Người lang thang thu âm thanh thế gian

Lâm Ngạn là người đi nhiều, “từ mũi Cà Mau đến địa đầu Móng Cái”. Khi bắt đầu đam mê âm thanh, trong túi anh lúc nào cũng có sẵn dụng cụ ghi âm nhỏ, chỉ bé bằng đầu ngón tay.

Thực hiện thu âm thanh tại chợ Tú Lệ (Văn Chấn, Yên Bái).
Thực hiện thu âm thanh tại chợ Tú Lệ (Văn Chấn, Yên Bái).

Và khi đã có ý thức thu thập thì lên đỉnh núi hay xuống dưới hang sâu, đi trên tàu hỏa, đến một vùng quê, hay đơn giản như lúc đứng bên đàn trâu, nghe con nghé gọi trâu mẹ giống như niềm vui của đứa trẻ đón mẹ đi làm về…, âm thanh đều được ghi lại. Đó là một thế giới vô cùng vi diệu.

Có những thứ tưởng như đã quen thuộc, biết rất rõ, đã lắng nghe, sử dụng hằng ngày, rồi đến một lúc chợt nhận ra mình chưa biết gì về nó cả. Đó là khi lần đầu tôi gặp và làm việc với anh Lâm Ngạn, người đang tham gia sản xuất chương trình đọc truyện trên kênh Radio Nhân Dân và nghe anh nói về âm thanh. Anh bảo, âm thanh tựu trung chỉ có ba loại: Âm thanh thoại, âm nhạc và âm thanh hiệu ứng. Hai âm thanh đầu do con người tạo ra, riêng âm thanh hiệu ứng (còn gọi là âm thanh hiện trường hay âm thanh tự nhiên) thì bao gồm tất cả thanh âm của thế gian.

Đó là một thế giới vô cùng phong phú, thú vị, nhất là với người “chơi” âm thanh chuyên nghiệp. Với họ, âm thanh trong chợ Đồng Xuân không giống với chợ Bến Thành, hay chợ ở Đồng Văn. “Tiếng ông thái phở ở phố Bát Đàn sẽ khác với ông bán phở ở Nam Định vì cái thớt, con dao và phong cách làm của mỗi người khác nhau, tạo ra âm thanh và cảm xúc khác nhau”. Khi con thuyền đi trên hồ nước, ngoài tiếng mái chèo, còn có hơi thở của ngư phủ, tiếng cá quẫy, tiếng chim thảng thốt bay vút lên từ đám cỏ lác nào đó. “Ở miền núi, ta sẽ nghe tiếng nói trước rồi mới thấy người sau, không thấy mặt người chỉ nghe tiếng hát (Cô gái mở đường của Xuân Giao); còn ở dưới đồng bằng thì ngược lại. Chỉ có âm thanh thực tế mới đem lại cảm xúc thật nên nó xảy ra ở đâu, thì mình phải thu lại ở đó. Đây là lý do chúng tôi luôn cố gắng đến tận hiện trường, hay mỗi khi đi đến một vùng miền nào thì đều tìm cách thu lại âm thanh”.

Vào đồng bằng sông Cửu Long, ngồi trên xuồng, anh thấy tiếng “tạch, tạch” của chiếc vỏ lãi rất thú vị. Trên chợ nổi, anh thu tiếng một phụ nữ Nam Bộ rao: “Ai ăn bún bò không?”. Thậm chí tiếng cá quẫy trong lồng anh cũng ghi lại vì nó sẽ khác tiếng cá quẫy trên hồ sông Đà. Một lần anh vào Thanh Hóa, đến một làng ven bờ sông Mã, ở đó có một ngôi đền thờ nằm lưng chừng núi. “Leo lên đền, nhìn xuống sông Mã uốn lượn, trên cánh đồng người nông dân đang làm mùa. Tiếng họ nói chuyện với nhau từ xa mơ hồ vọng tới, tôi có cảm giác như đang được ngồi trên thiên cung, tưởng tượng mình là Ngọc Hoàng thượng đế! Âm thanh đem lại những điều kỳ diệu như thế”.

Tôi thán phục: “Chắc hẳn kho âm thanh của các anh hiện nay phải lớn lắm?”. Lâm Ngạn lắc đầu: “Dù tôi có ghi đầy cả một cái ổ cứng dung lượng hàng terabyte (tương đương với 1.000 gigabyte) thì cũng chưa ăn thua gì. Âm thanh của nước ta rất phong phú, nhưng theo tôi biết, hiện chưa có ai đứng ra làm thành một cái kho để người cần có thể xin, mua, thuê, mượn. Một cái kho như thế, không chỉ vài người là làm được đâu!”.

Tôi thắc mắc, với ưu thế của công nghệ hiện nay, sao không thử tạo một mạng lưới cộng tác viên, thu thập âm thanh tất cả các vùng miền trên cả nước?

“Người thu âm cần phải có chuyên môn và năng lực cảm xúc nhất định, vì chỉ chỉnh sai âm lượng một chút là âm thu thanh không sử dụng được. Thí dụ, với người bình thường, khi thu tiếng thác nước chảy thì ở đâu cũng giống nhau, nhưng với người có nghề, trong tiếng thác còn có âm thanh của con người, thời khắc, lúc chuyển giao giữa ngày và đêm, giữa bình minh và hoàng hôn. Nói đơn giản là “ghi lại âm thanh”, nhưng đây có thể coi là một công việc mang tính sáng tạo đấy”.

Lâm Ngạn đã tổ chức một số lớp đào tạo trong mạng lưới của anh. Ngoài những kỹ năng cơ bản, có bài tập “tắt các giác quan”. Bài tập này yêu cầu học viên viết mô tả về âm thanh mình nghe thấy trong những tình huống cụ thể: “Mùa thu đã đến. Buổi sáng trời trong, ánh sáng le lói hắt qua khe cửa sổ cũ khi mắt vẫn còn đang nhắm nghiền. Cái gió nhè nhẹ, lành lạnh của tiết thu thật chẳng dễ khiến người ta có thể dứt khoát ra khỏi chăn”... “Mở cửa sổ, một làn gió mát miên man vờn qua má, qua tóc, nghe gió hát du dương chào ngày mới. Ngồi trong phòng, nghe tiếng xe máy phóng vù vù vội vã của mấy anh shipper sợ muộn giờ, tiếng chó sủa lao xao khi nghe tiếng động, tiếng xe tải chạy ầm ầm từ ngõ trong đi ra”...

Tôi hỏi bỡn anh: “Lớp của anh dạy học viên viết cả tản văn à?”. Lâm Ngạn cười: “Không phải. Chúng tôi dạy cảm xúc. Làm về âm thanh mà không có cảm xúc với âm thanh thì chỉ như cái máy, sẽ không thể nào nghe thấy được âm thanh vi diệu của thế gian. Tôi yêu cầu học viên viết để rèn luyện cảm xúc và tự nâng mình lên”.

Lâm Ngạn chia sẻ, tham gia sản xuất chương trình đọc truyện trên Radio Nhân Dân mang lại cho anh nhiều hào hứng vì nó khác với những chương trình từng có. Bên cạnh những giọng đọc đa dạng, giàu cảm xúc, đài từ tốt thì cuối mỗi truyện có thêm lời nhận xét do các nhà văn, nhà thơ, nhà lý luận phê bình trực tiếp thực hiện đã mang lại những cách tiếp cận, cảm thụ mới cho người nghe. Trong khi hầu hết các chương trình đọc truyện chỉ dùng âm nhạc nền (background music) thì trên Radio Nhân Dân lại có âm thanh hiệu ứng (effect music).

Mỗi một truyện ngắn khi phát đều được dựng âm thanh riêng, thí dụ trong truyện Người nhóm lửa vạn chài, thính giả nghe thấy tiếng nước chảy, sóng vỗ. Đến lúc nhân vật chính gọi: Đò ơi, vào đi kẻo bão... thì nghe thấy tiếng sét đánh, gió rít rồi mưa ào ạt đổ xuống. Những hiệu ứng này đã làm tăng đáng kể hiệu quả cảm xúc cho người nghe. “Thời gian tới, chương trình sẽ có thêm nhiều sáng kiến thú vị để phục vụ người nghe!”-Lâm Ngạn vui vẻ khẳng định.

HỮU VIỆT

Có thể bạn quan tâm

Cảnh trong phim Bình minh đỏ. Ảnh: Trần Chí Thành

Phía trước là sông lớn, biển rộng

Năm 2022, với điện ảnh Việt Nam, có thể xem như cuộc hồi sinh sau hai năm dịch bệnh làm lao đao cả nền công nghiệp nghệ thuật thứ bảy này. Những tín hiệu lạc quan từ Liên hoan Phim Việt Nam lần thứ 22, và những ý kiến đóng góp cho dự thảo Luật Điện ảnh (sửa đổi) đã mang lại niềm tin điện ảnh Việt Nam sẽ có nhiều cơ hội phát triển, ra sông lớn biển rộng, hòa vào dòng chảy điện ảnh thế giới.

Minh họa: Vũ Đình Tuấn

Ấm nước đang sôi

Kim đưa con về quê. Con vịt ở trong giỏ kêu quàng quạc. Giỏ đằng trước đựng bánh dày, xôi, một gói bánh quy, chai rượu nếp. Thằng Quý lon ton chạy trước.

Gốc mùa xuân

Cứ mỗi mùa xuân đến

Ta lại cưa cành đào

Đào theo xe về phố

Gốc đào ở lại vườn

Trang trại hoa hồng

Những nụ hồng qua mấy ngày e ấp

Nay nở bừng thắm đỏ trước bình minh

Từng cánh hoa, sương đọng nắng long lanh

Khiến giọt lệ em lăn dài trên má!

Mầm xuân

Chúng ta thầm thì với nhau bằng âm thanh rất lạ lùng

Có khi nhẹ như hơi thở

Có khi như sương ban mai

Trước xuân này

Trước xuân này

Xuân chưa về qua nụ biếc chồi xanh

Sao bỗng thấy nhìn cái gì cũng đẹp

Ngoái lại đằng sau bao điều nuối tiếc

Tự trách mình chưa làm được nhiều hơn

Hoa đào ơi hoa đào

Năm nay đào nở rất nhiều

Rực bên hè phố mặc chiều gió đông

Người qua kẻ lại ngó trông

Hỏi ai tri kỷ để không hững hờ

Bài hát trên cánh chuồn

Có bài hát cánh chuồn bay giai điệu đồng quê vừa vang trong tôi

âm giai cất bổng giấc mơ tuổi thơ trong vòm nắng lụa

trên vạt cỏ xanh, trên hàng rào râm bụt

những cánh chuồn còn bậu tôi tâm thức

Phong tỏa

Những ngõ nhỏ co ro nghe ngóng bóng đêm lây lan vận hạn

đánh thức lòng kiên nhẫn

người dõi theo người quay quắt thương nhau

Gọi

Gọi

Đào phai nhớ hơi gió bấc

cánh đồng lấm tấm dấu chân xanh

những nguồn cơn ấm lành

tỏa trong hồn nhiên đất

Các cây bút trẻ trao đổi tại tọa đàm Bản hòa âm tháng Chín.Ảnh: Việt Khôi

Những mùa xuân của tuổi trẻ sáng tạo

Sức mạnh của tuổi trẻ là điều không thể bàn cãi, văn học nghệ thuật cũng không nằm ngoài quy luật ấy. Thậm chí có người nói rằng, những tác phẩm lớn nhất của các nhà văn đều được viết ra trước tuổi bốn mươi.

Cảnh trong vở kịch Chén thuốc độc.

Kịch nói bước tiếp trăm năm

Tròn một thế kỷ kể từ khi vào Việt Nam, kịch nói đã xác lập một vị thế vững chắc trong đời sống sinh hoạt, thưởng thức văn học nghệ thuật của người Việt.

Điền kinh Việt Nam tự tin hướng đến ngôi đầu tại SEA Games 31. Ảnh : Diệp Diệp

Nâng tầm cho SEA Games

19 năm sau lần đầu đăng cai thành công về mọi mặt, năm 2003, vòng quay SEA Games sẽ trở lại Việt Nam ở kỳ Đại hội lần thứ 31, vào tháng 5/2022.

Tự tin trước những thử thách

Tự tin trước những thử thách

Trải qua năm 2021 với nhiều biến động, Giải Bóng rổ chuyên nghiệp Việt Nam (VBA) dù không thể diễn ra trọn vẹn nhưng cũng bước đầu thành công khi tổ chức chuỗi trận thực nghiệm VBA Premier Bubble Games 2021.

Sân vận động 974 được xây dựng từ 974 container và dễ dàng được tháo rời sau khi World Cup 2022 kết thúc.

Từ EURO tới World Cup

Năm 2022, World Cup sẽ lần đầu được tổ chức tại Qatar-một quốc gia Hồi giáo ở vùng Vịnh. Sau thành công của kỳ EURO 2020, ngày hội bóng đá lớn nhất thế giới tiếp tục được kỳ vọng sẽ là sự kiện vượt tầm ý nghĩa thể thao, giúp người dân toàn cầu kết nối, đoàn kết cùng nỗ lực vượt qua thử thách do đại dịch.