Nghe nhạc Trịnh từ đất ngàn hoa

(Tưởng nhớ 20 năm nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đi xa)

Nghe nhạc Trịnh từ đất ngàn hoa

Đêm nào nhạc phòng trà khiến ta ngây ngất?

Rừng thông nào lửa trại sáng đêm

Bài ca nào chạm mỗi trái tim

Khi nhạc Trịnh vang vang tha thiết?

Còn đây những đồi chè Bảo Lộc

Nơi Trịnh Công Sơn thắp lửa tình đầu

Viết 300 bức thư tình dưới nến

Vết thương lòng đau nhói suốt tháng năm!

Phấn trắng bảng đen đâu thấu hiểu ưu phiền

Thày giáo Trịnh gửi vào thư không ngủ

Phận người phù du nén dồn đau khổ

Gửi gắm mộng mơ sương khói chiều tà

Từ "Ướt mi" nấc nghẹn "Diễm xưa" (1)

Chảy suốt mạch ngầm đời Sơn trai trẻ

Trả lại cho anh là "Dã tràng" bên biển

Đè xuống vai gầy những hư ảo, mong manh

Kiếp người đâu chỉ có tình đau

Còn là bữa cơm nay cháo, mai rau

Là lời mẹ ru "Ngủ đi con" ngào ngọt

Đã dệt thành "Huyền thoại mẹ" lung linh

Ta chìm trong bao khúc nhạc vui - buồn

"Khói trời mênh mông", "Ra đường giữa ngọ"

"Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng"!

Thao thức phận "Người quét đường" "Cô gái cùng màu da"…

"Còn tuổi nào cho em" khi số phận "Phôi pha"

"Xin trả nợ người", "Tuổi đá buồn" trào nước mắt

Trong "Mưa hồng", "Hạ trắng" mênh mông

"Em còn nhớ, hay em đã quên"?

Những bài hát gắn với đời chìm nổi

"Việt Nam ơi hãy vùng lên"

Trịnh đã xuống đường cầm đàn vang lời ca "Nối vòng tay lớn"

"Thành phố mùa xuân", "Bao mùa thay lá"

"Hai mươi mùa nắng hạ" ghi dấu đổi thay

Ta da diết "Nhớ mùa thu Hà Nội" xưa - nay

Nhạc phẩm trào tuôn khi Trịnh ra Hồ Tây sóng gợn

Lần đầu ngắm sâm cầm chao nghiêng giữa ánh hoàng hôn

Qua những ngả đường dẫn tới Hồ Gươm

"Cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ

Mái ngói thâm nâu, phố xưa nhà cổ…"

Những chứng tích thời gian rạo rực lòng người

Bước ngoặt lớn trong sóng đời nhạc Trịnh!

20 năm, Trịnh đã nằm nơi cõi tạm

"Một cõi đi về" chốn vĩnh hằng sẽ là Huế thân thương

Bên sông Hương nước chảy êm đềm

Nơi có "Diễm xưa" "Diễm nay" vẫn song hành năm tháng

Hà Nội, 4-4-2021

NGUYỄN HỒNG VINH

-------------------

(1) Những chữ in đứng là tên bài hát hoặc lời thơ của Trịnh Công Sơn.

-------------------------------

Gọi hoa

Tên hoa như thúc gọi

Bằng trinh khiết không lời

Đẹp nhất, năm một lần

Đúng tháng Tư sinh nhật

Tháng Ba, nụ xanh đón

Sáu cánh khép búp tay

Thèm yên tĩnh đêm ngày

Mà trắng kèn phòng tắm

Cuộc sống cần nhiều lắm

Không thể thiếu hoa tươi

Sắc hương dâng cảm xúc

Dốc mình đến lìa đời

Nhìn cánh tàn lại nhớ

Tuổi hoa hỏi tuổi người.

4-2021

VI THÙY LINH

Có thể bạn quan tâm

Minh họa trang thơ: Thu Hà

Trang Thơ

Hoa mận lất phất như mưa Từ bên bếp lửa mẹ đưa Tết về

Tự thú

Em cứ mãi trò chơi đuổi bắt / Để anh tìm quanh quẩn một đời thơ
Minh họa: THU HÀ

Miền Cửu Long

Từ Cao Nguyên xuôi đồng bằng / Tôi lang thang nhặt tìm dấu chân vỡ đất
"Trong tiếng thở của thời gian"...

"Trong tiếng thở của thời gian"...

LỜI TÒA SOẠN - Trang thơ số báo Tân Xuân, xin trân trọng giới thiệu sáng tác của các thế hệ những người cầm bút báo Nhân Dân cuối tuần. Họ, mỗi người một phong cách, một giọng điệu riêng, vừa làm báo vừa tâm huyết viết nên những tác phẩm văn chương đa thanh, đa sắc, lưu dấu trong lòng bạn đọc.
Hoa tương tư

Hoa tương tư

Tôi nghe có một dòng sông

Chảy trong ngọn gió thổi không bến bờ

Và con thuyền chở giấc mơ

Dựng lên như một lá cờ ban mai

Ðá voi mẹ

Đi mãi từ khi biển vẫn liền

Mẹ mệt lắm rồi

Voi con ơi lạc đi đâu

Mẹ gục xuống cao nguyên thành đá

Cúc họa mi

Cúc họa mi

Đồng lặng gió

Bông chen bông trắng muốt

Chiều ngưng

Nhạt nắng phai vàng

 

Bông sen vừa nở

Bông sen vừa nở

Không nhớ gì giấc mơ đêm qua

tôi thức dậy và nghĩ về nó

một cô gái áo đỏ

đi ngang qua chiều vàng

Bẫy

Ở đâu đó trên những con đường người ta rải đinh

Dùng sắt nhọn làm chông

Rồi họ vồ lấy những nạn nhân sập bẫy

Vá bánh xe kiếm tiền

Lấy cái ác làm kế mưu sinh

Nhưng không biết lấy gì vá lành mảnh lương tâm vừa rách

Không trút gánh

Nặng thì ta mới đi

Ta mang nặng như mang một bổn phận

Ta mang nặng như mang một sắp đặt

Trên lưng…

Suy ngẫm từ Afghanistan

Bom đạn triền miên ngày đêm

Nhà cửa tan hoang đổ nát

Đất nước điêu tàn từ mấy thập niên

Vì nhóm người luôn tranh giành quyền lực!

Mùa sen ở trong tôi

Mùa sen ở trong tôi

Luôn có mùa sen ở trong tôi
Có ngọn gió thổi tôi về mùa hạ
Có dòng sông chảy tôi về làng quê