Dấu tích “Buổi bình minh...”

Không chỉ trở thành một phát hiện có ý nghĩa đặc biệt đối với khảo cổ học Việt Nam, những dấu tích của thời đại sơ kỳ đá cũ phát lộ tại An Khê (Gia Lai) đang đặt ra nhiều câu hỏi trong việc định hình, nhìn nhận lại một số quan điểm về con đường phát triển của loài người trong thời kỳ tối cổ, ở khu vực và tầm mức liên châu lục.

Các nhà khảo cổ học Việt Nam và Nga tại điểm khai quật di tích Rộc Tưng (An Khê).
Các nhà khảo cổ học Việt Nam và Nga tại điểm khai quật di tích Rộc Tưng (An Khê).

Được phát hiện từ năm 2014, những dấu tích đầu tiên phát lộ tại khu vực An Khê đã lập tức thu hút sự chú ý của các nhà khảo cổ học Việt Nam và các nhà khoa học của Viện Khảo cổ học - Dân tộc học Nô-vô-xi-biếc (Novosibirsk), Viện Hàn lâm khoa học CHLB Nga (đang hợp tác nghiên cứu cùng Viện Khảo cổ học Việt Nam). Trong hơn một năm sau đó, các nhà khoa học hai nước đã liên tục điền dã, mở rộng khảo sát, tiến hành khai quật một số địa điểm, và đã tìm ra thêm nhiều dấu tích đặc biệt được xác định dựa trên quan sát, so sánh, đối chiếu… là thuộc về chủ nhân là người đứng thẳng (Homo erectus) thuộc giai đoạn phát triển tối cổ của loài người.

Di vật phát hiện tại các địa điểm khai quật ở An Khê rất phong phú và đa dạng, với hơn 500 di vật, gồm rìu tay, mũi nhọn tam diện, công cụ ghè hai mặt, nạo, chày, hòn ghè, mảnh tước… Điều đặc biệt là các di vật được tìm thấy trong lớp phong hóa của đá granit khá nguyên vẹn (được coi là lớp bề mặt trái đất giai đoạn sớm nhất), nằm lẫn cùng các mảnh thiên thạch (tectits). Theo các nhà khoa học, các mảnh thiên thạch ở vùng An Khê đã được phân tích niên đại và cho kết quả khoảng 800 nghìn năm cách ngày nay.

Trong hệ thống các di vật thu được từ 11 địa điểm tập trung trong thung lũng bồn địa xã Xuân An (thị xã An Khê), theo đánh giá của PGS, TS Nguyễn Khắc Sử, nghiên cứu viên cao cấp của Viện Khảo cổ học Việt Nam, đáng chú ý nhất là sự xuất hiện của một số loại hình công cụ tiêu biểu sơ kỳ Đá cũ như ghè hai mặt - rìu tay (bifaces/handaxes), ghè hết một mặt (inifaces), mũi nhọn/tam diện (pike/triagle) và công cụ chặt (chopper/choping-tools). Hệ thống công cụ này mang nhiều dáng nét cổ xưa hơn tất cả các hệ thống di vật của các di tích gọi là sơ kỳ Đá cũ hiện biết ở Việt Nam, như Núi Đọ (niên đại khoảng 400 nghìn năm cách ngày nay), Thẩm Hai - Thẩm Khuyên (niên đại khoảng 500 nghìn năm cách ngày nay). Qua so sánh, nhận diện hệ thống di vật này, các nhà khoa học đã bước đầu hình thành những đặc điểm riêng tạo nên nét đặc sắc của Kỹ nghệ An Khê và định vị giá trị đặc biệt của hệ thống di tích mới phát lộ này trong bối cảnh sơ kỳ Đá cũ Việt Nam và khu vực.

Rìu tay được tìm thấy tại các điểm di tích Rộc Gáo và Rộc Lớn (An Khê, Gia Lai).

Trong một so sánh, đối chiếu các nhà khoa học Việt Nam đã có chuyến khảo sát đồng thời mời một số nhà khảo cổ học Trung Quốc - nơi có di chỉ khảo cổ học Bách Sắc (Quảng Tây) đã được xác định niên đại khoảng 800 nghìn năm cách ngày nay, đến khảo sát và so sánh với hệ thống di vật của An Khê và đã ghi nhận một số nét tương đồng. Đây cũng là một trong những căn cứ để nhận định, hệ thống di chỉ khảo cổ học An Khê có niên đại khoảng 700 nghìn đến 900 nghìn năm cách ngày nay.

Nếu giá trị niên đại này tiếp tục được khẳng định tại các trung tâm nghiên cứu, kiểm định lớn của thế giới thì cùng với Bách Sắc, hệ thống di chỉ An Khê sẽ là một minh chứng xác định Việt Nam và khu vực Đông - Nam Á cũng là nơi hình thành và phát triển của con người cổ xưa nhất. Theo đó, những con người đứng thẳng đầu tiên từ châu Phi di cư đã chia ngay thành nhiều nhánh, và có thể có một nhánh từ rất sớm đã đi vào Đông - Nam Á, trong đó có Việt Nam, cũng như vào Quảng Tây (Trung Quốc), chứ không như các giả thuyết lâu nay vẫn cho rằng, con người cổ xưa từ châu Phi đi sang châu Âu rồi mới từ đó đi dần sang Bắc Á và đi xuống.

Giám đốc Sở Văn hóa - Thể thao và Du lịch Gia Lai Phan Xuân Vũ cho biết, tỉnh đang phối hợp Viện Hàn lâm khoa học Xã hội Việt Nam nghiên cứu xác định chính xác giá trị và tiến tới xây dựng hồ sơ đề nghị công nhận hệ thống di chỉ khảo cổ học An Khê là Di tích quốc gia đặc biệt…

Có thể bạn quan tâm

Một góc đảo Lý Sơn. Ảnh: Khoa Đăng

Viết bên miệng núi lửa

Chỉ cách cảng Sa Kỳ - đất liền Quảng Ngãi mười lăm hải lý mà sao trời đất, nước mây ở đây khác biệt. Lý Sơn đứng đó sừng sững, tự tin và khoáng đạt vô cùng. Cái nét riêng hải đảo và không gian biển cả bao la trước mặt đã tạo nên những mỹ cảm lạ lùng khi đến với quê hương của núi lửa, của đội Hùng binh Hoàng Sa…

Những chàng trai, cô gái miền sơn cước biểu diễn cồng chiêng và dân vũ.

Đại ngàn mênh mang chiêng Mẹ

Chiều nghiêng nắng, nam Tây Nguyên tĩnh lặng đến lạ, mây la đà trườn qua núi, ôm lấy những buôn làng. Chợt, bên dòng Đạ Dâng hiền hòa thổn thức âm giai huyền bí, “Tờơng… tờơng… tờơng… Tờ tờ thi, tờ thi…”. Tiếng chiêng quyện hòa sâu thẳm, mênh mang khiến con nai quên gặm cỏ, con thú hoang lạc lối về. Đánh nhè nhẹ cho gió đưa xuống đất. Đó là tiếng chiêng bật ra từ những đôi tay sơn nữ hòa cùng hơi thở núi rừng.

Nỗ lực phục vụ, góp phần bảo đảm an sinh xã hội cho người dân

Nỗ lực phục vụ, góp phần bảo đảm an sinh xã hội cho người dân

Những năm qua, Việt Nam đã và đang có nhiều nỗ lực trong bảo đảm an sinh xã hội cho người dân, trong đó, có sự đóng góp không nhỏ của ngành bảo hiểm xã hội (BHXH). Nhân dịp Xuân Đinh Dậu (2017), phóng viên Báo Nhân Dân đã có cuộc gặp gỡ, trao đổi với Thứ trưởng, Tổng Giám đốc BHXH Việt Nam NGUYỄN THỊ MINH (trong ảnh) về những vấn đề này.

Khi phương thức sống của nhân loại thay đổi

Khi phương thức sống của nhân loại thay đổi

Các nền tảng mạng xã hội trên Internet đã thay đổi phương thức sống của nhân loại trong vòng mười năm trở lại đây. Rất nhiều hiệu ứng tích cực có thể được nhìn thấy dễ dàng. Nhưng cũng không ít những mặt tối.

Hồn nhiên - tác phẩm đoạt giải nhì cuộc thi Tình bạn tình yêu và nụ cười của Niu Di-lân năm 2015. Ảnh: VIỆT VĂN

Nụ cười, tâm hồn Việt

Tâm hồn là cái bên trong, nó mang tính trừu tượng và khó diễn đạt. Nhưng cái bên trong nhất thiết vẫn phải biểu hiện ra bằng một hình tướng bên ngoài nào đó. Cá nhân tôi nghĩ tâm hồn Việt Nam có những biểu hiện vô cùng phong phú, và một trong những biểu hiện sống động của nó là nụ cười.

Những dấu son trong bản hòa ca

Những dấu son trong bản hòa ca

Khi thị trường giải trí Việt tưởng chừng rơi vào thế bão hòa thì người ta lại tìm thấy những “hạt mầm” sáng tạo nhiều khát vọng. Họ là những người trẻ đã bước đầu tạo được dấu ấn để làm nên những dấu son trong bản hòa ca nghệ thuật Việt năm 2016.

Âm nhạc của Lý

Âm nhạc của Lý

Giữa showbiz Việt ồn ào hào nhoáng, Lê Cát Trọng Lý như một nốt nhạc trầm tỏa ra ánh sáng dịu dàng, ấm áp. Lý chậm rãi chinh phục người nghe bằng giọng hát nhẹ như gió thoảng và thứ âm nhạc tinh tế, mộc mạc mà sâu lắng, thủ thỉ mà giãi bày...

Người giữ hồn gốm cổ

Người giữ hồn gốm cổ

Trải bao thăng trầm cùng gốm Việt, làng gốm Bát Tràng (Hà Nội) vẫn bền bỉ đỏ lửa thắp sáng thương hiệu có bề dày gần 1000 năm. Góp sức giữ hồn gốm cổ quê hương có sự chung tay của rất nhiều người con làng gốm, trong đó có Nghệ nhân Nhân dân, Công dân Ưu tú Thủ đô năm 2016 Trần Độ.

Hát ống ngày xuân

Hát ống ngày xuân

Khi mùa xuân đến, khắp các bản, mường ở vùng Tây Bắc lại vang lên những điệu hát ống giao duyên của trai gái dân tộc Giáy, như dòng mật ngọt tuôn chảy vào mỗi trái tim, rung lên nhịp xốn xang xao động, để rồi trói buộc những đôi tình nhân trong tình yêu hoang sơ, bỏng cháy mãi mãi như mây ngàn, gió núi.

Mọi người vừa vui văn nghệ vừa uống rượu cần trong ngày Tết.

Tết người Cống

Dân tộc Cống ở Lai Châu chỉ có khoảng 1.500 người, sống tập trung ở một số bản của hai xã Nậm Khao (huyện Mường Tè) và Nậm Chà (huyện Nậm Nhùn). Tết kết thúc mùa vụ là cái Tết to, quan trọng nhất trong năm của người Cống.

Con gà trống của người Dao

Con gà trống của người Dao

Khi hoa mơ, hoa mận chuẩn bị đâm nụ non trên những cành cây đã trút hết lá qua mùa đông rét buốt thì người Dao bắt đầu chọn trong đàn gà những con gà trống khỏe mạnh, tốt mã nhốt riêng ra một chỗ...