Một vùng đất nhớ

Khi những phiến lá phách cuối cùng đậu lại trên nền đất ấm, là lúc những con ếch ang cất tiếng kêu báo hiệu mùa xuân đã về. Khi ấy, Cửa Tử rộn ràng tiếng chim kêu, suối chảy. Và, trong mưa bụi chớm Giêng, có tiếng mầm cây giấy dó nứt vỏ trổ những chùm hoa mật ngọt. Hoa giấy dó mầu ngọc, ẩn dụ tín ngưỡng truyền đời về cái Tết Nguyên đán đến gần với nhiều dự cảm. Rằng, năm tới sẽ là một năm có nhiều hạnh phúc.

Suối Cửa Tử. Ảnh: TRẦN ĐOÀN HUY
Suối Cửa Tử. Ảnh: TRẦN ĐOÀN HUY

Là nhớ lại những cái Tết đã xa, tháng Chạp đeo dao lên rừng chặt những cây phách đủ già đốt lên lấy tro để làm bánh nẳng. Ai chả biết gạo làm bánh nẳng phải ngâm trong nước tro than? Nhưng không phải ai cũng biết rằng, chỉ có tro cây phách mới cho ra những chiếc bánh nẳng đủ chất lượng để đặt lên mâm thờ cúng thần rừng, thờ cúng tổ tiên dịp năm hết Tết về! Vậy nên, lấy tro phách là phải lên rừng từ chiều hôm trước. Sáng ra lửa tàn, tro phách được gom về dùng đủ cho cả một năm. 

Đã thấy suối Long hồi dòng sau mấy trận mưa xuân. Những con ếch ang ngủ đông thức dậy kêu âm âm khe đá. Những con ếch ang vàng ươm to cỡ đến vài lạng sống trong khe nước chảy về từ đỉnh núi cao. Thịt ếch ang trắng như thịt gà trống thiến và ngon hơn thịt gà trống thiến. Mùa đông mới qua, những trận mưa ấm báo mùa rải bụi, những con  ếch ang cái kêu tiếng kêu mời gọi bạn tình.

Và cũng từ những ngày chưa xa lắm ấy, ông Mo của làng Dao thường mất nhiều công sức làm giấy tiền âm phủ từ vỏ cây giấy dó. Những tờ giấy tiền âm phủ mầu ngà được chạm hình hoa văn kỳ bí dùng cho cúng lễ quanh năm. Thì hồn thiêng cây giấy dó trong văn cụ Nguyễn Tuân là nói về loài cây giấy dó có ở nơi này. Thầy mo của làng biết làm giấy dó phải là người đức độ, đọc và thuộc những bài văn khấn bằng chữ Hán dài dằng dặc đã đành, lại còn phải là người không lẻ đôi. Nếu đang làm mo làng mà bỗng dưng lẻ đôi thì phải nhường vai cho người khác. Người đàn ông Dao sống một đời có biết bao nhiêu là dịp phải cúng lễ. Nào là lễ lập tịnh (lễ đặt tên), lễ cấp sắc, Tết nhảy… Mà mỗi dịp cúng lễ kéo dài không dưới ba ngày, tốn kém không biết bao nhiêu là của nả. Cây giấy dó cổ thành cũng là loài cây tích nhựa nên trầm. Trầm hương giấy dó thơm đầy lễ, Tết.

Đã thành tục lệ, trước Tết Nguyên đán 10 ngày, mấy làng Dao Hoàng Nông cúng lễ mở Tết. Lễ mở Tết được tiến hành vào ngày 22 tháng Chạp trên miếu làng. Trong lễ mở Tết, các gia đình mang theo hoa quả, bánh trái, rượu thịt đến góp phần và cùng nhau hưởng lộc.  Chỉ sau lễ mở Tết, các dòng họ mới được lần lượt tổ chức Tết gia đình. Ba ngày Tết là dịp để con cháu, họ mạc chúc tụng nhau. Ba ngày Tết không ai sát sinh và cũng không ai được đi làm, nhất là không lên rừng vì bất cứ lý do gì. Là vì, những ngày đó thần linh và tổ tiên cùng cháu con vui Tết, không che chở được nên dễ gặp rủi ro. Ngày mồng bốn, mồng năm vãn hồi, các nhà ăn Tết lại, tiễn chân ông bà ông vải... 

Tất cả phụ nữ Dao Hoàng Nông đều biết nghề thuốc nam gia truyền. Nồi nước thuốc tắm trong đêm Giao thừa của các bà, các chị đem lại cảm giác thanh sạch cả tâm hồn lẫn thể xác. Người Dao có biết bao điều kiêng kỵ. Ngày đó người làng Dao không ăn thịt chó và có rất ít người ăn thịt trâu, bò. Cả đến củi cho vào lò cũng phải đủn theo chiều từ gốc. Cơm nếp không được chan canh tránh tình duyên lỡ dở. Tiếng nói của người phụ nữ cao tuổi nhất trong gia đình có sức nặng độc tôn. Sống với rừng nên con dao luôn là vật dụng được các gia đình coi trọng. Nhưng nếu có ai bỏ quên con dao, cái cuốc ở bất cứ nơi nào xin đừng lo mất. Người Dao Hoàng Nông cho rằng, dùng con dao, cái cuốc không phải của nhà mình, tay chân mình có ngày chảy máu… 

Tết Hoàng Nông có nhiều loại bánh khác nhau. Bánh nẳng là thực phẩm mát lành. Những tấm bánh nẳng làm từ nước lọc tro phách, gói bằng lá chít bóc ra có thể trông thấu tay em bởi nó trong veo mầu hổ phách. Gia đình làm Tết phải mượn thanh niên trai tráng mổ lợn và giã bánh dày. Bánh dày thường được làm một năm hai lần trong Tết Nguyên đán và Tết Thanh minh. Chày giã bánh dày là những đoạn tre hóp bánh tẻ nguyên lành phần vỏ để bánh không bám chày. Không nhà nào không gói bánh chưng và làm thêm bánh khảo. Từ xa xưa, muối ăn là thực phẩm tối cần thiết. Người vùng cao biết rằng, thiếu gạo có thể thay bằng bột cây báng, bằng các loại củ rừng, nhưng thiếu muối thì không thể được. Để không thiếu muối, từ xưa, người Dao đan những chiếc sọt thưa, lót lá ráy và lèn chặt sọt muối khi có dịp. Sọt muối ăn để một năm có thể gỡ lá, gỡ sọt bỏ ngoài mưa nắng bao ngày không sợ hư hao. Nếu trát tro đất lên thì khi đó, sọt muối chỉ như một cục đá và có thể có muối dùng cả khi loạn lạc. Tích trữ muối ăn, ngay từ đầu năm cũng là việc cần làm cho một năm mặn mòi, may mắn...

Làng Dao luôn giữ được thuận hòa. Cho đến tận bây giờ, người Dao vẫn có thể chuyển nhà đi làng khác, xã khác, thậm chí là huyện là tỉnh khác nếu có gì đó làm họ bận lòng. Minh triết Dao xưa không giữ mộ phần. Khi đủ điều kiện sắm bàn thờ độc lập với người giám hộ, người Dao cho rằng, hương hồn người khuất luôn ở tủ thờ mỗi nhà. Di cư đến đâu đem theo tủ thờ đến đó. Tết là dịp để người đã khuất về với cháu con, không tổ chức giỗ hằng năm như người dưới đồng bằng. Và, một cô gái nết na vẫn có thể ở với mẹ với cha dù đã có chồng nếu gia đình cưới rể. Chàng rể phải đổi họ, đổi tên theo nhà vợ và trở thành thành viên chính thức của nhà vợ cho đến hết đời. 

Làng Đồng Khuôn treo trên sườn đồi triền tây Tam Đảo. Con suối Long từ mạn La Bằng luồn trong rừng rậm lọt qua Cửa Tử chảy dọc Hoàng Nông, chảy qua ngã ba Khôi Kỳ, Tiên Hội ra đến Hùng Sơn hòa vào dòng sông Công cấp nước cho hồ Núi Cốc huyền thoại.

Cửa Tử nằm ngay trước mặt làng Đồng Khuôn, xã Hoàng Nông. Đó là một khe đá hẹp. Vách đá dựng thành. Con suối Long về đến đây luồn qua Cửa Tử. Thác Cửa Tử gấp khúc hiểm yếu như một tiền đồn. Phía trong Cửa Tử là thung lũng đất bằng rộng có đến vài chục héc-ta, có thể chở che cho vài chục gia đình. Phía ngoài Cửa Tử, suối Long chảy một dặm dài giữa thung lũng Suối Chùn - Đình Cường trù phú. 

Chuyện kể rằng, xưa, một thời loạn lạc. Giặc phương bắc nhiều lần tràn đến Hoàng Nông. Bà con mấy làng Hoàng Nông dắt díu nhau vào sau Cửa Tử. Một chốt chặn của tráng đinh phục ở nơi này. Một tên giặc nhô mình qua khe đá sẽ thành một thây ma cụt đầu. Tất nhiên, trên chiến lũy, máu không chỉ đổ một chiều. Và từ đó, nơi này có tên Cửa Tử. 

Nhưng không có nhiều người biết rằng, nơi này, xuân về, có một loài hoa ánh lên mầu ngọc. Hoa giấy dó! Hương hoa giấy dó nồng nàn vướng bận bước chân người đi xa trở về, vấp cái nhớ lâu ngày hụt bước. Sắc hoa và mùi hương kỳ bí ấy chạm khắc vào tâm khảm những ai từng ăn bánh nẳng qua Tết Đồng Khuôn… Và nhất là vào một đêm đầu xuân mưa bụi về đây, nằm nghe tiếng ếch ang âm vọng từ khe núi thẳm. Tiếng kêu đôi thao thiết gọi mời kết giao phồn thực.

Với những ai đã từng đến ở nơi này, mỗi dịp Tết về, những cái tên Hoàng Nông - Cửa Tử - Đồng Khuôn sẽ làm nên một vùng đất nhớ!

Có thể bạn quan tâm

Chuyển quà cứu trợ đồng bào bị lũ lụt miền trung. Ảnh:TC MOTOR

Mùa yêu thương

Ngày nhỏ, tôi đã không thể hình dung được có một ngày dòng sông chạy quanh con xóm nhỏ bình yên của mình bị nhấn chìm trong nước. Lúc tôi sinh ra, dòng sông đã hiện diện ở đó, trong xanh, êm ả. 

Lực lượng cứu nạn cứu hộ vượt bùn lầy lên Thủy điện Rào Trăng 3.

Vì dân phục vụ

Đoàn cứu nạn của Quân khu 4 rời Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Thừa Thiên Huế khoảng 13 giờ ngày 12-10-2020, lên đường vào Thủy điện Rào Trăng 3 cứu nạn hơn 10 công nhân đang bị vùi lấp. Họ không cho phép mình chùn bước…

Niềm vui của thầy và trò Trường THCS Triệu Sơn (Triệu Phong, Quảng Trị) khi nhận được món quà từ nhóm thiện nguyện. Ảnh: NGỌC HẢI

Ngân lụt còn in

Những bức tường phòng làm việc của cô giáo hiệu trưởng một trường tiểu học ở Quảng Trị ngấn lụt còn chưa mờ phai dù cơn “đại hồng thủy” lịch sử đi qua vùng đất này đã gần hai tháng.

QL 16 đoạn qua bản Huồi Cọ, xã Nhôn Mai, huyện Tương Dương và đường lên bản Huồi Cọ. Ảnh: NHẬT LÂN

Bình minh trên mù mây

Rời biên viễn, nhớ khuôn mặt rạng ngời của ông Và Gà Sua, Giám đốc Hợp tác xã bản Huồi Cọ, xã Nhôn Mai, huyện Tương Dương: “Mỗi năm tổng thu nhập của bản gần 21 tỷ đồng, đạt bình quân đầu người 52 triệu đồng”. 

Cán bộ NHCSXH huyện Quỳ Hợp mừng nhà mới gia đình anh Bùi Đức Kiên ở Khối 11, thị trấn Quỳ Hợp, được vay vốn của NHCSXH làm nhà ở theo Quyết định 100/CP.

Xuân ấm trong nhà mới

Vốn vay của Ngân hàng chính sách xã hội (NHCSXH) Nghệ An, đã “kích cầu” giúp những hộ nghèo, cận nghèo, gia đình chính sách ở miền đất khó Nghệ An được đón Tết ấm Tân Sửu với những ngôi nhà trong mơ.

Phạm Thị Diệu Huyền và những bông sen cổ trắng sau khi trồng, nhân giống thành công.

Gói ân tình xứ Huế

Ngày còn học ở Sài Gòn, Huyền đã từng nghĩ “sao Huế mình nhiều đặc sản vậy mà ở đây rất ít được biết đến. Mình phải làm một cái gì đó cho Huế”. 

Hẻm Tu Sản nhìn từ sông Nho Quế.

Sapa O’Chau ở cao nguyên đá

Ước mơ du lịch bền vững, quảng bá văn hóa dân tộc qua dự án Chai”to của chàng trai H’Mông Sùng Mí Phìn đang mở ra hướng thoát nghèo cho nhiều thanh niên trên địa bàn.

Lý Tả Mẩy vẫn đang bận rộn chuẩn bị những đơn hàng mới.

Giấc mơ vượt núi

Chị Mẩy Vạc, tên thường gọi của Lý Tả Mẩy (người dân tộc Dao ở thôn Lủ Khấu, Tả Phìn, thị xã Sa Pa, Lào Cai) bắt đầu câu chuyện bằng điệu cười hồn nhiên: “Mình có đi được nhiều nước đâu, mới đi có Anh với Mỹ thôi”. Là chủ một xưởng thêu nhỏ, thời điểm này chị vẫn đang bận rộn hoàn tất các đơn hàng xuất khẩu, mặc kệ đâu đó than thở vì khó khăn kinh tế mùa Covid-19. 

Minh họa: NGUYỄN NGHĨA CƯƠNG

Viết về trâu cho dân hát

Gắn bó gần như hình bóng với di sản hò khoan Lệ Thủy mấy năm qua, nhà nghiên cứu văn hóa dân gian Nguyễn Hùng Vĩ, nguyên giảng viên Khoa Văn học - Trường đại học Khoa học xã hội và Nhân văn Hà Nội có lúc “bị” bằng hữu văn nghệ ở Nghệ An “nhắc nhở”: Quê ông ở Nghệ An mà chả thấy ông làm gì cho ví giặm, cứ thấy ông đi thẳng vô Quảng Bình! 

Những thanh niên khỏe mạnh phải “biến hóa” làm sao để lũ làng không ai nhận ra.

Con trâu thiêng

“Trâu ơi, mày với ông chủ/Như quả dưa gang cùng lứa/Như quả dưa hấu cùng ngày/Như người mẹ mang thai cùng tháng/Nay chủ mày như cây lúa đã khô/Nay chủ mày như cây ngô đã chết/…Ta buộc mày phải đi theo chủ/Giúp chủ cày nương, làm rẫy/Đừng giận ta trâu nhé...”.

Trải nghiệm nghề nông ở Hội An. Ảnh: ĐOÀN NGUYÊN

Du lịch trên lưng trâu

Gần 10 năm qua, con trâu xuất hiện trên những cánh đồng Hội An cho khách du lịch thuê cưỡi, tạo nên sự lạ lẫm, tươi mới cho những cánh đồng làng.

Cửa biển Hải Hậu (Nam Định).

Bạn văn miền chân sóng

Trời rét đậm. Chỉ còn mấy ngày nữa là ông Táo lên trời. Ai cũng bận rộn cuối năm, chuẩn bị cho xuân mới. Dẫu bận bịu thì tôi cũng phải gác lại để đến với Hội thơ Quần Phương bàn bạc chuẩn bị lễ thả thơ đầu xuân cho đúng lệ. Tôi đến nhà nữ sĩ Anh Giang đón bà đi cùng. 

Trí Nhân nhận được sự quan tâm của công chúng ngay khi ra mắt.

Robot AI “make in Vietnam”

Sau tiếng vang với công trình “Nền tảng giáo dục trực tuyến Open Classroom”, đoạt giải nhất cuộc thi “Tri thức trẻ vì giáo dục” năm 2017, nhà khoa học Phạm Thành Nam mới đây tiếp tục gây chú ý khi chế tạo thành công robot sử dụng trí tuệ nhân tạo (AI) đầu tiên ở Việt Nam. Sáng chế này được vinh danh là một trong ba “Sản phẩm tự hào Việt Nam” năm 2020.

Toàn cảnh thảo nguyên.

Lạc bước ở Đồng Lâm

Cánh đồng cỏ Đồng Lâm (xã Hữu Liên, Hữu Lũng, Lạng Sơn) rộng hàng trăm ha, xanh ngút ngàn nằm lọt thỏm, sâu trong lòng núi. Đến đây, không ít người giật mình trước vẻ đẹp tựa bức tranh sơn thủy hữu tình.