Mùa xuân om cá rau cần

Tháng Chạp, mỗi khi gia đình tôi về quê trước Tết ông Táo, ở góc vườn đã thấy bóng dáng cha chống gậy lom khom. Nghe tiếng cháu gọi từ đầu ngõ, bàn tay nhăn nheo của ông luôn nắm chặt cây gậy bước gấp vào sân. Ông khen con cháu về đúng lúc quá, ông đang chọn đất đặt chảo gang để “tổng chỉ huy” món ăn đoàn tụ theo truyền thống gia đình là cá nướng om rau cần.

Minh họa: Nguyễn Minh
Minh họa: Nguyễn Minh

Hăm hai tháng Chạp, đầu làng tôi, nơi có hai thân gạo sừng sững vươn những cành cây già nua như thách thức cái rét đến cắt da cắt thịt mới sáng ra đã đông nghịt người xem trai tráng tát ao làng. Chuyện mua cá đã được cha tôi bàn tính từ ngày hôm trước. Các bậc bô lão trong làng truyền lại, ao làng tôi có tổ cá lâu đời, trai làng vây cá lớn khổ như… đấu vật. Loại cá cha thường chọn cho món ăn ngày sum họp thường là cá trắm đen. Khi phần lưng dài ngót cả thước, đen mẫm của loài “thủy quái” này vừa trồi lên khỏi lớp bùn, cháu chắt đã hò reo, chạy rẽ đất về gọi người lớn ra vác cá.

Cha tôi ngồi giữa phản, thong thả nhấp ngụm trà mạn sóng sánh trong chén hạt mít rồi chậm rãi giải thích: “Cá còn hơi bùn, nhà mình mang về phải thả vào chum nước mưa, các con đi chơi chợ nhớ mua thêm cân ốc để nuôi cá, một vài ngày nữa mới tính chuyện”. Đêm đến, từ chum sành, tiếng cá ăn ốc lạo xạo trong nước.

Ngày cha “tính chuyện” con cá thật sự là ngày hội của gia đình tôi. Đám đàn bà con gái ngồi mé bể nước, tay nhặt rau sống, miệng râm ran trò chuyện. Đàn ông trong nhà ngả dao thớt mổ bụng cá. Riêng khoản gia vị để nhồi cùng lá thơm vào bụng cá phải đích thân cha tôi làm gồm muối hột, tiêu trắng rang và một vài loại hạt thuộc về “bí kíp”. Tất cả được cho vào cối giã thành bột mịn. Chiếc chảo gang cỡ lớn đã bày biện giữa sân, mẹ tôi khéo léo rải sẵn một lớp rơm nếp còn thoảng mùi mùa vụ. Tấm lá chuối loại bánh tẻ xanh mướt, lành lặn đặt cẩn thận phía trên làm “áo” cho cá. Xong xuôi, thêm một lớp “áo” nữa rồi mẹ lại trải rơm nếp và úp vung gang. Để kín hơi, cha không quên dặn con cháu vít đất sét vào vòng tròn tiếp giáp nắp chảo. Cha bảo, mọi công đoạn phải thật chuẩn, gia vị đầy đủ, cá đặt ngay ngắn kẻo khi vít đất sét lại xem như sự đã rồi. Khi con gái, con dâu trong nhà lo chế biến bộ lòng cá, tẩm ướp, xào nấu thơm lừng cũng là lúc cha và con trai, con rể đã rửa tay nước lá bưởi, ngồi uống trà, trò chuyện ở bộ bàn ghế được kê ngay ngắn giữa sân nhà. Trẻ con lớn bé thay nhau canh lửa, má căng mịn, ửng hồng. Cá được nướng bằng rơm nếp, lửa bập bùng cháy đều chung quanh chảo gang.

Chảo cá nướng được canh đủ chục giờ đồng hồ. Giữa quãng thời gian ấy, có một lần mở ra lật cá để cá chín đều. Trắm đen nướng đủ thời gian còn được ủ tro rơm đến khi tro chỉ còn hơi ấm. Một con cá đạt chuẩn, vừa ý cha tôi phải còn nguyên vẹn hình dáng, không trầy vi tróc vẩy, lớp ngoài ám vàng và tỏa mùi thơm khó cưỡng. Cá nhấc khỏi chảo gang được đặt trong chiếc nia đã trải lá chuối khô.

Cá trắm đen nướng dưới bàn tay khéo léo của dâu con trong nhà được gỡ ra từng thớ thịt chắc nịch, trắng phau. Một chiếc chảo gang cỡ lớn khác được chọn để om cá rau cần. Trên bếp củi than, hành mỡ sôi lèo xèo, từng bát thịt cá đã gỡ và rau cần được xào thơm, châm thêm nước dùng, gia vị cho sôi lần nữa. Thời gian om cá cần được canh chừng sao cho cá nướng, rau cần và gia vị đủ quyện vào nhau mà rau chín tới, không bị nồng. Trẻ nhỏ trong nhà đã xôn xao ngả chiếu, bày mâm bát và chào mời người lớn. Đúng đoạn đĩa rau thơm cuối cùng mơn mởn trên mâm thì các bát tô cỡ lớn đựng món ăn đoàn tụ theo truyền thống gia đình tôi mới đưa lên bày chính giữa.

Có lẽ, trong ký ức của tôi, không món ăn nào lan tỏa ra sức quyến rũ khó cưỡng như cá nướng om rau cần mỗi độ Tết đến, xuân về ngun ngút tỏa hương. Mới qua ngày đưa ông Táo chầu trời nhưng món ăn đoàn tụ của cha tôi đã mang Tết đến gần trong gang tấc. Bữa cơm quây quần, mẹ tôi mở chuyện lên chùa trẩy lộc, trẻ con khoe nhau những niềm vui thơ dại, con gái, con dâu rôm rả chuyện gần xa, con trai, con rể nâng chén rượu nồng.

Cha tôi gật gù, im lặng nhìn tất cả…

Có thể bạn quan tâm

Xuân trong phố cổ

Xuân trong phố cổ

Hà Nội, nơi không khó để tìm thấy những góc bình yên, dung dị giữa những hối hả, sôi động của nhịp sống hiện đại với những con phố mới mở, những tòa nhà cao tầng và dòng người tấp nập. Đó là nét xưa còn lưu giữ nơi cánh cửa gỗ cũ kỹ nhuốm mầu thời gian, nơi những mái ngói xô nghiêng bám đầy rêu phong, nơi quán cóc liêu xiêu tựa vào phố cũ hay những gánh hàng rong ruổi giữa ngày đông phùn se sắt. Và có những buổi bình minh, phố chan hòa ánh nắng giúp cái lạnh trở nên thật dịu ngọt và đáng nhớ cho tất cả những ai từng trải nghiệm.

Thăng hoa nem chua lá ổi

Thăng hoa nem chua lá ổi

… Giữa đường xuân đất võ Bình Định, nhắm miếng nem Chợ Huyện ngon ngót, đậm đà với chén rượu Bàu Đá. Thật khinh khoái nhớ đời khi thưởng ngoạn đặc sản nơi quê hương ông tổ nghệ thuật tuồng Đào Tấn…

Minh họa: Nguyễn Minh

Mùa xuân om cá rau cần

Tháng Chạp, mỗi khi gia đình tôi về quê trước Tết ông Táo, ở góc vườn đã thấy bóng dáng cha chống gậy lom khom. Nghe tiếng cháu gọi từ đầu ngõ, bàn tay nhăn nheo của ông luôn nắm chặt cây gậy bước gấp vào sân. Ông khen con cháu về đúng lúc quá, ông đang chọn đất đặt chảo gang để “tổng chỉ huy” món ăn đoàn tụ theo truyền thống gia đình là cá nướng om rau cần.

Máy vệ sinh buồng đốt, sản phẩm của Việt Nam đã chinh phục được thị trường.

Không dừng ở đam mê

Quen nhau qua facebook, chung niềm đam mê với công nghệ và máy móc, nhóm năm bạn trẻ đã tụ hợp lại, ứng dụng thành công công nghệ điện phân nước (còn gọi là công nghệ HHO) vào máy làm sạch muội carbon dùng cho buồng đốt xe máy, sắp tới là bộ tiết kiệm xăng dành cho xe ô-tô. Những sản phẩm có thể cạnh tranh với hàng ngoại về chất lượng, khả năng thương mại hóa trên chính thị trường Việt Nam.

Qua sông Thu Bồn tìm tới Triêm Tây.

Về nơi lưu nét thuần Việt

Đi đò từ Hội An qua đầu bến đò Cẩm Kim rồi chạy xe máy theo đường điện cao thế tới cây cột điện cuối cùng là tới thôn Triêm Tây, xã Điện Phương, huyện Điện Bàn. Miền quê nho nhỏ Quảng Nam nằm bên kia phố Hội sầm uất, là một trong những nơi lưu giữ nét đẹp của làng quê truyền thống Việt Nam.

Lối vào cửa Tử.

Người soi ong trên sườn tây Tam Đảo

Ông bảo, nếu được chọn một vị trí trong tổ ong mật đặt ngay phía trước nhà, ông sẽ làm một con ong thợ (!). Ông lại bảo, đời ông, từ khi còn là một đứa trẻ cho đến khi đã vào tuổi thất tuần, luôn gắn với rừng với núi, với rì rầm những cánh ong bay. Tôi đồ rằng, ông là người duy nhất trên miền đất này, còn đang làm công việc soi ong, để gây giống loài côn trùng mà nếu thiếu sự có mặt của chúng, đời sống con người có thể gặp hiểm nguy, thậm chí có cơ bị hủy diệt (?).

Minh họa: Nguyễn Minh

Ký ức của vị giác

Trong vô vàn ký ức của chúng ta về những tháng năm đã sống. Ký ức vị giác có lẽ là một ký ức lâu bền nhất mà ít ai nghĩ tới. Gia đình, hay quê hương, nhiều khi hiển hiện trong tâm trí chỉ bởi hương vị một món ăn. Món hằng ngày mẹ nấu, món cỗ giỗ Tết xưa, món ngẫu nhiên được nếm... Hương vị cuộc đời bên cạnh những vui buồn tinh thần, còn là những cay đắng ngọt bùi vị giác đã trải qua. Ký ức vị giác nhiều khi không chỉ của một người, một đời, mà cả nhiều đời.

Chân dung Mahatma Gandhi.

Dấu chân bất tử

Tôi đến thăm khu Nhà tưởng niệm Mahatma Gandhi - vị lãnh tụ được người dân Ấn Độ tôn vinh là “Linh hồn lớn” trong chuyến đi đến New Delhi những ngày cuối năm 2015. Điều ấn tượng nhất tại đây là dấu chân M.Gandhi được tạc nổi từ phòng ở đến nơi thờ tụng. Những dấu chân bất tử không chỉ vì được tạc tượng, mà còn bởi tư tưởng hòa bình của ông vẫn đang tiếp nối trong dòng chảy cuộc sống hôm nay.

Nghệ sĩ Andy Davis tại Mường Studio tháng 12-2014. Ảnh: Mường Studio cung cấp

Những “sứ giả” nghệ thuật

Từng nỗ lực của một số cá nhân đã đem đến những mầu vẻ mới cho đời sống văn nghệ. Và nhiều cố gắng của những người đẩy bánh xe quảng bá, giao lưu nghệ thuật cả cũ lẫn mới, lại kết nối thêm bạn bè cho các chuyển động văn chương, nghệ thuật từ trong nước ra ngoài, từ quốc tế vào Việt Nam.

Thú chơi sách cũng lắm công phu. Ảnh: Minh Lê

Những tiếng rì rầm của lịch sử

Nhà văn người Anh S.Smith đã từng nói: “Không đồ trang trí nào hấp dẫn bằng sách, dù bạn không hề lôi nó ra, không hề đọc lấy một chữ”. Trên thế giới, thú chơi sách có từ rất lâu rồi, còn ở Việt Nam chơi sách chỉ xuất hiện cùng với sự ra đời của chữ Quốc ngữ và ngành công nghiệp in ấn…

Huyền bí tháp Nhạn

Huyền bí tháp Nhạn

Linga - Yony có trước hay tháp Bà Ponagar ra đời trước? Nếu không được bác Ba Khoa - nguyên Bí thư Tỉnh ủy Phú Yên lý giải, thì tôi đã bỏ qua không đến một kiệt tác kiến trúc Chăm Pa được xây dựng vào thế kỷ 11, tại thành phố Tuy Hòa. Bác Ba Khoa còn dặn: Các cháu nhớ nghiên cứu hơn bốn trăm loài cây quý ở núi Nhạn. Đó là một khu rừng nguyên sinh trong thành phố. Khu rừng như một quân đoàn bảo vệ ngọn tháp lớn nhất trong hệ thống tháp Chăm.

Thèm, nhớ Tết quê

Thèm, nhớ Tết quê

Nhớ nồi bánh tét bên bếp than hồng đêm 30 Tết mẹ nấu, nhớ tiếng chày đêm quết bánh phồng rộn rã cả xóm nghèo, nhớ tiếng í ới gọi nhau của trẻ nhỏ, nhà ông Tư sắp mần heo ăn Tết, mình rình xin cái bong bóng heo làm banh đá... Những nét xưa truyền thống của Tết quê Nam Bộ ấy giờ chỉ còn trong ký ức.

Tranh: Trịnh Cẩm Nhi

Bé bỏng

Con gái bé bỏng trong vòng tay yêu thương của mẹ

Một sản phẩm của Zó Project.

Giấy dó với cuộc sống hiện đại

“Mình nghĩ việc đầu tiên là để mọi người biết về sự tồn tại của một loại giấy đã có mấy trăm năm nay bằng cách làm những vật nhỏ xinh, khiến mọi người thấy thích thú, từ đó họ sẽ biết thêm về giấy dó. Khi mọi người hiểu giá trị thì việc khơi dậy tình yêu của mọi người với truyền thống văn hóa cũng không quá khó khăn. Có như thế, truyền thống sẽ được duy trì theo một cách giản dị và bền vững hơn”, Trần Hồng Nhung, Giám đốc Zó Project chia sẻ.

Xuân trong phố cổ

Xuân trong phố cổ

Hà Nội, nơi không khó để tìm thấy những góc bình yên, dung dị giữa những hối hả, sôi động của nhịp sống hiện đại với những con phố mới mở, những tòa nhà cao tầng và dòng người tấp nập. Đó là nét xưa còn lưu giữ nơi cánh cửa gỗ cũ kỹ nhuốm mầu thời gian, nơi những mái ngói xô nghiêng bám đầy rêu phong, nơi quán cóc liêu xiêu tựa vào phố cũ hay những gánh hàng rong ruổi giữa ngày đông phùn se sắt. Và có những buổi bình minh, phố chan hòa ánh nắng giúp cái lạnh trở nên thật dịu ngọt và đáng nhớ cho tất cả những ai từng trải nghiệm.

Thăng hoa nem chua lá ổi

Thăng hoa nem chua lá ổi

… Giữa đường xuân đất võ Bình Định, nhắm miếng nem Chợ Huyện ngon ngót, đậm đà với chén rượu Bàu Đá. Thật khinh khoái nhớ đời khi thưởng ngoạn đặc sản nơi quê hương ông tổ nghệ thuật tuồng Đào Tấn…