Ở một con đường núi

Minh họa: THU HÀ
Minh họa: THU HÀ

Gió nói với ta có một dòng chảy yên tĩnh giữa nơi đông người chiêm bái

câu kệ khắc trên đá

những pho tượng âm thầm

mái chùa Đông phương cong vút

Người lên xuống ngược chiều chia nhau ngụm nước

cơn khát thở trong tai từng đoạn dốc dài

gió bảo ngày xưa Phật cũng thế thôi

hành trang là cơn khát và ánh sáng

Con đường quanh co ơi

gió không thể lau mồ hôi cho ta

nhưng gió có thể dạy ta

mùi hương ấy là của loài hoa nào

Khi ta hỏi chiếc tổ đong đưa về cặp vợ chồng chim

năm ngoái

tiếng hót bên kia gọi tiếng hót bên này

gió mê mải đuổi theo tiếng chim

ta dúi cho rừng nhúm hạt

Mai này một triền hoa không tên

sẽ quàng vai gió hát về bóng mát.

Có thể bạn quan tâm

Nghệ nhân già truyền dạy các em học sinh sử dụng nhạc cụ truyền thống.

Những đàn chim phí vẫn bay về cội nguồn

Văn hóa Tây Nguyên, quen mà lạ! Quen và lạ như những gì mà người trải nghiệm đã lờ mờ hiểu và những bí ẩn chưa đủ sức lý giải. Quen và lạ như chính những người bạn núi thân thương của tôi. Tôi và họ đã có với nhau nhiều cuộc gặp gỡ, nhiều dịp cùng đắm đuối trong cơn say đại ngàn. Đó là kiểu say ngả say nghiêng, chếnh choáng phiêu bồng tay gác núi này, chân lội sông kia. Vậy rồi, tôi đã hiểu họ chưa, đã thật sự hòa hợp cùng tâm tính họ chưa?...
Minh họa: Việt Anh

Mùa hoa trên những lối sông

Châu thổ Cửu Long, miền đất của dân bạt gió giang hồ. Những con người cùng đường tận lối về sinh kế hay sự bế tắc trong nghịch cảnh tâm hồn mà rời xứ. Những người vượt lề thói đưa cả nhà xuống xuồng bơi ngược con nước theo sông ghé lại bến vắng nào đó che chòi, che trại trồng tỉa, bắt cá, hái rau sống qua ngày.