Bàn về lý luận phê bình văn học để chung nhiều mối lo

Như một sự bổ khuyết ngẫu nhiên nhưng cần thiết cho các hội thảo nhìn lại 50 năm văn học từ khi đất nước thống nhất, 40 năm văn học từ Đổi mới đến nay, hội thảo về lý luận phê bình (LLPB) văn học gần bốn thập kỷ qua tập trung vào lĩnh vực còn ít được bàn đến.

Nhiều mong mỏi tiếp sức cho lý luận phê bình văn học đã được chia sẻ tại hội thảo. Ảnh: BTC cung cấp
Nhiều mong mỏi tiếp sức cho lý luận phê bình văn học đã được chia sẻ tại hội thảo. Ảnh: BTC cung cấp

1. Nhìn chung các hội thảo khác bàn nhiều hơn về sáng tác, ngay cả dịch thuật cũng thưa thoáng. Cho nên “may mắn” có hội thảo khoa học “LLPB văn học Việt Nam từ đổi mới 1986 đến nay: Thực trạng và định hướng phát triển" vừa được Viện Văn học tổ chức để các chuyên gia LLPB dành thời gian băn khoăn và kỳ vọng cho dòng chảy học thuật văn chương, vốn được xác định là một nền tảng rất quan trọng của văn học nước nhà.

Với những đúc kết công phu, các chuyên gia có thâm niên đưa ra những nhận định khá sáng rõ và không ít thú vị cho thấy, hoạt động LLPB văn học dù tưởng chừng thâm sâu, mô phạm và… “khô khan”, không tung tẩy, phóng túng như sáng tác nhưng cũng đã trải nhiều bến bờ, thời đoạn, thăng trầm. PGS, TS Trịnh Bá Đĩnh, Hội đồng LLPB - Hội Nhà văn Việt Nam chia ra ba chặng phê bình mà theo ông, phải tính từ đầu những năm 80 với phê bình chủ thể; từ khoảng giữa những năm 90 với phê bình học thuật và giai đoạn 3 những năm gần đây với phê bình văn hóa. Có điều, hơi đáng muộn phiền khi cùng với sự đua nở về trường phái, mở rộng về phương pháp với nhiều thành quả đáng ghi nhận, thì phê bình học thuật ngày càng “lu mờ”, ít người đọc. Khoảng năm 1986, có công trình in đến 8.000 cuốn, khoảng đầu những năm 2000, có công trình chỉ in khoảng 2.000 cuốn, và đến thời điểm hiện tại thì người ta thường chỉ in 200-300 cuốn, PGS, TS Trịnh Bá Đĩnh thí dụ.

GS Phong Lê, nguyên Viện trưởng Văn học cũng đưa ra nghịch lý khi nhìn lại khoảng ba thập kỷ qua và đặt câu hỏi: Phê bình chuyên nghiệp là ai, ở đâu, thật khó tìm với lẻ tẻ dăm chục người ở một số viện, nhà trường. Tính chuyên nghiệp của phê bình là đáng hồ nghi. Trong khi nhiều lĩnh vực khác ngày càng chuyên nghiệp thì phê bình lại ngược lại - GS so sánh và lấy làm tiếc khi nhiều luận văn ở các trường cập nhật đời sống văn học đương đại nhưng rồi lại “ngủ yên” trong kho.

2. Tuy nhiên không bi quan, mặc dù chứng kiến cảnh không ít bạn trẻ có thể bỏ vài triệu đồng mua vé xem ca nhạc nhưng không mua đọc một cuốn sách nói chung chứ chưa nói đến sách phê bình, các chuyên gia “đọc” ra nhu cầu thay đổi cũng như đề xuất về những thay đổi cho phê bình văn học thích ứng với đời sống đương đại. Từ nhận định của GS Phong Lê về sự bùng nổ của giải trí, internet, mạng xã hội và kinh tế thị trường thì phê bình văn học cũng phải chịu tác động, TS Hà Thanh Vân, Trung tâm Xúc tiến Văn hóa Nghệ thuật Việt Nam, đưa ra nhiều đề xuất thay đổi, khi mà phê bình truyền thông bùng nổ, phê bình mạng xã hội phát triển, phê bình kỹ thuật số xuất hiện gồm cả sự tham gia phê bình của công chúng; cùng với các hiện tượng tự phê bình, tự tiếp thị của nhà văn… Theo TS Hà Thanh Vân, đây thật sự là thách thức cho việc dung hòa tính học thuật và tính đại chúng. Do đó cần có sự thay đổi tư duy từ phán xét sang đối thoại, từ đóng kín sang liên ngành và từ độc quyền sang chia sẻ. “Mạng xã hội giúp nhà văn, nhà phê bình đến gần hơn với công chúng. Nhiều người chưa hiểu hết sức mạnh của chuyển đổi số, mạng xã hội, internet. Phê bình không thể chậm chân”, TS Hà Thanh Vân nhấn mạnh.

Mong mỏi chung của nhiều chuyên gia là dù thế nào cũng cần nâng cao hơn vị thế của hoạt động LLPB trong đời sống văn học và rộng hơn là đời sống văn hóa. Bởi dù thích ứng thế nào thì vẫn luôn cần duy trì và tăng cường tính khoa học của LLPB. Có thể các hoạt động truyền thông sôi nổi bằng nhiều hình thức giúp người đọc đến gần hơn với tác phẩm văn học, nhưng sự dễ dãi, những chiêu PR và sự suy giảm của đạo đức nghề nghiệp sẽ dễ gây ảnh hưởng xấu đến năng lực đọc, hiểu, cảm nhận văn chương của công chúng phổ thông. Và nếu không chỉ rõ những cái hay, cái dở của các sáng tác văn học, thì hoạt động LLPB dễ đánh mất vai trò ghi nhận, đồng hành, gợi mở cho sáng tạo. Chính các nhà LLPB cũng tự nhắc nhở, cảnh báo trong giới nghề của mình về quan điểm làm nghề, ý thức trách nhiệm, phương pháp nghiên cứu và áp dụng các lý thuyết từ nước ngoài. Như PGS, TS Phan Trọng Thưởng, nguyên Phó Viện trưởng Văn học cảm nhận thì trong phê bình có sự loạn chuẩn, lệch chuẩn. Còn PGS, TS Nguyễn Văn Dân, nguyên Phó Viện trưởng Thông tin Khoa học xã hội, Viện Hàn lâm Khoa học xã hội Việt Nam thì cảm thấy một số tác giả quá say mê lý thuyết, gây cảm giác nghiên cứu vì nghiên cứu chứ không phải nghiên cứu vì văn học…

Dù đã đón nhận mấy chục tham luận, ý kiến, nhưng còn nhiều điều đáng bàn nữa từ hội thảo vừa diễn ra. Trong đó, không thể bỏ qua câu chuyện tiếp tục xây dựng chính sách, cơ chế cho hoạt động nghiên cứu, công tác LLPB. Dường như nhiều câu hỏi còn đang ngổn ngang về chế độ đãi ngộ các nhà LLPB, về diễn đàn báo chí-truyền thông để lan tỏa các tác phẩm và giá trị của LLPB, về đòi hỏi với chính các đơn vị nghiên cứu và giảng dạy lĩnh vực văn học trong việc chủ động đưa các công trình nghiên cứu, tiếng nói phê bình của mình thấm sâu hơn vào giới văn chương và xã hội.

Có thể bạn quan tâm

Lời thì thầm sau bão giông

Lời thì thầm sau bão giông

“Có một lòng phố ở trong lòng mình” (NXB Văn học) là cuốn tản văn mới nhất của tác giả Lê Hoài Việt. Câu chữ của Việt trong những bài viết ngắn đầy tính tự sự, tâm tình.

Tranh trong tập thơ "Sen".

Gần 80, “yêu như lửa đỏ”

Tuổi 78, nhà thơ Thế Hùng ra tập thơ “Sen” (NXB Mỹ thuật), chỉ để nói chuyện… yêu. Cuộc ra mắt diễn ra tại Hội Liên hiệp Văn học nghệ thuật Hà Nội, 19 Hàng Buồm, sáng 29/12 giữa nhiều bạn văn nghệ sĩ thân mến ông.

Tết miền Tây. Ảnh: ANH QUÂN

Mùa đặc sắc khắp ba miền

Trong những ngày cuối tuần qua, một loạt sự kiện đáng chú ý cùng diễn ra và sẽ lần lượt diễn ra một cách đặc sắc ở khắp ba miền.

Dịch giả Đoàn Tử Huyến. Hí họa của Nhâm Văn Hán

Từ màu sắc tuổi thơ đến nét vẽ hí họa

Có những con người bước vào nghệ thuật bằng con đường chính quy, được đào tạo bài bản, có thầy có lớp. Nhưng cũng có những người đến với nghệ thuật bằng sự tình cờ, bằng niềm đam mê âm ỉ từ thuở nhỏ, rồi tự mình mày mò, thử nghiệm, tự mình bước đi trên con đường sáng tạo. Trong số đó điển hình có họa sĩ hí họa Nhâm Văn Hán…

Biếm họa nhân vật của họa sĩ Dũng Choai.

Nhà báo “chân quê”

Phòng làm việc của anh ở trong cùng hành lang tầng ba cơ quan mặt trận tỉnh Nam Định cũ. Trên lan-can trước cửa, phía dưới tấm biển văn phòng đại diện đã bạc mầu vì nắng mưa, là chậu hoa nho nhỏ và một cái xô đựng… điếu cày.

Ảnh: BẮC SƠN

Mì quảng bình dân ba sao

Dạo một vòng quanh thành phố Đà Nẵng, những con đường ồn ào, tấp nập của khách du lịch, hầu hết khách sạn, nhà hàng, quán ăn đều đầy ắp bóng người.

Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh giao lưu, tặng chữ ký độc giả Hà Nội nhân ra mắt cuốn sách “Cô bé hàng xóm và bốn viên kẹo”. Ảnh: THANH BÌNH

“Khi viết, tôi thấy rõ là mình đang sống”

Cuối năm, nhà văn Nguyễn Nhật Ánh thật bận rộn. Ông vừa ra mắt tập truyện “Cô bé hàng xóm và bốn viên kẹo” với những buổi gặp gỡ, tặng chữ ký bạn đọc tại Hà Nội và TP Hồ Chí Minh. Ở tuổi ngoài 70, ông vẫn là một trong những nhà văn có sức hút bền bỉ nhất Việt Nam.

Nhà xuất bản Hội Nhà văn đã trở thành một địa chỉ tổ chức nhiều sự kiện văn hóa, nghệ thuật. Ảnh: ANH QUÂN

Bề bộn việc từ hội nghị cuối năm Hội nhà văn

Có nhiều thông tin và chia sẻ đáng suy ngẫm qua hội nghị tổng kết năm 2025 của Hội Nhà văn Việt Nam, đặt trong mối liên kết của Hội với Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch… - những đoàn thể, cơ quan quản lý nhà nước có khả năng sát cánh với Hội nhiều hơn.

Nguyễn Gia Linh nhận giải thưởng từ ban tổ chức.

“Em mong dòng nhạc dân gian cũng sẽ chọn mình”

Vượt lên gần 1.000 thí sinh tại cuộc thi Tiếng hát Hà Nội 2025, Nguyễn Gia Linh - cô gái 16 tuổi đến từ Ninh Bình, hiện là sinh viên Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam - đã xuất sắc giành Giải nhì phong cách dân gian (không có Giải nhất).

Di sản trong dòng chảy đương đại

Di sản trong dòng chảy đương đại

Trưng bày “Di sản văn hóa Việt Nam - Sức sống từ truyền thống đến hiện đại” vừa khai mạc tại Hoàng thành Thăng Long, mang bức tranh tổng thể, sinh động về kho tàng di sản phong phú của Việt Nam.

Gió mới trên giấy Dó

Gió mới trên giấy Dó

Triển lãm “Góp Dó 3 - Gió mới đầu năm” là cuộc hội tụ nghệ thuật với trọng tâm là giấy Dó, nơi mỗi nghệ sĩ tiếp cận giấy bằng một nhịp điệu và ngôn ngữ riêng.

Minh họa: ĐOÀN ĐỨC HÙNG

Món quà của ông già Noel

Lâm rời khỏi công ty khi trời đã tối đen. Mùa đông ngày ngắn đêm dài. Mới hơn 5 giờ chiều, hoàng hôn đã ý nhị nhường chỗ cho màn đêm.

“Xã hội giàn khoan” giữa trùng khơi

“Xã hội giàn khoan” giữa trùng khơi

Nhắc đến Trương Anh Quốc, những ai quan tâm đến văn chương biển đảo hẳn không còn xa lạ bởi anh đã sớm tạo dấu ấn với đề tài này và nhiều lần được vinh danh ở các cuộc thi.

Họa sĩ, liệt sĩ Tô Ngọc Vân.

Triển lãm về hành trình nghệ sĩ - chiến sĩ

Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam vừa lần đầu tiên ra mắt chuyên đề trưng bày đặc biệt về họa sĩ, liệt sĩ Tô Ngọc Vân (1906-1954), một trong những danh họa tiêu biểu nhất của mỹ thuật Việt Nam hiện đại.

Bác Nguyễn Hưng Canh giới thiệu kỷ vật chiến tranh khi nói chuyện với học sinh tại các trường.

Cựu chiến binh truyền lửa đến học đường

Các thế hệ học sinh ở Hạ Hòa (Phú Thọ) đều biết đến bác cựu chiến binh Nguyễn Hưng Canh, luôn có mặt tại các trường để tham gia giáo dục truyền thống cho hàng chục nghìn học sinh.

5 cựu sinh viên khoa Lịch sử, từ trái sang: Ngô Ngọc Thắng (K15), Nguyễn Đình Lê (K14), Lê Tất Vinh (K16), Ngô Đăng Tri (K15), Đặng Công Nga (K13) tại A-tô-pơ (Lào) tháng 3/1973.

Mãi ca bài ca người lính

Trang sách “Hồi ức lính sinh viên” (truyện ký, NXB Văn học) của tác giả Nguyễn Văn Nọi đã gấp lại, nhưng vẫn như đang hiển hiện:

Gần 75 tuổi, bà Bài vẫn giữ nguyên “danh hiệu” làm cá giỏi nhất chợ, khách nào ghé cũng khen.

Bà lão ở chợ cá Thanh Hà

Ghé Hội An, ngoài dạo phố cổ ăn mấy món quen, uống ly nước mát, tôi luôn dành thời gian thăm chợ, tìm chút quà quê đem về phố. Lần nọ, lục tục từ 2 giờ sáng, vừa kịp xem cảnh chợ cá Thanh Hà nhộn nhịp bên sông Thu Bồn. Ở đó, tôi gặp bà Bài, người gắn đời mình với nghề bán cá hơn 60 năm ròng.

Hội sách Giáng sinh 2025

Từ ngày 19 đến 21/12, tại Bảo tàng Phụ nữ Việt Nam (36 Lý Thường Kiệt, Hà Nội), Hội sách Giáng sinh 2025 - Không gian của người yêu sách đã trở thành điểm hẹn văn hóa của cộng đồng bạn đọc Thủ đô.

Ứng dụng AR "chắp cánh" triển lãm rối nước

Ứng dụng AR "chắp cánh" triển lãm rối nước

Tái hiện lịch sử và giá trị nghệ thuật của múa rối nước, triển lãm "THE ARt of WATER" do nhóm sinh viên Viện Báo chí - Truyền thông (Học viện Báo chí và Tuyên truyền) phối hợp tổ chức, vừa diễn ra tại Trung tâm Điều phối các Hoạt động sáng tạo Hà Nội (Bảo tàng Hà Nội).

Xinh xắn những món đồ len Đà Lạt.

Đan những sợi ký ức

Lâu rồi, ngày tôi còn bé thơ, chìm trong cái lạnh bồng bềnh của xứ thông, bên ô cửa những ngôi nhà gỗ lúp xúp, hình bóng những người phụ nữ ngồi đan áo len luôn đem đến cho tôi cảm giác mình là chú ngựa nhỏ dừng chân trên thảo nguyên bình yên.