NHỮNG CẢNH BÁO KHÔNG THỂ XEM NHẸ
Là địa phương có tốc độ đô thị hóa nhanh nhất cả nước, Thành phố Hồ Chí Minh bên cạnh những thành tựu về kinh tế–xã hội cũng phải đối mặt với nhiều hệ lụy, trong đó ô nhiễm không khí.
Ô nhiễm không khí, nhất là bụi mịn, đã ở mức đáng báo động. Các nghiên cứu và kết quả quan trắc chỉ ra rằng, nguồn phát thải đến từ nhiều lĩnh vực, chủ yếu gồm: Giao thông vận tải; sản xuất công nghiệp; hoạt động xây dựng; sinh hoạt nông nghiệp–dân sinh (đốt sinh khối, đốt rác tự phát…). Trong đó, hoạt động giao thông đường bộ được xác định là nguồn phát thải lớn nhất, chiếm khoảng 63% tổng lượng PM2.5 của thành phố (số liệu đo trước sáp nhập).
Kết quả quan trắc từ năm 2020 đến nay cho thấy, tại khu vực có mật độ giao thông cao, nồng độ bụi tổng, bụi PM10 và PM2.5 thường xuyên vượt ngưỡng cho phép từ 1,5 đến 2 lần. Sau hợp nhất, tổng số phương tiện cá nhân của thành phố khoảng 12,7 triệu chiếc–một con số khiến bài toán ô nhiễm không khí trở nên phức tạp hơn với nhiều thách thức mới.
Nhiều năm qua, tình trạng sương mù quang hóa, các lớp bụi lơ lửng buổi sáng sớm và những ngày chỉ số AQI chạm ngưỡng đỏ, cam, thậm chí tím… đã trở thành mối quan ngại lớn đối với người dân. Kết quả quan trắc từ Sở Nông nghiệp và Môi trường cho thấy, chất lượng không khí của thành phố thường biến động theo giờ, theo mùa. Mùa khô luôn ghi nhận mức độ ô nhiễm cao nhất, đặc biệt vào giai đoạn cuối và đầu năm.
"Kết quả quan trắc qua nhiều năm của Sở Nông nghiệp và Môi trường và các nghiên cứu liên quan đều ghi nhận ô nhiễm không khí tại khu vực Thành phố Hồ Chí Minh chủ yếu liên quan đến bụi. Mức độ ô nhiễm biến đổi theo thời gian trong ngày và theo mùa, phụ thuộc vào hoạt động giao thông và điều kiện khí tượng".
Bà NGÔ NGUYỄN NGỌC THANH
Phó Chi cục trưởng Chi cục Bảo vệ Môi trường, Sở Nông nghiệp và Môi trường Thành phố Hồ Chí Minh
Đối với tác động tiêu cực lên sức khỏe con người, bụi mịn nói riêng và ô nhiễm không khí nói chung, các chuyên gia y tế cảnh báo: Ô nhiễm bụi mịn gây ra nhiều tác hại nghiêm trọng cho sức khỏe, bao gồm các bệnh hô hấp như hen suyễn, viêm phế quản mãn tính và ung thư phổi; các bệnh tim mạch như nhồi máu cơ tim, đột quỵ, cao huyết áp; các vấn đề về não bộ như suy giảm trí nhớ, tăng nguy cơ mắc bệnh Alzheimer và Parkinson.
Ngoài ra, bụi mịn còn ảnh hưởng đến da, hệ miễn dịch và có thể làm trầm trọng thêm các bệnh mãn tính khác. Không chỉ gây bệnh, ô nhiễm không khí còn kéo theo nhiều hệ lụy kinh tế–xã hội. Người dân phải đối mặt chi phí điều trị tăng cao, nguy cơ nhập viện thường xuyên, trong khi hệ thống y tế đô thị vốn đã phải gánh áp lực lớn từ các bệnh mãn tính. Báo cáo của World Bank cho thấy Việt Nam mất 5–7% GDP/năm do ô nhiễm không khí, và Thành phố Hồ Chí Minh chiếm tỷ lệ lớn trong đó.
Tác hại của bụi mịn PM2.5
Bệnh hô hấp
- Hen suyễn
- Viêm phế quản mạn tính
- Ung thư phổi
Bệnh tim mạch
- Đột quỵ
- Nhồi máu cơ tim
- Cao huyết áp
Ảnh hưởng thần kinh
- Tăng nguy cơ Alzheimer
- Parkinson
- Suy giảm nhận thức
Tác động khác
- Tổn thương da
- Suy giảm miễn dịch
NHẬN DIỆN NGUYÊN NHÂN
Vấn đề ô nhiễm không khí không phải bây giờ mới được các cấp, các ngành, đặc biệt là người dân quan tâm. Nhiều năm qua, Thành phố Hồ Chí Minh xác định ô nhiễm không khí là vấn đề cấp bách cần giải quyết, khắc phục nhất là trong bối cảnh điều kiện khí tượng thay đổi bất thường như hiện nay. Tuy nhiên, theo đánh giá của Sở Nông nghiệp và Môi trường Thành phố Hồ Chí Minh, tính chất và mức độ đã bước sang giai đoạn phức tạp hơn sau sáp nhập và tăng trưởng đô thị mạnh mẽ. Sở Nông nghiệp và Môi trường chỉ ra nhiều hạn chế:
• Thiếu hệ thống quan trắc tự động đồng bộ, gây khó khăn cho cảnh báo sớm.
• Giám sát và xử lý vi phạm chưa triệt để, đặc biệt với đốt rác, đốt phụ phẩm nông nghiệp, bụi từ công trình.
• Dữ liệu nghiên cứu còn hạn chế, chưa đủ để định lượng từng nguồn gây ô nhiễm.
• Thiếu liên kết vùng trong kiểm soát chất lượng không khí.
• Nguồn lực tài chính chưa tương xứng với yêu cầu quản lý.
Hiện nay tại thành phố có hơn 1.200 công trình đang hoạt động mỗi ngày tạo ra nguồn bụi từ đào hố móng, vận chuyển đất đá, bê tông… Nhiều công trình chưa che chắn đúng quy định.
Các khu công nghiệp, khu chế xuất và nhà máy dù phần lớn nằm ở ngoại thành, nhưng khí thải vẫn lan rộng vào trung tâm. Và phải kể đến biến đổi khí hậu, hiện tượng nghịch nhiệt, độ ẩm cao, gió yếu khiến bụi mịn không thoát lên được tầng cao khí quyển, làm ô nhiễm kéo dài.
Nguồn gây ô nhiễm PM2.5 tại Thành phố Hồ Chí Minh
Giao thông đường bộ
Công nghiệp
Xây dựng
Nông nghiệp – Dân sinh
Thách thức lớn nhất trong tương lai gần của Thành phố Hồ Chí Minh chính là tốc độ tăng dân số, nhu cầu đi lại tăng vọt, yêu cầu phát triển hạ tầng, công nghiệp, logistics… Tất cả đều tiềm ẩn nguy cơ gia tăng phát thải nếu không có chiến lược kiểm soát chặt chẽ.
GIAO THÔNG: “MẮT XÍCH” QUAN TRỌNG TRONG GIẢM Ô NHIỄM
Sau hợp nhất, Thành phố Hồ Chí Minh có khoảng 12,7 triệu phương tiện đang lưu thông. Đây là con số vượt xa sức chứa của nhiều tuyến đường và là nguyên nhân chủ yếu gây ra bụi mịn. Việc ùn ứ, tắc nghẽn giao thông càng khiến bụi mịn trở nên trầm kha hơn.
Hệ thống xe buýt hiện hữu cũng phát thải một lượng lớn khí nhà kính nếu không chuyển đổi kịp thời. Theo thống kê năm 2024, lượng phát thải CO₂ của hệ thống xe buýt là 553.000 tấn.
Nếu số lượng tuyến xe tăng lên 300 tuyến với hơn 3.600 xe vào 2030 mà không chuyển đổi sang năng lượng sạch, phát thải có thể vượt 838.000 tấn CO₂/năm.
Mục tiêu Thành phố đặt ra: từ 2025–2030, sẽ thay thế hơn 1.500 xe buýt cũ và đầu tư mới khoảng 1.400 xe, hướng tới 100% xe buýt chạy điện hoặc năng lượng xanh vào năm 2030.
Tỷ lệ đóng góp bụi mịn PM2.5 từ giao thông
HỆ THỐNG XE BUÝT VÀ PHÁT THẢI
THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH
NỖ LỰC CỦA THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH
Để triển khai hiệu quả các giải pháp phòng ngừa, thích ứng, Thành phố Hồ Chí Minh đang tập trung triển khai công tác kiểm soát ô nhiễm môi trường không khí gắn với Chương trình giảm ô nhiễm môi trường giai đoạn 2020-2030 và Kế hoạch tăng cường kiểm soát ô nhiễm môi trường không khí, nhất là công tác kiểm soát ô nhiễm bụi PM10 và PM2.5.
Cùng với đó là nâng cao năng lực quan trắc, dự báo, cảnh báo chất lượng môi trường không khí. Tổ chức các khóa bồi dưỡng nguồn nhân lực về quản lý chất lượng song song với công tác tuyên truyền, vận động nhân dân hạn chế phát sinh khí thải, đặc biệt là biết cách nhận biết, dự phòng, bảo vệ sức khỏe trong điều kiện không khí bị ô nhiễm.
Thành phố cũng đề ra mục tiêu tăng cường mảng xanh tại các khu dân cư, cơ quan, trường học, hộ gia đình trên địa bàn. Thành phố cũng ưu tiên nguồn lực tài chính, đa dạng hóa nguồn lực cho hoạt động quản lý chất lượng môi trường không khí. Thực hiện các giải pháp hợp tác quốc tế và nghiên cứu khoa học trong lĩnh vực quản lý chất lượng môi trường không khí. Ngoài ra, thành phố cũng triển khai đồng bộ với các giải pháp cắt thải khí nhà kính và nhiều kế hoạch, chương trình khác về ứng phó với biến đổi khí hậu, giảm phát thải các-bon, phát triển công viên và cây xanh công cộng giai đoạn 2020-2030...
NỖ LỰC CỦA THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH
Các sáng kiến cải thiện môi trường và chất lượng không khí
Mạng lưới quan trắc tự động
Gồm 9 trạm chính, 18 trạm cảm biến, dự kiến mở rộng lên 50–70 trạm.
Siết kiểm tra công trình xây dựng
Yêu cầu che chắn, rửa xe, hạn chế bụi phát tán.
Kiểm soát khí thải phương tiện cũ
Thí điểm tại một số quận.
Tăng cây xanh đô thị
Thành phố đặt mục tiêu đạt 3–4 m² cây xanh/người nhưng hiện mới ~1,6 m².
Về cơ chế chính sách, thành phố tập trung tháo gỡ các rào cản, vướng mắc để triển khai đầu tư, nâng cao năng lực quan trắc môi trường phục vụ công tác dự báo, cảnh báo và ứng phó tình trạng ô nhiễm không khí. Tăng cường kiểm soát ô nhiễm không khí trong lĩnh vực giao thông thông qua đẩy nhanh tiến độ các dự án đầu tư phát triển hạ tầng giao thông công cộng, tăng cường kiểm soát phát thải, kiểm soát khí thải phương tiện giao thông. Triển khai các giải pháp phòng ngừa, giảm thiểu phát thải khí thải, kiểm soát hiệu quả bụi, khí thải phát sinh từ hoạt động xây dựng, nông nghiệp, dân sinh, sản xuất, kinh doanh. Ngoài ra, thành phố còn chú trọng nghiên cứu ứng dụng mô hình trí tuệ nhân tạo phục vụ công tác dự báo, cảnh báo ô nhiễm không khí.
Chiến lược Không khí sạch Thành phố Hồ Chí Minh
Kinh nghiệm Quốc tế
Giải pháp trọng tâm (2025-2030)
Hạn chế xe cá nhân
Thu phí ô tô vào trung tâm, lập vùng "Zero Emission", kiểm định khí thải xe máy >15 năm.
Giao thông công cộng xanh
Chuyển đổi sang Bus điện, Taxi điện. Ưu tiên làn BRT và tăng tốc Metro.
Siết chặt nguồn thải công nghiệp
Camera giám sát bụi tại công trình lớn, bắt buộc lắp hệ thống lọc bụi tại nhà máy.
Tăng mảng xanh
Mục tiêu tăng 2-3 lần diện tích cây xanh, tập trung công viên mới khu Đông-Nam.
Bản đồ khí thải Real-time
Tích hợp cảnh báo chất lượng không khí thời gian thực vào ứng dụng thành phố.
Mục tiêu đến năm 2030
"Tại Bắc Kinh và vùng Bắc Kinh (Bắc Kinh, Thiên Tân và Hà Bắc), chỉ tiêu chất lượng không khí được đưa vào kế hoạch phát triển kinh tế-xã hội năm năm và sau đó được phân bổ cho địa phương, ngành gắn với trách nhiệm của người đứng đầu".
Ô nhiễm không khí không thể giải quyết trong một ngày, nhưng mỗi bước đi đúng đắn đều mang ý nghĩa quan trọng. Cùng với cả nước, Thành phố Hồ Chí Minh đang đứng trước thời điểm mang tính bản lề: Hoặc tiếp tục đối mặt với ô nhiễm ngày càng nghiêm trọng, hoặc chuyển sang mô hình phát triển bền vững, xanh và nhân văn hơn.
Để làm được điều đó, cần sự quyết tâm mạnh mẽ của chính quyền, trách nhiệm của doanh nghiệp và sự chung tay của mỗi người dân. Khi cả cộng đồng cùng hành động, bầu trời của Thành phố Hồ Chí Minh sẽ dần trong trẻo hơn, như một biểu tượng của khát vọng sống xanh, phát triển bền vững và tương lai tươi sáng của một đô thị năng động bậc nhất cả nước.
Chỉ đạo sản xuất: Lê Nam Tư
Tổ chức sản xuất: Tùng Quang
Nội dung: Quang Quý, Tất Đạt
Ảnh: Tùng Anh, Thế Anh, Quang Quý
Trình bày: Tùng Anh