Kỷ niệm 131 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19-5-1890 - 19-5-2021)

Dịch thơ “Nhật ký trong tù” của Bác Hồ ở Cộng hòa Séc

LTS - Nhà ngôn ngữ học, Việt Nam học người Séc - GS,TS I-vo Va-xi-li-ép (Ivo Vasiljev), là người bạn lớn của nhân dân Việt Nam và cộng đồng người Việt Nam tại Cộng hòa Séc. Ông sinh ngày 29-5-1935 tại Praha, mất ngày 23-10-2016. Phát biểu tại lễ truy điệu ông ở Séc, Ðại sứ Việt Nam tại Séc, khi đó là đồng chí Trương Mạnh Sơn, nêu bật những đóng góp to lớn của GS,TS I-vo Va-xi-li-ép trong việc thúc đẩy tình hữu nghị giữa Việt Nam và Cộng hòa Séc.

Những năm 1980 - 1990, TS I-vo Va-xi-li-ép đã cùng với một số dịch giả dịch những tập thơ Việt Nam hiện đại sang tiếng Séc, trong đó có tập thơ “Nhật ký trong tù” của Chủ tịch Hồ Chí Minh.

Năm 1985, nhân dịp kỷ niệm lần thứ 95 Ngày sinh Hồ Chủ tịch, Nhà xuất bản ODEON ở Thủ đô Praha đã in và phát hành tập thơ Nhật ký trong tù. Năm 1990, trong buổi gặp thân mật GS,TS I-vo Va-xi-li-ép đang ở thăm Việt Nam, tôi được biết thêm một số nét cụ thể về quá trình dịch và in tác phẩm nói trên của Bác Hồ ở Séc.

GS, TS I-vo Va-xi-li-ép rút trong cặp ra một cuốn sách khổ nhỏ hình vuông, mỗi chiều vừa đúng 75 mi-li-mét, bìa bọc da mầu đen bóng. Mặt bìa trước nổi bật lên ba chữ Hồ Chí Minh in thành ba dòng mầu phủ vàng, trên nền có gạch những chắn song sắt đan vào nhau, tượng trưng cho nhà tù. Gáy sách ghi rõ hai dòng chữ: Hồ Chí Minh, Nhật ký trong tù.

Giáo sư I-vo Va-xi-li-ép cho chúng tôi biết: Loại sách in khổ nhỏ, giấy tốt, trình bày trang trọng như vậy ở Séc chỉ dành riêng cho những tác giả lớn nổi tiếng. Và anh giới thiệu với chúng tôi quá trình dịch Nhật ký trong tù mà anh là một trong hai người dịch. I-vo Va-xi-li-ép nói:

Sau khi tôi học và đã có vốn tiếng Việt khá ở ngay Thủ đô Praha, tôi rất mong muốn giới thiệu những tác phẩm thơ Việt Nam cho bạn đọc Séc. Hồi ấy, đầu những năm 60 của thế kỷ trước, ở Séc có rất ít tác phẩm văn thơ tiếng Việt. Qua những cuộc tiếp xúc với các cán bộ và sinh viên Việt Nam, tôi có được một số bài thơ của các tác giả Việt Nam hiện nay. Ðọc bài Hương thầm của Phan Thị Thanh Nhàn, tôi rất thích. Tôi quyết định dịch sang tiếng Séc. Tôi không phải là nhà thơ nên việc dịch thơ Việt Nam ra thơ Séc có rất nhiều khó khăn. Một dịp may mắn, tôi được quen biết với một nhà thơ trẻ người Séc là Vla-đi-mia Coóc-sắc (Vladimir Korcak), chúng tôi hợp tác với nhau dịch. Tôi dịch nghĩa và Vla-đi-mia Coóc-sắc chuyển thành thơ. Một lần dịch bài Quê hương của Giang Nam, đọc câu Ai bảo chăn trâu là khổ, tôi không thể hiểu được cái hay của câu ấy. Ðược đồng chí Nguyễn Phan Cảnh, người dạy tiếng Việt ở Trường đại học Tổng hợp Pra-ha giải thích nguồn gốc của câu thơ tôi mới thật sự xúc cảm. Tôi cố gắng chuyển đạt ý nghĩa câu thơ ấy cho người đọc Séc bằng cách vận dụng những câu ca dao của Séc thích hợp nhất mà không làm chướng tai người đọc. Tôi chọn câu Bồ câu trong hang đá bay ra mà ở Séc ai cũng hiểu và xúc động.

Vượt qua rất nhiều khó khăn, chúng tôi dần dịch được một số bài thơ của Tố Hữu, Xuân Diệu, Chế Lan Viên... mà chúng tôi có được phần lớn là nhờ các sinh viên Việt Nam chép tặng. Một hôm, tôi được Ðại sứ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa Nguyễn Tiến Thông cho biết dịch thơ Việt Nam thì nên cố gắng dịch Nhật ký trong tù của Hồ Chủ tịch. Lúc đầu tôi chưa dám dịch. Dần dần qua kinh nghiệm tích lũy được trong việc dịch thơ một số tác giả Việt Nam, tôi mới bắt đầu dịch Nhật ký trong tù. Lần đầu, chúng tôi lấy bản tiếng Việt của Nhà xuất bản Văn hóa Hà Nội, in năm 1960 làm căn cứ. Tôi thấy các tác giả Việt Nam dịch đúng từ chữ Hán nhưng có những bài dịch chưa truyền đạt hết chất trào phúng và tinh thần khôi hài trong thơ Bác Hồ. Tôi nghĩ Nhật ký trong tù là tập thơ viết bằng chữ Hán cho nên tốt hơn hết là nên dịch từ bản gốc chữ Hán với lòng tin sẽ không đi xa nguyên tác. Ở Séc chúng tôi có những bản dịch Nhật ký trong tù bằng các tiếng Pháp, Anh, Nga. Những bản dịch này đã lược bỏ một số bài, trong đó có bài Chiết tự. Bài này, chỉ được dịch nghĩa mà không dịch thành thơ. Chúng tôi quyết định dịch tất cả, không bỏ bài nào, kể cả bài Chiết tự. Tôi không chịu “khuất phục” bài này. Phải nhận rằng bài này rất khó dịch thành thơ vì Bác Hồ chơi chữ rất đẹp, rất tài tình. Cả bốn câu đầu chơi chữ một cách triệt để, mà chữ nào cũng hết sức hay. Rõ ràng kỹ thuật làm thơ của tác giả rất điêu luyện, tài tình. Tác giả viết: “Tù nhân xuất khứ hoặc vi quốc”, có bản dịch nghĩa là: “Người tù ra khỏi ngục, có khi dựng nên đất nước”, có bản dịch nghĩa là: “Người thoát khỏi tù ra dựng nước”. Dịch như vậy chưa lột tả được sự tế nhị trong cách chơi chữ của Bác Hồ, tôi nghĩ, chữ “khứ hoặc” ở đây ắt có nghĩa là từ bỏ cái “nghi nghi hoặc hoặc” cái thiếu quyết tâm. Tôi đề nghị với Coóc-sắc dịch theo ý “người ở tù ra và bỏ sự thiếu quyết tâm của mình, để nó lại trong tù, thì sẽ dựng nước”. Coóc-sắc đã cố gắng chuyển ý đó thành thơ Séc. Và chúng tôi quyết định in lại bài thơ ấy bằng nguyên văn chữ Hán.

Tôi nhờ đồng chí Nguyễn Phan Cảnh viết chữ Hán cho nhà xuất bản chụp lại. Nói đến đây, I-vo Va-li-xi-ép lật cho chúng tôi xem trang 140 bản dịch Nhật ký trong tù tiếng Tiệp, có in toàn văn bài Chiết tự bằng chữ Hán. Trang sau bài thơ đó là phần giải thích tỉ mỉ lối chơi chữ trong bài thơ như: Chữ tù bỏ chữ nhân thêm chữ hoặc vào thành chữ quốc, trong câu 1: Tù nhân xuất khứ hoặc vi quốc (Người thoát khỏi tù ra dựng nước), chữ hoạn gạt bớt phần đầu còn lại chữ trung trong câu 2: Hoạn quá đầu thì thủy kiến trung (Qua cơn hoạn nạn rõ lòng ngay) v.v...

Va-li-xi-ép cho biết: Tôi và Coóc-sắc càng dịch Nhật ký trong tù càng thấy tác giả đúng là một nhà thơ vĩ đại. Phải nói rằng hoàn cảnh Bác Hồ viết Nhật ký trong tù là hoàn cảnh của một người có dự định lớn lao chưa làm được mà chịu cảnh ngồi tù. Ðó là nguồn tình cảm bức xúc sâu sắc để Bác Hồ làm thơ và làm thơ rất hay. Trong Nhật ký trong tù, người lãnh tụ, nhà chính trị đã là nhà thơ mà là nhà thơ viết hết sức tình cảm với nghệ thuật sáng tác tài tình. Chúng tôi đã học được sức đấu tranh trong thơ Bác Hồ và cố gắng truyền cho người đọc Séc để họ cùng xúc động, như trong bài Tự khuyên mình.

Ví không có cảnh đông tàn,

Thì đâu có cảnh huy hoàng ngày xuân;

Nghĩ mình trong bước gian truân,

Tai ương rèn luyện tinh thần thêm hăng,

Bài Học đánh cờ là một bài rất hay. Nhưng nếu không đọc Nguyễn Trãi, không có kháng chiến trường kỳ chống ngoại xâm thì không thể hiểu cái hay trong bài đó. Tôi đã đọc đi đọc lại nhiều lần các bài Cột cây số, Nghe gà gáy... Rõ ràng đó không phải là những suy nghĩ ngẫu nhiên của nhà thơ trong trường hợp nào đó mà là đạo đức của nhà cách mạng. Bác Hồ sống như thế và dạy ta sống thế. Cũng như tôi, Coóc-sắc rất khâm phục thiên tài thơ của Bác Hồ.

Trong quá trình dịch thuật, chúng tôi đã trao đổi, góp ý với nhau, thậm chí tranh cãi, phê bình nhau thật thẳng thắn. Chỗ nào tôi thấy Coóc-sắc chuyển thành thơ mà không sát nghĩa, tôi kiên quyết góp ý, bắt anh sửa lại. Có khi dịch một bài thơ, hai chúng tôi phải làm việc trong mấy ngày liền. Coóc-sắc còn trẻ, trước đây rất ít hiểu về các vấn đề chính trị, nhưng sau khi dịch Nhật ký trong tù, anh đã làm thơ chính trị rất giỏi và đã in được hai tập thơ rất được hoan nghênh.

Dịch Nhật ký trong tù, hai dịch giả I-vo Va-li-xi-ép và Coóc-sắc đã có những cố gắng lớn lao đóng góp vào hành trình gao lưu văn hóa giữa hai dân tộc Việt Nam - Séc.

Có thể bạn quan tâm

Minh họa VĂN HỌC

Xứ nước lên

Phải rời bỏ cái chốn này khi nước lên. Hồi đó, cứ nghĩ tới những cuộc đi là Khê buồn muốn khóc.

Minh họa: VĂN HỌC

Tro bụi ngược chiều

Nắng trưa vàng như chảo mật ong tưới xuống. Nghĩa trang lớn nằm ở ngoại ô, những ngôi mộ nơi góc khuất bị cỏ dại bọc kín, bia đá lấm bụi, từng vệt bẩn kéo dài chảy xuống theo vệt nước mưa, có lẽ do cơn mưa chiều qua.

Minh họa: Nguyễn Minh

Trăng sau bão

Về đến Hoàng Phủ lúc giữa chiều, gió se sắt làm những tán cây nhuốm bùn kêu lào rào.

Minh họa của VĂN HỌC

Người đâu gặp gỡ làm chi...

Phương ngồi bên cửa sổ, lặng lẽ nhìn ánh nắng chiều dần tắt. Từ căn nhà nhỏ của cô có thể nhìn ra cánh đồng lúa chín vàng. Mùi thơm của đất trời, mùi lúa tràn về khoảng không gian tĩnh lặng, thanh bình.

Minh họa: Trần Xuân Bình

Trên những dấu thu

Nhân đẩy cánh cổng sắt bước vào khoảng sân nhỏ. Ùa vào lòng anh là hương mộc ngọt ngào làm anh nhớ lại những năm tháng êm đềm.

Minh họa: Trần Xuân Bình

Cơm đục

Những hạt cát mà anh đã lén trộn trong chén cơm năm đó, chắc bà già mù không nhớ đâu. Nội nói khi người hóa khói, nhẹ tênh một đời, không còn gì để nhớ thương hay oán giận. Cứ vậy mà tan.

Minh họa của Văn Học

Màu hoa tím trong mưa

Thành phố đã mưa suốt hai tuần không dứt. Những sợi tơ mảnh nối nhau tuôn xuống từ trời rồi hợp thành dòng chảy miên man qua từng con ngõ nhỏ. Hơi ẩm bám vào tường làm dãy nhà tập thể tróc vữa già thêm mấy chục năm. Âm thanh rả rích len vào giấc ngủ nghe buồn như tiếng khóc.

Bìa tập thơ "Hoa nắng".

Hương sắc và ánh sáng từ "Hoa nắng"

Vào dịp Kỷ niệm 100 năm Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam, 80 năm Quốc khánh nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, NXB Hội Nhà văn chọn in tuyển tập thơ của nhà báo, nhà thơ Hồng Vinh, khẳng định sự đóng góp của ông trên lĩnh vực báo chí và văn học, tôn vinh một nhà báo cách mạng có ảnh hưởng xã hội xuyên suốt hai thế kỷ.

Minh họa của NGUYỄN MINH

Bình minh mang màu ký ức

Bình minh nhuộm vàng lòng chảo, nhuộm cánh đồng lúa chín và những dãy núi xa. Cánh đồng Mường Thanh, nơi tôi chiến đấu, ở lại và sống trọn đời người. Đời người ngắn hay dài, dòng Nậm Rốm hiểu rõ.

Minh họa: Nguyễn Minh

Qua mùa nước cạn

Nắng sồng sộc phả lên mặt người. Nóng bỏng rát lên từng thớ da. Đất nung lên chân, xuyên qua gót nứt nẻ, đi một bước đã thấy bưng bức.

Minh họa: Nguyễn Minh

Lời biển

Biển đón tôi bằng tiếng sóng dịu êm. Biển mênh mông bình yên đã dưỡng nuôi làng chài, để tôi và số ít trai gái có thể đi xa hơn.

Minh họa: Nguyễn Minh

Nài ngựa

Bây giờ khi đã lớn khôn, xa ký ức quê hương một quãng dài cả về thời gian và khoảng cách, nhưng mỗi lần nhìn cỗ xe ngựa đậu trong viện bảo tàng hay những khu du lịch sinh thái miệt vườn, là lòng tôi lại dâng lên cảm giác thân thương, thắm thiết.

Minh họa: Chu Văn

Vì một lời hứa nhỏ

Chỉ thiếu nửa điểm nữa thôi là tôi đã đạt điểm tuyệt đối ở cả ba môn thi đại học. Nhưng điều đó không khiến tôi bất ngờ.

Minh họa: NGUYỄN MINH

Giờ đẹp

Sáng nay, thời tiết bình thường, trời không nắng, chẳng mưa, chỉ hơi ưng ửng vàng, gió thổi nhẹ. Nghe nói, mấy ngày tới sẽ có đợt áp thấp.

Minh họa: NGUYỄN MINH

Kho báu

Trong thung lũng khuất sâu, bị nuốt chửng bởi những đỉnh núi Đá Đen sừng sững, có một ngôi làng nhỏ mang tên Thanh Bình. Thế nhưng, mấy năm qua, những người dân nơi đây lại chưa bao giờ được hưởng trọn vẹn hai chữ ấy. Hạn hán kéo dài như một lời nguyền tàn độc bủa vây.

Minh họa: NGUYỄN MINH

Miền chân sóng xôn xao

Chiều nhẹ. Nắng mỏng như tờ giấy. Sóng ập òa bình yên. Bọn trẻ rộn rã nói cười. Tất cả im lặng khi anh dõng dạc hướng dẫn bài vẽ sóng. Anh bảo bọn trẻ tả sóng, nhưng phải theo cách nghĩ của mình. Thương im lặng.

Minh họa: Nguyễn Minh

Những cái cây trong thành phố

Nhi ngồi làm việc cạnh một ô cửa bằng kính chẳng bao giờ mở. Cái chốt cửa bằng sắt hoen gỉ nằm im trong bức tường đầy hơi máy lạnh.

Minh họa: NGUYỄN MINH

Phía trăng lên

Thức liên tục gắp thức ăn cho mẹ. Sự cố gắng của con trai cả khiến bà Mai thấy thương. Bà biết, con dâu chẳng ưa gì mình, còn Thức cố xóa nhòa khoảng cách mẹ chồng, nàng dâu.
Minh họa: DƯƠNG ĐÍNH

Mầm xanh ký ức

Xuồng vừa chạm bến thì tiếng đạn bất ngờ nổ rền như sấm xé tan màn đêm. Địch phục kích! Lửa lóe sáng giữa bóng tối, tiếng súng rát tai dội vang cả khúc sông. Nhóm người vội tản ra, người lao lên bờ, người len qua cầu khỉ, người lặn mình vào lùm cây tối sẫm.
Minh họa: Nguyễn Minh

Về may áo lụa

Trăng trải thành thảm vàng, bao phủ cả làng mạc, bãi dâu. Anh hòa mình vào ánh trăng với ngàn ngạt hương dâu, như sợ nay mai vùng Ngàn Hương sẽ bị cày xới.
Minh họa: Nguyễn Minh

Mùa hoa đã cũ

Góc phố có cây lan hoàng dương. Mùa xuân, hoa rủ xuống từng chùm rực rỡ.
Minh họa: THU HÀ

Mùa rưng rức đỏ

Khi ông về đến thành phố đã là giữa đêm. Gió tháng ba hấp lên da thịt ông cái nóng còn sót lại của ngày.
Minh họa: Thu Hà

Ngang một bến sông

Nước dâng lên rờn rợn. Gió xốn xang như nỗi niềm của con sông gác mặt mình trong năm tháng. Lão Mậu đưa thuyền vào sát bờ, tắt máy. 
Minh họa: THU HÀ

Mùa hoa nở muộn

Trời có ấm hơn. Những hạt mưa bụi lất phất bay, như chiếc sàng rây lớp bột mịn bám lên mái nhà, bờ hiên, khoảng sân và mọi thứ không được che chắn. Trên cành hoa hồng, hạt mưa đọng lại trên chiếc lá xanh nhỏ xíu, tụ thành giọt nước tròn đầy, trĩu nặng, uốn cong sợi gân lá rồi lặng lẽ rơi xuống lớp đất mềm ẩm bên dưới.
Lời ong bướm

Lời ong bướm

Chợ Hợp Thành một tháng bốn phiên. Sáng mai là phiên ngày hăm ba, còn một phiên ngày ba mươi nữa thôi là hết tháng giêng rồi.