Kể chuyện để trân quý những tài hoa

Mấy chục năm miệt mài vẽ, viết, sáng tác nhạc, dạy học, đi nói chuyện nơi nơi, ở tuổi gần bát thập, người thầy - nghệ sĩ tuổi Hợi (sinh năm 1947) chưa mong nghỉ ngơi.

Từ trái qua: Nhà sử học Dương Trung Quốc, nhà báo - nhà nghiên cứu Thế Khoa và TS Thế Hùng đến thăm bà Nghiêm Thúy Băng, phu nhân nhạc sĩ Văn Cao sáng 28 Tết 2025. Ảnh tư liệu trong sách
Từ trái qua: Nhà sử học Dương Trung Quốc, nhà báo - nhà nghiên cứu Thế Khoa và TS Thế Hùng đến thăm bà Nghiêm Thúy Băng, phu nhân nhạc sĩ Văn Cao sáng 28 Tết 2025. Ảnh tư liệu trong sách

Vừa ý thức về sự hữu hạn của sức lực, nhưng dường như cũng châm tiếp cho mình mồi lửa nghề nghiệp, ông ra cuốn sách “Hồi ức Thế Hùng” (NXB Hội Nhà văn) với nhiều chia sẻ thú vị.

Ở đó, vừa có tính chất tổng kết đời sáng tạo, chia sẻ những hồi ức sống sôi nổi vượt lên hoàn cảnh của bản thân những năm bao cấp, đổi mới, hội nhập; cũng vừa bộc bạch những suy ngẫm về nghệ thuật và đời sống.

1. TS mỹ học Thế Hùng là người đa tài: họa sĩ, nhạc sĩ, nhà thơ và đồng thời là hội viên các hội chuyên ngành trên của Trung ương lẫn Hà Nội. Nhiều năm trước làm phóng viên báo Văn nghệ, ông là tay chụp ảnh có nghề. Tích hợp các tài hoa đó vào nghiệp làm thầy, Thế Hùng còn trở thành nhà thuyết trình được mời rộng rãi với nhiều chủ đề về nghệ thuật-kỹ năng sống, văn hóa ứng xử, văn hóa-đạo đức kinh doanh, hạnh phúc gia đình…

Ngoài chuyện kể những chục năm bền bỉ làm nghề, rất đáng chú ý qua dòng hồi ức của ông, là những thông tin có tính tư liệu về một số văn nghệ sĩ nổi tiếng là thầy, là anh, là bằng hữu mà ông kính mến suốt nhiều năm. Qua đó, bạn đọc thêm dữ liệu để quý trọng những tài hoa của đất nước, cũng như có thể nhìn rộng hơn để trân trọng các văn nghệ sĩ và công việc sáng tạo của họ. Đây có thể coi là một may mắn của con người đa tài Thế Hùng khi nhờ nghề báo và sáng tác, được tiếp xúc, phỏng vấn, học hỏi các “cây đa cây đề”. Và nhờ đó, cũng trở nên may mắn của người khác khi được nghe ông kể lại.

2. Trong đó có câu hỏi của “cháu” Thế Hùng hỏi bác “Văn Cao”: “Bài “Tiến quân ca” bác viết gam si giáng trưởng nhịp 4/4 (C) với 2 dấu hóa là si, mí giáng. Nhưng bài “Tiến về Hà Nội” bác lại viết gam sol trưởng nhịp 2/4 có dấu hóa fa thăng. Sao bác không viết cả hai nhịp hành khúc 2/4?”. Và tác giả của “Quốc ca” nước Việt đã trả lời: “Bác thay đổi thủ pháp cho phong phú nhưng vẫn đúng tinh thần hành khúc. Ca khúc “Tiến về Hà Nội”, bác chú ý là diễn tả khí thế những bước chân kiêu hãnh của đoàn người chiến thắng trở về”.

Trong đó có chia sẻ của nhà thơ - “chú” Nguyễn Đình Thi với “cháu” Thế Hùng khi khẳng định, một nghệ sĩ nói chung khi được trang bị kiến thức triết, mỹ học sẽ có phông văn hóa sâu, rộng, sáng tác hay hơn, nhiều tác phẩm đẹp hơn. Và với tác giả của “Đất nước”, như TS Thế Hùng cảm nhận, triết học đã nâng thi ca của ông lên một tầm mới, giọng điệu mới. Bởi thế ông từng quyết liệt bảo vệ quan điểm thơ mới dù năm xưa, thơ không vần của ông từng bị phê phán.

122.jpg
Từ trái qua: Nhà thơ Xuân Diệu, nhà văn Đào Vũ và phóng viên báo Văn nghệ Thế Hùng năm 1987. Ảnh tư liệu trong sách

Và nữa, cũng chính nhạc sĩ, nhà nghiên cứu, phê bình Thụy Kha đã có lần kể với Thế Hùng: “Tao” mang ơn tạp chí Âm nhạc Việt Nam, Hội Nhạc sĩ Việt Nam với những ngày làm biên tập viên ở đấy. Phông văn hóa, phông âm nhạc của tao dày lên đáng kể. Các mối quan hệ với các đại thụ của âm nhạc Việt Nam cũng bắt đầu từ đấy…

3. Chính những phút trải lòng được lưu lại đó cho chúng ta thấy đời sống sáng tạo của các bậc tài hoa thật đa dạng. Chúng pha trộn với đời sống thường nhật và những va vấp cuộc đời, tạo nên những cung bậc chân thực, cảm động trong sự nghiệp văn nghệ sĩ. Nhớ họa sĩ Bùi Xuân Phái, họa sĩ Thế Hùng ghi: “Có lần cụ nói với tôi, lúc cụ vẽ hăng hái nhất là lúc khó khăn nhất, không có tiền để mua họa phẩm nên tranh Bùi Xuân Phái thường nhỏ và rất nhỏ. Đặc biệt khi “một phần vì điều kiện vật chất, một phần vì tái hiện cho kịp cảm xúc đến rất nhanh, lấy mầu từ pallette đặt những nhát bút lên tranh cũng rất nhanh nên mầu chồng lấn lên nhau một cách tự nhiên nhưng có chủ đích, tạo ra một hòa sắc và nhịp điệu rất tình cảm”.

Cũng có kỷ niệm vui thân tình mà qua đó, ta biết thêm về sự dí dỏm, thân mật của những con người xuất chúng. Như chuyện phóng viên Thế Hùng hồi đến chụp ảnh nhà văn Nguyễn Tuân, đã “vần cụ như một người mẫu thực thụ”, nào ngoẹo đầu, nào đọc sách, ngồi viết, dùng quạt thổi bay tóc… đến nỗi nhà văn bảo: Cậu hành tôi đau cả cái thân già. Rồi khi ảnh đẹp được mang đến, nhà văn khen cậu phóng viên bạn đồng môn với con gái út của mình ở Trường đại học Mỹ thuật Công nghiệp là “hành hạ” cũng giỏi mà chụp cũng đẹp! Thậm chí có lần đang mải xoay xở tìm góc độ chụp, chàng phóng viên làm rơi vỡ chiếc cốc pha-lê đẹp của nhà văn Nguyễn Tuân, nhưng cụ cười bảo, vỡ một chiếc cốc mà được một tấm ảnh nghệ thuật cũng đáng.

Người con trai của danh họa Nguyễn Gia Trí cũng từng kể với họa sĩ Thế Hùng về giờ giấc làm việc của cha mình: Đúng 7 giờ ăn sáng, có khi chỉ là mẩu bánh mì rồi đến xưởng, làm việc đến 11 rưỡi mới về ăn trưa. Đọc báo, uống trà rồi ông lại sang xưởng vẽ đến 5 rưỡi chiều. Về ăn cơm, uống trà rồi ông lại… sang làm việc tiếp đến tận 11 giờ khuya. Danh họa dành tâm sức cho công việc đến mức hầu như không đi chơi và hiếm khi ra khỏi nhà, có đi thì cũng về ngay. Cũng trong ký ức tha thiết đó, danh họa Nguyễn Gia Trí hiện lên như một người rất thương học trò và thợ phụ, trả lương đúng hẹn và chu đáo, không mắng mỏ bao giờ…

123.jpg
Nhà thơ Phạm Tiến Duật giới thiệu thơ Thế Hùng trên báo Hà Nội mới năm 1990. Ảnh tư liệu

4. Nhân cách, đạo đức nghề nghiệp, ý thức cống hiến cho nghề và cả những phút thăng hoa vụt sáng của nhiều bậc tài danh, cứ theo những câu chuyện như thế mà gợi lên xúc cảm. Như chuyện họa sĩ Nguyễn Cường viết bài hát “Mái đình làng biển” nổi tiếng là lúc chợt nghĩ ra, “vồ” luôn được cuốn sổ tay của nhạc sĩ Cát Vận để ghi vội những nốt nhạc. Cát Vận cũng là người bạn thân cùng học, đã san sẻ với Nguyễn Cường từ “nửa bát cơm” trong những năm học nhạc viện Hà Nội ngày trước. Cũng thú vị với thông tin năm 1981, nhạc sĩ Trần Tiến được Đoàn ca múa Đắk Lắk mời lên sáng tác nhưng bận nên giới thiệu “bạn” Nguyễn Cường. Nhạc sĩ người phố cổ Hàng Bạc (Hà Nội) ở lại, dấn thân, trải nghiệm, và ngày càng gắn bó, ông viết một loạt ca khúc về Tây Nguyên, làm nên “tượng đài” của chính mình.

Nhắc đến nhạc sĩ Trần Tiến, thì trong những chia sẻ giữa “bạn” Tiến với bạn “Hùng”, có kỷ niệm ứa nước mắt khi nhạc sĩ trẻ Trần Tiến sau khi tốt nghiệp nhạc viện ở Hà Nội, vào TP Hồ Chí Minh “khởi nghiệp”. Lang thang, tay trắng, Trần Tiến đến nhà nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. “Người anh” nói với em: “Tiến à, thôi kệ, Tiến không có đồng nào thì có anh. Tiến về đây đi”… Còn với nhạc sĩ Phó Đức Phương thì lại có câu chuyện viết nên bài hát “Về quê” từ lời gợi ý ngẫu nhiên mà chân tình của “chị Hai quan họ” - NSND Thúy Cải. Đó là, nhạc sĩ Phó Đức Phương vốn như “người nhà” của Đoàn dân ca quan họ Hà Bắc trước kia do hay về dựng chương trình, tiết mục. Hồi tách hai tỉnh Bắc Ninh và Bắc Giang trước kia, nhạc sĩ nhận được mối quan tâm của tỉnh, muốn tặng đất làm nhà vì nhiều đêm ông vẫn đi xe máy về Hà Nội. Nghệ sĩ Thúy Cải nói: Theo em anh nên về, nơi mẹ đưa nôi, có dòng sông bên lở bên bồi. Nhạc sĩ không về Bắc Ninh ở, nhưng lời khuyên ấy đã thành câu hát đầu tiên của ca khúc sau này thấm sâu rộng vào đời sống.

5. Nhiều nữa những hồi ức của TS, nhà thơ, nhạc sĩ, họa sĩ Thế Hùng về các bậc tài hoa, như những cuốn phim quay chậm, phác lại dáng nét con người, tính cách, điểm những thành tựu tiêu biểu. Những tên tuổi đó đa dạng và trân quý, như các nhà thơ Xuân Diệu, Quang Dũng, Hoàng Cầm, Hoàng Trung Thông, Nguyễn Duy, Bằng Việt, Phạm Tiến Duật, Hữu Thỉnh, Lưu Quang Vũ, Xuân Quỳnh, Bế Kiến Quốc, Nguyễn Trọng Tạo, Trần Đăng Khoa, Nguyễn Quang Thiều; các nhà văn Kim Lân, Đào Vũ; các nhạc sĩ Đoàn Chuẩn, Chu Minh, Hoàng Vân, Phan Huỳnh Điểu, Hoàng Dương, Huy Du, Thuận Yến, Phú Quang, Duy Thái; các họa sĩ Nguyễn Sáng, Lưu Công Nhân, Thành Chương; và nhà sử học Dương Trung Quốc, NSND Lê Huy Quang, nhà báo, nhà nghiên cứu Nguyễn Thế Khoa, cùng những gương mặt khác nữa. Những ấn tượng đẹp đẽ về thầy về bạn qua đó, sẽ còn lưu lại lâu dài trong con mắt liên tài và ý thức học hỏi những tài năng của người nghệ sĩ đa tài Thế Hùng.

Có thể bạn quan tâm

Lời thì thầm sau bão giông

Lời thì thầm sau bão giông

“Có một lòng phố ở trong lòng mình” (NXB Văn học) là cuốn tản văn mới nhất của tác giả Lê Hoài Việt. Câu chữ của Việt trong những bài viết ngắn đầy tính tự sự, tâm tình.

Tranh trong tập thơ "Sen".

Gần 80, “yêu như lửa đỏ”

Tuổi 78, nhà thơ Thế Hùng ra tập thơ “Sen” (NXB Mỹ thuật), chỉ để nói chuyện… yêu. Cuộc ra mắt diễn ra tại Hội Liên hiệp Văn học nghệ thuật Hà Nội, 19 Hàng Buồm, sáng 29/12 giữa nhiều bạn văn nghệ sĩ thân mến ông.

Tết miền Tây. Ảnh: ANH QUÂN

Mùa đặc sắc khắp ba miền

Trong những ngày cuối tuần qua, một loạt sự kiện đáng chú ý cùng diễn ra và sẽ lần lượt diễn ra một cách đặc sắc ở khắp ba miền.

Dịch giả Đoàn Tử Huyến. Hí họa của Nhâm Văn Hán

Từ màu sắc tuổi thơ đến nét vẽ hí họa

Có những con người bước vào nghệ thuật bằng con đường chính quy, được đào tạo bài bản, có thầy có lớp. Nhưng cũng có những người đến với nghệ thuật bằng sự tình cờ, bằng niềm đam mê âm ỉ từ thuở nhỏ, rồi tự mình mày mò, thử nghiệm, tự mình bước đi trên con đường sáng tạo. Trong số đó điển hình có họa sĩ hí họa Nhâm Văn Hán…

Biếm họa nhân vật của họa sĩ Dũng Choai.

Nhà báo “chân quê”

Phòng làm việc của anh ở trong cùng hành lang tầng ba cơ quan mặt trận tỉnh Nam Định cũ. Trên lan-can trước cửa, phía dưới tấm biển văn phòng đại diện đã bạc mầu vì nắng mưa, là chậu hoa nho nhỏ và một cái xô đựng… điếu cày.

Ảnh: BẮC SƠN

Mì quảng bình dân ba sao

Dạo một vòng quanh thành phố Đà Nẵng, những con đường ồn ào, tấp nập của khách du lịch, hầu hết khách sạn, nhà hàng, quán ăn đều đầy ắp bóng người.

Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh giao lưu, tặng chữ ký độc giả Hà Nội nhân ra mắt cuốn sách “Cô bé hàng xóm và bốn viên kẹo”. Ảnh: THANH BÌNH

“Khi viết, tôi thấy rõ là mình đang sống”

Cuối năm, nhà văn Nguyễn Nhật Ánh thật bận rộn. Ông vừa ra mắt tập truyện “Cô bé hàng xóm và bốn viên kẹo” với những buổi gặp gỡ, tặng chữ ký bạn đọc tại Hà Nội và TP Hồ Chí Minh. Ở tuổi ngoài 70, ông vẫn là một trong những nhà văn có sức hút bền bỉ nhất Việt Nam.

Nhà xuất bản Hội Nhà văn đã trở thành một địa chỉ tổ chức nhiều sự kiện văn hóa, nghệ thuật. Ảnh: ANH QUÂN

Bề bộn việc từ hội nghị cuối năm Hội nhà văn

Có nhiều thông tin và chia sẻ đáng suy ngẫm qua hội nghị tổng kết năm 2025 của Hội Nhà văn Việt Nam, đặt trong mối liên kết của Hội với Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch… - những đoàn thể, cơ quan quản lý nhà nước có khả năng sát cánh với Hội nhiều hơn.

Nguyễn Gia Linh nhận giải thưởng từ ban tổ chức.

“Em mong dòng nhạc dân gian cũng sẽ chọn mình”

Vượt lên gần 1.000 thí sinh tại cuộc thi Tiếng hát Hà Nội 2025, Nguyễn Gia Linh - cô gái 16 tuổi đến từ Ninh Bình, hiện là sinh viên Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam - đã xuất sắc giành Giải nhì phong cách dân gian (không có Giải nhất).

Di sản trong dòng chảy đương đại

Di sản trong dòng chảy đương đại

Trưng bày “Di sản văn hóa Việt Nam - Sức sống từ truyền thống đến hiện đại” vừa khai mạc tại Hoàng thành Thăng Long, mang bức tranh tổng thể, sinh động về kho tàng di sản phong phú của Việt Nam.

Gió mới trên giấy Dó

Gió mới trên giấy Dó

Triển lãm “Góp Dó 3 - Gió mới đầu năm” là cuộc hội tụ nghệ thuật với trọng tâm là giấy Dó, nơi mỗi nghệ sĩ tiếp cận giấy bằng một nhịp điệu và ngôn ngữ riêng.

Minh họa: ĐOÀN ĐỨC HÙNG

Món quà của ông già Noel

Lâm rời khỏi công ty khi trời đã tối đen. Mùa đông ngày ngắn đêm dài. Mới hơn 5 giờ chiều, hoàng hôn đã ý nhị nhường chỗ cho màn đêm.

“Xã hội giàn khoan” giữa trùng khơi

“Xã hội giàn khoan” giữa trùng khơi

Nhắc đến Trương Anh Quốc, những ai quan tâm đến văn chương biển đảo hẳn không còn xa lạ bởi anh đã sớm tạo dấu ấn với đề tài này và nhiều lần được vinh danh ở các cuộc thi.

Họa sĩ, liệt sĩ Tô Ngọc Vân.

Triển lãm về hành trình nghệ sĩ - chiến sĩ

Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam vừa lần đầu tiên ra mắt chuyên đề trưng bày đặc biệt về họa sĩ, liệt sĩ Tô Ngọc Vân (1906-1954), một trong những danh họa tiêu biểu nhất của mỹ thuật Việt Nam hiện đại.

Bác Nguyễn Hưng Canh giới thiệu kỷ vật chiến tranh khi nói chuyện với học sinh tại các trường.

Cựu chiến binh truyền lửa đến học đường

Các thế hệ học sinh ở Hạ Hòa (Phú Thọ) đều biết đến bác cựu chiến binh Nguyễn Hưng Canh, luôn có mặt tại các trường để tham gia giáo dục truyền thống cho hàng chục nghìn học sinh.

5 cựu sinh viên khoa Lịch sử, từ trái sang: Ngô Ngọc Thắng (K15), Nguyễn Đình Lê (K14), Lê Tất Vinh (K16), Ngô Đăng Tri (K15), Đặng Công Nga (K13) tại A-tô-pơ (Lào) tháng 3/1973.

Mãi ca bài ca người lính

Trang sách “Hồi ức lính sinh viên” (truyện ký, NXB Văn học) của tác giả Nguyễn Văn Nọi đã gấp lại, nhưng vẫn như đang hiển hiện:

Gần 75 tuổi, bà Bài vẫn giữ nguyên “danh hiệu” làm cá giỏi nhất chợ, khách nào ghé cũng khen.

Bà lão ở chợ cá Thanh Hà

Ghé Hội An, ngoài dạo phố cổ ăn mấy món quen, uống ly nước mát, tôi luôn dành thời gian thăm chợ, tìm chút quà quê đem về phố. Lần nọ, lục tục từ 2 giờ sáng, vừa kịp xem cảnh chợ cá Thanh Hà nhộn nhịp bên sông Thu Bồn. Ở đó, tôi gặp bà Bài, người gắn đời mình với nghề bán cá hơn 60 năm ròng.

Hội sách Giáng sinh 2025

Từ ngày 19 đến 21/12, tại Bảo tàng Phụ nữ Việt Nam (36 Lý Thường Kiệt, Hà Nội), Hội sách Giáng sinh 2025 - Không gian của người yêu sách đã trở thành điểm hẹn văn hóa của cộng đồng bạn đọc Thủ đô.

Ứng dụng AR "chắp cánh" triển lãm rối nước

Ứng dụng AR "chắp cánh" triển lãm rối nước

Tái hiện lịch sử và giá trị nghệ thuật của múa rối nước, triển lãm "THE ARt of WATER" do nhóm sinh viên Viện Báo chí - Truyền thông (Học viện Báo chí và Tuyên truyền) phối hợp tổ chức, vừa diễn ra tại Trung tâm Điều phối các Hoạt động sáng tạo Hà Nội (Bảo tàng Hà Nội).

Xinh xắn những món đồ len Đà Lạt.

Đan những sợi ký ức

Lâu rồi, ngày tôi còn bé thơ, chìm trong cái lạnh bồng bềnh của xứ thông, bên ô cửa những ngôi nhà gỗ lúp xúp, hình bóng những người phụ nữ ngồi đan áo len luôn đem đến cho tôi cảm giác mình là chú ngựa nhỏ dừng chân trên thảo nguyên bình yên.