Huyền thoại bóng bàn Vũ Mạnh Cường:

“Làm thầy cũng giống như người trông trẻ”

Ba lần vô địch SEA Games, bảy lần vô địch quốc gia nhưng trong vai trò một người thầy, cảm giác chiến thắng với huyền thoại bóng bàn Việt Nam Vũ Mạnh Cường vẫn đầy cảm xúc. Hành trình 15 năm bắt đầu từ con số không, cựu tay vợt người Hải Dương giúp T&T Hà Nội trở thành thế lực hàng đầu ở Giải Vô địch Bóng bàn quốc gia Báo Nhân Dân, đóng góp nhiều gương mặt xuất sắc cho đội tuyển và còn hơn thế nữa...
Ảnh: Minh Tân
Ảnh: Minh Tân

Hạnh phúc với “hat-trick” HCV

Xin chúc mừng ông khi T&T Hà Nội thắng lớn tại Giải Vô địch Bóng bàn quốc gia Báo Nhân Dân lần thứ 41 vừa qua, với thành tích 3 HCV ở các nội dung đồng đội nam, đôi nam và đôi nữ. Cảm giác của ông thế nào khi các học trò có giải đấu rất thành công?

Giải năm nay có số lượng tham dự đông hơn mọi năm, bên cạnh những gương mặt cũ cũng có một số gương mặt trẻ U18 khá triển vọng. Chúng tôi chỉ đăng ký chỉ tiêu giành 1-2 HCV, nhưng các VĐV đã thi đấu xuất sắc, đặc biệt ở nội dung đồng đội, qua đó giành tổng số 3 HCV. Không chỉ là thành tích, mà chứng kiến các VĐV do chính mình tuyển chọn và đào tạo ngày một trưởng thành, tôi rất hạnh phúc.

Chỉ tiếc cặp đôi Mai Ngọc-Anh Hoàng được đánh giá cao nhưng bị loại ở bán kết nội dung đôi nam nữ do quá tải vì phải thi đấu liên tục ở nhiều nội dung. Nhìn chung các VĐV đều đã nỗ lực hết sức rồi.

Ông là người giành tới 3 HCV SEA Games, 7 HCV quốc gia, điều mà khó VĐV nào có thể vượt qua. Chứng kiến các học trò thi đấu, ông có nhớ về chính mình?

Năm 1987, lần đầu tôi tham dự Giải Vô địch Bóng bàn quốc gia. Khi đó tôi chỉ mới 14-15 tuổi mà được góp mặt ở giải đấu lớn nên hơi run. Dù vậy, tôi thấy rất may mắn vì được thi đấu và xem các thế hệ đàn anh như Trần Tuấn Anh hay Nguyễn Đức Long của Hải Dương, người sau này là Trưởng Bộ môn bóng bàn Tổng cục TDTT (nay là Cục TDTT) so tài.

Ở giải đầu tiên, tôi chỉ đặt mục tiêu học hỏi. Tới năm 1990, tôi vào chung kết và thua Trần Tuấn Anh tại Đại hội TDTT toàn quốc, khi đó mới 16 tuổi. Năm 1991 thì tôi bị loại sớm, còn năm 1992 chỉ vào tới vòng 1/8. Năm 1993, tôi có danh hiệu vô địch đầu tiên. Với một VĐV trẻ, tâm lý luôn là vấn đề khó vượt qua nhất. Tôi phải mất tới 6 năm mới có chức vô địch Giải bóng bàn quốc gia.

So với thời của ông, kỹ-chiến thuật của các VĐV bây giờ có gì khác biệt?

Trình độ chuyên môn của các cháu hiện giờ tốt hơn, mặt bằng chung cao hơn so với thời của chúng tôi. Về kỹ thuật, các VĐV cũng có nhiều sự cải tiến, nâng cấp. Đơn cử như ngày xưa chúng tôi đánh vợt 38, còn giờ mặt vợt là 40 nên cũng có khác biệt.

Từ số 0 tới thế lực bóng bàn Việt Nam

Năm 1998, ông quyết định rời Hải Dương để tới Hà Nội đầu quân cho bầu Hiển. Đó là một bước ngoặt trong sự nghiệp huấn luyện của ông?

Từ vị trí là Trưởng Bộ môn bóng bàn của một tỉnh có phong trào bóng bàn phát triển như Hải Dương, khi chuyển lên T&T Hà Nội, tôi gặp nhiều khó khăn. Ngày mới về, Trung tâm T&T Hà Nội cơ sở vật chất gần như không có gì cả, con người cũng không có.

Sau đó, tôi phải đi tuyển quân trên cả nước, xa nhất là ở Đắk Lắk, Đắk Nông, Bình Dương... Để thuyết phục các VĐV theo bóng bàn là cả một vấn đề. Khi đó Trung tâm của mình chưa được ai biết đến. Tôi phải làm từ đầu, rất vất vả, mệt mỏi.

Ông có nhớ đã từng đào tạo bao nhiêu tài năng bóng bàn Việt Nam?

Nói thật là tôi không nhớ. Khi ở Hải Dương, nhà vô địch quốc gia Nguyễn Đức Tuân là một trong những VĐV được tôi tuyển chọn và đào tạo. Khi chuyển lên Hà Nội, tôi có các học trò xuất sắc như Trần Tuấn Quỳnh, sau này có Trần Mai Ngọc, Đinh Anh Hoàng... Tất cả cũng đều là tuyển thủ quốc gia và đạt nhiều thành tích trong nước, quốc tế.

Còn ở Trung tâm T&T Hà Nội, quân số hiện giờ là 43 người bao gồm cả HLV và VĐV. Để có được số lượng như vậy, chúng tôi phải trải qua một hành trình dài, đào tạo VĐV từ tuyến trẻ. Mình không thể làm từ ngọn được, mà phải đi từ lứa U7, U9. Hầu như các VĐV có được thành công như Anh Hoàng hay Mai Ngọc đều học bóng bàn từ 7-9 tuổi. Họ phải xa nhà nhiều năm.

Điều tôi vui nhất là luôn được ông bầu Đỗ Quang Hiển ủng hộ, được anh em ban huấn luyện, các VĐV một lòng, một dạ với mình cùng xây dựng đội bóng. Cá nhân tôi không thể làm được điều gì lớn lao. Mình cố gắng mà ban huấn luyện hay VĐV không cố, lãnh đạo không tạo điều kiện thì cũng khó đi đến đâu.

Trong ngần ấy năm trời, ông phải đóng nhiều vai để giúp các VĐV phát triển toàn diện?

Mình vừa phải là HLV, vừa là một người trông trẻ, giống như người cha trong gia đình. Từ chuyện ăn uống, ốm đau, bệnh tật tôi đều phải có trách nhiệm vì bố mẹ các cháu ở xa không ra Hà Nội được. Tôi rất nghiêm khắc với VĐV. Sự kỷ luật là yếu tố rất quan trọng để các VĐV bước vào con đường chuyên nghiệp.

HLV Mạnh Cường hướng dẫn trò cưng Trần Mai Ngọc. Ảnh: Duy Linh
HLV Mạnh Cường hướng dẫn trò cưng Trần Mai Ngọc. Ảnh: Duy Linh

Và một trong những người “con” đó là Trần Mai Ngọc, nhà vô địch quốc gia khi mới 17 tuổi và vừa giành HCV SEA Games 32 đôi nam nữ cùng Anh Hoàng sau 26 năm chờ đợi?

Đặc tính của Ngọc là VĐV tay trái nên quả giật phải rất chuẩn. Thứ hai là quả giao bóng của cháu rất tốt. Tâm lý của Ngọc cũng tương đối ổn định, lạnh lùng. Để vô địch, mỗi VĐV phải có sự đột biến, quyết liệt. Các VĐV khác thường không dám năm ăn năm thua, còn Ngọc thì quyết đoán.

Cả hai cháu Mai Ngọc và Anh Hoàng đều do chính tôi tìm kiếm, đào tạo và nuôi nấng từ bé. Khi các cháu thi đấu thành công, tôi cảm thấy rất tự hào. Sau 15 năm Trung tâm hoạt động, lứa VĐV trẻ đã trưởng thành và có thành tích. Có nhiều lúc tôi đã khóc vì hạnh phúc, vì sau những vất vả đã được đền đáp bằng thành quả xứng đáng.

Trăn trở với bóng bàn Việt Nam

So với bóng đá, bóng bàn hiện nay chủ yếu tập trung ở một vài địa phương, đơn vị. Đây chính là hạn chế khiến môn này chưa thể phát triển hơn nữa?

Đúng vậy, bóng bàn Việt Nam hiện tập trung ở một số địa phương và đơn vị như Hải Dương, TP Hồ Chí Minh, Hà Nội, Quân đội, T&T Hà Nội. Các giải quốc gia cũng chủ yếu là những đơn vị này cạnh tranh huy chương với nhau.

Mặt bằng bóng bàn chuyên nghiệp Việt Nam đang đi xuống. Các tỉnh không có sự đầu tư cho bóng bàn, bởi các VĐV phải đào tạo từ 8-9 tuổi, vì thế mỗi VĐV phải trải qua quá trình đầu tư hơn 10 năm mới trưởng thành và có thành tích. Nhiều nơi đang có xu hướng tập trung cho các môn mà chỉ cần đầu tư 2-3 năm là VĐV có thể thi đấu nên không mặn mà với bóng bàn. Tôi đã chứng kiến nhiều cháu có niềm đam mê với bóng bàn nhưng chơi tới 11-12 tuổi rồi thôi, phụ huynh thường hướng con em theo học văn hóa.

Thực tế phát triển phong trào bóng bàn Việt Nam như vậy đã tạo nên những khó khăn cho đội tuyển?

Nguồn lực rất hạn chế nên VĐV lên đội tuyển quốc gia không nhiều. Giải quốc gia nhưng chỉ có 6-7 gương mặt quen thuộc, so với trước kia là gần 20 VĐV. Từ đó dẫn đến tính quyết liệt, cạnh tranh không cao. Có một thực trạng là quá ít giải đấu trong nước để các VĐV được thi đấu, trau dồi kinh nghiệm và bản lĩnh. Trong nước đã vậy, việc ra nước ngoài tranh tài còn khó hơn. Vì thế các VĐV Việt Nam ra quốc tế thường bỡ ngỡ, trạng thái thi đấu thiếu ổn định. Khi thắng thì rất hưng phấn nhưng thua thì tinh thần lại xuống rất thấp. Các VĐV Việt Nam hầu hết chưa điều chỉnh được điều này.

Bên cạnh đó, bộ môn bóng bàn cũng chưa có một chiến lược rõ ràng. Đơn cử như VĐV các tỉnh khi lên đội tuyển trẻ từ 14-16 tuổi, nhưng họ cũng cần phải học văn hóa. Chúng ta chưa có cơ chế phù hợp cho các VĐV tập và học văn hóa song hành. Đây là một bất cập.

Lãnh đạo bóng bàn Việt Nam cần phải vận động được các nguồn lực từ xã hội, từ đó tổ chức nhiều giải đấu, tổ chức đội tuyển theo chiến lược bài bản, đào tạo như thế nào để tạo ra sự công bằng. Chúng ta chỉ cần làm không tốt là mất ngay một thế hệ VĐV. Cá nhân tôi đánh giá nếu như cứ như hiện nay, chỉ 2-3 năm nữa, kể cả giải trẻ ở khu vực Đông Nam Á, Việt Nam sẽ thua kém cả Philippines, Malaysia chứ chưa nói tới Thái Lan hay Singapore.

Xin cảm ơn ông về cuộc trò chuyện!

Từng từ chối làm HLV trưởng

“Tôi từng được mời làm HLV trưởng đội tuyển quốc gia nhưng đã từ chối. Làm HLV trưởng phải là người có quyền tuyển chọn quân, nếu không có quyền quyết định cao nhất về chuyên môn thì khó có thể làm được”, HLV Mạnh Cường chia sẻ.

Có thể bạn quan tâm

Hệ thống sân cỏ thu gọn khổng lồ bên dưới sàn đấu của sân Bernabeu. Ảnh | RM

Bernabeu, ngành công nghiệp tự hành?

Một không gian đến từ tương lai. Một công trình không chỉ là một sân vận động. Bernabeu là một đế chế công nghiệp, một cỗ máy in tiền đẳng cấp, với một mô hình kinh doanh vượt thời gian và nó mang tiền về trong cả 365 ngày không ngừng nghỉ...

Sau vòng loại châu Á, đội tuyển futsal quyết tâm hướng tới SEA Games 33. Ảnh trong bài | VFF

Futsal Việt Nam và mảnh ghép còn thiếu

Vòng loại futsal châu Á 2026 khép lại vào cuối tháng 9 đã chứng kiến màn trình diễn đầy ấn tượng của đội tuyển futsal Việt Nam. Với thành tích toàn thắng, đội tuyển không chỉ lần thứ 6 liên tiếp giành quyền góp mặt tại vòng chung kết châu Á, mà còn gửi đi thông điệp đầy tự tin và quyết tâm trước thềm SEA Games 33 sắp tới.

Cung thủ Đỗ Thị Ánh Nguyệt thi đấu tại Olympic 2024. Ảnh | Hoàng Linh

Chờ sức trẻ của bắn cung

Thể thao Việt Nam đang bước vào giai đoạn nước rút để chuẩn bị cho SEA Games 33 vào tháng 12 tại Thái Lan. Với môn bắn cung, hành trình chinh phục huy chương của các cung thủ Việt Nam được dự báo sẽ đầy cam go nhưng cũng kỳ vọng mang về những thành tích ấn tượng cùng thế hệ trẻ tài năng.

Đội kata nữ Việt Nam giành HCV tại Giải vô địch châu Á 2025. Ảnh | AKF

Karate Việt Nam Nỗ lực khẳng định vị thế

Đội tuyển karate Việt Nam đang bước vào giai đoạn nước rút cho hành trình chinh phục SEA Games 33 đang đến gần. Với thành tích ấn tượng tại các giải quốc tế gần đây, cùng sự trưởng thành của lớp trẻ, đội tuyển được kỳ vọng sẽ tiếp tục mang về những tấm huy chương quan trọng cho thể thao nước nhà.

Arsenal gia hạn hợp đồng và tăng lương cho Lewis-Skelly là nhờ thông số cực kỳ thuyết phục. Ảnh | Getty

Kỹ nghệ ký hợp đồng

Chuyện công nghệ và thuật toán thống kê chiếm vai trò đặc biệt quan trọng trong bóng đá chẳng hề mới. Thậm chí nó cũ kỹ đến mức, chẳng ai muốn quan tâm rằng những số liệu thống kê được mua về dùng vào đâu. Nhưng bây giờ, những con số có thể quyết định trực tiếp đến sự nghiệp và số tiền mà cầu thủ nhận được.

Thầy trò HLV Kim Sang-sik vô địch U23 Đông Nam Á 2025. Ảnh | VFF

Triển vọng của U23 Việt Nam

Chỉ trong hơn 2 tháng, U23 Việt Nam đã tạo nên 2 cột mốc đặc biệt: đăng quang U23 Đông Nam Á và giành vé dự vòng chung kết U23 châu Á 2026.

Ngày càng nhiều khu vực có máy tập thể dục công cộng miễn phí tại Hà Nội. Ảnh | KIÊN MINH

Lan tỏa gắn kết từ thể thao cộng đồng

Năm 1946, khi đất nước vừa giành độc lập, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã đưa ra lời kêu gọi toàn dân tập thể dục qua bài viết “Sức khỏe và thể dục” đăng trên báo Cứu Quốc vào ngày 27/3 nhằm xây dựng một dân tộc khỏe mạnh, sẵn sàng cho công cuộc kiến thiết và bảo vệ đất nước.

Bùi Thị Thu Thảo ăn mừng khi giành HCV ASIAD 2018. Ảnh | DŨNG PHƯƠNG

Hành trình khẳng định bản lĩnh

80 năm độc lập, dân tộc Việt Nam không chỉ viết nên thiên sử vàng chống ngoại xâm, xây dựng đất nước mà còn kiến tạo một hành trình thể thao đầy khát vọng, nỗ lực không ngừng để vươn lên, khẳng định vị thế trên đấu trường quốc tế.

Ninh Bình FC vô địch giải hạng Nhất đầy thuyết phục. Ảnh | NBFC

Tham vọng của Ninh Bình

Sau một mùa giải đầy ấn tượng tại giải hạng Nhất, CLB Ninh Bình đã giành vé thăng hạng lên V.League 2025/2026.

Muay Việt Nam (đỏ) áp đảo huy chương tại Giải vô địch châu Á 2025. Ảnh | IFMA

Cẩn trọng tại vùng đất của muay Thái

SEA Games 33 được tổ chức tại chính “cái nôi” của muay Thái - Thái Lan vào cuối năm nay là thử thách lớn, nhưng đồng thời cũng là cơ hội để muay Việt Nam khẳng định vị thế mạnh mẽ trên đấu trường khu vực, ngay trên mảnh đất linh thiêng của môn võ cổ truyền này.

Ronaldo đến Al Nassr không đơn thuần để tăng thu hút.

Ronaldo & kế hoạch siêu khổng lồ từ Saudi Arabia

Bóng đá châu Á đang trỗi dậy. Ở đó, Saudi Arabia đang từng bước thực hiện tham vọng trở thành trung tâm bóng đá thế giới. Và trong hành trình không tưởng này, Cristiano Ronaldo đóng vai trò quyết định, một thứ quyền lực khủng khiếp mà có lẽ chỉ có CR7 làm được.

Giải LION Championship thu hút đông đảo khán giả quan tâm. Ảnh | VMMAF

Bước chuyển mình của võ tổng hợp

Từng bị nhìn nhận với ánh mắt dè dặt tại Việt Nam, đến nay võ thuật tổng hợp - võ tự do đang đứng trước bước ngoặt lịch sử khi chính thức được đưa vào chương trình thi đấu tại SEA Games 33 vào cuối năm và ASIAD 20-2026 tại Nhật Bản.

Đội tuyển U22 Việt Nam cần chuẩn bị kỹ lưỡng trước những giải đấu sắp tới. Ảnh | Ngọc Dương

Sẵn sàng cho hành trình mới

Trong năm 2025, đội tuyển U22 Việt Nam sẽ tham gia ba giải đấu quan trọng: Giải vô địch U23 Ðông Nam Á 2025, vòng loại U23 châu Á 2026, SEA Games 33. Hành trình lần này không chỉ là câu chuyện khẳng định vị thế ở khu vực, mà còn để các cầu thủ trẻ Việt Nam tích lũy kinh nghiệm, hướng tới mục tiêu lớn hơn tại đấu trường châu lục.

Giải đấu có tổng giải thưởng lên tới hơn 1 tỷ USD.

FIFA Club World Cup: Kiệt tác hay trò vô bổ?

Giải Vô địch thế giới các CLB (FIFA Club World Cup) chính thức diễn ra vào mùa hè này tại Mỹ sau rất nhiều tranh cãi. Ðó là sản phẩm của bài toán kinh tế được ấp ủ nhiều năm, là sản phẩm... “cưỡng bức” được sinh ra. Nhưng cũng có thể, đây là một sản phẩm lịch sử cũng nên.

Nguyễn Thùy Linh được đặt kỳ vọng tại SEA Games 33. Ảnh | BWF

Chờ sự bùng nổ của những cây vợt Việt

Là một trong những môn thể thao có phong trào phát triển mạnh mẽ tại Việt Nam, cầu lông luôn thu hút đông đảo người chơi ở mọi lứa tuổi. Thế nhưng, những tấm huy chương bạc và vàng SEA Games vẫn luôn là giấc mơ còn dang dở. Bởi vậy, SEA Games 33 tổ chức tại Thái Lan vào cuối năm nay chính là mục tiêu trọng tâm của các tay vợt Việt Nam, dẫu biết đó là hành trình không ít chông gai.
Thầy trò HLV Mai Đức Chung hội quân chuẩn bị cho mục tiêu mới. Ảnh | VFF

Sẵn sàng hành trình trở lại World Cup

Ðội tuyển quốc gia nữ Việt Nam đang trong giai đoạn chuẩn bị cho những nhiệm vụ quan trọng trong năm. Ðó là giải nữ Vô địch Ðông Nam Á 2025, SEA Games 33 và vòng loại giải bóng đá nữ châu Á (Asian Cup) 2026. Trong đó, vòng loại Asian Cup là bước đệm quan trọng hướng tới World Cup nữ 2027, đấu trường mà các “cô gái vàng” đang khát khao trở lại.
Ảnh | TRẦN HẢI

“Ðã có lúc tôi nghi ngờ bản thân rất nhiều”

Hành trình đăng quang ASEAN Cup 2024 của đội tuyển Việt Nam đã được mở đầu và khép lại bằng các pha lập công đẹp mắt của Nguyễn Hai Long. Và anh cũng trở thành cầu thủ Việt Nam đầu tiên có được dấu ấn đặc biệt ấy. Nhưng để có được bước tiến như hiện tại, Hai Long luôn ghi nhớ một trận đấu định mệnh, mở ra bước ngoặt cho sự nghiệp “quần đùi áo số” và đưa chàng tiền vệ sinh năm 2000 của đất mỏ ra ánh sáng.
Ảnh trong bài | GETTY

Lamine Yamal - Cậu bé lớn trước tuổi

Lamine Yamal tiếp tục làm cả thế giới bóng đá... sợ hãi. Mới 17 tuổi, nhưng Yamal đã là một siêu sao từ cách đây hơn một năm. Chẳng lẽ, bóng đá đang dần trở thành trò chơi của những đứa trẻ?
Một buổi sáng thứ bảy bên Hồ Gươm của cộng đồng Chay365.

Gia vị không thể thiếu, mỗi ngày

Chưa bao giờ phong trào tập luyện thể dục thể thao trong nước lại phát triển mạnh mẽ như hiện tại. Từ chỗ chỉ là lựa chọn của một bộ phận thiểu số, thể thao giờ là gia vị không thể thiếu trong cuộc sống của một bộ phận lớn người dân, nhất là người trẻ.
Niềm vui của các nữ cầu thủ TP Hồ Chí Minh đoạt vé vào bán kết giải châu Á. (Ảnh: Minh Long)

Bóng đá nữ TP Hồ Chí Minh: Hành trình khẳng định vị thế

Trong gần 40 năm phát triển, bóng đá nữ TP Hồ Chí Minh đã có những dấu ấn đáng kể. Không chỉ có nhiều tuyển thủ trong đội tuyển quốc gia góp mặt ở World Cup bóng đá nữ 2023, mới đây CLB bóng đá nữ TP Hồ Chí Minh đã giành vé có mặt ở AFC Champions League nữ 2024/25, khiến người hâm mộ bóng đá thành phố mang tên Bác cảm thấy rất phấn khích và tự hào. Tuy nhiên, để có những ngày tháng rực rỡ như hiện nay, lại là cả một quá trình đầy khó khăn...
Trận cầu thống nhất thu hút sự quan tâm của hàng nghìn khán giả. (Ảnh: Tư liệu)

Trận cầu đặc biệt ngày đoàn tụ

Sau ngày đất nước hoàn toàn thống nhất 30/4/1975, Việt Nam bước vào giai đoạn hàn gắn vết thương chiến tranh, tái thiết và kết nối mọi lĩnh vực giữa hai miền. Chỉ hơn một năm sau, trận bóng đá đầu tiên nối liền nam-bắc đã diễn ra và trở thành biểu tượng của sự hòa hợp, khẳng định tinh thần thống nhất dân tộc trong giai đoạn đầu sau giải phóng.
Thắp đuốc khai mạc SEA Games 31 tại Việt Nam. (Ảnh: Hoàng Quý)

Thể thao Việt Nam và những dấu son phát triển

Sau khi đất nước nối liền một dải năm 1975, từ những khó khăn ban đầu, thể thao Việt Nam đã từng bước khẳng định vị thế, đạt được những thành tích đáng tự hào và ghi dấu nhiều mốc son lịch sử. Ðó là hành trình đầy gian nan nhưng cũng vô cùng vinh quang, minh chứng cho sự nỗ lực, đam mê và tinh thần dân tộc của các thế hệ vận động viên, huấn luyện viên Việt Nam.
Haaland (phải) là một trong những tiền đạo hay nhất hiện tại. (Ảnh: Reuters)

Những cỗ máy hoàn hảo

Trong bóng đá cũng như các môn thể thao khác, cơ bắp, thể trạng và thể chất là những yếu tố quyết định lớn đến sự thành công. Những phép tính về khoa học thể thao đã cho thấy cơ thể cầu thủ bóng đá ngày càng phát triển với yêu cầu cao hơn. Một sự phát triển không thể ngăn cản.
Khán đài “đìu hiu” tại các trận đấu V.League. (Ảnh: BDFC)

Tìm “lửa” trên khán đài V.League

Tưởng chừng như hiệu ứng từ chức vô địch ASEAN Cup 2024 của đội tuyển Việt Nam những ngày đầu năm sẽ thắp lên ngọn lửa khí thế cho V.League, song thực tế lại không như mong đợi. Mùa giải năm nay đã đi qua hơn nửa chặng đường, nhưng hình ảnh các khán đài trống vắng, thiếu “lửa” tiếp tục trở nên quen thuộc.
(Ảnh: Đ.C)

Chủ công Trần Thị Thanh Thúy: Trở lại để chinh phục thử thách mới

Sự trở lại thi đấu tại Giải bóng chuyền vô địch quốc gia 2025 của tay đập Trần Thị Thanh Thúy là thông tin “sốt dẻo” được người hâm mộ cả nước quan tâm. Sau nhiều năm ở nước ngoài, cầu thủ nữ nổi tiếng nhất Việt Nam đã quyết định về nước để cống hiến và thể hiện tài năng trước khán giả trong nước.