Gửi con

Có ai khen con đẹp. Hãy cảm ơn và quên đi lời khen ấy
Ai bảo con ngoan. Hãy cảm ơn và nhớ ngoan hiền hơn nữa
Với người òa khóc vì nỗi đau mà họ đang mang
Con hãy để bờ vai của mình thấm  những giọt  nước mắt ấy
Với người đang oằn lưng vì nỗi khổ, con hãy đến bên và kề vai gánh giúp
Người chìa tay và xin con một đồng. Lần thứ nhất con hãy tặng người ấy hai đồng. Lần thứ hai hãy biếu họ một đồng. Lần thứ ba con phải biết lắc đầu. Và đến lần thứ tư con hãy im lặng, bước đi.

Chớ vung vãi lời khen như những cậu ấm cô chiêu vung tiền qua cửa sổ
Lời chê bai hãy giữ riêng mình
Nụ cười cho người, hãy học cách hào phóng của mặt trời khi tỏa nắng ấm
Nỗi đau, hãy nén vào trong
Nỗi buồn, hãy biết chia cho những người đồng cảm
Ðừng khóc than - quỳ lụy - van nài. Khi con biết ngày mai rồi sẽ đến - có bầu trời, gió lộng thênh thang.

Con hãy cho. Và quên ngay
Ðừng bao giờ tham, dù chỉ một que tăm, sợi chỉ
Chớ thấy vui khi mình thanh thản trước điều cần nghĩ. Sự thanh thản ấy chỉ có ở người vô tâm
Ðừng sợ bóng đêm. Ðêm cũng là ngày của những người thiếu đi đôi mắt.

Ðừng vui quá. Sẽ đến lúc buồn
Ðừng quá buồn. Sẽ có lúc vui
Tiến bước mà đánh mất mình. Con ơi, dừng lại
Lùi bước để hiểu mình. Cứ lùi thêm nhiều bước nữa.
Chẳng sao
Hãy ngước nhìn lên cao để thấy mình còn thấp
Nhìn xuống thấp. Ðể biết mình chưa cao.

Hãy nghĩ về tương lai. Nhưng đừng quên quá khứ
Hy vọng vào ngày mai. Nhưng đừng buông xuôi hôm nay
May rủi là chuyện cuộc đời. Nhưng cuộc đời nào chỉ chuyện rủi may
Hãy nói thật ít. Ðể làm được nhiều - những điều có nghĩa của trái tim.
Nếu cần, con hãy đi thật xa để mang về những hạt giống mới. Rồi dâng tặng cho đời.

Những điều cha viết - được kết từ trái tim chân thật
Từ những tháng năm lao khổ cuộc đời
Từ bao đêm chơi vơi giữa sóng cồn. Từ bao ngày vất vưởng long đong
Cha viết từ chính cuộc đời cha
Những bài học một đời cay đắng
Cha gửi cho con chút nắng. Hãy giữ giữa tim con
Ðể khi con cất bước vào cuộc hành trình đầy gai và cạm bẫy
Sẽ bớt thấy đau và đỡ phải tủi hờn.

Ðừng hơn thua làm gì với cuộc đời
Hãy để chị, để anh giành lấy phần họ muốn
Con hãy chậm bước dù là người đến muộn
Dù phần con chẳng ai nhớ để dành!

Hãy hân hoan với điều nhân nghĩa
Ðừng lạnh lùng trước chuyện bất nhân
Và hãy tin vào điều có thật:
Con người - sống để yêu thương.

      BÙI NGUYỄN TRƯỜNG KIÊN

Trái tim thức đập

     Sáu mươi năm một đời người
Một tôi lặn lội, một tôi kiếm tìm
     Bàn chân thoáng ướt cỏ mềm
Vượt trăm đèo dốc, băng nghìn dặm khơi
      Lòng yêu nào đủ cất lời
Nỗi niềm nhân thế ai người sẻ chia
     Gió ơi chớ quẩn vườn nhà
Mặn nồng thì ít, phôi pha lại nhiều
     Chỉ mong ủ ấm niềm yêu
Trái tim thức đập cuối chiều câu thơ.

            NGUYỄN THANH KIM

Thu

Những lớp lớp hoa keo vàng vã
Khi đàn ong thôi ngây ngất kiếm tìm
Và thị bớt nồng nàn
Trong vườn cũ

Mùa thu
Mía ngọt dần
Một con chim lẻ bầy chấp chới phía chân trời hoa cúc
Run rẩy đôi môi thiếu nữ muộn chồng

Cánh đồng
Ngăn ngắt trắng
Diêu bông ơi hời...

Vách đá lung lay
Bên gốc trầm tích nhỏ
Suối kể câu chuyện cổ
Ðu bay

Tôi yêu mùa mắt em
Tiếng cồng rơi
Ðá Rộc gọi
Lá lá muôn chiều lay.

      BÙI THỊ TUYẾT MAI

Có thể bạn quan tâm