Văn nghệ và trách nhiệm "nhận đường"

Với một văn nghệ sĩ có lương tri, lợi ích của dân tộc, của nhân dân, bao giờ cũng là cội nguồn, sự thăng hoa và điểm tựa vững chắc cho lý tưởng thẩm mỹ và cuộc đời hoạt động sáng tạo của mình.

Văn nghệ sĩ trong thời đại ngày nay cần tiếp thu tinh thần của thế hệ đi trước, mạnh mẽ sáng tạo để đáp ứng yêu cầu của kỷ nguyên mới. (Ảnh: LÊ MINH)
Văn nghệ sĩ trong thời đại ngày nay cần tiếp thu tinh thần của thế hệ đi trước, mạnh mẽ sáng tạo để đáp ứng yêu cầu của kỷ nguyên mới. (Ảnh: LÊ MINH)

Dù điều kiện thuận hay không thuận, họ đều tìm mọi cách thể hiện tình yêu với dân tộc, với văn hóa và ngôn ngữ dân tộc, để trình bày những suy nghĩ và rung cảm của tâm hồn mình, làm giàu thêm bản sắc phong phú của dân tộc.

Trong tiến trình lịch sử của dân tộc ta, những Anh hùng dân tộc, những Danh nhân văn hóa như Trần Nhân Tông, Trần Hưng Đạo, Nguyễn Trãi, Nguyễn Du, Hồ Chí Minh đến các sĩ phu, trí thức giàu lòng yêu nước như Nguyễn Đình Chiểu, Phan Bội Châu, Phan Chu Trinh… đều nêu cao trách nhiệm và dành toàn bộ tâm lực, trí lực hướng tới sự phát triển của dân tộc.

Đảng ta, từ khi ra đời, lợi ích của Đảng hòa quyện cùng lợi ích của nhân dân, của dân tộc, tạo ra sức mạnh mới trong đấu tranh giành độc lập dân tộc, tự do, hạnh phúc cho nhân dân.

Buổi đầu trứng nước, lực lượng cách mạng còn nhỏ bé, non yếu, khó khăn chồng chất khó khăn, trong khi kẻ thù mạnh mẽ, thâm hiểm, tìm mọi cách tiêu diệt đối phương, nhưng chúng ta không hề nản chí. Với những nhà hoạt động chân chính thuộc lớp tiền bối, mọi kìm kẹp, bắt bớ, tra tấn, tù đày, đều không khuất phục được họ.

Những nhà cách mạng tiêu biểu như Nguyễn Ái Quốc, Hoàng Văn Thụ, Trần Phú, Lê Hồng Phong, Ngô Gia Tự, đến Trường Chinh, Tô Hiệu, Lê Đức Thọ, Trần Huy Liệu, Xuân Thủy, Nguyễn Khoa Văn… và nhiều người khác, dù bị giam cầm khắc nghiệt, vẫn kiên trung với lý tưởng, với cách mạng, và bằng mọi cách tuyên truyền lý luận và lý tưởng của mình đến những người cùng chí hướng, đến quần chúng cần lao.

Phẩm chất và hoạt động của họ, thấm vào đời sống quần chúng, tạo ra cao trào Cách mạng Tháng Tám 1945, phá tan xiềng xích, lập nên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Trách nhiệm của họ trước sự nghiệp cách mạng, trước dân tộc là tấm gương sáng cho các thế hệ sau tiếp tục phát huy trong điều kiện mới, làm nên thành tựu mới.

*

Song, nhìn lại 80 năm trước, khi cách mạng vừa thành công, bọn thực dân trở lại gây hấn và quyết tâm chiếm nước ta lần nữa. Chúng ta đã nhân nhượng nhiều nhưng hòa bình vẫn không thể cứu vãn, và cuộc kháng chiến toàn quốc nổ ra.

Trong bối cảnh không ít văn nghệ sĩ dù đi với kháng chiến nhưng tâm tư vẫn lưu luyến lý tưởng thẩm mỹ cũ, vương vấn với cô đơn, buồn chán cùng bao ảo tưởng mơ hồ nơi tháp ngà nghệ thuật, vì thế, trên cơ quan ngôn luận của văn nghệ cách mạng lúc đó, nhà văn Nguyễn Đình Thi đã có bài lý luận nổi tiếng “Nhận đường”. Bài báo mượn lòng mình tâm tình cùng đồng nghiệp, gây một tiếng vang lớn vì chạm đúng nơi sâu thẳm của tâm tư, đề cập trách nhiệm nghệ sĩ trước vận mệnh dân tộc, mở ra hướng nghĩ cho cả một đội ngũ, một nền văn nghệ mới. Bài viết khơi gợi cần đi sâu vào cuộc sống kháng chiến, tìm hiểu con người kháng chiến để phản ánh hình ảnh, suy nghĩ, nguyện vọng trong tâm hồn họ.

bai-neu-trach-nhiem-nghe-si.jpg
Chủ tịch Hồ Chí Minh nói chuyện tại Hội nghị sơ kết của ngành văn hóa năm 1958. (Ảnh: TTXVN)

Năm 1951, trong thư gửi cho các họa sĩ nhân dịp triển lãm mỹ thuật lớn chào mừng kỷ niệm 5 năm Ngày Toàn quốc kháng chiến và thành công của Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ hai, Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định: “Văn hóa nghệ thuật cũng là một mặt trận. Anh chị em là chiến sĩ trên mặt trận ấy”. Tinh thần đó còn được nhấn mạnh trong nhiều văn kiện về sau. Vì vậy, gắn với cuộc chiến đấu của dân tộc, dần dần, mọi văn nghệ sĩ, dù ở loại hình nào, đều coi mình là những nghệ sĩ-chiến sĩ.

Đến cuộc kháng chiến chống đế quốc Mỹ, việc “nhận đường” không còn là điều băn khoăn, vướng mắc nữa. Họ quan niệm điều ấy là trách nhiệm, niềm tự hào và niềm tin nơi lý tưởng. Điều đó không chỉ đúng với những người trưởng thành và lớn lên trong môi trường xã hội chủ nghĩa ở miền bắc, mà với văn nghệ sĩ hoạt động ở tiền tuyến, ở chiến trường miền nam, phẩm chất nghệ sĩ-chiến sĩ cũng được thể hiện rất rõ ràng.

Nhà văn, Anh hùng Lực lượng Vũ trang nhân dân Nguyễn Thi từng ghi lại: “Biết lấy gì đền đáp xương máu nhân dân đã hy sinh để bảo vệ cách mạng những năm tháng này”(1). Ông cảm thấy, chiến đấu, hy sinh cho hạnh phúc của nhân dân cũng là hạnh phúc của người nghệ sĩ: “nhân dân đối xử tốt, đầm ấm tới mức mình có chết đi cũng không có gì đáng ngại”.

Nhà văn Anh Đức đi chiến trường chỉ mong được sáng tác phục vụ cho sự nghiệp cách mạng, song điều anh “ngại nhất là chưa kịp thâm nhập, chưa kịp viết gì thì đã chết. Bởi về nam, rất dễ chết, có khi chẳng phải vì bom đạn mà chết vì sốt rét trên đường. Tôi không ngờ, chính điều tôi lo ngại đã xảy đến”. Đó là trận sốt rét kịch liệt ở trạm y tế trên đường dây. Rất may anh thoát lưỡi hái tử thần và nhờ thế, chúng ta mới có những trang bút ký, truyện ngắn, tiểu thuyết hay và đẹp, chân thật và hào hùng về cuộc chiến đấu của nhân dân miền nam.

Nhân viết về Phan Tứ, Nguyễn Trung Thành cho biết: “Tất cả anh em chúng tôi trở về chiến trường bấy giờ, không ai nói với ai, nhưng đều đã xác lập một cách sống, sống thật sự, tham gia hết mình trong cuộc như bất cứ người chiến sĩ nào, không làm “nhà văn” chuyên ghi chép và quan sát, đứng bên cạnh, đứng ngoài”.

Nhà thơ trẻ Lê Anh Xuân, khi cuộc tổng tiến công và nổi dậy Mậu Thân 1968 mở ra, anh nằn nì xin lãnh đạo xuống đường, nói như giận lẫy: “Tụi em về là để chiến đấu cùng đồng bào, cùng các anh. Nếu chỉ về để làm người đứng xem và viết thì về làm gì” và đau đớn thay, anh đã hy sinh trong lần ra trận năm đó. Nhiều tấm gương hy sinh của Hoàng Việt, Chu Cẩm Phong, Dương Thị Xuân Quý, Nguyễn Hồng đều xứng đáng như người chiến sĩ anh hùng.

Dẫn ra vài thí dụ điển hình của người trong cuộc để chúng ta hiểu thêm về tinh thần, suy nghĩ và phẩm chất của văn nghệ sĩ nơi tiền tuyến. Đó chính là động lực sáng tạo mạnh mẽ trong những điều kiện ác liệt, gian khổ bậc nhất, đóng góp vào thành công của công cuộc giải phóng miền nam, thống nhất đất nước.

*

Sau chiến tranh, phát huy truyền thống ấy, các văn nghệ sĩ vào cuộc hết mình. Họ trăn trở trước hiện tình đất nước. Họ thấy nghĩ và viết như trước không còn thích hợp, cần đổi mới về nhận thức, cách nhìn, sáng tạo đáp ứng đòi hỏi mới của công chúng. Nhiều tác phẩm sáng giá trong tất cả các loại hình của thời đổi mới ra đời trong bối cảnh ấy và đó là cơ sở để chúng ta bước vào kỷ nguyên mới vươn mình xây dựng đất nước giàu mạnh, hùng cường, thịnh vượng. Sau gần 40 năm đổi mới, thế và lực của chúng ta, đội ngũ của chúng ta, đã nhiều lớn mạnh, đủ khả năng đáp ứng nhu cầu mới của thời cuộc.

Trong bối cảnh mới này, rất nhiều hình thái, nhiều công việc chưa có tiền lệ đang và sẽ đặt ra cho văn học nghệ thuật nước nhà nhiều việc mới, nội dung mới, đòi hỏi công tác lãnh đạo, quản lý phải vươn tới tầm nhìn xa rộng, mới có thể đảm đương quán xuyến được. Mặt khác, những người hoạt động trên lĩnh vực này cần dũng cảm, vượt lên nếp cũ, mạnh mẽ sáng tạo, mới mong đáp ứng đòi hỏi của công chúng và bước chuyển của tình hình mới.

Phương pháp hoạt động thực tiễn cũng cần thay đổi, để kết nối suy nghĩ tâm huyết của tất thảy tấm lòng Việt Nam trên toàn thế giới, tạo sức mạnh mới cho sự nghiệp chung, trong đó có việc xây dựng nền văn hóa, văn học nghệ thuật của kỷ nguyên mới, mà phẩm chất cốt lõi là tiên tiến, sâu đậm tính dân tộc, giàu phẩm chất nhân văn; với ba thành tựu quan trọng là nhiều tác phẩm hay, đội ngũ lớn mạnh và có tính tiếp nối.

Nhìn một cách lạc quan trong chuyển động thực tiễn, nhiều thuận lợi mới đang hình thành, nhiều nhân tài trong nước và ngoài nước đang xuất hiện, sự kết nối đang từng bước hình thành qua hệ thống truyền thông toàn cầu, nhân lên sức mạnh trên đường đi tới tương lai. Nắm bắt thời cơ, mạnh dạn suy nghĩ, quyết tâm sáng tạo, chắc chắn, chúng ta sẽ gặt hái thành công theo những mục tiêu đã định.

______________________

(1) Những chữ trong ngoặc kép được trích từ các ghi chép và hồi ức của các nhà văn giải phóng: Nguyễn Thi, Anh Đức, Nguyễn Trung Thành, Giang Nam...

Có thể bạn quan tâm

Nhà thơ - Nhà nghiên cứu văn hóa Đỗ Thị Tấc: "Người có gốc thì không bao giờ đi lạc"

Nhà thơ - Nhà nghiên cứu văn hóa Đỗ Thị Tấc: "Người có gốc thì không bao giờ đi lạc"

Với nhà thơ - nhà nghiên cứu văn hóa Đỗ Thị Tấc văn hóa dân tộc thiểu số là sự tụ bồi của linh khí đất đai, là “trí khôn cộng đồng” mà mỗi thế hệ phải gìn giữ. Cuộc trò chuyện của bà với Báo Nhân Dân chất chứa những suy tư, trăn trở và niềm tin bền bỉ về văn hóa Tây Bắc trong dòng chảy lịch sử dân tộc.

"Sáng đèn, còn nhớ mảnh trăng giữa rừng”

"Sáng đèn, còn nhớ mảnh trăng giữa rừng”

Sau 50 năm đất nước giành được độc lập và thống nhất trọn vẹn, chúng ta đã có thể khẳng định, thế hệ hôm nay, không chỉ kính trọng, ghi ơn mảnh trăng giữa rừng, mà còn tìm thấy từ những năm tháng gian khổ, hy sinh để có chiến thắng ấy nhiều bài học trong công cuộc dựng và giữ nước.

Nhà văn Minh Chuyên miệt mài bên trang bản thảo. (Ảnh: HẢI NAM)

Người "cần mẫn cuốc cày" trên "cánh đồng hậu chiến"

Từng phải trải qua bảy lần phẫu thuật vì bệnh hiểm nghèo do di chứng chất độc da cam và nay đã ở tuổi 77, nhà văn, đạo diễn, Anh hùng Lao động Minh Chuyên vẫn lạc quan, cần mẫn cày cuốc trên cánh đồng văn chương ở mảng đề tài vốn luôn nhiều nước mắt: Viết về thương binh, liệt sĩ, người có công với cách mạng.

Hình ảnh tại chương trình nghệ thuật chính luận "Tổ quốc trong tim" của Báo Nhân Dân vào tối 10/8/2025. (Ảnh: PHẠM QUỐC DŨNG)

Tinh thần Việt Nam tạo nên thắng lợi của cách mạng

Trong suốt 80 năm hành trình kể từ ngày độc lập, đất nước và con người Việt Nam đã trải qua nhiều thăng trầm,biến đổi. Nhưng có những điều căn cốt làm nên giá trị tinh thần của người Việt, như ngọn lửa xuyên suốt, là cội nguồn sức mạnh đưa đến thắng lợi của mọi nỗ lực bảo vệ và xây dựng, phát triển đất nước.

Tấm vải nhuộm khiến tác giả kinh ngạc ở vùng biên giới xa xôi năm ấy.

Chống lại một vũ trụ Mono

Có một khẩu quyết của các nhà buôn trong thời đại toàn cầu hóa, là “Nhanh, Nhiều, Tốt, Rẻ”. Và gần như chắc chắn, nó xung đột với nhu cầu giữ gìn bản sắc của bất cứ cộng đồng nào.

Các bạn trẻ người dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên học hỏi, tiếp nhận các giá trị văn hóa truyền thống.

Tự tin vượt qua những rào cản cố hữu

Nhiều bộ sử thi, truyện cổ và bài hát xa xưa của các tộc người Tây Nguyên đã kể về nguồn gốc sinh thành cộng đồng cư dân của họ. Các huyền thoại lưu truyền đến bây giờ đều nhắc nhớ cháu con về tổ tiên ở thời tiền sử.

PGS, TS Võ Quang Nhơn có tình cảm máu thịt với Tây Nguyên. Mảnh đất ấy đã truyền cho ông tri thức và cảm hứng để biên soạn các tuyển tập Đăm Săn Thí (1972), Truyện cổ các dân tộc miền Nam (1976), Truyện cổ Ca tu (1978), Truyện cổ Cơ ho (1984, 1988) và đặc biệt là Dân ca Tây Nguyên (1976, 1986).

Người thầy trưởng thành cùng Cách mạng Tháng Tám

Chắc có lẽ trên đời này, chả ai muốn chịu “an bần” đâu, nhưng nếu muốn “lạc đạo” thì phải coi các thầy cô là tấm gương mẫu mực. Chính thế hệ đó, góp phần làm nên những thành tựu của văn hóa cách mạng mà hôm nay chúng ta thừa hưởng và nhất thiết phải phát huy.

Nét đẹp bình dị của kiến trúc nhà ở nông thôn nơi Làng Cựu (ngoại thành Hà Nội). (Ảnh: KHIẾU MINH)

Giáo sư, Tiến sĩ, Kiến trúc sư Hoàng Đạo Kính: Bản sắc kiến trúc là kết tinh của cảm thức Việt

“Từ năm 1945, đất nước ta đã trải qua một giai đoạn phát triển với những đặc trưng mang tính thời đại, các cuộc chiến tranh lâu dài và công cuộc kiến tạo trật tự xã hội mới. Thực tiễn ấy để lại những dấu ấn sâu đậm trên gương mặt kiến trúc ở cả chốn thị thành lẫn thôn quê”.

Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh (giữa) đang trò chuyện cùng các đại biểu tham dự cuộc gặp gỡ văn nghệ sĩ trong hai ngày 7-8/10/1987, trong đó có đạo diễn Trần Văn Thủy (thứ ba từ trái sang).

Một hành trình để được nói lên sự thật

Có lẽ, không ít người thuộc lớp cư dân Thủ đô trung tuổi còn nhớ như in hình ảnh những hàng dài khán giả háo hức chờ đợi mua vé thưởng thức bộ đôi phim tài liệu Hà Nội trong mắt ai và Chuyện tử tế của gần bốn thập kỷ trước.

Những “vùng đệm xanh” yên bình của cây trái, vườn tược khu vực biên giới.

Đội hình giữ đất trên quê hương mới

Năm 1998 đang ở tập thể, có lần ngồi ăn cơm, một con mang từ đâu nhảy thẳng vào giữa mâm… Nó còn trố mắt nhìn mình chứ! Lần khác, năm 1999, khuân gỗ về, trời nóng, rủ nhau ra suối tắm, một anh bị rắn xanh cắn. May có con dao lam, rạch ra, mút máu độc rồi đưa sang đồn, quân y bôi thuốc cho.

Với đam mê, năng lượng và bản lĩnh

Với đam mê, năng lượng và bản lĩnh

Trong bối cảnh toàn cầu hóa và bùng nổ công nghệ, thế hệ trẻ Việt Nam, đặc biệt là Gen Z, đang trở thành những sứ giả văn hóa năng động và sáng tạo. Họ chủ động khởi xướng những dự án mang đậm tinh thần Việt, truyền cảm hứng và lan tỏa bản sắc dân tộc theo cách rất riêng.

(Minh họa: NGUYỄN NGHĨA CƯƠNG)

Ra rạp xem phim

“Ra rạp xem phim” là một khẩu ngữ, đã đạt tới mức là một thành ngữ thân thương ở hồi trong trắng bao cấp. Với rất nhiều trung niên hay thiếu phụ thị dân Hà thành, điện ảnh sang trọng phải là phim chiếu rạp.