50 NĂM NGÀY GIẢI PHÓNG MIỀN NAM, THỐNG NHẤT ĐẤT NƯỚC

Côn Đảo ngày tự do

Rạng sáng 1/5/1975, tận tai nghe tin miền nam hoàn toàn giải phóng từ chiếc radio ngay cửa Trại 6B, Nhà tù Côn Đảo, bà Hoàng Thị Khánh (cựu tù Côn Đảo, hiện là Trưởng ban Liên lạc Cựu tù chính trị và tù binh Thành phố Hồ Chí Minh) cùng bạn tù ôm chặt lấy nhau. “Mình chiến thắng rồi! Mình sống rồi các chị ơi!”, tất cả cùng reo vang. Chỉ vài phút trước đó, họ vẫn trong tư thế sẵn sàng chiến đấu nhưng giờ đây, tất cả vỡ òa hạnh phúc. Nước mắt rơi sau chuỗi ngày đằng đẵng chờ mong “chiến thắng cuối cùng”. Côn Đảo nay đã thấy hòa bình, tự do.
Chân dung nữ cựu tù Côn Đảo Hoàng Thị Khánh. Ảnh: NGUYỄN Á
Chân dung nữ cựu tù Côn Đảo Hoàng Thị Khánh. Ảnh: NGUYỄN Á

Câu chuyện hòa bình

Những ngày cuối tháng 4/1975, nhà tù Côn Đảo xuất hiện nhiều “hiện tượng lạ”. Các cửa trại luôn đóng kín, tù nhân không được ra tắm hay phơi nắng như mọi khi, các hoạt động bị đình chỉ, không khí im ắng đến nghẹt thở. Từ sau ngày 20/4, qua chiếc radio nhỏ giấu kín trong trại, bà Khánh cùng các cô, các chị tù chính trị nghe ngóng được tin giải phóng tại nhiều tỉnh, thành phố, lòng khấp khởi. Mọi người nhìn nhau, khẽ gật đầu, mừng thầm vì biết ngày chiến thắng không còn xa. Thế nhưng, sau khi đón tin giải phóng từ Long Khánh, cả trại rơi vào tình trạng “mù” tin tức do chiếc radio duy nhất đã bị cai ngục tịch thu. Tiếp đó, mấy ngày liền, tiếng máy bay gầm vang, mọi người nhìn nhau, đoán già đoán non, không biết tình hình đang diễn tiến như thế nào.

Đến ngày 27/4, thấy cai ngục giao người gài lựu đạn và mìn chung quanh trại với chủ trương “Tiêu diệt hết”, lực lượng tù chính trị nữ chuẩn bị mọi thứ, sẵn sàng đương đầu với tình huống xấu nhất có thể xảy ra. Cứ 4-5 giờ sáng, các cô, các chị gọi nhau thức dậy, quần áo chỉnh tề. Khi ấy, người nào cũng thủ sẵn hai bộ đồ bên người, để nếu chẳng may bị tách ra, đưa đi giam cầm nơi khác còn có đồ mà thay. Kinh nghiệm sống và cả kinh nghiệm chết sao cho “ngẩng cao đầu” được lớp trước chia sẻ với lớp sau. Mọi thứ sẵn sàng. “Chúng tôi nói với nhau rằng, mình chiến đấu và bị bắt thì đã xác định một là chết, hai là sống và trở về thật đàng hoàng. Thế nên bây giờ dù chúng có hủy diệt hay điều gì xảy ra khiến mình phải chết thì cũng cố gắng chết cho đàng hoàng. Chết trong tư thế của người chiến thắng, không để mình chết trong sợ hãi”, bà Khánh nhắc lại chuyện của 50 năm về trước.

Ngày 30/4, chẳng thấy bóng quản lý chủ chốt nào, chỉ còn vài trại trưởng giam đi tới đi lui. Tù nhân các trại bị bỏ đói. Khuya 30/4, rạng sáng 1/5, sau các trại nam, toàn bộ tù chính trị tại ba trại nữ được giải thoát. Ngay trong ngày 1/5, Ủy ban Hòa hợp giải phóng dân tộc tỉnh Côn Sơn được thành lập, nắm các việc chủ chốt như an ninh, quân sự, thông tin, kinh tế. Các lực lượng được phân công nhiệm vụ, vừa chuẩn bị cho lễ mừng chiến thắng, vừa chăm lo đời sống cho các cựu tù, vừa chuẩn bị phòng thủ để chủ động ngay cả khi địch tái chiếm Côn Đảo. Đào hầm dọc theo bờ biển, phân công lực lượng chiếm núi Thánh Giá, sân bay Cỏ Ống và rải rác lực lượng tại các mục tiêu quân sự quan trọng, cựu tù chia nhau từng nhiệm vụ.

Những ngày đặc biệt ấy, nữ cựu tù như bà Khánh lo công tác hậu cần, bếp núc. Các cô, các chị khẩn trương may ruột tượng (túi vải đựng gạo) rồi dồn gạo thật đầy vào trong, chuyển đến các căn cứ. Bà Khánh kể, giọng vẫn chưa hết ngạc nhiên, chẳng biết thời điểm đấy cựu tù lấy đâu ra nhiều sức lực như thế vì trước đó bị hành hạ, uy hiếp, bỏ đói. Việc gì cũng đến tay, chẳng thấy ai than mệt. Mọi người tìm bạn bè, người thân, tranh thủ thăm hỏi đôi câu rồi tiếp tục các phần việc do ủy ban giao phó. Mừng giải phóng nhưng chẳng thể chủ quan. Họ dặn nhau cảnh giác cao độ, phải đợi ngày quân giải phóng đến đảo, chờ cờ giải phóng, cờ đỏ sao vàng tung bay thì mới ngủ tròn giấc.

Rồi ngày mong đợi cũng đến. Sáng 4/5/1975, khi thấy tàu rồi lính hải quân của ta, cả Côn Đảo rộn ràng tiếng hò reo, vỗ tay. Từ cầu tàu 914, lực lượng hải quân từ từ tiến vào. Các chiến sĩ trịnh trọng khiêng ảnh Bác Hồ, cờ giải phóng, cờ đỏ sao vàng trên chiếc kiệu tự chế, tất cả cựu tù rơi nước mắt, hô vang “Chủ tịch Hồ Chí Minh muôn năm! Việt Nam độc lập muôn năm!”. Bao nhiêu năm mong đợi, ngày vui lớn cũng đã đến rồi. “Chúng tôi đang nấu bếp cũng bỏ hết việc, lật đật chạy ra đón các anh. Chiều hôm đó diễn ra lễ ăn mừng chiến thắng tại Côn Đảo. Xúc động nhất là lúc mở màn chương trình. Khi lá cờ hai mầu xanh đỏ và cờ đỏ sao vàng được kéo lên, mọi người cùng hát “Giải phóng miền nam, chúng ta cùng quyết tiến bước…”. Vừa hát, vừa khóc, nước mắt cứ trào ra, không niềm vui nào kể xiết”, bà Khánh nói, giọng tự hào.

Cựu tù Võ Ái Dân vẫn giữ nguyên những kỷ vật đem về từ Côn Đảo. Ảnh: MỸ DUNG

Cựu tù Võ Ái Dân vẫn giữ nguyên những kỷ vật đem về từ Côn Đảo. Ảnh: MỸ DUNG

Trở về

Sau lễ mừng chiến thắng, chuyến tàu đầu tiên đưa các cựu tù Côn Đảo trở về đất liền trong niềm hân hoan. Tàu mang tên “Đoàn chiến sĩ chiến thắng”. Bà Khánh kể, chuyến đầu tiên dành cho những cựu tù thương tật, bệnh nặng, sớm vào đất liền điều trị để ổn định tình hình sức khỏe. Chuyến tiếp theo chở toàn bộ nữ tù chính trị trở về. Lần lượt, các chuyến tàu tiếp nối niềm vui. Trên áo mỗi cựu tù đều đeo ngôi sao đỏ. Những ngôi sao ấy được làm từ thùng thiếc đựng dầu ăn trong nhà tù. Trong khi đợi quân giải phóng đến, các chú, các anh rủ nhau làm sạch thùng, in khuôn, cắt vội rồi sơn đỏ. Món quà nhỏ mừng ngày chiến thắng. Đơn giản vậy thôi nhưng ai cũng tự hào vì biết rằng ngôi sao họ đeo trên ngực áo thể hiện rõ sự sắt son với Tổ quốc, nhân dân.

Cựu tù Võ Ái Dân về đất liền trên chuyến tàu đầu tiên. Đôi chân bị giặc xiềng xích bao năm chẳng còn đứng vững, đi phải có người dìu, nhưng ánh mắt ông sáng ngời, nụ cười luôn nở trên môi. Gần 11 năm bị giam cầm, chịu bao cảnh đày đọa nơi “địa ngục trần gian”, giờ đây, ông đã được trở về trên chuyến tàu của quân giải phóng. Còn điều gì đẹp hơn thế! Ngày miền nam giải phóng, ngày tù binh Côn Đảo được tự do mà không có thêm mất mát, đau thương nào, ngồi trước cửa ngục, mắt nhìn bạn tù đang hò reo mừng chiến thắng, ông Dân cứ lấy tay vỗ vỗ vào đôi chân gầy gò, đầy thương tích. “Miệng thì nói lần này chắc thiệt rồi mà lòng cứ ngỡ đang mơ. Ở tù gần 14 năm, ở Côn Đảo gần 11 năm, nhiều lần chiêm bao thấy giải phóng, giật mình thức dậy nhận ra vẫn bị còng. Còn giờ trước mắt nào là tàu bè, máy bay, quân giải phóng, cờ Tổ quốc… hạnh phúc ấy nói sao cho hết. Tôi thấy như từ đáy địa ngục lên thiên đàng. Bao nhiêu người đã hy sinh, tôi còn sống để đón thời khắc lịch sử cùng đất nước thì phải trả ơn đồng đội, trả ơn nhân dân”, cựu tù Côn Đảo Võ Ái Dân xúc động chia sẻ.

Mấy chục năm trôi qua, lá cờ giải phóng, chiếc áo tù vá chằng chịt, tô ăn cơm bằng kim loại hàn gò đủ lớp, vài cuốn sổ tay ghi chi tiết những bài học giữ khí tiết của chiến sĩ cách mạng hay kiến thức chữa bệnh cứu người, từng món đồ mang về từ Côn Đảo đều được ông Dân lưu giữ cẩn thận. Với ông, đó là một phần ký ức không thể nào quên. Cầm từng kỷ vật ở Nhà tù Côn Đảo, ông lão ngoài 80 tuổi kể vanh vách chuyện đấu tranh, học hành, trưởng thành từng ngày trong gian khó, nhục hình. Mở chiếc hộp nhỏ có cây kim bé xíu hơi gỉ, ông đưa lên trước mắt, ngắm hồi lâu. Cựu tù Võ Ái Dân cho biết, cây kim ấy ông mài từ cây đinh đóng tường nhặt được trong tù, ròng rã mấy tháng trời mới xong. Nó trở thành bảo bối giúp ông rèn tính kiên nhẫn và thêm công cụ hỗ trợ suốt nhiều năm tháng tù đày.

Gần 11 năm ở Côn Đảo, trừ khoảng thời gian hơn 5 năm bị biệt giam trong các chuồng cọp, ông Dân có cơ hội tiếp thu rất nhiều kiến thức từ các “lớp học trong tù”. Là người giỏi văn chương, được đào tạo bài bản, ông cũng tìm cách dạy văn hóa, chữ nghĩa cho bạn tù, quyết cùng nhau tiến bộ. Ngày hòa bình lập lại, về nhận nhiệm vụ tại Sài Gòn, tinh thần ham học hỏi và cống hiến được người cựu tù chính trị giữ vững. Ông muốn trả ơn nhân dân, trả ơn đồng đội đã ngã xuống bằng những việc làm thiết thực thay vì chỉ nói suông. Và đến tận hôm nay, người cựu tù ấy vẫn ngược xuôi các nơi chung tay chăm lo cho công tác đền ơn đáp nghĩa, hỗ trợ gia đình các cựu tù hay đồng hành cùng chương trình khuyến học, khuyến tài.

Có thể bạn quan tâm

Cuộc chơi không cần người chơi

Ly cà-phê đặt nhẹ, giọt nước lạnh trên thành cốc chảy dài. Hai người bạn thân quay đầu vào nhau, những nếp nhăn hằn sâu theo khóe mắt. Câu chuyện họ chia sẻ giống hệt hàng nghìn câu chuyện khác ngoài kia: Giá nhà tăng từng ngày, còn tiền gửi ngân hàng chỉ nhích từng năm.

Bao cấp cho người... giàu

Với quan điểm xuyên suốt “Giáo dục và đào tạo là quốc sách hàng đầu”, Đảng và Nhà nước đã triển khai, đề xuất nhiều chính sách nhân văn nhằm bảo đảm quyền học tập cho mọi trẻ em, nâng cao an sinh xã hội và giảm gánh nặng tài chính cho người dân.

Rời đảo Len Đao. Ảnh: TRẦN SƠN HẢI

Trường Sa trong tim những người đi biển

Nghe thông tin “mùa ra đảo” cuối năm, đất liền rộn ràng hướng ra cùng các chiến sĩ và cư dân Trường Sa, lại nhớ giữa tháng 5/2024, khi mặt trời phương nam rót nắng vàng như mật xuống hải cảng Cam Ranh, hơn 200 đại biểu của Đoàn Công tác số 23 tập trung bên cầu cảng…

Kiều bào dự hội chợ từ thiện tại Thủ đô Budapest, Hungary. Ảnh: UBNV

Khát vọng đồng hành cùng Tổ quốc

Với hơn 1.300 lượt ý kiến đóng góp cho Dự thảo Văn kiện Đại hội XIV của Đảng gửi về từ khắp các châu lục, cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài (NVNONN) đã thể hiện tinh thần trách nhiệm, niềm tin và khát vọng đồng hành cùng Tổ quốc.

Quản trị rủi ro công bằng

Những ngày qua, lũ lụt hoành hành suốt dải duyên hải Nam Trung Bộ từ Phú Yên, Khánh Hòa đến Đắk Lắk, gây thiệt hại về người và tài sản vô cùng lớn.

Việt Nam đang thiếu lao động trình độ cao. Ảnh: ANH QUÂN

Tìm đúng cánh cửa cho mình

Năm nay, các sự kiện quốc gia đều được mọi người quan tâm đặc biệt. Sau những kỳ lễ tiết tưng bừng phấn khởi, phải có một khoảng thời gian để mỗi cá nhân “nguội” lại.

Ngập do triều cường tại TP. Hồ Chí Minh. Ảnh: THẾ ANH

“Nước tới bánh xe”

Giữa cơn mưa xối xả cuối năm, trên đoạn đường Tôn Thất Thuyết, dòng xe hơi đứng im, kiên nhẫn. Xe máy xoay xở lao lên vỉa hè để rồi cũng chịu trận vì quá đông. Nước bắt đầu dâng, nhiều đoạn không thể phân biệt lòng đường và vỉa hè. Tiến không được, lùi cũng không xong.

Ăn quá nhiều đồ ăn vặt dễ dẫn đến mất cảm giác khi vào bữa chính.

Quan tâm đúng cách

Trong thời đại phát triển như vũ bão của tên lửa, internet… vấn nạn béo phì không còn là vấn đề của riêng các nước phát triển.

Ảnh: ANH QUÂN

Xét học bạ, dễ tuyển sinh nhưng khó công bằng

Bộ Giáo dục và Đào tạo đang lấy ý kiến về việc có nên tiếp tục hay dừng áp dụng xét tuyển đại học bằng học bạ. Đây là một trong những phương thức phổ biến nhất nhiều năm qua, được nhiều thí sinh lựa chọn nhưng cũng gây ra những tranh luận về tính công bằng và minh bạch.

Kiểm soát lạm quyền

Một ngày đẹp trời, tôi nhận được cuộc gọi từ người quen. Anh khá am hiểu pháp luật và bày tỏ sự bức xúc: “Ông xem thế nào, giờ thấy có những hành vi lạm quyền quá mức”.

Người trẻ lạc nhịp

Theo số liệu từ Cục Thống kê, trong quý III/2025, hơn 1,6 triệu thanh niên Việt Nam (15 - 24 tuổi) không có việc làm, cũng không tham gia học tập hay đào tạo nghề.

Nhẹ đầu mối, nặng lo toan

Sáng thứ 6, điểm phục vụ hành chính công phường Khương Đình (Hà Nội) đông nghẹt. Ghế ngồi đã kín chỗ, nhiều người phải đứng ra tận cửa vào. Không gian khoảng 30 m² huyên náo những âm thanh thúc giục. Anh công chức xua cao tay, nói lớn: “Các bác cứ bình tĩnh. Giờ việc của 5-6 phường gộp một, phải từ từ để chúng cháu giải quyết!”.

Giữ “đường thẳng, lối thông” từ chính quyền cơ sở

Vài chục năm trước, mỗi khi nghe thấy câu chuyện tắc đường tại một số quốc gia Đông Nam Á, tôi vẫn không tưởng tượng nổi tại sao lại có lượng xe cộ lớn đến thế tập trung tới thủ đô và các thành phố lớn bên nước bạn.

Người bán không nhầm

Hai tuần từ sau trận ngập lụt lịch sử tại Thái Nguyên, hình ảnh những chiếc ô-tô đầy bùn đất, cùng hóa đơn sửa chữa hàng chục, hàng trăm triệu đồng vẫn được thảo luận sôi nổi trên các diễn đàn.

Áp lực thành công

Thành công chưa bao giờ hiện diện dày đặc như hôm nay. Chỉ cần lướt mạng xã hội, người ta dễ dàng bắt gặp vô số “tấm gương vượt khó”, “triệu phú tự thân” hay những “câu chuyện truyền cảm hứng”. Nhưng cũng chính vì thế, chưa bao giờ cảm giác thua kém và áp lực phải thành công lại lan truyền mạnh mẽ như hiện nay.

Bà Trương Thị Tám (đội khăn vấn, hàng cuối) trong một lần được chụp ảnh với Bác Hồ.

Tấm gương “du kích Hoàng Ngân” xứ nhãn

Về xã Khoái Châu (tỉnh Hưng Yên), một miền quê cách mạng, gặp chúng tôi, Bí thư Đảng ủy xã Khoái Châu Bùi Huy Cường tự hào giới thiệu: “Ở đây có cụ Trương Thị Tám, Anh hùng dùng đón gánh đánh Tây từ tuổi 17 đấy, nay đã 92 tuổi, cụ còn khỏe và minh mẫn lắm”.

Sau cơn lũ dữ

Trong những năm gần đây, những cơn bão nhiệt đới, những cơn lũ dữ có chiều hướng thay đổi trái quy luật thông thường. Miền bắc, miền trung nước ta vừa liên tiếp phải gánh chịu những cơn bão, lũ gây thiệt hại vô cùng lớn.

Ngẫm chuyện ngập

Người Thủ đô không chỉ yêu giai điệu và ca từ của ca khúc “Hà Nội mùa vắng những cơn mưa”, mà hiện tại, có lẽ họ đều mong đến thời điểm tên bài hát thành hiện thực. Mấy tuần qua, bão chồng bão, mưa ngập khắp nơi. Bão tan, thấy mưa chuyển mùa cũng nơm nớp lo ngập. Lo mãi đến thành ám ảnh.

Những cái tên

Chẳng ai biết những cái tên có từ bao giờ, nhưng chắc chắn một điều rằng, mỗi cái tên, từ địa danh, đồ vật và đặc biệt là tên người bao giờ cũng mang hàm ý sâu xa nào đó.

Ngôi nhà và sự an toàn trong bão

Khi còn nhỏ, mỗi kỳ nghỉ hè, tôi thường được đưa về nhà ông bà ngoại gửi. Quê gần biển (Nam Định cũ), đã không ít lần ông bà và cháu cùng trải qua những cơn bão lớn.

Công dân quốc tế và những đứa con thiếu quê hương

Đã có thời, cụm từ “công dân quốc tế” được nhắc đến đầy tự hào. Đó là những người giỏi giang, từ rất sớm đã bước chân vào làm việc cho các tổ chức quốc tế. Theo báo cáo của Liên hợp quốc, toàn hệ thống hiện có khoảng 130 nghìn nhân sự đang làm việc tại các cơ quan, tổ chức trực thuộc trên phạm vi toàn cầu (số liệu năm 2024).

Tọa đàm “Bảo mật dữ liệu và an ninh mạng trong kỷ nguyên vươn mình của dân tộc” do Báo Nhân Dân tổ chức. Ảnh: THÀNH ĐẠT

Tăng bảo mật dữ liệu và an ninh mạng

Khối lượng dữ liệu khổng lồ được tạo ra mỗi ngày chính là nền tảng phát triển trí tuệ nhân tạo (AI), phân tích dự báo, xây dựng chính sách và cung cấp dịch vụ công thông minh.

Đơn vị thiết giáp của Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Nghệ An ra quân huấn luyện.

Kỷ niệm 80 năm lực lượng vũ trang tỉnh Nghệ An (21/8/1945-21/8/2025): Xứng đáng với truyền thống Quân đội nhân dân Việt Nam và quê hương Xô Viết anh hùng

Trải qua 80 năm (21/8/1945-21/8/2025) xây dựng chiến đấu và trưởng thành, lực lượng vũ trang tỉnh Nghệ An đã vượt qua nhiều khó khăn gian khổ, đóng góp to lớn trong các cuộc kháng chiến và bảo vệ Tổ quốc cũng như xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu đẹp.

Tiền lời bán đất

Hơn 20 năm trước, khi mới lên Hà Nội học, tôi có thời gian ở nhờ nhà người bác trên đường 32, phường Phú Diễn, quận Bắc Từ Liêm (cũ). Nhà bác bán cơm bình dân, xoay xở qua ngày nhờ tệp khách chính là người lao động thu nhập thấp và cánh lái xe đường dài.

Nhận diện thủ đoạn “nhảy dù”

Gần đây, có hai câu chuyện "kỳ lạ" xảy ra tại hai thành phố lớn của nước ta. Đó là chuyện xây nhà “nhầm” trên đất của người khác ở Hải Phòng và Thành phố Hồ Chí Minh. Về lý, đất nhà ai người ấy sở hữu và toàn quyền định đoạt. Tuy vậy, hai câu chuyện tưởng đúng lý mười mươi, tới giờ bỗng gây tranh cãi.