Chuyện hai người kinh doanh bản sắc

20 năm trước, lĩnh vực tổ chức biểu diễn và sự kiện chưa được nhìn nhận đúng tiềm năng, gần như chưa được gọi tên ngành nghề. Để có mô hình công ty hoạt động chuyên nghiệp là cả một bước đi mới lạ, thậm chí mạo hiểm…

Du khách quốc tế “nhí” thử điều khiển rối nước trong một buổi biểu diễn do Đông Đô tổ chức. (Ảnh: NVCC)
Du khách quốc tế “nhí” thử điều khiển rối nước trong một buổi biểu diễn do Đông Đô tổ chức. (Ảnh: NVCC)

Đàng hoàng kinh doanh bằng văn hóa

Với nghệ sĩ Nguyễn Yến, Giám đốc Công ty cổ phần dịch vụ biểu diễn và sự kiện Đông Đô, thành lập năm 2025, tiền thân là Đoàn lân sư rồng Đông Đô, hình như đó là do… số phận, bởi mọi thứ ở thời điểm lúc bấy giờ còn khá mông lung.

Nhận thấy có nhiều người Pháp đến Hà Nội, một phần là các cựu chiến binh tìm thăm lại chiến trường Điện Biên Phủ, còn những người khác muốn đến đất nước mà cha, ông, anh, chồng của họ đã nằm lại, chị Yến đề xuất với khách sạn Hilton Hanoi Opera: Mỗi đoàn khách 45-90 người khi từ sân bay Nội Bài về khách sạn sẽ được chào đón bằng những màn nghệ thuật dân gian miễn phí. Từ bước đầu này, chị kết hợp mở thêm chương trình biểu diễn nhạc cụ dân tộc phục vụ các đoàn khách tại Bảo tàng Cách mạng Việt Nam hay nhà khách Moon River (Long Biên, Hà Nội). Biểu diễn là các nghệ sĩ, diễn viên chuyên nghiệp.

“Những tràng pháo tay của khách, những chiếc máy ảnh, máy quay giơ lên làm tôi và các nghệ sĩ thấy được an ủi. Thời điểm đó, nhiều người gần như không có show diễn mà chỉ có lương. Mỗi buổi đi diễn như vậy tính theo giá gạo là bằng 40 kg đấy!”, chị Yến nhớ lại.

Thấy khả quan, Đông Đô hăng hái tìm khách hàng. Nhưng hóa ra lại không như kỳ vọng, đến đâu cũng bị từ chối. Khách sạn Deawoo có thuê múa lân sư rồng dịp Trung thu cho khách quốc tế xem, nhưng nguồn thu vẫn không đủ nuôi công ty. Chị Yến tìm thêm lối đi khác: bên cạnh nghe, nhìn phải có sản phẩm mang về được, từ đó quyết định “liều” mở xưởng sản xuất đồ lưu niệm như nhạc cụ, trang phục biểu diễn... Sản phẩm “gõ cửa” được khách hàng các nước Đức, Nga, Mỹ…, rồi người mua từ các địa phương trong nước cũng tìm đến. Đi thực tế Trung Quốc và tham khảo kinh nghiệm nhiều nơi, chị Yến nhận rõ, sản phẩm phải bám chắc vào bản sắc văn hóa Việt và phù hợp với người Việt Nam, đó là yếu tố cốt lõi cho sự sống còn.

Rồi các hoạt động tổ chức sự kiện trở nên quen thuộc hơn với công chúng, Đông Đô nhận được nhiều hợp đồng hơn: Năm 2010 nhóm tham gia hoạt động kỷ niệm 1.000 năm Thăng Long; trong thời gian dài được Vincom chọn biểu diễn tại các lễ khai trương, khánh thành nhiều chuỗi trung tâm thương mại cũng như các công trình khác của tập đoàn; và nhiều show diễn phục vụ khách nước ngoài, kiều bào, kết hợp hoạt động văn hóa, ngoại giao ở nhiều nước.

chuyen-hai-nguoi-02.jpg
Bà con người H’Mông tại Pà Cò (Phú Thọ) tham gia một dự án thời trang của Kilomet109. (Ảnh: NVCC)

Bước vào lĩnh vực này phải xác định tâm thế làm kinh doanh thật sự, cạnh tranh, tính toán lỗ lãi rõ ràng, chứ đừng tưởng cờ quạt linh đình, áo khăn sặc sỡ, trống phách vang lừng là vừa làm vừa chơi đâu! Nhưng cũng phải nâng niu cái chất văn hóa, nét đặc sắc của dân tộc khi vốn liếng cha ông được “hàng hóa hóa”, để khán giả, du khách ngoài nước, trong nước và chính mình, nhận rõ về loại hàng hóa đặc biệt này.

Với chị Yến, đó chính là sức hút dẫn dụ mình theo, vừa lan tỏa bản sắc dân tộc, vừa đàng hoàng khẳng định: Chúng tôi kinh doanh bằng văn hóa! “Mình không biết mọi người thế nào, với mình là sự háo hức, từ lúc được đặt hàng đi nước nào, tìm hiểu đất nước đó để lên chương trình cho phù hợp. Càng háo hức cho đến khi nhìn các em bé nước ngoài cứ lúc nghệ sĩ biểu diễn xong là chạy tới hôn má từng nghệ sĩ”, chị Yến tâm sự. Rồi những khán giả đứng cả buổi chụp ảnh, ghi hình, tìm hiểu về nhạc cụ và cách chơi nhạc, về các tiết mục được phối trộn giữa nhạc dân gian Việt Nam và dân gian nước sở tại. Những hình ảnh đó càng củng cố cho chị Yến và Đông Đô niềm tin: Làm nghệ thuật là một trong những cách ngắn nhất giúp người dân nước bạn tiếp cận, yêu và hiểu hơn về đất nước, con người Việt Nam.

Hãy giữ hệ sinh thái văn hóa - thương mại - nghệ thuật

Thiết kế và kinh doanh trang phục từ hoa văn cổ và chất liệu vải truyền thống như lanh, sợi bông, tơ lụa, gai dầu… lại liên quan đến cả… đất! Đó là đúc rút của nghệ sĩ, nhà thiết kế Vũ Thảo sau nhiều năm hợp tác với nghệ nhân các địa phương ở Lào Cai, Cao Bằng, Nghệ An, An Giang, Hưng Yên, Hà Nội… Điều lạ này đến từ chặng đường khởi lên năm 2009 mà bước đầu đã không ít chông gai.

“Có lần tôi đặt tấm vải chàm khổ lớn, khi nhận hàng thì không dùng được, mở ra màu nó cứ loang lổ”, chị Thảo nhớ lại, bởi đồng bào vốn quen dệt và nhuộm khổ nhỏ, làm khác đi mà chưa có nghiên cứu cẩn thận thì chính tay nghệ nhân cũng “chịu”. Tìm hiểu sâu, chị hiểu thêm, với mảnh vải chàm tưởng là chỉ phổ biến ở miền núi phía bắc thì đồng bào dân tộc thiểu số trên dãy Trường Sơn, ở Tây Nguyên và miền nam cũng dùng nhiều, mỗi nơi lại có khung dệt và cách nhuộm khác nhau.

“Cả nước mình 54 dân tộc, tính ra có đến hơn trăm nhánh. Đó là cả một kho tàng còn bao nhiêu điều chưa nói hết, cực kỳ hấp dẫn với người sáng tạo. Thậm chí có những tri thức, kỹ thuật, kinh nghiệm đáng là niềm tự hào với thế giới. Khi bắt tay vào, anh phải hiểu, phải tôn trọng”, nghệ sĩ chia sẻ.

chuyen-hai-nguoi-03.jpg
Khu vực trưng bày của bà con người H’Mông ở Pà Cò (Phú Thọ) tại một dự án thời trang của Kilomet109. (Ảnh: KHIẾU MINH)

Nhận ra rằng kỹ thuật dệt, nhuộm có liên quan mật thiết với nguyên liệu cây cỏ tự nhiên, tập quán cư trú của đồng bào, với phong tục và những sinh hoạt văn hóa, xã hội của cộng đồng, gia đình, chị Thảo dần định hình tinh thần “hệ sinh thái”. Chính vì thế, nhắc đến vải thì mới nói đến… đất. “Nó như một mạng nhện tỏa ra vậy”, nghệ sĩ chia sẻ. Làm sao để đồng bào giữ được đất để trồng bông, lanh, dâu… Làm sao để bà con yên tâm sản xuất tại quê nhà, vẫn song song với công việc đồng áng và nghề thủ công khác mà không phải đi lao động xa, vất vả và tiềm ẩn nhiều hệ lụy xã hội. Và bởi gây dựng sản phẩm từ chất liệu theo mùa, “tuyệt đối tự nhiên” nên không khỏi chịu ảnh hưởng của thời tiết, thiên tai bất thường… Bảo toàn hệ sinh thái đó sẽ quyết định cho sự ổn định khi doanh nghiệp hợp tác với nghệ nhân, thợ thủ công.

Từng gặp những trở ngại không nhỏ liên quan đến thủ tục, kinh phí, cách hiểu của người dân và có khi từ chính cấp lãnh đạo của địa phương, nhưng phong cách “ba cùng” và tinh thần “sáng tạo truyền thống” của nghệ sĩ Vũ Thảo đã truyền cảm hứng cho nhiều nghệ nhân, cộng sự. Không dừng lại ở những bộ áo váy thuần cổ truyền của người Dao, hay cái gối, chiếc đệm người Thái…; không sa vào tình trạng giảm giá, thay đổi chất liệu rẻ tiền hơn và cách sản xuất hàng loạt để cạnh tranh, nhiều năm qua, thương hiệu Kilomet 109 mà Vũ Thảo sáng lập năm 2012 đã khẳng định mình bằng các bộ trang phục chất liệu tự nhiên được ưa chuộng trong đời sống hiện đại. Ở đó vận dụng uyển chuyển họa tiết, hoa văn, dáng nét dân tộc; phối trộn hài hòa màu sắc.

“Khách hàng trung thành và người tiêu dùng mới của chúng tôi là đông đảo người nước ngoài sinh sống, làm việc ở Hà Nội”, chị Thảo cho biết, và việc “xuất khẩu tại chỗ” đó lại tạo sức hút không nhỏ với nhiều người tiêu dùng trong nước. Còn các lô hàng “phi mùa” thì thường xuyên được xuất đi Nhật, Mỹ và một số nước châu Âu. Nói “phi mùa” là bởi chúng không phụ thuộc vào trào lưu hay các tuần lễ thời trang theo mùa như xuân-hè, thu-đông, mà nhiều mẫu qua vài năm, nhiều năm vẫn bán và xuất khẩu tốt.

Một điều thú vị khác nữa, thể hiện rõ nét hệ sinh thái kinh doanh - nghệ thuật. Đó là nhiều đối tác, khách hàng đang đến từ các dự án nghệ thuật. Vũ Thảo được mời cộng tác với nhiều nghệ sĩ trong và ngoài nước, với nhiều trường đại học và dự án nghệ thuật ở nước ngoài. Tác phẩm, sản phẩm cũng theo chị đi khắp nơi. “Chính các đối tác cả thương mại lẫn văn hóa lại trở thành những đại sứ cho Kilomet 109”, nghệ sĩ Vũ Thảo cho biết. Chị cười vui chia sẻ: Chúng tôi còn đang trở thành mô hình được nghiên cứu đây, một số chuyên gia quốc tế quan tâm đến chúng tôi từ khía cạnh bình đẳng giới, về sức mạnh truyền thống, về đổi mới khi sử dụng chất liệu văn hóa.

Có thể bạn quan tâm

Nguyễn Phú Chiến tìm thị trường cho sản phẩm truyền thống qua mạng xã hội.

Gen Z khởi nghiệp trong vũ trụ số

Ở thời điểm bắt tay sản xuất những bộ phim ngắn cổ trang đưa lên TikTok, Đặng Kim Ly, sinh năm 2003, đồng sáng lập của thương hiệu Việt phục Thanh Phong, chỉ nghĩ đó là sự thử nghiệm. Không ngờ, Ly dường như tìm được một thị trường ngách, mở ra cơ hội phát triển mới mẻ.

Anh Lê Ngọc Thuận bên một số tác phẩm từ củi lũ. (Ảnh: NVCC)

Đổi đời Củi Lũ

Gom thứ người ta gọi là rác về chế tác thành những tác phẩm nghệ thuật có giá trị cao. Mỗi tác phẩm điêu khắc kể cho du khách câu chuyện về sự tái sinh, về văn hóa của người Cơ Tu, về nét riêng xứ Quảng... Tất cả được tạo nên từ một địa danh đặc biệt - Làng Củi Lũ.

Doanh nhân Nguyễn Thị Phương Thảo. (Ảnh: HẢI NAM)

"Cộng đồng luôn cần người tiên phong"

Trong giới doanh nhân, bà Nguyễn Thị Phương Thảo được nhắc tới như điển hình của thế hệ doanh nhân trưởng thành từ môi trường xã hội chủ nghĩa. Linh hoạt, cầu tiến và thành đạt. Nhưng chỉ nói vậy, có lẽ là chưa đủ. Nhất là với một nữ doanh nhân giàu nhất sàn chứng khoán nước nhà...

Phạm Bảo Sơn, Bình, thép không gỉ, 210x320x160cm, 570kg, 2015, tại Bảo tàng Nghệ thuật đương đại Flamingo. (Ảnh: FCAM)

Của tin còn lại

Việt Nam từng có những doanh nhân đồng hành cùng các họa sĩ đương thời, góp phần gìn giữ, bảo vệ nhiều vốn quý giá của nghệ thuật đất nước được thể hiện trong các tác phẩm hội họa mà công chúng đương thời chưa có dịp thưởng lãm, tiếp nhận.

Chợ Đồng Xuân - Bắc Qua. Ảnh: THÀNH ĐẠT

Một thời tiểu thương Đồng Xuân-Bắc Qua

Hà Nội những năm 80 thế kỷ trước, khu chợ Đồng Xuân - Bắc Qua có lẽ là nơi chứng kiến sự va đập mạnh mẽ nhất giữa cơ chế kinh tế tập trung bao cấp với một khu vực “kinh tế phi chính thức”, nhiều tiểu thương hình thành được mạng lưới cung ứng hàng hóa theo hướng thị trường.

Cựu chiến binh Vũ Mạnh Hùng chăm sóc các tác phẩm cây cảnh trong khuôn viên nhà ở phường Vị Khê (Ninh Bình).

Từ đôi bàn tay tài hoa

Tìm nhà cựu chiến binh Vũ Mạnh Hùng không khó. Người làng Vị Khê, xã Điền Xá, huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định cũ (nay là phường Vị Khê, tỉnh Ninh Bình) hầu như đều biết ông.

Đường bóng và thương trường

Đường bóng và thương trường

Golf không đơn thuần là một môn thể thao. Ở nó có cả một bề dày lịch sử, văn hóa cho đến những “vở kịch”… Mỗi cú đánh đẹp mang đến cả niềm vui lẫn nỗi buồn của những người trong cuộc. Nhưng đôi khi, một thương vụ mới là “đích đến” của vòng chơi.

Tổng Giám đốc CC1 Lê Bảo Anh và những công trình góp phần "thay áo non sông"

Tổng Giám đốc CC1 Lê Bảo Anh và những công trình góp phần "thay áo non sông"

Từ một kỹ sư trẻ bước chân vào Tổng công ty Xây dựng số 1- CPCT gần hai thập kỷ trước, đến vị trí Tổng Giám đốc dẫn dắt doanh nghiệp vươn lên vị thế tổng thầu quốc tế chuyên nghiệp, ông Lê Bảo Anh là minh chứng sống động cho tinh thần bền bỉ, bản lĩnh và khát vọng đổi mới trong ngành xây dựng.