2016, anh mới chính thức nhận nhiệm vụ tại Trường Sa Lớn và từ đó đến nay, anh âm thầm luân chuyển giữa nhiều điểm đảo. Lần này, anh được phân công hỗ trợ đoàn đại biểu ra thăm Đá Đông C. Anh kể, nhà có ba đứa con, đứa lớn năm nay vừa vào đại học. Bao mùa thi vắng bóng cha, bao dịp sum họp gia đình cũng chỉ là những cuộc gọi vội vàng. Có những người chọn biển cả, chọn nơi đầu sóng ngọn gió để phần bình yên gửi về đất liền là thế.

Những ô cửa biển

Năm nay, đoàn công tác số 22 là đoàn duy nhất được ghé thăm Nhà giàn DK1/7 - Huyền Trân. Thông thường, mỗi nhà giàn chỉ đón 2 đến 3 đoàn mỗi năm, nên cơ hội ấy đối với chúng tôi thật đáng quý. Nhiều đoàn vì sóng to, gió lớn, đến nơi rồi mà vẫn không thể lên được. Vậy nên, được đặt chân lên đây, được bám vào thanh vịn, được ngước nhìn cột ăng-ten giữa trời, được nghe tiếng gió biển ở tầng cao nhất đã là đặc ân, là điều may mắn không dễ gì lặp lại lần hai.

Tôi từng có một kỷ niệm đặc biệt với những ô cửa sơn vàng trên nhà giàn DK1/2 - Phúc Tần. Hình ảnh ấy đã đi vào thơ tôi với tên gọi “những ô cửa biển”. Giờ đây, đứng trước khung cửa sơn vàng quen thuộc, bao ký ức lại dội về. Tôi và anh bạn nhà văn đã chụp thêm nhiều bức ảnh bên khung cửa ấy. Nhà giàn DK1/7 - Huyền Trân vẫn vị gió mặn, sắc trắng của mây bay và sắc vàng ấm áp của ô cửa như ở DK1/2 - Phúc Tần, song đối với chúng tôi, mọi thứ đều mới lạ. Bởi, mỗi nhà giàn đều có những nỗi niềm, những câu chuyện riêng.

Chia tay nhà giàn, mưa đổ xuống như trút. Tàu hú còi tạm biệt. Trong làn mưa trắng xóa, các chiến sĩ vẫn đứng trên sàn thép, giơ cao lá cờ đỏ sao vàng, vẫy chào đoàn công tác. Không ai bảo ai, tất cả chúng tôi đều ùa lên boong tàu, đứng dầm mưa vẫy lại. Lòng tôi và có lẽ cả trăm đại biểu trên tàu cũng đang mưa.

Về đến đất liền, những hình ảnh về đảo chìm, đảo nổi và những nhà giàn sừng sững giữa biển khơi vẫn đọng mãi trong tâm khảm tôi. Cầm trên tay món quà từ anh Nguyễn Văn Thắng, người Hà Nội với 13 năm gắn bó cùng biển đảo, một con ốc biển có khắc dòng chữ “Kỷ niệm đảo Đá Thị”, tôi khẽ đưa nó lên tai. Tiếng vọng từ vỏ ốc như gói trọn tiếng lòng đại dương, sự kiên cường của những người lính biển đêm ngày canh giữ và cả những bài học vô giá về sự sống mà tôi đã cảm nhận được từ hải trình này.

Phía nhà cấp I của đảo Len Đao, tôi bắt gặp dòng chữ vàng nổi bật trên nền đỏ “Quyết chiến, quyết thắng. Biết đánh, biết thắng”. Khẩu hiệu ngắn gọn hào sảng như tiếp thêm sức mạnh cho những người lính nơi đầu sóng ngọn gió.

Có thể bạn quan tâm

Duy trì tiêm phòng cúm định kỳ là cách tốt nhất tăng cường hệ miễn dịch để bảo vệ bản thân và cộng đồng. Ảnh: HẢI NAM

Không nên lạm dụng thuốc Tamiflu

Năm 2025 được xem là một trong những năm có khí hậu cực đoan nhất, với bão mạnh, mưa lớn và lũ lịch sử diễn ra liên tục trên diện rộng. Cùng lúc đó, số ca cúm mùa tại Việt Nam đang tăng nhanh, đặc biệt là cúm A/H3N2.

Bệnh nhi mắc cúm A điều trị tại Bệnh viện Nhiệt đới Trung ương. Ảnh: THANH SƠN

Chủ động kiểm soát dịch bệnh cuối năm

Thời tiết lạnh, độ ẩm cao và hoạt động cộng đồng dày đặc dịp cuối năm khiến nguy cơ bùng phát dịch lớn hơn, buộc cơ quan y tế và các gia đình phải cảnh giác và siết phòng ngừa sớm.

Đừng để bão trôi đi trong im lặng

Tổn thất nặng nề do bão lụt nên là một trong những nội dung chính về phần tồn tại, hạn chế trong báo cáo tổng kết của nhiều địa phương. Và làm gì để chuẩn bị trước cho sự chống, chịu, giảm thiểu thiệt hại đến mức thấp nhất, cũng phải là mục tiêu hàng đầu ở phần phương hướng năm tới.

Đồng hành cùng con. Ảnh: NAM HẢI

Nỗi niềm của “phụ huynh số”

Lo ngại trước những hệ lụy xấu từ thiết bị thông minh, nhiều phụ huynh chọn phương pháp giáo dục con theo cách trở thành “phụ huynh số”. Họ tự học hỏi, cập nhật những kiến thức về công nghệ, vạch ra được những giới hạn và đồng hành cùng con tiếp cận, chinh phục thế giới tri thức rộng mở.

Doanh nghiệp chế biến nông sản Bh.nong của cô gái Võ Thị Minh Nga (Đà Nẵng) tạo việc làm ổn định cho 20 lao động nữ tại địa phương.

Mong phát huy hướng đi bền vững và nhân bản

Sau khi loạt bài “Thiên đường” bất ly hương” được đăng tải trên Thời Nay từ số 1653 đến 1656, nhiều chuyên gia, nhà nghiên cứu và những người trực tiếp thực hành mô hình phát triển cộng đồng đã có những phản hồi tâm huyết.

Rất cần các biện pháp khơi dậy văn hóa đọc.

Kéo độc giả lại với tác phẩm văn học

Các phương tiện nghe nhìn, kênh giải trí trên mạng xã hội lên ngôi, người mua và đọc sách văn học ngày càng ít. Người cầm bút phải tiếp tục sáng tạo, mài giũa, nâng cao chất lượng tác phẩm hơn nữa để kéo độc giả lại với tác phẩm văn học.

Các tàu cá ở Gia Lai đã nhận thức rõ tầm quan trọng về khai thác thủy sản bất hợp pháp và chấp hành nghiêm chỉnh về chống khai thác IUU.

Gia Lai quyết tâm gỡ “thẻ vàng” IUU

Thực hiện quyết tâm của Chính phủ về chống khai thác hải sản bất hợp pháp, tỉnh Gia Lai đang triển khai chiến dịch tổng lực từ tỉnh đến từng xã, phường. Nhờ đó, công tác quản lý được siết chặt đến từng con tàu, từng vị trí neo đậu.

Vườn sầu riêng ở tỉnh Gia Lai.

Xuất khẩu sầu riêng bền vững

Từ đầu năm 2025, sầu riêng của nước ta liên tục bị Trung Quốc từ chối nhập khẩu, vì vi phạm một số quy định về chất lượng sau thu hoạch và nhập khẩu, giá bán sầu riêng ở trong nước giảm sâu.

Mỗi phiên chợ giao dịch hàng nghìn con trâu, bò với giá trị trên dưới 50 tỷ đồng.

Chợ trâu, bò giữa lưng trời

Khi sương mù còn đặc quánh, phủ trắng trên những mái nhà sàn, thì ở một thung lũng nhỏ nơi lưng chừng núi Nghiên Loan, nhịp sống đã hối hả. Đó là phiên chợ "đặc biệt" của cả khu vực miền núi phía bắc - Chợ trâu, bò Nghiên Loan (xã Nghiên Loan, Thái Nguyên).

Tư vấn tuyển sinh tại Đại học Bách khoa. Ảnh: ĐÔNG BẮC

Giảm số lượng phương thức xét tuyển đại học

Bộ Giáo dục và Đào tạo vừa công bố kế hoạch tuyển sinh đại học, cao đẳng năm 2026 với nhiều điểm mới, trong đó Bộ yêu cầu các trường đại học sớm công bố đề án tuyển sinh 2026, giảm phương thức xét tuyển, bảo đảm công bằng, minh bạch.

Đón đọc Thời Nay số 1657, phát hành thứ hai, ngày 1/12

Đón đọc Thời Nay số 1657, phát hành thứ hai, ngày 1/12

Luật Đầu tư theo phương thức đối tác công tư (PPP) sau khi được hoàn thiện với các điều chỉnh giai đoạn 2024-2025 đang tạo khuôn khổ pháp lý minh bạch và ổn định hơn cho huy động vốn tư nhân vào hạ tầng. Vai trò then chốt của Luật PPP trong mục tiêu tăng trưởng, bài trang nhất.

Chị Luôn truyền đạt nguyện vọng của người dân thôn 1 đến lãnh đạo xã Trà Tập.

Bên kia sông Tăk Viêu

Đoạn sông Tranh chia đôi bờ Nam Trà My và Trà Tập (TP Đà Nẵng), được người Xơ Đăng gọi là sông Tăk Viêu. Bên kia sông Tăk Viêu là 8 ngôi làng nằm biệt lập của người Xơ Đăng. 

Đón đọc Thời Nay số 1656, phát hành thứ năm, ngày 27/11

Đón đọc Thời Nay số 1656, phát hành thứ năm, ngày 27/11

Đảng và Nhà nước thời gian qua đã có thêm nhiều chính sách nhân văn trong lĩnh vực giáo dục. Tuy nhiên, nếu không có cơ chế phân bổ nguồn lực đủ sát, các chính sách nhân văn này có nguy cơ đi chệch mục tiêu, dẫn đến tình trạng Bao cấp cho người… giàu. Vấn đề được bàn luận trên mục Thời đàm.

Dự án Apple Ipad nhằm phát triển năng lực số bằng tiếng Anh ở một số trường tại Hà Nội. Ảnh: NSHN

Thiếu giáo viên là "nút thắt" lớn

Quá trình thực hiện việc triển khai dạy tiếng Anh như ngôn ngữ thứ hai ở các trường phổ thông (ESL) gặp trở ngại lớn khi nguồn giáo viên chưa đáp ứng cả về số lượng lẫn chất lượng.

Phần mềm ứng dụng AI trong chẩn đoán ung thư phổi được trưng bày và giới thiệu tại triển lãm 80 năm hành trình Độc lập-Tự do-Hạnh phúc.

Thêm cơ hội sống cho bệnh nhân ung thư phổi

Một hệ thống trí tuệ nhân tạo được phát triển dựa trên dữ liệu thuần Việt đã được các chuyên gia công nghệ phát triển, giúp hỗ trợ đắc lực trong chẩn đoán sớm ung thư phổi, tăng thêm cơ hội sống cho người bệnh. Dự án là kết quả hợp tác liên ngành của các chuyên gia hàng đầu trong 3 lĩnh vực: Công nghệ, y học và AI.

Thương về khúc ruột miền trung

Thương về khúc ruột miền trung

Hay tin mưa lũ gây ngập lụt, cô lập nhiều xóm làng tại tỉnh Gia Lai khiến bà con thiếu cái ăn, đói rét nhiều ngày liền, từ TP Đà Nẵng, anh Đặng Quốc Thịnh (SN 1988, phường Cẩm Lệ) cùng bạn bè tức tốc lên đường.

Đoàn Thái Cúc Hương.

Thế giới cổ tích từ giấy dó

Một tâm hồn nghệ sĩ, một bàn tay khéo léo như nghệ nhân, những câu chuyện bất tận về văn hóa truyền thống và luôn khiêm tốn nhận mình là một thợ thủ công.

Việt Nam đang ngày càng trở thành điểm đến hấp dẫn thu hút du khách. Ảnh: NAM NGUYỄN

Việt Nam - Điểm hẹn của thế giới

Với cảnh quan phong phú, ẩm thực đặc sắc, con người thân thiện, Việt Nam đang ngày càng khẳng định sức hút trên bản đồ du lịch thế giới. Chỉ trong 10 tháng đầu năm 2025, cả nước đã đón hơn 17,2 triệu lượt khách quốc tế, tăng 21,5% so cùng kỳ năm trước.