Hương vị Việt trên đảo Zanzibar

Với những chiếc bàn gỗ xinh xắn đặt trên nền cát và một tấm bảng gỗ ghi: “Phở đặc biệt sẽ xuất hiện trong thực đơn tuần này”, “Duy nhất tuần này, chúng tôi có món mới cho các bạn: Bún bò”... Những dòng chữ đã thay lời mời chào đến với “Duyên - Vietnamese Homecooking”, nhà hàng tên “Duyên” của cô gái Nguyễn Thị Kim Anh ở Zanzibar.

Kim Anh (hàng đầu) cùng nhân viên địa phương trước cổng nhà hàng.
Kim Anh (hàng đầu) cùng nhân viên địa phương trước cổng nhà hàng.

Quyết tâm nổi lửa bếp Việt

Hai năm nay, khách đến khu nghỉ dưỡng Sharazad Oasis Retreat, trên đảo Zanzibar (Tanzania), quần đảo được mệnh danh là “viên ngọc đông Phi” sẽ có thêm trải nghiệm được thưởng thức vài món ăn Việt Nam tại một nhà hàng bên bờ biển.

Hành trình rẽ sóng mang ẩm thực Việt tới hòn đảo ngoài khơi Ấn Độ Dương với Kim Anh gói gọn trong chữ “duyên”. Năm 2019, cô quyết định tới Zanzibar nhận công việc quản lý khách sạn. Sau vài tháng, dịch Covid-19 bùng phát, công việc bị ngừng, Kim Anh bị “mắc kẹt” lại đây. Trong thời gian rảnh rỗi, cô bắt đầu nấu ăn mời bạn bè thưởng thức và nhận được những lời động viên làm đồ ăn Việt để bán. “Tôi thấy ý tưởng khá xa vời vì gia tài của tôi khi đó là không nhà bếp-không nhà hàng-không nghĩ mình đủ duyên gắn bó với bếp núc”, Kim Anh bày tỏ.

Vì vẫn muốn được ở lại Zanzibar, Kim Anh thử sức với việc nấu món ăn Việt theo hình thức đặt hàng mang về để có thu nhập trang trải cuộc sống. Thời gian đầu, khách của bếp Việt do Kim Anh nấu chủ yếu là cộng đồng người nước ngoài đang sinh sống tại đây. Nhiều người trong số đó đang làm quản lý, nhân sự tại các khách sạn, khu nghỉ dưỡng nên tiếng lành đồn xa, họ giới thiệu cô nấu các món ăn Việt cho các bữa tiệc, sự kiện lớn trên đảo.

 Hương vị Việt trên đảo Zanzibar -0
Nhà hàng hiện phục vụ khoảng 40 món ăn Việt Nam. Ảnh: NHÀ HÀNG DUYÊN

Cuối tháng 8/2020, khi du lịch hoạt động trở lại, Kim Anh trở lại làm công việc quản lý khách sạn. Ngày đầu đi làm, cô đã đề xuất với chủ đầu tư về dự án ẩm thực Việt Nam cũng như duy trì gian bếp nhỏ của mình tại Zanzibar. “Tôi chia sẻ với chủ đầu tư là dự án có ý nghĩa tinh thần với những người xa quê như tôi”. Do không có tiếng nói chung nên sau một tháng thử nghiệm, Kim Anh buộc phải lựa chọn hoặc tập trung vào công việc hoặc nghỉ để tiếp tục nấu ăn. “Nhiều người nói tôi thật khó hiểu. Ở nơi đất khách quê người, lại đang mùa dịch bệnh lẽ ra phải chọn việc kiếm tiền thì tôi lại xin nghỉ để theo đuổi thứ chưa ra tiền”, Kim Anh nhớ lại.

Tập trung toàn tâm toàn ý cho kinh doanh, Kim Anh bắt đầu đăng ký thành lập công ty tại Zanzibar, lấy tên gọi là Hanoi Hospitality Ltd., với sản phẩm chủ lực là ẩm thực Việt Nam. Vào một ngày nọ, Kim Anh nhận được lời đề nghị từ ông bà chủ khách sạn Sharazad Oasis Retreat về việc xây dựng một nhà hàng Việt Nam do Kim Anh quản lý. Vậy là “Duyên-Vietnamese Homecooking”, nhà hàng Việt Nam đầu tiên và là nhà hàng châu Á thứ ba tại Zanzibar ra đời.

Duyên lành trên đất lạ

Có một căn bếp riêng, một nhà hàng nhỏ để giới thiệu món ăn Việt Nam nhưng không vì thế mà hành trình phát triển “Duyên” đến dễ dàng. Khó khăn lớn nhất là ảnh hưởng từ dịch bệnh khiến nguyên liệu khan hiếm và đắt đỏ, vận chuyển khó khăn. Tình thế buộc Kim Anh đã chủ động xoay xở đủ cách, từ tự trồng rau thơm trong vườn, học cách làm giá đỗ, đậu phụ, xay bột tráng bánh phở…, nhờ đó thực đơn tại “Duyên” dần từ vài món nay đã lên tới 40 món. Khách đa phần đến ăn đã quen tên từng món Việt, từ phở, bún chả, xôi lạc, bánh cuốn cho đến cơm sườn kho tiêu… Không chỉ giữ lửa cho bếp, cuối năm 2021, Kim Anh còn mở thêm một quán cà-phê mang tên “Hà Nội House Cà-phê by Kim” đặt tại Paje, trung tâm của Zanzibar để có thêm không gian thưởng thức đồ uống Việt Nam tại đây.

Ngay từ khi khởi nghiệp, Kim Anh luôn muốn doanh nghiệp Hanoi Hospitality Ltd., chia sẻ lợi ích với cộng đồng. Điều đầu tiên cô nghĩ tới chính là nỗ lực tạo thêm nhiều việc làm cho người dân địa phương, Nhà hàng “Duyên” hiện có gần chục nhân viên người bản địa tham gia công việc phụ bếp và bếp chính. Trong dự định của mình, Kim Anh còn nghĩ tới hình thức nhượng quyền kinh doanh để vừa tạo thêm sinh kế cho phụ nữ địa phương, vừa phát triển mạng lưới ẩm thực Việt tại những nơi thu hút khách du lịch khác.

Sau hai năm, nỗ lực Kim Anh đã thu được “trái ngọt” với thước đo là sự tín nhiệm của thực khách. Nhiều dịp đến “Duyên”, du khách còn được thưởng thức không khí Việt Nam tại quán, đó là ngày rằm cùng ngắm trăng sáng trong một không gian ấm cúng mang tên “Nhà”, Trung thu được thắp đèn lồng Hội An, Tết được cùng sum vầy đón năm mới. “Duyên” với tôi là cái tên ý nghĩa. Mỗi lần khách hỏi về tên gọi, tôi có thêm cơ hội được trò chuyện và giới thiệu văn hóa Việt Nam cũng như bày tỏ sự cảm kích với mối duyên lành với Zanzibar, nơi cho tôi cơ hội mang ẩm thực Việt tới vùng đất châu Phi xa xôi này”, Kim Anh tự hào chia sẻ.

“Lần đầu tiên thưởng thức bát phở do một cô gái châu Phi được dạy nấu, tôi đã rất tự hào mà khen: “Bạn đủ tiêu chuẩn lấy chồng Việt Nam rồi đấy!”. Tôi chưa bao giờ sợ sự cạnh tranh. Ai mở được nhà hàng riêng, mà lại là nhà hàng Việt thì mình luôn ủng hộ”, Kim Anh kể.

Có thể bạn quan tâm

PGS, TS, bác sĩ Nguyễn Lân Hiếu chỉ đạo phòng, chống dịch tại Bình Dương.Ảnh: Thu Vân

" Chống dịch là phải xuống với dân!

Trò chuyện với PGS, TS, bác sĩ Nguyễn Lân Hiếu, Giám đốc Bệnh viện Đại học Y Hà Nội, tôi hình dung về những vị chỉ huy chiến trường không tiếng súng, không mấy ai biết đến họ. Nhưng nếu không có họ, cuộc chiến chống đại dịch Covid-19 sẽ thất bại…

Bộ đội hỗ trợ người dân TP Hồ Chí Minh giữa mùa dịch Covid-19. Ảnh: KHỞI MINH

Giúp dân chống dịch

Hùng tráng trong âm điệu ca khúc “Bài ca thiện nguyện” của nhạc sĩ Nguyễn Văn Hiên, cuộc gặp mặt giữa Đảng ủy, Bộ Tư lệnh Quân khu 7 và những người thiện nguyện, giúp bà con vượt qua đại dịch Covid-19 (làn sóng thứ tư) diễn ra tại TP Hồ Chí Minh một tối cuối năm 2021 thật xúc động.

Trẻ em làng quê hồn nhiên.

Về với thênh thang làng

May mắn cho mỗi ai có ngôi làng thân thương để về. Hai năm qua, dịch bệnh hoành hành, làng càng quan trọng với mỗi người. Bao người xa quê đã về nơi chôn nhau cắt rốn để được đỡ nâng, nương tựa.

Tranh: ĐẶNG DƯƠNG BẰNG

Đường đến mùa xuân

Nhìn chuyến xe đường dài Hà Nội-Lào Cai chuyển mình với những túi quần áo, bánh kẹo, quà Tết, lòng không khỏi rộn ràng. Cuộc gọi của người bạn đang công tác miền núi còn nặng những nỗi niềm: “Áo cũ nhưng lành lặn, ấm áp cũng là vô giá cho bọn trẻ nơi đây”. Bây giờ bạn và các em đang ngóng chuyến xe mùa xuân lên với bản làng.

Người dân tại Tân Kỳ (Nghệ An) giới thiệu thành quả bò giống với đoàn công tác Ủy ban T.Ư MTTQ Việt Nam. Ảnh: VŨ ANH

Vì người nghèo sao cho trọn nghĩa

Có lẽ chưa bao giờ người nghèo phải đối mặt cùng lúc nhiều thử thách đến vậy. Từ những đại dịch Covid-19 cho tới bão lũ tại nhiều nơi như miền trung, Tây Nguyên... Để hỗ trợ kịp thời, toàn diện và lâu dài, cần sự liên kết của Nhà nước, doanh nghiệp và xã hội thành một “hệ sinh thái” chuyên nghiệp, không chỉ trong hoạt động thiện nguyện mà cả phát triển sinh kế.

Em bé đang lau nước mắt cho mẹ. Sau mất mát, các con nhận về nhiều sự quan tâm, hỗ trợ từ cộng đồng.

Nắm tay dìu trẻ bước đi

Gõ cửa từng nhà trong danh sách “cầu cứu” gửi về, suốt mấy tháng nay, các tình nguyện viên POWAI (Trung tâm trợ giúp xã hội hỗ trợ trẻ mất người thân và gặp khó khăn do Covid-19) rong ruổi khắp TP Hồ Chí Minh để lắng nghe từng hoàn cảnh rồi lặng lẽ trao đi những yêu thương.

Nguyên Chủ tịch nước Trương Tấn Sang ân cần trao đổi với ngư dân tại Bình Định.

Áo phao cùng vượt sóng

Sẻ chia cùng hàng trăm nghìn ngư dân nghèo, hằng ngày đối mặt nguy cơ bão biển, triều cường và sự cố trên biển, nguyên Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã vận động các nhà hảo tâm trao tặng hàng chục nghìn bộ áo phao cứu sinh đa năng.

Minh họa: TRẦN XUÂN BÌNH

Trong đông giá đã hé chồi non

Vị Tết đang thật gần! Nhìn các chị buộc túm to nhỏ chiu chít trên gác-ba-ga xe đạp, rao dọc phố nhỏ, lại nhớ mái tóc bạc như suối cước trắng thả dài quá gối của bà. Mỗi lần gội đầu với nước bồ kết, hương nhu, lá sả, bà phải đứng lên ghế đẩu để tôi cầm gáo dội từ từ lên tóc. Mùi lá thơm bay lan xa trong nắng đông vàng như mật. Những ngày gian khó mà hạnh phúc như thế, thời gian càng lùi xa, nghe hương vị Tết đến gần, lòng càng nhung nhớ.

Minh họa: NGỌC HÙNG

Mái gianh mưa nắng quê hương

Thế hệ trẻ thế kỷ 21, chắc nhiều bạn không có khái niệm về nhà gianh vách đất. Thế hệ còn lại của thế kỷ 20, độ tuổi U70, U80, những khái niệm về nhà gianh như một tượng trưng cho nông thôn Việt Nam, chứ chưa hẳn là nghèo.

Một giếng cổ ở ngõ Tạm Thương, Hoàn Kiếm, Hà Nội.

Mắt trong hồn phố

Cuối phố Kim Hoa làng tôi xưa có giếng Ngọc bên đình, được coi là mắt rồng của đền thờ Cao Sơn đại vương, kinh trấn phía nam thành Thăng Long. Từ nhỏ, chúng tôi hay theo cô đồng Hơn gánh nước giếng Ngọc về ăn. Mái tóc dài đung đưa nhịp cùng đòn gánh. Có tối cô mời cung văn về hát. Giọng cô lanh lảnh: “Đến đây trước giếng sau chùa/Không yêu ta cũng bỏ bùa cho yêu”. Chúng tôi nghe lịm cả người.